Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị

Chương 583: Chương 583: Cố nhân kiếp trước




Tiêu Nhược Hi tự nhiên không biết, sở dĩ Diệp Trần muốn học đại học là vì muốn bảo vệ Hi Nguyệt được tốt hơn.

Dựa theo kế hoạch của Hi Nguyệt, trước khi thần hồn của nàng không có đạt tới cảnh giới nguyên thần có thể rời khỏi thân thể thì chỉ có thể tạm thời ở trong thân thể của Tiêu Nhược Hi.

Cho nên trước đó, đối với Diệp Trần mà nói, biện pháp bảo vệ Hi Nguyệt tốt nhất chính là tiến vào đại học Thiên Hải.

Còn về tại sao điểm số là 581, ghi danh vào chuyên ngành sinh học thì đó là bởi vì Diệp Trần chợt nhớ tới kiếp trước điểm thi đại học của hắn chính là 581 mà chuyên ngành dự thi cũng chính là chuyên ngành Sinh Học ở đại học Thiên Hải, cho nên thuận miệng nói ra.

Đầu điện thoại bên kia, sau khi Dịch Sơn Hà nghe xong lời này của Diệp Trần thì cũng lập tức ngây ngẩn cả người, “Diệp soái, ngài không phải đang nói đùa chứ? Ngài thật là muốn tiến vào đại học Thiên Hải để đi học sao?”

Đường đường là Nguyên soái của Hoa Hạ quốc, đệ nhất nhân đương thời, lại muốn tiến vòa đại học làm sinh viên?

Chẳng lẽ muốn bắt chước Hoàng đế cổ đại cải trang vi hành?

“Đương nhiên là thật! Làm sao? Lão Dịch, chút chuyện nhỏ này chắc là không làm khó được ông chứ?”

Diệp Trần nhàn nhạt mở miệng nói.

Dịch Sơn Hà cười khổ nói:

“Khó thì tự nhiên là không khó, tuy nhiên ngài có thể nói cho ta biết vì sao không a?”

Diệp Trần suy nghĩ trả lời một câu, “Bởi vì tình yêu!”

Sau đó trực tiếp cúp điện thoại.

Dịch Sơn hà sửng sốt một lúc lâu, cuối cùng lắc đầu cười khổ một trận, tự nhủ:

“Đúng, chúng ta vẫn luôn coi ngài ấy là thần linh để đối đãi, nhưng trên thực tế ngài ấy dù sao cũng chỉ là một thiếu niên còn chưa tới hai mươi tuổi a!”

Sau khi Dịch Sơn Hà cảm khái một lát, lại bấm một số điện thoại, “Tiểu Trương sao? Ngươi lập tức đi một chuyến tới thành phố Thiên Hải, đi đại học Thiên Hải giúp ta làm một chuyện!”

...

Chớp mắt một cái, thời gian mấy ngày vậy mà vội vàng trôi qua.

Mấy ngày này, Diệp Trần gần như vẫn luôn ở gần đại học Thiên Hải, mỗi ngày giữa trưa, Hi Nguyệt sẽ chiếm lấy thân thể của Tiêu Nhược Hi hai giờ để gặp Diệp Trần.

Một ngày này, cuối cùng đã tới thời gian sinh viên đại học năm thứ nhất nhập học!

“Diệp soái, tư liệu thân phận ngài nhập học cần phải có, toàn bộ đều đã ở đây, có cần thuộc hạ đưa ngài đi không?”

Bên ngoài đại học Thiên Hải, một tên sĩ quan trung niên người mặc trang phục quân đội, trên vai mang hai gạch ba sao, giao vào trên tay Diệp Trần một phần tư liệu, một mực cung kính mở miệng nói.

Mà ở sau lưng sĩ quan trung niên kia còn có hai tên thiếu tá đi theo, tất cả đều đứng nghiêm.

Diệp Trần khoát tay áo, “Không cần! Ta tự mình vào là được rồi, các ngươi đều trở về đi!”

...

Chờ tới lúc Diệp Trần đi tới cổng trường đại học Thiên Hải thì nơi này sớm đã kín người hết chỗ.

Tuy nhiên, mỗi một cái khoa của trường đại học Thiên Hải đều phái ra tình nguyện viên lớp lớn ở cửa ra vào của từng khoa để đón tiếp sinh viên mới của khoa mình, sau đó các sinh viên mới được bọn họ hướng dẫn hoàn thành báo danh nhập học.

Diệp Trần quét mắt một vòng, rất nhanh đã tìm được chỗ của khoa Sinh Học, thế là từ từ đi tới.

So với cảnh tượng sôi động của các khoa khác thì khoa Sinh Học bên này người học vô cùng ít ỏi không nói, còn ở bên trong một cái góc vắng vẻ, nếu như không phải Diệp Trần có nhãn lực thật tốt thì thật đúng là tìm được không dễ dàng.

Đối với trường hợp này thì Diệp Trần cũng không cảm thấy có gì lạ, chuyên ngành Sinh Học vẫn luôn là một cái chuyên ngành có rất ít người để tâm tới, người dự thi cũng không nhiều, tự nhiên cũng rất vắng vẻ.

“Ngươi tốt, ta là sinh viên mới của khoa Sinh Học!”

Diệp Trần đi lên trước, chậm rãi mở miệng nói.

Phụ trách nghênh đón sinh viên mới của khoa Sinh Vật tổng cộng chỉ có năm người, bốn nam và một nữ.

Nhìn thấy Diệp Trần đi tới, nữ sinh duy nhất kia hai mắt lập tức tỏa sáng, thấp giọng hô một tiếng, “Rất đẹp trai!”

Bốn tên nam sinh khác cũng lập tức dâng lên một cỗ cản giác thua chị kém em.

Nếu để mà so sánh thì Diệp Trần vô luận là khó chất hay còn là vẻ bề ngoài, cách ăn mặc đều là nhân tuyển tốt nhất, vừa nhìn là đã biết địa vị không tầm thường.

“Khụ khụ!”

Đứng đầu là một nam thanh niên, ho nhẹ một tiếng, cười nói:

“Ngươi khỏe chứ! Chúng ta là hội sinh viên khoa Sinh Học, ta gọi là Lâm Đào, trước tiên ngươi đưa thư thông báo và giấy chứng nhận thân phận của ngươi đi!”

Diệp Trần lập tức lấy tư liệu giấy chứng nhân liên quan đưa cho Lâm Đào.

Sau khi Lâm Đào kiểm tra đại khái một lần thì đưa trả lại cho Diệp Trần, cười nói:

“Diệp Trần học đệ, chúng ta đại biểu sinh viên khoa Sinh Học của trường đại học Thiên Hải hoan nghênh sự gia nhập của ngươi!”

Sau khi nói xong lời này, Lâm Đào nhìn sau lưng Diệp Trần một cái, trên mặt hơi có chút tò mò, nói:

“Người nhà của ngươi không có đi cùng ngươi tới sao? Còn có hành lý của ngươi ở đâu? Ta có thể nhờ người giúp ngươi mang theo!”

Diệp Trần cười nhạt một tiếng, “Chỉ có một mình ta a, cũng không có mang hành lý, ngươi chỉ cần nói cho ta đi nơi nào báo cáo là được rồi!”

Tuy rằng kiếp trước, Diệp Trần có thời gian khoảng một năm học tại đại học Thiên Hải, tuy nhiên đó dù sao cũng là chuyện của tám trăm năm trước, ngoại trừ mấy người ở cùng kỳ túc xá với hắn ra, những ký ức tương quan khác đã rất mơ hồ.

Nghe được điều này thì sinh viên nữ duy nhất trong năm người lập tức đứng dậy, xung phong nhận việc nói:

“Để ta dẫn ngươi đi đi!”

Diệp Trần mỉm cười, “Đa tạ!”

Hai người vừa mới đi xong thì bốn người còn lại lập tức thấp giọng bàn luận, Đái Lệ Lệ này lại bắt đầu mắc chứng mê trai đẹp!

“Tuy nhiên tiểu tử này xác thực cũng rất đẹp trai! So với Dương Chi Phàm kia còn đẹp trai hơn a!”

“Nam sinh bên này, có Diệp Trần và Dương Chi Phàm, nữ sinh bên kia có Đào Uyển Thanh, xem ra chất lượng sinh viên mới năm nay của khoa Sinh Học chúng ta cũng không kém đi!”

...

Tiếng nghị luận của bốn người tuy rằng không lớn, những vẫn bị Diệp Trần nghe được vào tai vô cùng rõ ràng.

“Dương Chi Phàm...Đào Uyển Thanh...”

Nghe được hai cái tên này, ký ức liên qua kiếp trước của Diệp Trần cũng dần dần hiện lên.

Hắn loáng thoáng nhớ lại cái tên Dương Chi Phàm này là một người ưu tú nhất bên trong những sinh viên mới bọn họ, hơn nữa bối cảnh cũng không thấp, vừa tiến vào khoa thì đã trở thành tiêu điểm.

Còn về phần Đào Uyển Thanh này thì cùng với Dương Chi Phàm được xưng là đôi kim đồng ngọc nữ của khoa Sinh Học, hai người này về sau có vẻ như đến với nhau và họ ở bên nhau khiến cho những người khác phải ao ước.

Tuy nhiên, những ký ức này cũng chỉ ở trong đầu Diệp Trần hơi lóe lên thì đã bị hắn trực tiếp quăng đi.

Lấy tâm cảnh bây giờ của hắn thì chuyện của Dương Chi Phàm và Đảo Uyển Thanh hắn đương nhiên sẽ không để ở trong lòng.

“Đúng rồi, có lẽ là ngay lập tức là có thể nhìn thấy ba vị bạn học cùng phòng của mình đi? Cũng không biết một đời này còn có thể cùng ở cùng một cái phòng ký túc xá với bọn họ hay không?”

Nghĩ tới đây, trong lòng Diệp Trần lập tức mơ hồ có chút mong đợi.

...

Dưới sự chỉ dẫn của Đái Lệ Lệ, Diệp Trần thuận lợi việc báo cáo của sinh viên mới, lấy được chứng nhận báo danh cùng với số phòng ký túc xá của mình.

Để Diệp Trần cảm thấy vui mừng chính là phòng ngủ ký túc xá của hắn là 602, giống với kiếp trước!

Đái Lệ Lệ ngược lại là rất nhiệt tình, vẫn luôn giúp Diệp Trần làm xong thủ tục cư trú rồi mới rời đi.

Sau khi Diệp Trần lấy được chìa khóa ký túc xá thì lần theo ký ức kiếp trước đi tới tầng 6 tìm được phòng số 602.

Cửa phòng đang mở, lúc này bên trong đã có ba người.

Hóa ra, Diệp Trần lại là người cuối cùng!

Nhìn qua ba người trước mắt, tâm tình của Diệp Trần hơi có chút kích động, “Trần Đông! Đường Uy! Lý Hổ! Thật đúng là ba người các ngươi a!”

P/S: Ta thích nào...chương 4

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.