Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị

Chương 645: Chương 645: Cường giả vô danh




Hắc Sâm Lâm, Vân Châu.

Chớp mắt một cái, Diệp Trần đã trở về đây được hơn nửa tháng.

Ở trong khoảng thời gian hơn nửa tháng này, ngoài việc Diệp Trần dốc lòng tu luyện củng cố tu vi ổn định ở cảnh giới Kim Đan ra, còn dùng dược liệu trân quý có được ở bên trong Vạn Độc quật của Dược Vương tông phối hợp với Phù Dao tiên quả, luyện chế được thần hồn đan dược cao cấp hơn.

Chẳng những hoàn toàn chữa khỏi vấn đề thần hồn của Hi Nguyệt bị tổn thương, đồng thời lực lượng thần hồn có cái bay vọt về chất, đã bắt đầu có dấu hiệu ngưng tụ ra nguyên thần mới, cách thoát ly nhục thân cũng đã không xa.

Vốn là, dựa theo kế hoạch của Diệp Trần, chờ thần hồn của Hi Nguyệt có thể thoát ly nhục thể mà tồn tại độc lập thì sẽ mang theo nàng rời khỏi Trái Đất tiến về Tu Chân giới.

Thế nhưng bây giờ, hắn đã trở mặt với Bồng Lai Tiên giới, lại thêm Yêu giới và Ma giới cũng có rất nhiều gút mắc với hắn, khó đảm bảo sau khi hắn rời khỏi Trái Đất, những thế lực này sẽ không tìm người thân bạn bè của hắn gây phiền phức!

Hơn nữa, tuy rằng hắn đã tìm được lối tiến vào Tu Chân giới, thế nhưng con đường phía chưa biết sẽ như thế nào, tự nhiên sẽ không thể mang theo tất cả mọi người cùng đi mạo hiểm với hắn được.

Cho nên, trước lúc rời đi, hắn nhất định phải giải quyết hoàn toàn loại bỏ đi những uy hiếp này.

Ngoài đó ra, tu vi của mẹ con Tô Lam, đám người Sở Phi Yên cũng nhất định phải nhanh chóng tăng lên.

Chỉ có như vậy, Diệp Trần mới có thể yên tâm rời khỏi Trái Đất.

...

Chớp mắt một cái, lại qua gần một tháng, ở trong khoảng thời gian gần một tháng này, Diệp Trần tự mình dạy bảo giám sát, lại thêm lượng lớn các loại đan dược, thực lực của mọi người đều có bay vọt về chất.

Sở Phi Yên đã đạt tới Luyện Khí đỉnh phong, cách cảnh giới Trúc Cơ chỉ còn có một bước, hai người Đường Thanh Nhã và Tô Mạn cũng đã đạt tới cảnh giới Luyện Khí tầng sáu, ngay cả Tô Lam luôn không thích tu luyện vậy mà cũng đã đột phá tới cảnh giới Luyện Khí tầng bốn.

Còn về phần những người có thực lực không kém như Lý Hạ Niên, Tuyết Cơ... càng là mơ hồ muốn đuổi kịp bước chân của Diệp Trần, lúc nào cũng có thể đột phá tới cảnh giới Kim Đan.

Đương nhiên, cho dù tu vi của bọn hắn thật có thể đuổi kịp được Diệp Trần thế nhưng thực lực thì không thể so sánh nổi.

Phải biết, Diệp Trần bây giờ tuy rằng chỉ có cảnh giới Kim Đan sơ kỳ, thế nhưng nếu như ra hết thủ đoạn, chính là cường giả cảnh giới Hóa Thần hắn cũng có sức để đánh một trận!

Còn về phân Cuồng Tiên môn bây giờ, Chúc Minh Phi có thực lực gần với Diệp Trần nhất, từ sau khi Diệp Trần truyền thụ cho hắn một loại công pháp hệ Hỏa thì thực lực cũng đột nhiên tăng mạnh, đã đủ để đưa thân vào mười vị trí đầu của Thiên Bảng trong Bồng Lai Tiên giới!

...

Một ngày này, Diệp Trần từ trong trạng thái bế quan đi ra, phát hiện mấy người Sở Phi Yên, Lý Hạ Niên, Chúc Minh Phi, tất cả đều đang chờ ở cửa ra vào, thế mà ngay cả Dịch Sơn Hà cũng bất thình lình xuất hiện.

Diệp Trần lập tức ý thức được có chuyện không ổn, nếu ngay cả Dịch Sơn Hà cũng tới thì chắc chắn đây sẽ là chuyện lớn:

“Có chuyện gì xảy ra sao?”

Dịch Sơn Hà đầu tiên là khom người thi lễ một cái, sau đó trầm mặt nói:

“Diệp soái, có chuyện lớn xảy ra!”

“Gần đây Hoa Hạ quốc chúng ta đột nhiên xuất hiện một tên cường giả vô danh, một hơi giết chết mười mấy tên cao thủ võ đạo của Hoa Hạ chúng ta!”

“Võ lâm minh chủ phương Nam Ngụy Vô Cực, và võ lâm minh chủ phương bắc Ngư Hóa Long, cả hai đều bị người này giết chết trong một chiêu!”

“Sau đó là Long Hổ sơn, Thiên Sư phù Mao Sơn phái và Phạm Âm Tự, các tông môn ẩn thế cũng chỉ ở trong vòng ba ngày ngắn ngủi, toàn bộ bị người này diệt sát!”

“Hơn nữa người này đã bắn tiếng, tiếp theo muốn tìm tới Cuồng Tiên môn phiền phức!”

“Thực lực của người này quá mạnh, hơn nữa hành tung quỷ dị, Thần Long vệ đã sử xuất ra tất cả vốn tiếng thế nhưng lại không thể tìm ra được hành tung của người này, cũng không biết lai lịch của hắn, chỉ biết người này tóc vàng mắt vàng, giống như cũng không phải là người thế tục...”

Sau khi Dịch Sơn Hà kể lại, sự lo lắng càng thể hiện ở trên mặt ông ta, trong khoảng thời gian ngắn ngủi mấy ngày, toàn bộ võ đạo giới Hoa Ha gần như bị tên thần bí này thịt, việc này đã khiến cho cao tầng Hoa Hạ rất coi trọng.

Bây giờ lòng người toàn bộ Hoa Hạ đều bàng hoàng, thế nhưng lại đều thúc thủ vô sách.

Rơi vào đường cùng, Dịch Sơn Hà cũng chỉ có thể đến đây mời Diệp Trần rời núi.

Sau khi Diệp Trần nghe xong thì không thể không khẽ chau màu, “Không phải là người của Bồng Lai Tiên giới xuất thủ chứ?”

Không nghĩ tới, Chúc Minh Phi ở một bên bỗng nhiên mở miệng nói:

“Chắc là không phải! Hôm kia ta đã đi kiểm tra thi thể của những người bị giết kia, thể nội của những người này hàm chứa một cỗ lực lượng quỷ dị cực kỳ tà ác, so với truyền thừa của Tiên tộc thì rất khác nhau, giống như thủ đoạn của Thần tộc!”

Diệp Trần lập tức sững sờ, “Thần tộc?”

Hắn làm sao cũng không nghĩ tới, đi đầu xuất thủ với hắn thế mà không phải là tam tộc Tiên, Ma, Yêu, ngược lại là Thần tộc gần như không có liên quan gì với hắn!

Suy nghĩ cẩn thận, Diệp Trần ngoại trừ lúc đầu ở Lang Vương Băng đảo, giết chết hai tên hai tên Hồng y đại giáo chủ của Giáo Đình phương Tây, ngoài đó ra hình như cũng không có bất kỳ ân oán nào?

Cho dù đằng sau Giáo Đình phương Tây là Thần tộc, thế nhưng đối với Thần tộc mà nói, chỉ là hai tên Hồng y đại giáo chủ ở Thế Tục giới, hẳn chỉ là nhân vật nhỏ mà thôi, vì sao lại để cho bọn họ trả thù một cách điên cuồng như vậy?

Diệp Trần suy nghĩ một lúc, cũng không nghĩ ra nguyên cớ trong đó, tuy nhiên đối phương đã khiêu khích tới cửa rồi, hắn tự nhiên cũng không có đạo lý lùi bước.

“Thi thể của những người bị giết kia có mang tới đây không?”

Diệp Trần trầm ngâm một lát, bỗng nhiên mở miệng nói.

Mọi người đều không hiểu ý là gì, tuy nhiên sau khi Dịch Sơn Hà gọi một cú điện thoại, chỉ cốc lát sau, mấy người đàn ông mặc trang phục quân đồi đã đưa một cỗ thi thể tới trước mặt mọi người.

Diệp Trần đi tới trước mặt thi thể kia, hai mắt hơi nhắm lại, ở mi tâm hiện lên một tia sáng màu đỏ, sau đó chui vào bên trong cỗ thi thể kia...

Sau một lúc lâu, Diệp Trần bỗng nhiên quát khẽ một tiếng:

“Thần Minh Tác Hồn thuật!”

Hô!

Cái tia sáng màu đỏ kia bỗng nhiên từ bên trong bộ thi thể kia nhảy ra, sau đó bay về phương hướng phía đông nam mà đi.

Khóe miệng Diệp Trần hơi nhếch lên, lộ ra nụ cười lạnh, thấp giọng lẩm bẩm nói:

“Còn may gần đây lực lượng thần hồn của ta lại có chỗ tinh tiến, bằng không thật đúng là chưa chắc có thể thi triển ra môn bí thuật thần hồn này!”

“Ta ngược lại muốn xem xem, ngươi đến cùng là thần thánh phương nào?”

Nói xong lời này, thân thể Diệp Trần nhoáng một cái, cả người đã lần theo phương hướng cái tia sáng màu đỏ kia mà đuổi theo, trong nháy mắt đã biến mất không thấy bóng dáng đâu nữa.

...

Mà cùng lúc đó ở trên núi Võ Đang phía đông nam của Hoa Hạ!

Trong suy nghĩ của những người bình thường thì núi Võ Đang bây giờ sớm đã chỉ là một địa điểm du lịch bình thường, căn bản không biết đằng sau lưng núi Võ Đang thật ra thì vẫn luôn bảo lưu lấy một mạch cổ tu đan đạo.

Mà cái gọi là cổ tu đan đạo thì chính là một nhánh bên trong phương pháp tu chân đạo thời thượng cổ.

Ví dụ như Yến chân nhân tiếng tăm lừng lẫy ở kinh Đô chính là xuất từ trong đó.

Chỉ tiếc, lúc này Yến chân nhân nửa quỳ trong đại điện vô cùng chật vật

Mà ở chỗ ngồi trên đại điện, thì đang có một tên nam thanh niên tóc vàng mắt vàng đang ngồi ở trên đó, một mặt vẻ khinh bỉ:

“Lão già, nghe nói ngươi là nhân vật cấp cao nhất bên trong Thế Tục giới ở phương Đông, bây giờ nhìn ra quả thực như con kiến hôi!”

“Xem ra Diệp Cuồng Tiên kia so với ngươi cũng không mạnh hơn bao nhiêu a? Lão gia hỏa Kha Lai Đặc kia, quả nhiên là đang phóng đại! Khặc khặc!”

Yến chân nhân nghe được điều này thì không thể không nhướng mày, “Hóa ra ngươi là người mà lão Giáo Hoàng của Giáo Đình phương Tây phái tới, núi Võ Đang chúng ta với Giáo Đình các ngươi, hình như không có ân oán gì a?”

Thanh niên tóc vàng nghe được điều này thì lập tức cười ha ha, “Xem ra ngươi còn không làm rõ được tình hình bây giờ đi! Lão già Kha Lai Đặc kia ngay cả tư cách xách giày cho bản thần tử cũng không có!”

Yến chân nhân nghe được điều này thì sắc mặt lập tức thay đổi lớn.

P/S: Ta thích nào....chương 4

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.