Nghe xong quy tắc này thì rất nhiều người ngay lập tức trở nên hưng phấn.
Nhất là những người cuối cùng tiến vào tầng tinh vực thứ bảy kia, bọn họ căn bản cũng không có kịp tới để tu luyện mới chỉ miễn cưỡng đạt tới cảnh giới Nguyên Anh mà thôi, tu vi so với những người tiến vào tầng tinh vực thất trọng đâu tiên như những người Long Thần phải kém hơn một mảng lớn.
Bây giờ ở dưới loại quy tắc này, thế yếu ngược lại trở thành ưu thế!
Ngay cả Diệp Trần cũng không nghĩ tới, cái quy tắt này vậy mà cũng hố người như thế, lập tức có một loại cảm giác đang bị trêu đùa.
Mà Long Thần ở một bên cũng không thể không cười khổ nói:
“Xem ra ải này là muốn nói cho chúng ta biết, con đường tu luyện, dục tốc bất đạt, tu vi tăng lên quá nhanh chưa chắc đã phải là chuyện gì tốt!”
Nói đến đây, Long Thần dừng lại một chút, chậm rãi từ trong đám người đi ra, cất cao giọng nói:
“Đã như vậy, vậy thì do ta đến vì mọi người đánh trận đầu, các vị không ý kiến gì chứ?”
Long Thần vô luận là thực lực hay là uy vọng đều người đứng đầu trong mọi người, tự nhiên không có người nào dám can đảm phản đối, hơn nữa bọn họ cũng ước gì có người có thể thay bọn họ đi ở phía trước đò đường a!
Ầm ầm!
Long Thần đi tới trước Thông Thiên tháp, cửa tháp cao tới mấy chục mét kia lập tức phát ra một tiếng vang thật lớn, sau đó tự động mở ra từ từ.
Long Thần không do dự, trực tiếp bước vào trong đó, cửa tháp lại chậm rãi khép lại.
Mà cùng lúc đó, mọi người phát hiện, tầng thứ nhất của Thông Thiên tháp phát ra một đạo ánh sáng sáng chói.
Lại qua một lát sau:
Oanh!
Tầng thứ hai của Thông Thiên tháp đột nhiên sáng lên, mọi người ngay lập tức phát ra từng tiếng kinh hô.
Lại qua một lát, tầng thứ ba cũng phát ra một đạo ánh sáng sáng chói.
Ngay sau đó chính là tầng thứ tư, tầng thứ năm...
Ước chừng khoảng một giờ sau, Thông Thiên tháp tầng thứ tám đã sáng lên.
“Long lão đại đã xông đến cửa thứ sáu!”
“Không hổ là thiên kiêu đứng đầu bảng a!”
“Xem ra Thông Thiên tháp này có lẽ cũng không có khó xông như vậy!”
“Cái này cũng khó mà nói, ngươi cho rằng ai cũng có thể đánh đồng với Long lão đại sao?”
...
Mọi người thi nhau bàn tán, tất cả đều gắt gao nhìn chằm chằm vào sự biến hóa của Thông Thiên tháp.
Chẳng mấy chốc, tốc độ vượt ải của Long Thần cũng bắt đầu từ từu hạ thấp xuống.
Tầng thứ sáu dùng trọn vẹn tới hai giờ mới thuận lợi thông qua.
Chỉ chớp mắt, lại đã qua được khoảng thời gian hơn nửa ngày cũng mới vẻn vẹn đạt tới tầng thứ chín mà thôi.
Lại dùng tới thời gian gần một ngày khó khăn lắm mới chỉ đạt tới tầng thứ mười.
Lại qua khoảng thời gian ba ngày đạt tới tầng thứ mười bốn.
Sau tám ngày thì đạt tới tầng thứ mười lăm!
Mà ở bên trong thời gian tám ngày này, phong ấn trong cơ thể của mọi người cũng đang chậm rải giải phong ấn, cho dù là không tu luyện, tu vi cũng bắt đầu dần dần khôi phục, không muốn tăng tu vi cao lên cũng không được!
Đến lúc này, mọi người lúc này mới chợt hiểu được, Long Thần tại sao phải làm người vượt quan thứ nhất.
Bởi vì càng vượt quan sớm thì hiển nhiên sẽ có ưu thế càng lớn hơn!
Sau khi mọi người phản ứng lại tất cả đều không hện mà cùng tới gần cửa tháp, hiển nhiên đều muốn vượt quan sớm.
Đúng lúc này, trong đám người hai mắt Tuyệt Vô Địch đảo một cái, trên mặt hiện ra vẻ âm độc, bỗng nhiên lách mình từ trong đám người nhảy ra ngoài, cất cao giọng nói:
“Các vị! Long lão đại đã làm một cái gương cho chúng ta, tiếp theo chúng ta nên vượt quan như thế nào, ta cảm thấy mọi người có cần phải thương lượng thật tốt một chút không!”
Nói đến đây, Tuyệt Vô Địch không biết là vô tình hay cố ý liếc qua Diệp Trần, tiếp tục cười nói:
“Ta có một cái đề nghị, không bằng chúng ta theo trình tự vượt quan, cứ dựa theo vị trí trước đó ở trên tượng đài của tinh cầu Sơ Thủy mà tiến hành, các vị có ý như thế nào?”
Mọi người nghe được điều này thì tất cả lập tức đều vì đó mà sửng sốt một chút.
“Ta tán thành!”
“Ta cũng tán thành!”
Vân Phá Thiên và Yến Cuồng Sinh dần đầu từ trong đám người đứng dậy, biểu thị đồng ý.
Dựa theo thứ tự xếp hạng trên tượng đài của tinh cầu Sơ Thủy thì xếp hạng của bọn họ đều rất gần ở phía trước mà Diệp Trần thì lại là thứ nhất đếm ngược, Tuyệt Vô Địch nói ra ý kiến này thì rõ ràng là đang nhằm vào Diệp Trần, bọn họ tự nhiên cũng vui vẻ mà tán thành.
Tuyệt Vô Địch cười đắc ý, ngược lại lại nhìn về phía Phong Hoa Vũ và và Nhạc Vô Kỵ:
“Phong sư tỷ, Nhạc sư huynh, chắc là hai vị cũng không có ý kiến gì chứ?”
Phong Hoa Vũ suy nghĩ một lúc lập tức cũng nói theo:
“Ta cũng đồng ý!”
Nhạc Vô Kỵ thì im lặng không nói gì, mặc dù không có tỏ thái độ nhưng cũng coi là chấp nhận.
Đến tận đây, trong bảy đại thiên kiêu ngoại trừ Long Thần còn đang vượt ải và Lạc Huyền Băng vẫn luôn không nói một lời thì năm người còn lại đã đạt thành chung nhận thức.
Về phần những người khác, mắt thấy mấy tên đại thiên kiêu lên tiếng, bọn họ tuy rằng không có cam long nhưng cũng biết căn bản không phản kháng được, đành phải thi nhau biểu thị đồng ý.
Lạc Huyền Băng há to miệng, dường như muốn nói cái gì đó cuối cũng vẫn nhịn lại.
Diệp Trần nhìn vẻ mặt của mọi người để vào trong mắt, chỉ là cười lạnh, không nói thêm gì.
Nói cho cùng thì ở chỗ này bảy đại thiên kiêu có quyền nói chuyện tuyệt đối.
Tuyệt Vô Địch, Vân Phá Thiên và Yến Cuồng Sinh rõ ràng đã đạt thành chung nhận thức muốn cùng nhau gạt bỏ hắn.
Nhạc Vô Kỵ tuy rằng có chút giao tình với hắn, chưa chắc sẽ giúp hắn, cùng với Lạc Huyền Băng dường như cũng đang cố gắng xa lánh hắn.
Cho nên, lấy tu vi bây giờ của hắn còn chưa đủ để xử lý ba người này, cho nên chỉ có thể trước tiên tạm thời nhẫn nhịn.
Chớp mắt một cái lại hai ngày trôi qua:
Ầm ầm!
Thông Thiên tháp bỗng nhiên lắc lư kịch liệt một trận:
Sau đó:
Ầm!
Một bóng người từ tầng thứ mười lắm trong Thông Thiên tháp trực tiếp bị bắn bay ra ngoài, bỗng nhiên chính là Long Thần.
Chỉ thấy vẻ mặt của Long Thần trở nên trắng bệch, dường như là bị thương, từ sau khi từ trong Thông Thiên tháp bắn ra, lúc này thân thể nhoáng một cái, trở lại bên trong đạo trường tu luyện của chính mình, bắt đầu tĩnh dưỡng điều tức.
Cùng lúc đó, giọng nói hùng hậu lạnh lùng kia lại vang lên ở trên trời cao:
“Long Thần, vượt tầng vượt qua là mười lăm tầng! Vị kế tiếp!”
Ầm ầm!
Sau khi giọng nói rơi xuống, cửa lớn Thông Thiên tháp lại từ từ mở ra:
Dựa theo trình tự mà mọi người đã trao đổi định ra trước đó thì tự nhiên người xếp thứ hai trên tượng đài ở tinh cầu Sơ Thủy là Lạc Huyền Băng.
Tuy nhiên, lông mày Lạc Huyền Băng lại nhíu chặt, không biết là đang suy nghĩ cái gì, cũng không có lập tức bước vào trong đó.
Mà Vân Phá Thiên ở bên cạnh thì lập tức có chút không kiên nhẫn, nhịn không được thúc giục nói:
“Huyền Băng tiên tử, nếu như ngươi muốn từ bỏ, vậy ta coi như lên trước!”
Lạc Huyền Băng do dự một lát cuối cùng hừ lạnh một tiếng, vẫn là chậm rãi bước vào trong đó.
Ầm ầm!
Cửa tháp khép lại một lần nữa, tầng thứ nhất của Thông Thiên tháp cũng phát ra một đạo ánh sáng sáng chói.
Chẳng mấy chốc, tầng thứ hai...tầng thứ ba...tầng thứ tư...
Cùng từ tầng thứ sáu thì tốc độc của Lạc Huyền Băng cũng bắt đầu giảm xuống.
“Các ngươi có phát hiện hay không? Long lão đại và Băng Huyền tiên tử đều là từ tầng thứ sáu thì tốc độ bắt đầu trở nên chậm, nói cách khác, bắt đầu từ tầng thứ sáu độ khó khi vượt ải sẽ tăng lên rất nhiều!”
Không biết ai thốt ra một câu nói như vậy, lập tức đạt được sự đồng thuận của mọi người.
Lúc này, lại có một giọng nói từ phía sau đột nhiên vang lên:
“Lời này của ngươi cũng không hoàn toàn chính xác!”
Mọi người theo nơi phát ra giọng nói đó nhìn lại, chỉ thấy người nói chuyện này bỗng nhiên chính là Long Thần trước đó còn đang một mực điều tức tĩnh dưỡng, không biết từ lúc nào cũng đã đi tới trước Thông Thiên tháp.
P/S: Ta thích nào....chương 1