Dịch: Thích ăn bánh bao
***
Trương Lương khuyên bảo cũng không ngăn được Bạch Dịch, cho nên tiếng đập cửa vẫn cứ vang lên không ngừng.
Nhìn bụi đất bám trên cửa điện rơi xuống, mặt của Trương Lương trở nên vặn vẹo, gã liên tục hít hơi lạnh. Khi hắn thấy Bạch Dịch rút trường kiếm sau lưng ra và bắt đầu vung tay chém xuống cửa điện, vị đại sư huynh Luyện Khí Điện này cũng muốn bật khóc theo.
“Bạch sư đệ, ngươi tha cho ta đi. Ta gọi ngươi là sư huynh được chưa?! Ngươi dám đập vỡ cửa điện, toàn bộ đệ tử Luyện Khí Điện chúng ta đây chắc chắn sẽ bị lột da mất.”
Trương Lương bị dọa sợ mất vía, khi đang khuyên bảo Bạch Dịch, đột nhiên hắn phát hiện khí tức trong người đối phương đã đạt tới Trúc Cơ Hậu kỳ, ngang bằng cấp bậc của y.
“Trúc Cơ Hậu kỳ!” Trương Lương kinh hô: “Từ khi nào mà ngươi đã đột phá đến Trúc Cơ Hậu kỳ rồi?”
Trương Lương kinh ngạc đến nỗi ngay cả việc sắp bị trưởng lão Luyện khí trách phạt cũng quên mất, y biết Bạch Dịch tiến vào Luyện Khí Điện chưa đầy một năm nhưng lại đột phá tới Trúc Cơ Hậu kỳ, loại tốc độ tu luyện này quá kinh người.
Oanh!
Trong khi Trương Lương vẫn chưa hoàn hồn lại thì đột nhiên xuất hiện một đạo áp lực cấp độ Kim Đan ầm ầm giáng xuống, Chu Thừa tức giận hét lớn vang khắp Luyện Khí Điện.
“Tất cả chán sống rồi phải không? Lão phu đang bế quan mà các ngươi cũng dám quấy rầy, mỗi người cút đi tinh luyện một trăm cân Huyết Văn Kim cho ta.”
Trưởng lão Luyện khí rống giận, nghe thấy thế đệ tử Luyện Khí Điện không ngừng kêu khổ, một cân Huyết Văn Kim đã nặng muốn chết, bọn họ có mệt chết cũng không thể tinh luyện ra được trăm cân.
“Thúy Ngọc Thạch, Tiêu Hải Sa, Ngũ Trọng Đồng Tinh.”
Bạch Dịch cũng mặc kệ những đồng môn khác nhắc đến Huyết Văn Kim, hắn đứng ngoài cửa điện mở miệng đòi tư liệu Luyện khí. Ba loại tư liệu hắn muốn toàn bộ đều là những pháp bảo quý hiếm cần phải luyện chế mới có thể dùng được.
Leng keng leng keng!
Cửa điện vừa mở ra, một hòn đá cổ quái đầy gai góc bay ra, nhìn thôi đã thấy đau tay.
“Tự đi lấy!” Chu Thừa tức giận quát lên, cửa điện lại đóng lại lần nữa.
Trương Lương nhìn tảng đá kia, sau đó vội vàng cất vào trong người. Tảng đá này không đơn giản là đá thông thường, mà nó là chìa khóa để mở ra nơi cất giữ tư liệu Luyện Khí Điện.
Trưởng lão Luyện khí ném chìa khóa cho hắn, còn nói một câu tự đi lấy, hành động này khiến Trương Lương khiếp sợ không biết phải nói gì, sửng sốt hồi lâu y mới cẩn thận hỏi: “Sư tôn, mỗi loại tư liệu cần lấy bao nhiêu?”
Trương Lương thân là đại đệ tử Luyện Khí Điện, mỗi lần đều là hắn phân phát tư liệu cho các sư đệ khác, chìa khóa tảng đá kia cũng chỉ có y mới có thể dùng cho nên theo thói quen y sẽ hỏi về số lượng tư liệu.
Điều khiến Trương Lương không nghĩ tới chính là vị sư tôn này bình thường lòng dạ hẹp hòi lại thích mắng chửi đệ tử thế nhưng lại quát lên rằng: “Tùy ý lấy, cho phép hắn tự do ra vào địa kho Luyện Khí Điện, đừng đến phiền ta là được!”
Trương Lương há hốc miệng ngơ ngác nhìn Bạch Dịch, hắn tu luyện ở Luyện Khí Điện vài thập niên rồi nhưng đây là lần đầu thấy sư tôn rộng lượng như vậy, lại còn nói tùy ý nữa.
Đi quanh co một vòng cũng tới được địa kho, đến bây giờ Trương Lương vẫn không thể tin được là sư tôn lại tín nhiệm Bạch Dịch như vậy.
Địa kho của Luyện Khí Điện rất lớn, ở đây hầu như có đầy đủ các loại đa dạng tư liệu để luyện khí. Những món đồ này chỉ có tông chủ và trưởng lão mới có thể tùy ý đến lấy, còn những đệ tử khác sẽ không thể lui tới đây, chỉ có loại quái dị như Bạch Dịch mới có thể tuỳ ý sử dụng tư liệu mà các đệ tử khác không được phép.
Không thể không nói Thương Vân Tông có thể trụ vững mấy ngàn năm được như vậy là do cơ sở bên trong vô cùng vững chắc, ít nhất là như trong địa kho này. Bạch Dịch phát hiện vô số tài liệu để luyện chế pháp bảo cấp cao, có điều hắn sẽ không động vào những tài liệu cực kỳ quý giá ấy mà chỉ thu thập những tài liệu có thể luyện chế ra pháp bảo trung cấp.
Tử Đằng kiếm được luyện hóa từ cả nhánh cây tử đằng, cây tử đằng vốn là tài nguyên luyện khí vô cùng quý hiếm, cộng thêm mấy chục khối nham thạch Thiên Cương, chỉ cần hắn lấy được tài liệu hỗ trợ, Bạch Dịch có thể lấy ba mươi sáu chuôi Tử Đằng kiếm để luyện chế ra được pháp bảo trung cấp.
Tu chân giả mới vào Kim Đan, có thể xúc tiến pháp bảo cấp thấp đã là không tồi, tu sĩ Kim Đan tầm thường không tiến tới cảnh giới Nguyên Anh sẽ không thể xúc tiến pháp bảo cấp cao.
Ngoại trừ tài liệu luyện chế pháp bảo ra thì Bạch Dịch còn lấy thêm một ít da thú để chế tác Phù lục và một số tài liệu luyện khí tương đối cổ quái, ngay cả Trương Lương cũng không biết tên và tác dụng của chúng.
Khi Bạch Dịch rời khỏi địa kho, Trương Lương không khỏi cảm thán, chẳng trách sư tôn lại coi trọng Bạch Dịch. Hắn tu luyện cực nhanh, tính tình cũng giống với trưởng lão Luyện khí. Một người nói tuỳ ý lấy, một người lại thật sự tùy ý cầm...
Ngay cả vị đại đệ tử Trương Lương của Luyện Khí Điện này cũng không biết đấy là gì, vì nó được sử dụng để luyện chế Thiên cơ Khôi Lỗi. Về phần da thú, Bạch Dịch dùng để tự luyện chế Phù lục.
Bạch Dịch chỉ có thể luyện chế ra Thiên cơ Khôi Lỗi trung cấp, tương đương với Thiên cơ Khôi Lỗi cấp cao của cường giả Kim Đan. Không có đầy đủ tư liệu và đan hỏa sẽ không luyện chế ra được, Bạch Dịch mượn cơ hội này đến Luyện Khí Điện để thu hoạch một mớ, cuối cùng hắn đã thu thập đủ những tư liệu còn thiếu để luyện chế Thiên cơ Khôi Lỗi cấp cao, chỉ cần có đủ Đan hỏa là hắn có thể luyện chế.
Tu Chân giả dùng Thuật Phù lục để làm phép cấp tốc một loại pháp môn nào đấy, chỉ cần rót linh lực vào là có thể phát huy được thuật pháp phong ấn bên trong Phù lục.
Ưu điểm của Phù lục chính là không cần dùng tới Chú quyết mà còn có thể tiết kiệm linh lực của bản thân, tựa như Thuật Ẩn thân và Ẩn thân phù. Cho dù Tu Chân giả không có Thuật Ẩn thân nhưng chỉ cần có Ẩn thân phù thì vẫn có thể đạt được hiệu quả ẩn thân như nhau.
Tử Đằng kiếm và Thiên cơ Khôi Lỗi cấp cao đều cần Đan hỏa, lúc này Bạch Dịch vẫn chưa luyện chế ra được, thế nên hắn bắt đầu luyện chế Phù lục.
Cuộc chiến giành linh mạch là một cuộc tranh giành sinh tử của toàn bộ tu sĩ Trúc Cơ ở Thanh châu, Bạch Dịch không thể trông cậy vào đồng môn Thương Vân Tông mà chỉ có thể dựa vào sự cường đại của bản thân, mới có thể hoàn toàn dành được thắng lợi sau cùng.
Trong suốt mười ngày, Bạch Dịch chỉ tập trung luyện chế ra vài trăm tấm phù lục. Trong khoảng thời gian đó Dương Hải đã tới một lần, biết được Bạch Dịch dự định tham gia cuộc chiến giành linh mạch thì y lập tức trở về Đan các, lấy ra một đống linh đan, tuy là linh đan cấp thấp nhưng số lượng vô cùng nhiều, khoảng chừng hơn một nghìn viên.
Lựa ra những viên đan dược có ích để giữ lại, số còn lại Bạch Dịch đút cho Chúc hỏa. Chỉ là gần đây Chúc hỏa có vẻ hơi mất hồn vì trước đó lấy được Xà thảo trong Long Xà Thảo cho nên Chúc hỏa bắt đầu nhớ thương tới Xà thảo, gần như muốn thành tâm bệnh luôn rồi.
Long Xà Thảo là bảo vật của trời đất, nó không phải loại cỏ cây ở đâu cũng thấy được, nó sinh trưởng ở gần vết nứt của khoảng không dị bảo, rất khó để tìm được nó. Có thể lấy được một gốc cây Xà thảo ở Hàn Ngọc tông đã là cực kỳ may mắn rồi, nếu muốn có được Long thảo không biết phải đợi đến ngày tháng năm nào.
Khoảng cách cuộc chiến giành linh mạch diễn ra còn chưa đầy nửa tháng, tất cả những đệ tử trong Thương Vân Tông tham dự cuộc chiến này đều nhận được một lượng tài nguyên phong phú. Nhất là đệ tử đang ở cấp độ Trúc Cơ Hậu kỳ, mỗi người nhận được ít nhất ngàn khối Linh thạch.
Những năm trước đây, số lượng đệ tử Thương Vân tham dự cuộc chiến giành linh mạch ước chừng nghìn người.
Cuộc chiến này không phải chỉ tranh giành mỗi Linh mạch mà còn bao gồm cả tính mạng của Tu Chân giả. Trong cuộc chiến liên quan đến việc giành Linh mạch cao cấp này sẽ không có kẻ nào nương tay. Nếu không phải là đệ tử bản môn, gặp mặt chỉ có thể liều chết chiến đấu.
Lấy mạng của mọi người hợp lại để đoạt lấy một phần tài nguyên khổng lồ cho tông môn, e rằng có rất ít người chấp nhận nhưng mỗi lần cuộc chiến giành linh mạch diễn ra, chỉ cần đệ tử nào tham dự mà sống sót trở về đều sẽ nhận được một viên Tụ Linh đan do tông môn ban thưởng.
Tụ Linh đan cấp sáu có thể gia tăng tỷ lệ Kết Đan, giá trị mấy vạn Linh thạch. Đối với tu sĩ Trúc Cơ mà nói vô cùng trân quý, nhưng mà đệ tử có thể nhận được loại phần thưởng này chỉ đếm trên đầu ngón tay. Bởi vì sau khi cuộc chiến kết thúc, trong số nghìn tên tu sĩ ấy chỉ còn sống sót tối đa trăm người.
Vì muốn gia tăng tỷ lệ Kết Đan cho nên việc tu sĩ Trúc Cơ tranh đoạt một sống mười chết là điều không thể ngăn được. Tụ Linh đan đối với bất kỳ đệ tử Trúc Cơ nào cũng có lực hấp dẫn chí mạng, bọn họ sẽ bất chấp liều mạng, tựa như đệ tử Luyện Khí kỳ sẽ không cưỡng lại được Trúc Cơ đan. Tụ Linh đan chính là thứ mà tu sĩ Trúc Cơ coi trọng nhất, thậm chí nó còn quan trọng hơn cả mạng sống.