Thất Diệp Hồi Tiên thảo và Thần Long Chi Huyết, là hai vật phẩm quan trọng dùng để giúp Diệp Thiên Ca và Mân Côi sống lại.
Mà Thần Long vệ có mạng lưới tổ chức tình báo lớn nhất trên thế giới, nếu như ở Trái Đất thật có hai món đồ này, vậy khẳng định Thần Long vệ có thể điều tra ra manh mối, hiển nhiên so với Diệp Trần giống như một con ruồi không đầu này đi tìm lung tung, còn mạnh hơn nhiều. Cũng chính bởi vì vậy, Diệp Trần mới đáp ứng yêu cầu mà Dịch Sơn Hà đề cập đến.
Sau khi bàn điều kiện xong, Dịch Sơn Hà vô cùng hưng phấn, trực tiếp dẫn theo Diệp Trần, đến một vùng hoang vắng bên ngoài thành phố Vân Châu. Bất ngờ là có một chiếc trực thăng quân sự đậu ở đó. Hai người lên trực thăng, chỉ trong chốc lát cũng đã bay lên đến mấy ngàn mét trên bầu trời, sau đó đi thẳng về hướng tây mà đi.
...
“Diệp thiếu tướng, ngươi còn không có nói cho ta biết, vì sao ngươi phải đi tới Thánh Tâm các? Dù sao ngươi cũng đã giết Đại trưởng lão của bọn họ, chỉ sợ Thánh Tâm các sẽ không bỏ qua cho ngươi dễ dàng như vậy!”
Trên trực thăng, Dịch Sơn Hà nhịn không được mở miệng hỏi.
Diệp Trần cười lạnh, nói: “Chính là bởi vì ta biết bọn họ sẽ không chịu từ bỏ ý đồ, cho nên ta mới phải chủ động tới tìm bọn họ!”
Dịch Sơn Hà hơi sửng sốt một chút, rất nhanh đã hiểu ra ý đồ của Diệp Trần, vẻ mặt lập tức thay đổi lớn, “Chẳng lẽ ngươi muốn...chuyện này làm sao có thể! Ngươi làm như vậy quá mạo hiểm!”
Diệp Trần gẩy gẩy tro bụi bám trên ống tay áo, dường như không có việc gì nói: “Dù sao Thánh Tâm các này cũng không thể dùng được, giữ lại cũng chỉ là một cái tai hoạ ngầm, ta giúp các ngươi diệt trừ tai họa, chẳng lẽ không tốt sao?”
Dịch Sơn Hà khẩn trương, “Tuy nói là như thế, thế nhưng là Thánh Tâm các kia, cũng không phải thế lực bình thường, nghe nói không chỉ có Tần Đạp Thiên kia là một cao thủ cấp bậc Tiên Nhân, mà còn có hai vị nữa! Hơn nữa lại còn có trên trăm môn hạ đệ tử, Trưởng lão thì có hơn mười người, tất cả đều là cao thủ!”
“Nhiều năm về trước, quân sự tổ chức diễn tập tổ đội nhỏ từng làm qua một cái ước định, cho dù là chính diện đánh nhau, muốn bắt toàn bộ Thánh Tâm các lại, chí ít cũng cần mười vạn người quân đoàn tinh nhuệ, hơn nữa toàn bộ còn phải được trang bị vũ trang vào loại tốt nhất”
“Nếu không phải căn cốt Thánh Tâm các vững chắc khó gặm như vậy, quốc gia sẽ không dễ dàng thỏa hiệp đối Thánh Tâm các luôn luôn mở một con mắt nhắm một con mắt sao!”
Dịch Sơn Hà nói xong lời này, hai mắt nhìn thẳng Diệp Trần, ngữ trọng thâm trường nói:
“Diệp lão đệ, ngươi liền nghe lão ca ca một lần đi! Ngươi còn trẻ, còn có tương lai rộng lớn đang ở phía trước, không nên đặt mình vào tình thế nguy hiểm a!”
Nói xong lời này, Dịch Sơn Hà muốn tiến lên, chuẩn bị bảo phi công điều khiển trực thăng quay đầu trở về.
Nhưng lại bị Diệp Trần kéo lại, cười nhạo nói: “Dịch lão tướng quân, nếu như ngươi bây giờ bảo người cho trực thăng quay đầu trở về, vậy ước định của chúng ta trước đó sẽ phải hủy bỏ!”
“Cái này...” Dịch Sơn Hà lập tức cảm thấy đau nhức cả trứng. Nếu như hắn không đồng ý quyết định của Diệp Trần, vậy ước định trước đó của bọn họ hủy bỏ, hắn cũng không cách nào hoàn thành nhiệm vụ mà thượng cấp giao cho. Thế nhưng là nếu như hắn đồng ý Diệp Trần đi gây sự với Thánh Tâm các, Diệp Trần rất có khả năng không cách nào còn sống trở về, đến lúc đó cũng như vậy không có cách nào bàn giao.
Dịch Sơn Hà ngập ngừng một lúc, dường như đã quyết định, cắn răng nói: “Coi như ngươi muốn hủy bỏ ước định của chúng ta, vậy ta không thể trơ mắt nhìn ngươi đi chịu chết!”
Diệp Trần nghe nói như thế, lông mày hơi nhíu, trong lòng không khỏi dâng lên một cỗ ấm áp. Tuy rằng Dịch Sơn Hà này mèo già hóa cáo, thích tính toán, thế nhưng làm người coi như cũng không tệ, lại vì an nguy của hắn, tình nguyện từ bỏ nhiệm vụ của mình. Vừa nghĩ đến đây, Diệp Trần cười ha ha một tiếng, ngạo nghễ nói: “Lão tướng quân yên tâm! Chỉ là một Côn Lôn Thánh Tâm các nho nhỏ mà thôi, ta còn không có để ở trong lòng, hôm đó ở trên sông Thiên Giang, nếu như ta sử dụng toàn lực, Tần Đạp Thiên kia làm sao có thể tiếp được một chiêu của ta?”
Hai mắt Dịch Sơn Hà lập tức trợn ngược, theo bản năng muốn nói, ngươi cũng quá mức cuồng vọng. Thế nhưng khi hắn nghĩ lại, hôm đó Diệp Trần giết Tần Đạp Thiên, về sau lúc gặp lại hắn, cả người hoàn toàn không tổn hao gì dù chỉ là một cọng lông một sợi tóc. Hơn nữa, khi hắn hiểu rõ Diệp Trần hơn, Dịch Sơn Hà phát hiện người thiếu niên trước mắt này, tuy rằng mỗi lần đều nói ra lời nói kinh người, khiến người ta cho rằng hắn ngông cuồng, thế nhưng cuối cùng vẫn luôn làm cho ánh mắt của mọi người phải kinh ngạc khiếp sợ, làm ra những chuyện không thể tưởng tượng nổi.
“Chẳng lẽ... Hắn thật có thể lấy một người chiến cái tông môn ẩn thế ngàn năm này sao?”
Dịch Sơn Hà không khỏi lắc đầu lần nữa, vẫn cảm thấy khả năng là không lớn.
...
Tuy rằng, phi cơ trực thăng chiến đấu có tốc độ bay rất nhanh, thế nhưng là từ Vân Châu đến Côn Luân Sơn, dù sao cũng có tới mấy ngàn dặm.
Mười tiếng sau, hai người đã đến Côn Luân Sơn. Lúc này, sắc trời cũng đã đen lại, hơn nữa Côn Luân Sơn cực lớn, theo Dịch Sơn Hà nói, lối vào Thánh Tâm các cũng khá khó tìm, thế là quyết định ở trong núi nghỉ ngơi một đêm, ngày mai lại tiếp tục lên đường.
...
Đống lửa dâng lên, cùng với Dịch Sơn Hà còn có mấy tên thủ hạ đi theo, mọi người đều là cao thủ, tùy tiện ở trong rừng bắt mấy con thú hoang tới thì có thể nướng ăn lót dạ. Về phần Diệp Trần, bây giờ gần như đã có thể tích cốc, căn bản không cần ăn uống gì.
“Đúng rồi! Diệp lão đệ, kỳ thực ta luôn luôn có một nỗi nghi hoặc trong lòng thế nên cực kỳ tò mò muốn hỏi ngươi một câu!”
Dịch Sơn Hà vừa gặm chân một con thỏ rừng nướng, vừa mở miệng hướng Diệp Trần nói.
“Hỏi đi!”
Diệp Trần ngồi xếp bằng ở trên một khối đá to lớn, vừa lặng yên không tiếng động hấp thu thiên địa linh khí xung quanh, nhàn nhạt mở miệng nói.
Dịch Sơn Hà ngay lập tức đưa tay nâng cằm, nói:
“Nói thật, ta lúc đầu biết ngươi và Diệp Tướng quân có quan hệ với nhau, vẫn cho là một thân tu vi kinh người của ngươi, là do Diệp Tướng quân truyền thụ, lại hoặc là Diệp Tướng quân cho người thay hắn về truyền thụ cho ngươi, thế nhưng là sau này ta mới phát hiện mười phần sai, cho nên ta muốn hỏi...”
Nói đến đây, Dịch Sơn Hà dừng lại một chút, thận trọng nói:
“Diệp lão đệ, ngươi không phải là người của Bồng Lai Tiên Đảo trong truyền thuyết kia chứ?”
Diệp Trần nghe nói như thế, lập tức sững sờ “Bồng Lai Tiên Đảo? Đây không phải là trong thần thoại gì đó sao? Chẳng lẽ trên Trái Đất, thật sự có nơi này?”
Dịch Sơn Hà nghe thấy Diệp Trần nói như thế, biết suy đoán của mình hẳn là sai, thế nhưng vẫn lập tức giải thích nói:
“Bồng Lai tiên đảo thật sự là một chuyện trong truyền thuyết, chẳng qua căn cứ các loại tư liệu lịch sử biểu hiện, ở trên biển Đông kia, hẳn là thật sự có một cái tiên đảo như vậy, hơn nữa cách mỗi khoảng thời gian trăm năm đều sẽ xuất hiện một lần, rất là thần bí!”
“Hơn nữa còn nghe nói đã có người từng thành công trèo lên phía trên tiên đảo, nhưng về sau không thấy trở về...”
“Truyền thuyết về tiên đảo kia, ở trên đó ai cũng là Tiên Nhân có thực lực cường đại, chỉ có điều mãi mà chưa chứng thực được...”
Nói đến đây, hai mắt Dịch Sơn Hà nhìn thẳng vào Diệp Trần, chậm rãi nói:
“Ngươi tuổi còn trẻ, thì đã có thực lực khủng bố như thế, ngoài những Tiên Nhân trong truyền thuyết ở trên Bồng Lai tiên đảo kia ra, ta thực sự nghĩ không ra trên đời này còn có ai có thể dạy dỗ dạng đồ đệ kinh khủng như ngươi được!”
Nghe xong Dịch Sơn Hà, Diệp Trần cũng cảm thấy ngoài ý muốn, lúc trước Diệp Trần vẫn cho Bồng Lai tiên đảo chỉ là một cái truyền thuyết dân gian, thế nhưng hắn hiểu rõ tính cách của Dịch Sơn Hà thì tuyệt đối sẽ không bắt tên không trúng đích, hắn đã nói tiên đảo tồn tại, vậy liền chắc là thật sự tồn tại. Hơn nữa, trước đó hắn đã từng đi tới tiên mộ ở dưới chân núi Everest, còn có Thánh Tâm các cái động thiên phúc địa của Tiên Nhân thượng cổ này, đủ các loại mọi mặt bằng chứng, trên Trái Đất hoàn toàn chính xác đã từng có tu tiên giả xuất hiện qua.
“Chẳng lẽ tu tiên giả thượng cổ này thật ra cũng không có biến mất, chỉ là núp ở một góc nào đó trên Trái Đất thôi sao?”
Diệp Trần lập tức hết sức hiếu kỳ.
P/S: Ta thích nào...Kim Phiếu - TLT Đề cử các đạo hữu ơi