Trọng Sinh Trường Quân Đội: Thiếu Tướng Phúc Hắc, Thiếu Dạy Dỗ

Chương 139: Chương 139: Thiên Lạc, cởi quần áo ra - 2




Đầu óc nhanh chóng hoạt động, Thiên Lạc tự hỏi muốn thoát khỏi hoàn cảnh quẫn bách hiện tại như thế nào.

Thời điểm ánh mắt Cố Kinh Thế dần dần gia tăng, tay anh cũng dần dần hạ xuống.

Trong đầu một mảnh rối loạn, thời điểm Thiên Lạc nghĩ có nên bất chấp tất cả hay không, tiếng chuông chói tai của điện thoại lại bỗng nhiên vang lên.

Đáy mắt nổi lên mười phần sát khí, sắc mặt Cố Kinh Thế trở nên rất khó coi.

Điện thoại này là Cố Kinh Thế đặc biệt dùng để liên hệ với quân khu, bình thường dưới tình huống này sẽ không vang.

Một khi vang lên, chính là có sự tình rất nghiêm trọng, yêu cầu lập tức xử lý.

Nhìn Thiên Lạc trước mắt mình, Cố Kinh Thế không khỏi cảm thấy có một chút đáng tiếc.

Xác thật là vô cùng đáng tiếc, chỉ kém một chút, là có thể xác nhận giới tính của Thiên Lạc.

Nhưng mà, Cố Kinh Thế cảm thấy đáng tiếc, Thiên Lạc lại như trút được gánh nặng, đột nhiên thở dài nhẹ nhõm một hơi.

“Cố thiếu tướng, điện thoại ngài vang.” Thiên Lạc bình tĩnh xuống, vừa nói, vừa gợi một chút tươi cười với Cố Kinh Thế.

Bộ dáng bình tĩnh, nhìn qua không có bất luận cái gì không ổn.

Nhìn Thiên Lạc như vậy, đáy mắt Cố Kinh Thế gia tăng thâm ý một ít, rồi mới lập tức đứng dậy, nghe điện thoại: “Alo, là tôi.”

Trong lòng Thiên Lạc bên này đột nhiên thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Nguy hiểm thật, thiếu chút nữa là bại lộ!

Có điều hôm nay sao Cố Kinh Thế luôn muốn tiếp xúc thân mật với cô?

Chẳng lẽ là hoài nghi cô?

Hay là, Cố Kinh Thế này, kỳ thật là có ý nghĩ, thật sự coi cô thành đàn ông?

Mặc kệ là loại khả năng nào, đều làm Thiên Lạc vô cùng đau đầu.

Nhìn về phía Cố Kinh Thế, Thiên Lạc phát hiện biểu tình của Cố Kinh Thế, xuất hiện một chút ngưng trọng.

Người bên kia điện thoại không biết là nói cái gì với Cố Kinh Thế, mà làm đáy mắt Cố Kinh Thế một tầng lạnh băng: “Lúc trước tôi đã nói rồi, cái này rất hiệu nghiệm, vốn dĩ không nên dùng.”

Hình như là thảo luận chuyện nghiêm túc gì, người bên kia đầu điện thoại, có nói với Cố Kinh Thế hai câu.

“Tôi biết, tôi đi qua liền đây.” Cố Kinh Thế nói như thế, rồi nhấn vào nút kết thúc trò chuyện, để điện thoại xuống.

“Thiên Lạc, tôi nhớ rõ em đã nói, em thiếu tiền đúng không. “

Không hề có trong dự liệu, Cố Kinh Thế lập tức quay đầu nhìn về phía Thiên Lạc bên này.

Vừa rồi nói chính mình là thiếu tiền mới đi làm nhiệm vụ, tuy rằng đây chỉ là một cái cớ, có điều hiện tại Thiên Lạc cũng xác thật nghèo đến không một xu dính túi.

“Vâng, rất thiếu.” Thiên Lạc lập tức gật đầu.

“Tôi ở đây có một nhiệm vụ tốt cho em, nếu em biểu hiện tốt, thù lao không là vấn đề, muốn thử xem không?”. Cố Kinh Thế nói như thế, rồi nhìn Thiên Lạc, biểu tình kia như là không lo lắng Thiên Lạc sẽ cự tuyệt.

Xác thật sẽ không cự tuyệt, Thiên Lạc biết Cố Kinh Thế giới thiệu việc cho cô, thù lao nhất định không tồi: “Cụ thể là yêu cầu tôi làm cái gì?”

“Trước tắm rửa xử lý miệng vết thương, tôi chờ em, chuyện cụ thể, tới chỗ quân khu rồi nói, sẽ có người chuyên môn giải thích cho chúng ta.” Cố Kinh Thế nói như thế, rồi nhẹ nhàng nhìn Thiên Lạc, nhướng mày: “Có cần tôi giúp em tắm rửa không?”

“Lão nhân gia ngài vẫn nên nghỉ ngơi đi, tôi có thể làm một minh”.

Tránh còn không kịp, Thiên Lạc bổ sung xong một câu nói như thế, rồi cầm khăn tắm cùng quần áo, vọt vào trong phòng tắm, nhân tiện khóa trái cửa sau phòng tắm, mới thả lỏng biểu tình.

Vừa rồi vẫn giữ tâm tình khẩn trương cao độ, Thiên Lạc hít sâu một hơi, mới cởi mấy cái cúc áo, cửa phòng tắm đã bị Cố Kinh Thế gõ vang.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.