Trọng Sinh Truy Mỹ Ký

Chương 49: Q.5 - Chương 49: Gặp sư phụ của mày đi




Vốn Frankie cũng không muốn quản chuyện của Classe Luther! Phi Yến Môn ở tận Trung Quốc cách thế lực của hắn quá xa, với lại ở bên đó còn có một vị lão đại thế lực lớn hơn rât khó ra mặt giải quyết!

Thế nhưng Classe Luther lại đặt thù lao quá cao,1 tỷ USD, đúng là rất khó để người ta không động tâm! Chuyện khó làm, nhưng không có nghĩa là không thể làm.

Chuyện này Frankie làm không được, thế nhưng bang phái ở Châu Á kia lại làm rất dể dàng.Mà hiện nay, bang phái lớn nhất ở Châu Á là Tam Thạch Bang, những bang phái khác chi bám váy họ mà thôi!Cho nên loại chuyện như vậy,Frankie đương nhiẽn nghĩ tới Tam Thạch Bang bởi vì lần trước hắn có quen Đinh Bảo Tam, nên nhờ xữ lý giúp chuyện này.Frankie bấm số của Đinh Bảo Tam.

"Xin chào Đinh tiên sinh!" Frankie cung kính nói, thái độ giống với Classe Luther lúc nãy.

“Nói tiếng Hán ngữ không chuẩn, đổi sang tiếng Anh đi,nói tiếng như vậy tôi nghe không hiểu." Đinh Bảo Tam nhàn nhạt nói.

"Thật ngại quá. Thật ngại quá!"Frankie vội vàng đồi thành tiếng Anh: "Xin chào,Đinh tiên sinh, tôi là Frankie!"

"Frankie?" Đinh Bảo Tam đương nhiên là không có ấn tượng với cái tên này.

"Lả Frankie của Lôi Thẩn đảng ở Pháp!"Frankie vội vàng nói: "Ngài đã quên. Lần trước ở Châu Phi chúng ta còn trò chuyện với nhau, hơn nữa còn hẹn đi uống rượu với nhau!"

"A! Tôi nhớ rồi!" Đinh Bảo Tam làm bộ bỗng nhiên nhớ ra nói: "Tìm tôi có chuyện gì vậy, là vì chuyện của Phi Yến môn sao?" Đinh Bảo Tam mấy ngày nay nhận được điện thoại chúc mừng, toàn là vì việc của Phi Yển môn.

"Đúng đúng, cũng là bởi vì sự tình của Phi Yến Môn!" Frankie vội vàng nói.có chuyện gì vậy? Nghe ý của Đinh Bảo Tam, thì hình như có người đã biết việc của Phi Yến Môn? Lẽ nào Classe Luther vân còn nhờ tới người khác, Cái tên Classe Luther này, phải mắng cho hắn một trận mới được!

"Ha ha, vậy thì vô cùng cảm tạ, Phi Yến môn từ nay về dưới tay bản bang, mong các vị lão đại ở mọi nơi chiếu cố!" Đinh Bảo Tam máy móc nói.

"Cái gi? Về... dưới tay...?" Frankie nghe xong kinh hãi: "Ngài nói, Phi Yến môn giờ thuộc vê Tam Thạch Bang rồi?"

"Đúng vậy. Thế nào, ông không biết? Vậy ông gọi điện thoại tới là..." Đinh Bảo Tam có chút kỳ quái.

"Chuyện này... Tôi. Ha ha, tôi mới chỉ nghe nói tới thôi." rankie vội vàng giải thích: "Chuyện này nêu như là thực, vậy thi xin chúc mừng! "

"Không sao... Không sao!" Đinh Bảo Tam trả lời.

Frankie xấu hổ cúp điện thoại,nhưng trong lòng.lại dậy sóng, Phi Yến môn thuộc về Tam Thạch Bang, vậy thi Classe Luther muốn làm gì, chẳng phải là muốn hại chết mình hay sao!Nếu không phải vì mình quen biết, thì thảo nào chẳng bị hại chết bởi Iần này.

Frankie tức tới nổ phồi, vất vả Iắm mình mới Iàm được gia nghiệp này, vậy mà thiếu chút nữa bị Classe Luther làm hỏng! Hắn lập túc gọi điện thoại:"Mày muốn hại chểt Ião tử sao, mày muốn chết thì cứ tự mình đi tìm, đừng có kéo lão tử vào, dùng 1 tỹ USD đi mà mua quan tài đi, lão tử không làm!"

Classe Luther thấy Frankie chửi thi sửng sổt.Không rõ tại sao hắn lại tức giận, nhưng xem chừng, hắn không chịu làm tiếp chuyện này rồi! Đừng có giả bộ như vậy chú! Classe Luther rất tức giận, chẳng phải là 1 tỷ USD sao, nếu ông không muốn thì tôi tìm người khác, đúng vậy, tìm người khác!

"Ông nghĩ rẳng tôi không biết tìm người khác hay sao, cứ thoải mái đi!" Classe Luther cũng tức giận cúp điện thoại.

Vốn Frankie muốn cứ như vậy quên đi. Nhưng mà ngẫm lại làm như vậy thực là không đúng, cho nên mau chóng cầm điện thoại, bấm số của Đinh Bảo Tam!

"Đinh tiên sinh, là tôi,Frankie!" Frankie nói.

"A, tại sao lại là ông, có chuyện gì sao?" Đinh Bảo Tam mặc dù không muốn tiếp,nhưng vẩn ứng phó.

“À Chuyện là như vậy, không biết Đinh tiên sinh có biết chuyện giửa Lôi Thần đảng và Phi Yến môn?" Frankie hỏi.

"Ông nói lời này là có ý gì?" Đinh Bảo Tam nghe vậy thi hỏi ngược lại.

"Thủ lĩnh Lôi Thẩn đảng là Classe Luther ra giá 1 tỹ USD bảo tôi giúp hắn tiêu diệt Phi Yên Môn!" Frankie nói: "Khi tôi cự tuyệt, hắn định thuê người khác, nên tôi báo cho Đinh tiên Sinh một tiếng."

"Lôi Thần đảng muốn tiêu diệt Phi Yến Môn?" Đinh Bảo Tam sau khi nghe được,thì không cho là đúng, nhưng vân nói: "Cảm tạ ông, tôi biêt rồi, ngày sau nhất định sẽ tạ ơn!"

"Tạ ơn thì không cẩn, đây lă thành ý của tôi, chúng ta là bạn mà!" Frankie nói.

"Nói rất đúng, chúng ta là bạn, phần tình nghĩa này tôi nhớ kỹ!" Đinh Bảo Tam nói:"Sau này có chuyện gì cần giúp, ông cứ nói!"

"Được" Frankie hết sức kích động, xem ra lần này đúng là trúng số rồi, lại có thể có quan hệ với Đinh Bảo Tam!

Cúp điệp thoại, Đinh Bảo Tam đem chuyện nói lại cho tôi, xem ra Lôi Thần đảng đúng là không biết an phận rồi.

Tôi gọi điện thoại cho Đỗ Tiểu Uy,nói "Tôi muốn Lôi Thần đãng biến mất”

Đỗ Tiểu Uy không hỏi tôi vì sao, chỉ đáp một câu ngắn gọn: "Biết."

Ngày thứ hai, các phương tiện truyền thông của quốc tế đều đăng một tiu tức:"Rạng sáng ngày hôm qua, Cao ốc Lôi Thần bị các phần tử khủng bố tập kích, diện tích bị san bằng, phòng bí mật bị mở, các thứ bị Iấy sạch! Ông chủ của cao ốc Lôi thần là Classe Luther bỏ minh."

Đồng dạng ở Pháp, bên trong phòng làm việc của Frankie, trong lòng Frankie nổi lên sóng Iớn, mới có mấy tiếng đồng hồ, vậy mà Lôi Thần đảng đã biến mất Trong lòng hắn thầm nghĩ may mắn minh không dại dột hành động, nếu không người biến mất lại là mình đồng thờỉ trong lòng hắn cũng vui vẻ, bởi vì đã có một cây đại thụ để dựa dẫm

Nhưng mà Kim Hồng Chung lại không vui, thờ dài nói: "Ai, không biểt sư phụ lão nhân gia có túc giận hay không nữa? Nhưng mả nếu như sư thúc tổ đã quyểt định, vậy thì sư phụ sẽ không nói gì."


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.