“Lão đại, anh đến rồi à, đúng lúc, tôi đang định đi tìm anh đây!” Cao Nham nhìn Thiên Lạc, gương mặt tràn đầy ý cười nồng đậm, “Lão đại, tôi thật sự không điều tra thì không biết, Bạch Vũ Tâm thực sự là một lục trà, cô ta làm không ít chuyện không có mặt mũi đấy!”
“Ồ? Nhanh như vậy đã điều tra được rồi à.” Đã biết nhất định Bạch Vũ Tâm có tài liệu đen, Thiên Lạc thoáng chốc đã nổi hứng thú, “Nào, nhanh nói với tôi, anh đã tra được thứ gì hay ho rồi?”
“Bạch Vũ Tâm này, bình thường vì diễn xuất, nhét tiền cho không ít đạo diễn, rất nhiều bộ phim đều là tìm thế thân, thậm chí còn mua đạo diễn chăm sóc bản thân thì thôi đi, còn để một số đạo diễn cố tình ngáng chân đối thủ của mình, ban đầu có vài tiểu hoa đán vượt lên trên Bạch Vũ Tâm, đều bị Bạch Vũ Tâm ngầm chơi chiêu, bị xử lý sạch sẽ, thủ đoạn vô cùng thâm độc.”
“Vòn không phải vậy sao, Bạch Vũ Tâm đó không phải vẫn luôn tỏ vẻ ngọc nữ thanh thuần hay sao, bây giờ nhìn xem, chính là một nữ nhân rắn độc, chỉ biết chơi chiêu sau lưng, vô cùng tàn ác.” Bắc Cẩm khoác xong áo choàng tắm, đưa cho Thiên Lạc một ly cà phê.
“Những thứ này, tôi có thể khiến hình tượng của Bạch Vũ Tâm sụp đổ, chỉ có điều, muốn triệt để đạp chết cô ta, vẫn thiếu rất nhiều.” Không chỉ dạy cho Bạch Vũ Tâm một bài học nhỏ mà thôi, Thiên Lạc không ra tay thì thôi, chỉ cần một khi ra tay, thì sẽ lật đổ Bạch Vũ Tâm triệt để, khiến cho cô ta hoàn toàn rơi từ thiên đàng xuống địa ngục!
Bạch Vũ Tâm muốn cô chết, Thiên Lạc sẽ khiến cô ta sống không bằng chết!
“Bên này của tôi đương nhiên còn có những tài liệu hiểm hơn.” Cao Nham nói xong, cũng mỉm cười nhìn Thiên Lạc, “Hai tuần trước, nữ minh tinh quốc tế kia, Ngải Điềm Điềm không phải bởi vì bị người khác làm lộ ảnh nóng, sau đó uất ức mà nhảy lầu chết hay sao, tôi điều tra ra được việc này, thực ra là do Bạch Vũ Tâm làm.”
“Ngải Điềm Điềm? Là ai?” Không phải Thiên Lạc cố tình giả ngốc, mà là cô vốn dĩ đã không có hứng thú với những minh tinh này, thêm vào đó cô mới chỉ vừa xuyên không đến đây, nào có biết ai là Ngải Điềm Điềm.
“Anh Lạc, anh lại có thể ngay cả Ngải Điềm Điềm cũng không biết?” Gương mặt Bắc Cẩm bái phục Thiên Lạc, sau đó giải thích, “Ngải Điềm Điềm là minh tinh cùng cấp với Bạch Vũ Tâm, vô cùng được chào đón, trước đây Ngải Điềm Điềm nhận đóng nữ chính một bộ phim, bộ phim lên sóng đã được chào đón nồng nhiệt, độ nổi tiếng vượt trên Bạch Vũ Tâm, Bạch Vũ Tâm liền tìm một người đóng giả Ngải Điềm Điềm, còn chụp cả hình, uy hiếp Ngải Điềm Điềm, sau khi khiến cho Ngải Điềm Điềm vô cùng áp lực, còn đến bệnh viện sỉ nhục Ngải Điềm Điềm, chèn ép đến Ngải Điềm Điềm ba ngày sau phải nhảy lầu, cả người tan nát, chết vô cùng thê thảm.”
“Còn có chuyện như thế này nữa.” Nghĩ đến Bạch Vũ Tâm, Thiên Lạc cảm thấy, chuyện này tuy tàn độc, nhưng dựa vào bản tính ác độc đó của Bạch Vũ Tâm, cũng không phải là không thể làm ra.
“Đúng thế! Ai cũng không biết Ngải Điềm Điềm bị Bạch Vũ Tâm bức chết.” Cao Nham nói xong, trực tiếp nhường vị trí trước máy tính cho Thiên Lạc, “Nói cũng không nói rõ được, chỗ này tôi có đoạn ghi hình khó khăn lắm mới tìm được, lão đại, Anh đến đây xem thử.”
Ngồi trước máy tính, Thiên Lạc nhìn màn hình được Cao Nham mở ra.
Đó là nhà vệ sinh của bệnh viện, độ sắc nét của màn hình có hơi thấp, nhưng mà vẫn có thể nhìn rõ Bạch Vũ Tâm kênh kiệu đứng bên ngoài, cùng với một cô gái mảnh khảnh mặc đồng phục bệnh nhân.
Tuổi tác của cô gái trông ra còn trẻ hơn Bạch Vũ Tâm một chút, có một gương mặt đáng yêu khiến người khác nhìn thấy thì không kìm được mà nảy sinh mong muốn bảo vệ, làn da trắng ngần, gương mặt mang theo một chút thơ ngây nên càng thêm đáng yêu.