Trọng Sinh Truy Mỹ Ký

Chương 56: Q.5 - Chương 56: Quách Khánh bị tập kích




Sau khi lũ qua đi, Từ Khánh Vĩ bắt đầu dạy những người này kỹ thuật nuôi trồng thủy sản, những kỹ thuật này không có khó khăn gì lắm, cho nên người dân ở đây học cũng nhanh.

Tôn Tứ Khổng lại tăng thêm một đại lượng người máy, làm cho nơi này biến thành một cái công trường đang thi công!

Để cho văn hóa không bị mai một, Tôn Tứ Khổng chế tạo mười mấy người máy văn hóa, bắt đầu mở học đường, dạy học cho những người dân ở đây.

Đồng thời các kỹ thuật khác, như dệt vải, rèn sắt…cũng được Từ Khánh Vĩ truyền dạy.

Sau khi có vải vóc, Từ Khánh Vĩ lại bắt đầu dạy họ làm Y phục, cái tập tục nữ nhân trước khi kết hôn phải để ngực trần, bị tôi cưỡng chế hủy bỏ.

Về phần Thủy Linh Nhi, Tôi không biết phải xử lý như thế nào. Nhận? Không nhận? Nếu như là nữ tử địa cầu thì tôi sẽ không lo lắng như vậy, nhưng mà thôi cứ để theo tự nhiên đi!

Chuyện ở đây cứ phát triển theo chiều hướng tốt đẹp, tôi đã liên hệ mua một số lượng lớn vật liệu ở địa cầu, vận chuyển tới đây.

Thế nhưng, những chuyện không tốt cứ nối gót nhau tới.

Khi tôi không ở địa cầu, thì ở đó lại xảy ra chuyện không hay, lúc này Đinh Bảo Tam đang ngồi trong phòng khách, trông hắn vô cùng uể oải trong mắt đều là tơ máu, mà Triệu Nhan Nghiên và Diệp Tiêu Tiêu các nàng vê mặt cũng vô cùng bi thương.

"Mọi người sao vậy?" Tôi có chút kỳ quái Nhìn bọn họ.

"Bên này có đại sự…" Triệu Nhan Nghiên đứng dậy đi tới bên cạnh tôi, muốn nói nhưng lại không biết nói thế nào: "Đinh Bảo Tam, cặu nói đi"

"Quách đại ca gặp chuyện không may…" Thanh âm của Đinh Bảo Tam khàn khàn nói

"Quách Khánh gặp chuyện không may?" Tôi nghe vậy thì vội vàng hỏi: "Có chuyện gì, bị cảnh sát quốc tế bắt hay sao?"

"Không phải, so với cái này còn nghiêm trọng hơn!" Đinh Bảo Tam nhíu mày nói: "Quách Khánh bị tập kích bằng súng!"

"Cái gì? Bị tập kích bằng súng? í" Tôi nghe nói vậy thì sửng sốt, lấy vị trí của Quách Khánh hiện nay, thì ai dám tập kích hắn!

"Đúng, 9h tối hôm qua, khi tôi và Quách đại ca tham dự bữa tiệc của các phú hào thế giới, sau khi kết thúc, lúc đang chuẩn bị lên xe, thì Quách đại ca bị súng bắn!" Đinh Bảo Tam có chút bất đắc dĩ nói.

"Bị người bắn tỉa? Ai làm?" Có người lại dám công nhiên dùng súng tập kích Quách Khánh, thì lá gan của người này thực lớn: "Quách Khánh hiện tại thế nào?"

"Đạn bắn sượt qua Thái Dương, sượt qua sau não, bệnh viện còn đang cứu, nhưng mà chưa mà vẫn chưa qua khỏi thời kỳ nguy hiểm!" Đinh Bảo Tam nói: "Còn về phương diện ai tập kích, thì còn chưa biết, vì người này chạy rất nhanh!"

"Dẫn tôi đi gặp Quách Khánh!" Tôi nghe nói Quách Khánh còn chưa chết thì trong lòng bình tĩnh lại không ít!

"Được!" Đinh Bảo Tam gật đầu nói sau đó chuẩn bị xe!

Sau khi Đinh Bảo Tam ra ngoài tôi đang muốn đi ra, thì Triệu Nhan Nghiên bỗng kéo tôi lại.

"Làm sao vậy, em yêu?." Tôi Nhìn nàng nói.

"Lão công, em nghĩ Đinh Bảo Tam dường như có chuyện!" Triệu Nhan Nghiên nhỏ giọng nói.

"Anh biết rồi." Tôi gật đầu không nói gì thêm, xoay người ra khỏi nhà.

Nếu như, Đinh Bảo Tam đúng là có chuyện thì những chuyện vừa rồi tất cả đều được giải thích hợp lý!

Khi tôi dùng tinh thần lực dò xét não của Đinh Bảo Tam, thì không phát hiện ra điều gì dị thường! Người này vẫn trung tâm với Quách Khánh, chưa từng có ý nghĩ phản bội nào! Người này không có vấn đề gì!

Như vậy, thì ai muốn làm hại Quách Khánh đây? Quách Khánh từ khi xuất đạo tới nay, cừu nhân rất ít, vậy thì người nào xuất thủ!

Sau khi lên xe, chúng tôi chạy tới bệnh viện tư nhân của Tập đoàn Ánh Rạng Đông.

Sau khi đi tới bệnh viện, toàn bộ nơi này đã được giới nghiêm, có người tôi nhận ra, nhưng cũng có người tôi không biết, nhưng họ đều nhận ra tôi cho nên tránh đường.

Tôi không dừng lại, cùng Đinh Bảo Tam đi thẳng tới phòng bệnh. Đây là một phòng chăm sóc đặc biệt, ở tầng hai, được bọc bởi thủy tinh hưu cơ.

Trên người Quách Khánh cắm đầy ống, các bác sĩ đang bận rộn đi quanh người hắn.

"Giữ cửa ngoài đừng cho bất cứ người nào vào!" Tôi Nhìn Đinh Bảo Tam ra lệnh, sau đó mở cửa đi vào.

"Dạ!" Đinh Bảo Tam gật đầu, cũng không có hỏi cái gì.

Khi tôi vào bên trong, các bác sĩ Nhìn thấy tôi, vội vàng nói: "Ở đây không thể vào, bệnh tình của bệnh nhân còn chưa ổn định!"

"Được rồi cảm ơn các bác sĩ, ở đây không cần các vị nữa, xin mời ra ngoài cho!" Tôi Nhìn hắn gật đầu nói.

"Cái gì? Anh là ai." Bác sĩ nghe được tôi nói như vậy, rất là kỳ quái: "Tôi là bác sĩ chữa cho bệnh nhân, chuyện ở đây tôi phụ trách, nếu anh không ra ngoài tôi sẽ gọi bảo an!"

"Tôi là bạn hắn, chuyện ở đây tôi làm chủ!" Tôi Nhìn bác sĩ nói.

"Chuyện này..." Bác sĩ đã sớm nghe nói người bệnh này dường như có thân phận rất cao, với lại Nhìn tôi có vẻ quen quen, nhưng không nhận ra!

Trong lúc khó xử, Đinh Bảo Tam gõ cửa thủy tinh, bảo mọi người ra ngoài.

Đinh Bảo Tam thì ai cũng biết, nếu như hắn đã gọi các bác sĩ ra, thì không ai nói gì nữa, xoay người đi ra ngoài.

Tôi Nhìn Quách Khánh trên giường bệnh, có một cảm giác vô cùng thương tâm, bạn của tôi không nhiều, người tri kỷ thì chỉ có Quách Khánh

Nếu như ai muốn làm thương tổn Quách Khánh, tôi tuyệt đối sẽ không tha cho người này, cho nên lần này, tôi nhất định phải tìm cho ra kẻ chủ mưu phía sau!

Hơn nữa, chuyện lần này cũng nhắc nhở tôi, có một số việc nên thu liễm lại! Cuộc sống trong đỉnh cao không phải lúc nào cũng tốt!

Tôi Nhìn Quách Khánh, hít sâu một hơi nói: "Cậu phải chịu đựng!"

Sau đó tôi nhổ tất các ống trên người của Quách Khánh ra, kể cả ống thở ô xi. Hô hấp của Quách Khánh trở nên khó khăn hơn nhiều, và có dấu hiệu suy yếu.

Tôi đưa tay ra, truyền tinh thần lực vào trong cơ thể Quách Khánh! Nhưng vết thương trên người Quách Khánh, dưới tác dụng của tinh thần lực, nhanh chóng được chữa trị!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.