“Rống!”
Mặc Thiên Hà tộc trưởng Hắc Hồ tộc bỗng nhiên hét lớn một tiếng, thân hình bỗng nhiên tăng vọt, đầu đột nhiên dài ra, xuất hiện bộ lông màu đen nhiều hơn rất nhiều, như là một co Hồ ly màu đen to lớn!
“Thanh Nham! Ta thế nhưng là cấp Hậu mà ngươi lại chỉ là cấp Tướng đỉnh phong mà thôi, ngươi lấy cái gì ra để đấu với ta?”
Mặc Thiên Hà nói xong lời này thì giơ một thanh đao lớn trong tay lên, sau đó tung người nhảy lên, hung hăng bổ về phía Thanh Nham ở dưới!
“Mọi người nhanh tránh ra!”
Thanh Nam tộc trưởng Thanh Hồ tộc lập tức hét lớn một tiếng, cũng giơ trường thương lên, chủ động nghênh đón tiếp lấy.
Khanh!
Thanh đao to lớn va chạm với trường thương ở trên không trung, lập tức phát ra một tiếng vang kinh người, mọi người ở xung quanh lập tức cảm nhận được một cơn gió lớn, giống như đang yên đang lành đột nhiên xuất hiện một cơn gió lốc, theo bản năng liên tiếp lùi lại.
Bạch bạch bạch!
Mà chính như Mặc Thiên Hà nói, thực lực của Thanh Nham kia rõ ràng kém hơn hắn một cái cấp bậc, sau khi một đao một thương va chạm vào nhau, Thanh Nham lập tức bay thẳng ra ngoài rơi xuống đất rồi lại lùi lại vài chục bước thì thân hình mới đứng vững lại, nhưng máu tươi đã từ trong miệng hắn chảy ra, rõ ràng là bị nội thương không nhẹ!
“Cha!”
Thanh Bảo Nhi đứng ở bên ngoài thấy cảnh này thì lập tức vội vàng hô lớn một tiếng.
Diệp Trần đi theo đứng ở phía xa đằng sau, nghe được điều này thì không thể không hơi sững sờ, “Hóa ra nha đầu Bảo Nhi này lại là nữ nhi của tộc trưởng Thanh Hồ tộc, khó trách có thể trộm được Hỏa Linh Chi ngàn năm để cho ta sử dụng...”
Mà lúc này, ánh mắt của mọi người cũng lập tức bị giọng nói này của Thanh Bảo Nhi mà hấp dẫn tới.
“Này, cô nàng này thật xinh đẹp!”
“Đây chính là vị tiểu công chúa của Hồ tộc đó sao? Sinh ra quả nhiên xinh đẹp a!”
“Cái gì mà công chúa! Ngươi nghĩ Thanh Hồ tộc bây giờ còn là Vương tộc năm đó sao?”
“Không sai! Chờ chúng ta bắt Thanh Hồ tộc lại, cô ta tự nhiên cũng chính là nô lệ của chúng ta! Khặc khặc!”
...
Đám người Hắc hồ tộc và Đằng Xà tộc đều đang nghị luận sôi nối, đã có người bắt đầu lộ ra vẻ mặt thèm nhỏ nhãi, nước bọt tứa ra chảy ròng ròng.
“Bảo nhi! Ngươi đừng quản ta, chạy nhanh! Cửu trưởng lão, ngươi tranh thủ thời gian mang theo Bảo nhi rời đi! Nhanh!”
Sau khi Thanh Nham nhìn thấy nữ nhi của mình xuất hiện thì lập tức vội vàng hướng về phía mấy người Thanh Bảo Nhi lớn tiếng la lên.
Tuy nhiên,
Sau một khắc
Bá bá bá!
Lần lượt từng thân ảnh thoáng hiện đã ngăn cản đường đi của đám người Cửu trưởng lão và Thanh Bảo Nhi.
“Còn muốn chạy sao? Các ngươi liệu có chạy được không? Bảo Nhi tiểu thư, ta sớm đã nói rồi, ngươi là của ta! Kiệt kiệt kiệt!”
Bên trong Đằng Xà tộc có một người đàn ông trẻ tuổi có dáng người cao gầy, hai mắt nhìn qua Thanh Bảo Nhi với vẻ cực nóng.
Hóa ra chính là Đằng Khôn của Đằng Xà tộc mà mấy hôm trước bị Diệp Trần đánh chạy!
“Bảo Nhi!”
Thanh Nham thấy thế thì lập tức khẩn trương lên, ngay lập tức vung trường thương, muốn xông qua trợ giúp nữ nhi của mình, thế nhưng lại bị Mặc Thiên Hà chặn lại đường đi.
“Thanh Nham! Đối thủ của ngươi là ta!”
Khanh!
Thanh đao lớn trong tay của Mặc Thiên Hà hung hăng chém xuống một lần nữa.
Thực lực của Thanh Nham vốn cũng không bằng Mặc Thiên Hà, bây giờ lại bởi vì nữ nhi mà lòng nóng như lửa đốt, tự nhiên càng không địch lại, trực tiếp bị một đao của đối phương đánh bay ra ngoài, điên cuồng phun ra một ngụm máu tươi!
“Cha!”
Thanh Bảo Nhi lập tức cuống lên nước mắt đều đã trào ra, lập tức muốn xông tới giúp một tay, đáng tiếc lại bị Đằng Khôn kia trực tiếp ngăn lại, “Khặc khặc! Bảo nhi tiểu thư, chỉ cần ngươi đáp ứng ngoan ngoãn làm nữ nô của ta, ta có thể thay ngươi hướng Mặc thúc thúc cầu tình, tha cho cha ngươi một mạng, ngươi xem như thế nào?”
Thanh Bảo Nhi nghe được điều này, tuy rằng đối với Đằng Khôn này cực kỳ chán ghét, thế nhưng vừa nhìn thấy ở bên kia cha của nàng đã bị Mặc Thiên Hà áp chế gắt gao thì tâm hồn thiếu nữ lập tức trở nên đại loạn, “Ta...”
Ngay tại lúc Thanh Bảo Nhi muốn đá ứng thì bỗng nhiên một giọng nói lạnh lùng đột nhiên vang lên, “Ngươi gọi là Đằng Khôn đúng không? Xem ra lần xuất thủ trước đó của ta còn chưa đủ hung ác, ngươi lại còn dám tới quấy rối Bảo Nhi!”
Giọng nói này rơi xuống, đồng thời Thanh Bảo Nhi cảm thấy hoa mắt.
Ngay sau đó, một đạo bóng dáng kiên định đã xuất hiện ở trước mặt của nàng, Thanh Bảo Nhi lập tức vô cùng vui mừng, “Diệp Trần ca ca! Ngươi...ngươi không đi?”
Người này tự nhiên chính là Diệp Trần.
Diệp Trần quay đầu mỉm cười nhìn về phía Thanh Bảo Nhi, “Nha đầu, yên tâm! Có ta ở đây, ngươi và tộc nhân của ngươi sẽ không có chuyện gì!”
Một bên khác, Đằng Khôn nhìn thấy đột nhiên xuất hiện một người, đầu tiên là giật nảy cả mình, tuy nhiên đợi khi hắn nhìn rõ khuôn mặt của người này thì lập tức hai mắt trừng một cái, “Tiểu tử! Là ngươi!”
“Được được được! Ta đang định đi tìm ngươi đây, không nghĩ tới ngươi lại từ dẫn mình tới cửa, lần trước ngươi đánh ta thật thê thảm, lần này ta phải để cho ngươi chết!”
Đằng Khôn nói xong lời này thì lập tức hướng phía sau vung tay lên.
Bá bá bá!
Đám người ở phía sau lập tức có ba ông lão đi ra, xem bộ dáng và cách ăn mặc chắc là giống như Đằng Khôn đều là người của Đằng Xà tộc.
Ba người này cũng đều có tu vi cấp Tướng, tương đương với tông sư Hóa Kình trong giới võ đạo của Hoa Hạ, tuy nhiên người của yêu tộc có da dày thịt béo, hơn nữa mọi người đều có một thân công phu ngang tàng, lấy ra so sánh thì còn mạnh hơn tông sư Hóa Kình rất nhiều.
Đáng tiếc, cho dù thực lực của Diệp Trần còn chưa có khôi phục hoàn toàn những đã đủ để nhẹ nhõm giết chết Thần Cảnh chứ đứng nói mấy tên tông sơ Hóa Kình, hắn há lại sẽ để vào mắt?
“Con kiến hôi!”
Diệp Trần trực tiếp tiện tay vung lên,
Oanh!
Một đạo bóng mờ khổng lồ hình bàn tay lập tức hướng về phía ba tên cao thủ của Đằng Xà tộc kia, ùn ùn kéo đập tới.
“Cái gì!”
“Không!”
“Trốn!”
Ba người kia lập tức rống lớn một tiếng, vội vàng muốn chạy thoát thân, đáng tiếc bàn tay khổng lồ kia đã rơi xuống.
!!!
Ba tên cao thủ của Đằng Xà tộc kia lập tức toàn bộ bị một chưởng này của Diệp Trần rõ ràng đánh bại!
Tê ~~
Mọi người ở xung quanh thấy được cảnh này thì tất cả lập tức thi nhau hít vào một ngụm khí lạnh, đồng thời bị dọa đến liên tục lùi lại.
Ngay cả Thanh Bảo Nhi và đám người Cửu trưởng lão cũng đều đang trợn mắt há hốc mồm.
Trước đó, Diệp Trần thuận tay một chỉ đánh ngất xỉu A Ba Lỗ, đã khiến bọ họ cảm thấy chấn động không gì sánh nổi, thế nhưng tuyệt đối không ngờ rằng, thực lực của thiếu niên này, thế mà lại có thể mạnh hơn nhiều so với sự tưởng tượng của bọn hắn!
Ba tên cao thủ của Đằng Xà tộc kia, mỗi người thế nhưng đều có tu vi cấp Tướng trung kỳ, chính là đối đầu với Thanh Nham tộc trưởng Thanh Hồ tộc của bọn họ đều chưa chắc đã thua.
Nhưng bây giờ, thế mà bị một chưởng của thiếu niên thần bí trước mắt này trực tiếp oanh thành thịt vụn!
Đây là thực lực kinh khủng tới bực nào?
Chẳng những mọi người ở xung quanh kinh ngạc tới ngây người, ngay cả Mặc Thiên Hà và Thanh Nham đang đánh nhau ở phía xa, hai người cũng đã để ý tới chuyện vừa mới xảy ra ở bên này, cũng không hẹn mà cùng dừng tay quan sát.
“Ngươi ngươi...ngươi cũng dám giết ba vị Trưởng lão của Đằng Xà tộc chúng ta?”
Đằng Khôn kia thấy cảnh này sớm đã bị dọa đến vẻ mặt trắng bệch, run lẩy bà lẩy bẩy chỉ vào Diệp Trần run rọng nói.
“Hừ!”
Diệp Trần trực tiếp hừ lạnh một tiếng, thuận tay một nắm.
Oanh!
Một đạo bóng mờ lớn hình bàn tay đột nhiện xuất hiện, trực tiếp nắm lấy Đằng Khôn và nhấc hắn lên khỏi mặt đất.
“Lấy khí hóa hình! Đây là cường giả cấp Hậu trung kỳ trở lên mới có thể làm ra được thủ đoạn này a!”
“Thiếu niên này vậy mà là một vị cường giả cấp Hậu!”
“Trời ạ!”
...
Mọi người còn lại thấy cảnh tượng này thì lập tức hoàn toàn bị trấn trụ, trong lúc nhất thời ai cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Phải biết, cho dù là Mặc Thiên Hà tộc trưởng Hắc Hồ tôc, cũng chẳng qua chỉ mới có thực lực cấp Hậu sơ kỳ mà thôi, còn chưa có cách nào làm ra tới tình trạng lấy khí hóa hình.
Thực lực thiếu niên này, lại còn cao hơn cả Mặc Thiên Hà!
Quả thực không thể tưởng tượng nổi!
P/S: Ta thích nào....Chương 6 nhé.