Đúng là bị Cố Kinh Thế bỗng nhiên xuất hiện trước mắt mình dọa cho phát sợ, thế nhưng Thiên Lạc vẫn nhanh chóng bình tĩnh lại.
Trên mặt vốn cũng không hiện ra biểu cảm khả nghi gì, đáy mắt Thiên Lạc đen kịt, hoảng loạn chợt lóe lên, biến mất cực kỳ nhanh, nỗ lực duy trì bình tĩnh của mình.
Nhưng mà, một vẻ bối rối này, lại vẫn không giấu diếm được Cố Kinh Thế.
Cố Kinh Thế có thể nhận lầm ai, cũng sẽ không nhận lầm Thiên Lạc.
Một thân nữ trang, Thiên Lạc không có khí khái anh hùng hừng hực như bình thường, trái lại là nhiều hơn mấy phần quyến rũ độc nhất của tiểu nữ nhân, lãnh ngạo xinh đẹp, xinh đẹp làm tất cả đàn ông đều có thể phát điên vì cô.
Cho dù là lần đầu tiên nhìn thấy Thiên Lạc mặc đồ như này, Cố Kinh Thế cũng xác định, nhất định mình không nhận lầm.
Người phụ nữ trước mắt này, chính là Thiên Lạc.
Trên mặt không chút biến sắc, trong lòng Cố Kinh Thế lại là nổi lên sóng to gió lớn.
Anh chưa bao giờ nhìn thấy ánh mắt hoảng loạn của Thiên Lạc, đây cũng là lần đầu tiên.
Tuy rằng trước kia Cố Kinh Thế cũng từng nghi hoặc Thiên Lạc có phải đàn ông hay không, thế nhưng, vào lúc ấy anh hoàn toàn không xác định, chỉ là lòng nghi ngờ mà thôi, mà hôm nay nhìn thấy Thiên Lạc như vậy đứng trước mặt anh, trong lòng Cố Kinh Thế nhiều hơn mấy phần nhảy nhót.
Chỉ vừa nghĩ đến Thiên Lạc rất có thể là con gái, Cố Kinh Thế liền cực kỳ cao hứng.
Nhưng mà, Cố Kinh Thế còn chưa kịp nhìn kỹ, bên này Thiên Lạc cũng đã giẫm giày cao gót, nhanh chân đi xa.
“Thiếu tướng, ngài đang nhìn cái gì?” Tần Sơn không rõ Cố Kinh Thế đang nhìn gì, hiển nhiên là không nhận ra được, người phụ nữ vừa nãy là Thiên Lạc.
“Không có gì, trở về thôi.” Cố Kinh Thế mắt thấy những người đàn ông mặc âu phục kia từ trong quán rượu lao ra, muốn đuổi theo Thiên Lạc, lập tức tàn nhẫn híp mắt, “Bưu Sơn, ngăn cản những người này.”
Không biết tại sao Cố Kinh Thế bỗng nhiên không đi vào, Tần Sơn và Bưu Sơn cũng không dám hỏi nhiều, mà dựa theo Cố Kinh Thế ra lệnh, lập tức ngăn cản những người đàn ông Tây phục kia.
Nhìn hướng Thiên Lạc rời đi, Cố Kinh Thế nhẹ nhàng híp mắt, sau đó đốt một điếu thuốc.
Giữa khói thuốc lượn lờ, làm Cố Kinh Thế nhìn qua càng nhiều hơn mấy phần lười biếng và mê người.
Người vừa nãy là Thiên Lạc không sai, Cố Kinh Thế hầu như có thể xác định, Thiên Lạc kỳ thực là phụ nữ, thế nhưng, vì triệt để chứng minh, anh cần phải nhìn thấy chứng cứ càng rõ ràng hơn.
Trong lòng đã nghĩ kỹ phải thăm dò Thiên Lạc như thế nào, khóe miệng Cố Kinh Thế, cũng là nổi lên một độ cong lạnh bạc.
Kỳ thực hôm nay Cố Kinh Thế lại đây, cũng là vì tìm kiếm Vạn Sự Thông, giúp Thiên Lạc hỏi thăm tăm tích Hoàng Phủ Tú Tuyết, bây giờ nhìn lại, Thiên Lạc tự mình ra tay, anh cũng cũng không cần phải ra tay nữa.
Mà bên này, những người kia căn bản không phải đối thủ của Bưu Sơn, rất nhanh liền bị giải quyết, đoàn người Cố Kinh Thế cũng lập tức lái xe rời khỏi nơi này.
...
Thiên Lạc vội vội vàng vàng rời khỏi, tùy tiện đến khách sạn đặt một phòng, sau đó thay đổi quần áo đi ra, lại khôi phục hoá trang đàn ông.
Đột nhiên thở phào nhẹ nhõm, trái tim Thiên Lạc vẫn là đang thình thịch nhảy loạn.
Cảm giác hoang mang vừa nãy vẫn chưa hoàn toàn biến mất, Thiên Lạc hít một hơi thật sâu, “Thực sự không nghĩ tới, Cố Kinh Thế lại cũng tới quán bar.”
Đúng là cực kỳ bất ngờ, nếu như Thiên Lạc sớm biết được, nói cái gì cũng sẽ tránh khỏi chạm mặt với Cố Kinh Thế.
Không giống những người khác, cho dù khí chất của Thiên Lạc lúc mặc đồ nam và đồ nữ hoàn toàn khác nhau, nhưng muốn phải giấu diếm được Cố Kinh Thế, vẫn là rất khó khăn.
Nhìn dáng vẻ vừa nãy của Cố Kinh Thế, dường như không có phát hiện...