Trọng Sinh Truy Mỹ Ký

Chương 44: Q.5 - Chương 44: Tôi muốn làm mẹ




Có Tiêu Nha Tử trợ giúp, tôi rất dễ dàng tống kết ra một bộ tinh thần lực tâm pháp thích hợp cho các lão bà của tôi tặp luyện nhưng mà bất kể thế nào, muốn đạt được tới trình độ nhất định, thì cũng phải kinh lịch một số điều!

Thế nhưng cho dù như vậy, tinh thần lực cũng có thể giúp cho người ta cường thân kiện thể, các cơ năng được tăng trưởng và có thể thanh xuân vĩnh trú.

Triệu Nhan Nghiên kể từ khi biết chuyện của tôi ngoài miệng tuy không nói, nhưng mà bên trong lòng cũng thât lạc! Tuy rằng nàng đẹp nhưng qua 20 năm nữa thì sao. Nàng bây giờ nói là không sao,nhưmg mà trong lòng cũng rất khó chịu.

Hiện tại, tôi công bố chuyện tâm pháp, Triệu Nhan Nghiên rất vui vẻ thế nhưng Tiêu Nha Tử thần tình lại hết sức phức tạp, nói: "Sư mẫu còn dùng tới cái cái này làm gì?"

"Lẽ nào nàng không cần? Có ý gì?" Tôi kỳ quái hỏi.

"Chẳng nhẽ sư phụ đệ tử vẫn không nói gì với sư thúc?" Tiêu Nha Tử hết sức kỳ quái

"Nói cái gì?” Tôi hỏi.

"Về chuyện của sư mẫu, thôi vậy, khi nào sư thúc hỏi sư phụ đệ tử là biết!" Tiêu Nha Tử nói.

Tôi vô cùng kỳ quái, nhưng mà tôi biết, đây cũng không phải là chuyện xấu gi, nên cũng không để trong long Sau khi tôi dạy bộ tâm pháp này cho Dương Mân, thi nàng rất vui vẻ

Không thể không nói. Tiêu Nha Tử tuy rằng bối phận so với tôi thấp hơn thế nhưng năng lực và tri thúc hơn tôi rất nhiều. Bộ tâm pháp này có hiệu quả rõ ràng, khi Dương Mân luyện tập thì có thể thấy được tác dụng vô cùng tốt.

Khi tôi mang Dương Mân tới chổ Chu Trì Bình, thì hắn hoảng sọ'! Thứ nhất là hắn không nghĩ tới Dương Mân vẫn còn sông. Nhưng chuyện này không quan trọng, mà hiện giờ Dương Mân như chưa từng có bệnh, sinh hoạt rất thoải mái!

Chu Trì Bình vốn là một người cẩn thận, hiện giờ trường hợp của Dương Mân là trái ngược với quy luật thông thường! Chu Tri Binh không tin cái gì gọi là kỳ tích phát sinh, chuyện gì cũng phải có căn cứ khoa học của nó.

Lúc này, Chu Trì Bình chẳng quan tâm tới việc phải đăng ký, trực tiếp mang Dương Mân tới phòng CT kiêm tra! kết quả làm cho hắn thất kinh! Kết cấu của trái tim Dương Mân vẫn không có gì thay đổi, thế nhưng nó lại khỏe mạnh hơn người bình thường!

"Điểu nảy sao có thể?" Chu Trì Bình cầm báo cáo kiểm tra, kinh ngạc nói.

"Làm sao vậy, Chu giáo sư. Có vấn đề gì sao?" Tôi không muốn bại lộ bí mật của mình nên già vờ nói.

"Trái tim của cô ấy, tại sao lại có động lực mạnh như vậy? Điều này không phù hợp với quy luật của y học, trái tim không có công năng tự chữa trị!" Chu Trì Bình nói: "Lần trước tôi kiểm tra cho cô ấy, động lực gần như đã suy kiệt, vậy mà chỉ qua khoảng một tháng,tại sao lại có thể khôi phục nhanh như vậy?"

"Có thể là do tâm tình tốt!" Dương Mân nhìn tôi cười dưới tác dụng của tình yêu, con người thường khỏe ra.

"Thế nhưng" Chu Trì Bình không tin tâm tình tốt có thể chữa bệnh: "Hai người trong một tháng này có kỳ ngộ gì sao?"

"Kỳ ngộ? Hinh như không có. .." Dương Mân nói nửa câu đã bị tôi cắt ngang.

"Nói đến kỳ ngộ, không biểt chuyện này có tính hay không!" Tôi cố ý do dự nói.

"Có chuyện gì vậy mau nói nghe một chút!" Quả nhiên, Chu Trì Bình vô cùng cảm thấy hứng thú.

" Thời gian chúng tôi ở Venice, gặp phải một nhà sư Trung Quốc đi vân du, nói Dương Mân có bênh nặng!" Tôi nói: "Lúc đầu chúng tôi cũng không tin, cho hắn là một tên muốn lừa tiền!"

"Đúng, không sai. Đại đa số người như vậy đều là người lừa tiền!" Chu Trì Bình vô cùng tán thành!

"Nhưng sau đó hắn càng nói càng khác thường, ngay cả nguyên nhân bệnh tình của Dương Mân cũng hiểu!" Tôi nói: "Cùng với những lời bác sĩ nói lúc trước không khác nhau chút nào !"

"Cái gi, một tăng nhân vân du sao lại có thể nói ra những điều ấy?" Chu Trì Bình kinh ngạc, không thể tin tưởng hỏi.

"Đúng cho nên, chúng tôi mới ý thức được, người này là một cao nhân!" Tôi tiếp tục nói: "Vi vậy tôi mới hòi hăn, có phương pháp trị bệnh nào cho Dương Mân không!"

"Có không?"Chu Trì Bình vội la lên,bệnh của Dương Mân ở góc độ Tây Y không chửa được. nhưng biết đâu ở phương diện Đông Y lại có thể

"Nhưng mà đáng tiếc là hắn nói không có, bởi vì bệnh của Dương Mân là bệnh ngàn năm mới gặp, cho nên không có phương pháp chữa trị!" Tôi nói: "Thế nhưng tuy rằng không thể chữa được, nhưng có thể duy trì"

"Duy trì?" Chu Trì Bình đột nhiên hỏi: "Tôi hiểu, ý cậu muốn nói là, có thể làm cho trái tim Dương Mân khỏe lại, cậu nói mau lên, có phương pháp gì vậy"

"Rất xấu hổ,nói thật tôi cũng không biết hắn dùng phương pháp gì!" Tôi nói:"Ngay lúc đó hắn chỉ lẩm bẩm trong miệng, đồng thời làm vài động tác ở chổ trái tim Dương Mân, sau đó là thôi!"

"khí công?" Chu Trì Bình tuy rằng không tin mấy thứ này, thế nhưng nghe tôi nói như vậy, bắt buộc phải tin, hỏi: "Sau đó thì sao?"

"Thì như thế này, Dương Mân cảm thấy thoải mái hẳn lên!" Tôi nhún vai nói.

"Cái gì? Cứ như vậy là xong hay sao?" Chu Trì Bình khó có thể tin:

"Người này tên gì, ở nơi nào? Tôi đi tìm hắn!"

"Sợ rằng tìm không được!" Tôi cố ý cười khổ nói: "Tôi đã hỏi thăm tên hắn và phương thức liên lạc, nhưng hắn không nói cho tôi, chỉ cười lớn một tiếng, nói có duyên sẽ gặp,rồi đi!"

"Ai !" Chu Trì Bình thất vọng thở dài "Nếu như có thể gặp được hắn thì tốt, tôi nhất định sẽ hỏi hắn làm sao có thể làm được như vậy, đây chính là kỹ tích trong y học!"

"Thật ngại quá, Chu giáo sư, tôi lúc đó lại không biết hắn có năng lực như vậy!" Tôi nói.

"Thôi, loại kỳ nhân này rất hiếm trên thế giới lại khi tìm được, thì hắn cũng sẽ không đáp ứng cho tôi đâu!" Chu Trì Bình thoải mái lắc đầu: "Hóa ra những hiện tượng siêu tự nhiên là có thực!"

"Chu giáo sư, ông thấy bệnh của Dương Mân nên làm sao bây giờ?" Tôi sợ Chu Trì Bình lại dây dưa, vội vã chuyển hướng sang bệnh của Dương Mân.

"Dựa theo tình huống hiện tại chỉ cần tiến hành giải phẫu là có thể khỏi!" Chu Trì Bình nói: "Đương nhiên, đây chỉ là dựa theo tình huông tại phán đoán, tôi không biết là trải tim Dương Mân có duy trì được như vậy hay không, nêu như phương pháp của vân du tăng nhân kia đột nhiên biến mất thì. . . !"

Tôi đương nhiên là biết, chuyện đó không thể xảy ra, cho nên vô cùng yên tăm!

"Chu bác sĩ, tôi muốn phẫu thuật, ông có thể bổ trí được thời gian không!" Không đợi tôi mở miệng, Dương Mân bổng nhiên nói.

"Cái gì? Cô đã quyết định rồi?" Chu Trì Bình.có chút kỳ quái: "Cô không cần giải phẩu, chỉ cần không vận động mạnh, là có thể tiếp tục sống, vì sao phải làm như vậy?"

"Nếu như pháp lực của vân du tặng nhân kia mắt đi, tôi cũng sẽ chết, không bằng mạo hiểm một lần!" Dương Mân kiên quyết nói: "Hơn nữa, tôi muôn."

Nói đến đây, Dương Mân dừng lại một chút, khuôn mặt đỏ lên nói: "Tôi muốn làm mẹ! "Chu Trì Bình sửng sổt, sau đó cảm thấy buồn cười!Đúng vậy lấy tình hình của Dương Mân hiện tại, muốn làm chuyện chăn gối cũng không thể, sao có thể làm mẹ được?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.