Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị

Chương 567: Chương 567: Chiến chiến chiến!




Nói là như vậy, Diệp Trần vừa ra tay thì đã khiến cho tam đại khách khanh của phủ Hách Liên tướng quân một chết hai bị thương.

Trong nháy mắt đã chấn nhiếp tất cả mọi người!

“Nhận lấy cái chết!”

Diệp Trần đắc thế không tha người, lần nữa vung lên thanh kiếm lớn, hướng về phía hai tên khách khanh còn lại truy sát mà tới.

“Cứu mạng!”

Hai tên khách khanh kia nay đã bị thương không nhẹ, nhìn thấy Diệp Trần lại tiếp tục truy sát tới thì lập tức dọa đến vẻ mặt trắng bệch ra, không còn một chút hình tượng nào kêu ra tiếng cầu cứu.

“Cùng nhau ra tay!”

Sau khi Ma Hoàng Thác Bạt Hạo Thiên phản ứng lại thì lập tức hét lớn một tiếng liền xông tới.

Tám đại cường giả còn lại cũng thi nhau thi triển ra thần thông của riêng mình.

Rầm rầm rầm!

Trong một cái chớp mắt, thiên địa cũng vì đó mà biến sắc, khí kình quay cuồng đầy trời, không trung rung động, giống như là ngày tận thế.

Khanh!

Một kiếm của Diệp Trần rơi xuống, hai đại khách khanh của phủ Hách Liên tướng quân lập tức lần nữa giơ pháp bảo phòng ngự trong tay lên, cố gắng ngăn cản lại.

Răng rắc!

Pháp bảo phòng ngự của hai người ở dưới kiếm khí cường đại của Diệp Trần trong nháy mắt vỡ vụn ra.

Phốc! Phốc!

Hai người gần như cùng một lúc phun ra một ngụm máu tươi, bay ngược ra đằng sau một lần nữa, khí tức cũng càng thêm yếu đi.

Mà sau khi một kiếm của Diệp Trần rơi xuống thì đã đuổi kịp một lần nữa, lại ra một kiếm!

Tuy nhiên, lúc này chín đại cường giả khác cũng đã duổi theo tới sau lưng của Diệp Trần.

“Tiểu tử! Nạp mạng đi!”

Ầm ầm ầm ầm!

Chín người tổng cộng chín kiện pháp bảo công kích, hơn nữa có vẻ như đều là pháp bảo cấp bậc Thánh khí, mang theo uy năng kinh thiên từ phía sau thi nhau giết tới!

Theo lý thuyết thì Diệp Trần bây giờ cần phải xoay người lại đối phó với chín người này.

Thế nhưng một khi hắn làm như vậy, vậy thì hai đại khách khanh của phủ Hách Liên tướng quân kia tự nhiên cũng có thể trốn thoát một kiếp.

“Hừ!”

Diệp Trần hừ lạnh một tiếng, vậy mà đối với chín đại cường giả ở đằng sau chẳng thèm quan tâm, tiếp tục hướng hai đại khách khanh của phủ Hách Liên tướng quân kia bổ tới.

“Muốn chết!”

Mấy người Thác Bạt Hạo Thiên nhìn thấy, Diệp Trần vậy mà để cho bọn họ phía sau lưng thì tất cả lập tức đều mừng rỡ.

Nếu như có thể hy sinh hai đại khách khanh của phủ Hách Liên tướng quân mà có thể giết chết được người trước mắt này, vậy đó chưa chắc không phải là một cái buôn bán có lời a, hơn nữa đợi lát nữa lúc phân chia thành quả, bọn họ cũng có thể lấy thêm được một phần a.

Ầm ầm!

Một kiếm kia của Diệp Trần rốt cuộc rơi xuống, mà hai đại khách khanh của phủ Hách Liên tướng quân bây giờ sớm đã nỏ mạnh hết đà, làm sao còn có thể chỗng đỡ được một kích toàn lực của Diệp Trần?

Bành! Bành!

Kiếm mang màu tím sáng chói ở trên không trung xẹt qua giống như lưỡi đao Tử thần thu hạch sinh mệnh, trong nháy mắt bao chùm cả hai đại khách khanh vào trong đó...

Đến tận đây, tam đại khách khanh của phủ Hách Liên tướng quân toàn quân đã bị diệt!

Thăng thêm Hách Liên Thiết Thụ trước đó thì phủ Hách Liên tướng quân có tất cả bốn bị Trùng Tiêu lão tổ, tất cả đều chết dưới tay của Diệp Trần.

Tất cả mọi người nhìn thấy cảnh này thì không thể không thi nhau cảm thán, “Phủ Hách Liên tướng quân coi như hoàn toàn xong đời!”

Nếu không phải tận mắt chứng kiến thì sợ rằng cũng không thể nào tin nổi, phủ Hách Liên tướng quân uy chấn toàn bộ Ma giới, vậy mà bị hủy trong tay một thiếu niên vô danh!

Tuy nhiên, suy nghĩ này chỉ lóe lên ở trong lòng của mỗi người.

Ánh mắt của mọi người đã nhìn vào cảnh tượng hấp dẫn tiếp theo!

Chín đại cường giả thi nhau thi triển ra tuyệt kỹ của riêng mình, ở vào lúc kiếm Diệp Trần trảm hai đại khách khanh, những tuyệt kỹ này cũng thi nhau rơi vào trên người của hắn!

“Lần này hắn dù sao cũng nên chết a?”

Vào lúc này ngoại trừ mấy người Nạp Lan Nhu Nhiên ra thì gần như tất cả mọi người đều thi nhau thở phào nhẹ nhõm.

Một kích của chín cường giả cảnh giới Trùng Tiêu lão tổ quả thực đủ để hủy thiên diệt địa!

Tuy nhiên, để cho mọi người không thể tưởng tượng được là, ngay cùng lúc công kích của chín đại cường giả rơi xuống trên người của thiếu niên gầy yếu kia thì trên người của thiến niên gầy yêu kia bỗng nhiên bộc phát ra quang mang chói mắt!

“Bát Chỉ Kính!”

“Lưu Ly Kim Thân!”

“Pháp Tướng Thiên Địa!”

Ở vào giây phút cuối cùng, Diệp Trần một hơi thi triển ra hết tất cả thủ đoạn phòng ngự của mình.

Ầm ầm ầm ầm!

Mà cùng lúc đó, công kích của chín đại cường giã cũng nườm nượp mà tới.

Răng rắc!

Ba đạo công kích qua đi, lồng ánh sáng màu vàng được Bát Chỉ Kính tế ra vỡ vụn đầu tiên!

Sau đó, vòng bảo hộ màu vàng kim được Lưu Ly Kim Thân hình thành sau khi giữ vững được ba lần cũng theo đó mà vỡ vụn.

Phanh phanh phanh!

Ba đạo công kích còn lại, Diệp Trần tránh cũng không thể tránh chỉ có thể lấy nhục thân cường hãn của mình chống đỡ lại.

Phốc!

Diệp Trần tuy rằng cố gắng tránh đi được yếu hại, nương tự theo thần thông Pháp Tướng Thiên Địa, miễn cưỡng ngăn cẳn xuống, thế nhưng cả người vẫn là bị thương không nhẹ, phun ra một ngụm máu tươi.

“Cái gì! Hắn vậy mà đỡ được?”

“Cái gương vừa rồi là cái gì?”

“Còn có ánh sáng vàng kim trên người hắn là sao?”

“Thân thể của hắn làm sao lập tức lại trở nên lớn tới như vậy?”

...

Tất cả mọi người đều kinh hãi không thôi, ngay cả bọn người Thác Bạt Hạo Thiên cũng thi nhau hiện ra vẻ chấn kinh.

“Bí mật trên người cái tên này thật đúng là không ít a!”

“Mọi người toàn lực xuất thủ, bắt lấy người này, thần thông và pháp bảo trên người của hắn chính là của chúng ta!”

“Chờ bắt được người này, cần phải tra hỏi ra lai lịch của hắn!”

...

Trên mặt của chín đại cường giả tất cả đều đầy vẻ vui mừng, trong ánh mắt nhìn về phía Diệp Trần giống như nhìn thấy một kho tàng báu vật hiếm thấy.

Hết cách rồi, thiếu niên thần bí trước mắt này biểu hiện ra thực lực thực sự quá kinh diễm!

Bọn họ rõ ràng cảm giác được tu vi của đối phương còn kém xa bọn hắn, thế nhưng lại liên tiếp xuất ra các loại thủ đoạn kinh khủng, quả thực giống như một kho tàng báu vật hình người.

Những người như bọn họ, tu vi vốn đều đã rơi vào bình cảnh, thực lực lại khó tăng lên.

Thế nhưng thiếu niên thần bí này xuất hiện lại để cho bọn họ thấy được hy vọng!

Hy vọng tiến thêm một bước!

Rầm rầm rầm!

Chín đại cường giả dưới sự kích động phấn chấn, thi nhau xuất thủ toàn lực!

Ma Hoàng Thách Bạt Hạo Thiên cầm trong tay Ma Hoàng kiếm dài ngàn mét, giống như vung lên một ngọn núi lớn!

Bốn vị Đại Tế Ti phân biệt thao túng mười hai khỏa Huyết Ma châu có thể thôn phệ máu tươi của đối thủ, vây quanh Diệp Trần vào chính giữa, phong bế tất cả đường lui của hắn.

Bốn đại trưởng lão của thương hội A Lí thì dùng chính là bốn thanh huyết sắc trường mâu, ở dưới sự điều khiển của bốn người hóa thành bốn con Huyết Sắc Cự Long (Rồng lớn màu máu) hướng Diệp Trần hò hét mà đi.

Chín đại cường giả phối hợp với nhau có thể được cho là liền mạch, có cả công lẫn thủ.

“Hư Không Thần Quyền!”

“Tam Muội chân hỏa!”

“Vẫn Tinh Thức!”

“Lạc nguyệt thức!”

...

Một tay Diệp Trần quơ Tử Quỳnh kiếm, một tay đánh ra Hư Không Thần Quyền, đồng thời ngay cả Tam Muội chân hỏa cũng phóng thích ra ngoài.

Rất rõ ràng, đối mặt với sự vây công của chín đại cường giả, ngay cả Diệp Trần cũng cần phải ứng phó toàn lực, gần như phát huy thi triển ra tất cả thủ đoạn của mình.

Mà mọi người vây xem ở phía dưới vào lúc này sớm đã lại thối lui đến bây ngoài được mấy chục dặm.

Bởi vì lấy chiến trường làm trung tâm, các kiến trúc trong phạm vi mười dặm toàn bộ sớm đã bị khí kình của mười người đè ép thành bột mịn!

Mọi người chỉ thấy, ở phía trên bầu trời kia, từng đạo ánh sáng kinh khủng va chạm vào nhau, ngay cả không gian đều bắt đầu trở nên vặn vẹo!

Người bình thường căn bản không thấy được rõ lắm tình hình chiến đấu bên trong như thế nào, chỉ cảm thấy ngay cả không gian dường như cũng bị bọn họ xé nát.

“Quá kinh khủng!”

“Không nghĩ tới, tên kia ở dưới sự vây công của chín đại cường giả vậy mà còn có thể kiên trì được thời gian dài như vậy!”

“Lấy một địch chín lại còn có thể kiên trì cho tới tận bây giờ, chẳng lẽ người này đã bước vào cảnh giới Thông Thiên trong truyền thuyết rồi hay sao?”

“Điều này sao có thể! Ma giới chúng ta đã một ngàn năm qua chưa từng xuất hiện cường giả cảnh giới Thông Thiên a!”

“Nhanh nhìn! Hình như sắp kết thúc!”

P/S: Ta thích nào....chương thứ 9 nha......ủng hộ Kim Phiếu đi nào các đạo hứu ơi, TLT cũng được a....

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.