Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị

Chương 832: Chương 832: Đao thế!




Yến Cuồng Sinh dùng lời nói này ép Lạc Huyền Băng không còn lời nào để nói, lúc này mới nhìn về phía Diệp Trần ở một bên, một mặt giễu cợt nói:

“Tiểu tử, chẳng lẽ ngươi chỉ biết trốn ở sau lưng nữ nhân vẫy đuôi mừng chủ thôi sao?”

“Vị trí này, vốn chính là của cường giả, coi như ta không đoạt với ngươi, đợi chút nữa chắc chắn cũng sẽ có những người khác tới đoạt với ngươi!”

“Tuy nhiên xem ở trên thể diện của Băng Huyền tiên tử ngươi cũng đừng có nói bản công tử không cho ngươi cơ hội!”

“Mười chiêu! Chỉ cần ngươi có thể đỡ được mười chiêu của ta! Bản công tử sẽ tặng vị trí này cho ngươi, ngươi có dám ứng chiến không?”

Yến Cuồng Sinh tuy rằng không hiểu rõ lắm, Diệp Trần và Lạc Huyền Băng là có quan hệ như thế nào, thế nhưng có thể để cho Lạc Huyền Băng ra mặt thì hiển nhiên quan hệ của hai người không cạn.

Hóa ra dựa theo bản ý của hắn là muốn trực tiếp diệt tiểu tử này đi, lại hoặc là bức bách hắn bóp nát ngọc giản, cho tiểu tử này lắn ra khỏi Mê La Tinh Hải, cũng loại bỏ một mối nguy hiểm tiềm ẩn.

Thế nhưng là bây giờ, biết quan hệ giữa Diệp Trần và Lạc Huyền Băng, hắn tự nhiên không còn dám làm như vậy, cho nên mới đưa ra mười chiêu ước hẹn này.

Chỉ cần hắn thắng tiểu tử này một cách quang minh chính đại thì coi như Lạc Huyền Băng cũng không thể nói gì hơn.

Diệp Trần tự nhiên hiểu rõ ý đồ của Yến Cuồng Sinh, khóe miệng không thể không hơi nhếch lên, đồng thời bàn tay vỗ trên mặt đất một cái, cả người ngay lập tức bay lên trời cao tới đứng ở trên không trung đối mặt với Yến Cuồng Sinh ở dưới đất, nhàn nhạt mở miệng nói:

“Ngươi muốn chiến, vậy thì chiến!”

Yến Cuồng Sinh thấy Diệp Trần đáp ứng dứt khoát như thế thì hai mắt lập tức khẽ híp một cái:

“Hảo tiểu tử! Bản công tử thật đúng là càng ngày càng thích ngươi!”

“Đã như vậy, vậy thì tới đón chiêu thứ nhất của ta đi!”

Giọng nói rơi xuống, dưới chân Yến Cuồng Sinh giẫm một cái, cả người bay lên cao hơn trăm mét, sau đó lấy chưởng làm đao hướng Diệp Trần hung hăng bổ xuống:

“Cuồng Đao quyết thức thứ nhất, Toái Sơn Hà!”

Ầm ầm!

Tu vi của Yến Cuồng Sinh này cũng đã ngôi phục tới cảnh giới Nguyên Anh, tuy rằng so với Diệp Trần thì kém hơn một chút, nhưng là uy lực một đao này của hắn cho dù là cảnh giới Nguyên Anh đỉnh phong bình thường, thậm chí là cao thủ Hóa Thần sơ kỳ, chỉ sợ cũng không thể coi như không quan trọng!

Lạc Huyền Băng quan chiến ở một bên nhìn thấy cảnh này thì trong lòng lập tức xiết chặt, trên gương mặt lãnh đạm xinh đẹp hiện ra vẻ khẩn trương.

Tuy rằng Diệp Trần trước đó ở tầng tinh vực thứ tư đã từng hành hung Vân Phá Thiên để cho Lạc Huyền Băng lưu lại một cái ấn tượng khắc sâu.

Tuy nhiên lúc đó, Vân Phá Thiên chỉ có tu vi cảnh giới Trúc Cơ tầng năm mà Diệp Trần xác thực là cảnh giới Kim Đan, ở trên tu vi có ưu thế tuyệt đối!

Mà bây giờ, sau khi đến tầng tinh vực thứ bảy, tu vi của mọi người đều đã sàn sàn nhau, ưu thế về tu vi của Diệp Trần tự nhiên là không còn sót lại chút nào.

Mà ở loại tình huống này, Diệp Trần sẽ còn là đối thủ của Yến Cuồng Sinh sao?

Dù sao, đối phương thế nhưng là tồn tại xếp hạng thứ tư trên bảng Bách Niên Thiên Kiêu! Cho dù chỉ có cảnh giới Nguyên Anh nhưng cũng đủ để chống lại với cảnh giới Hóa Thần sơ kỳ, hơn nữa không rơi vào thế hạn phong!

Nếu mà so sánh, Long Thần ở một bên thì lại một mặt lạnh nhạt, thay vào đó đối với biểu hiện căng thẳng của Lạc Huyền Băng càng ngày càng cảm thấy tò mò, ung dung mở miệng nói:

“Yên tâm đi! Tiểu tử kia không có thua dễ dàng như vậy đâu!”

Trong khi nói chuyện, một đao bá khí kia của Yến Cuồng Sinh đủ để bổ trời xanh, vỡ vụn núi sông, đã hướng đỉnh đầu của Diệp Trần bổ xuống.

Vẻ mặt Diệp Trần tỏ ra lạnh nhạt, vẻ mặt không buồn không vui, chỉ có khóe miệng hơi nhếch lên, thấp giọng lẩm bẩm nói:

“So đao pháp sao? Vậy thì như ngươi mong muốn!”

Ngay vào lúc một đao bá khí kia sắp rơi vào trên đỉnh đầu của hắn, Diệp Trần cũng như vậy lấy chưởng làm đao, trực tiếp bổ ngang ra ngoài!

Ầm ầm!

Hại đạo đao mang kinh người hung hăng va chạm vào nhau phát ra một tiếng nổ vang rung trời, ngay cả không gian xung quanh cũng lập tức bị bóp méo.

Bạch bạch bạch!

Hai đạo đao mang kinh người sau khi va chạm vào nhau, chẳng mấy chốc thì tiêu tán thành vô hình, tuy nhiên Yến Cuồng Sinh kia lập tức cảm nhận được một cỗ lực phản chấn cường đại, cả người ở trên không trung không thể không lùi lại liên tiếp bảy tám bước mới đứng vững lại thân hình.

Mà đổi thành Diệp Trần ở một bên lại không hề động một chút nào!

“Cái gì!!”

Hai mắt của Yến Cuồng Sinh lập tức trợn lên thật lớn, quả thực không thể tin được kết quả này.

Hai người giao thủ lần đầu, hắn thế mà rơi vào hạ phong, hơn nữa đối phương dùng thế mà còn là đao pháp mà hắn vẫn lấy làm kiêu ngạo!

Ngay cả hai người Long Thần và Lạc Huyền Băng ở đằng sau cũng đều cảm thấy có chút ngoài ý muốn.

“Yến Cuồng Sinh vừa rồi thi triển Cuồng Đao quyết, thế nhưng là đao pháp Thần cấp danh chấn toàn bộ Tu Chân giới, tuy rằng hắn lấy chưởng làm đao, uy lực suy giảm đi nhiều, thế nhưng cỗ đao ý kia lại là thực sự! Không nghĩ tới Diệp huynh đệ này trình độ ở trên đao pháp thế mà một chút cũng không kém Yến Cuồng Sinh!”

Long Thần cảm thán một câu từ đáy lòng.

Lạc Huyền Băng ở một bên đầu tiên là một mặt vẻ mừng rỡ, sau đó long mày lại hơi nhíu lại, nói khẽ:

“Vừa rồi Yến Cuồng Sinh rõ ràng là khinh địch! Thực lực của người này, nhưng xa xa không phải chỉ có như vậy!”

Long Thần nghẹ gật đầu, có chtú tán đồng nói:

“Không sai! Vẻn vẹn lấy đao pháp mà nói, Yến Cuồng Sinh ở trong mười người chúng ta, khẳng định là mạnh nhất, không ai có thể vượt qua hắn, Diệp huynh đệ nếu như tiếp tục so đấu đao pháp với hắn mà nói thì chỉ sợ phải ăn thiệt thòi!”

Trong khi hai người đang nói chuyên, Yến Cuồng Sinh thì đang xấu hổ giận dữ đan xen, đã lần nữa giơ lên chưởng đao, sử xuất chiêu thứ hai.

“Cuồng Đao quyết thức thứ hai, Vẫn Tinh Thần!”

Yến Cuồng Sinh lấy chưởng làm đao, bổ xuống một lần nữa:

Rầm rầm rầm!

Ngay lập tức ở trên trời cao giống như lập tức xuất hiện vạn đạo đao mang, một đao tiếp nối một đao hướng về phía Diệp Trần ở phía dưới mà bổ xuống:

“Hừ!”

Diệp Trần hừ lạnh một tiếng, cũng lấy chưởng làm đao, ở trên khoảng không trên đầu của mình vẽ một vòng tròn.

Phanh phanh phanh!

Trên dưới quanh người Diệp Trần lập tức cũng hiện ra từng đạo đao mang, giống như một cái tấm chắn rất lớn vừa vặn cản lại một kích cường đại kia của đối phương.

“Ừm?”

Yến Cuồng Sinh rõ ràng cũng không nghĩ tới, Diệp Trần chẳng những đỡ được tiến công sắc bén của hắn, hơn nữa lại lấy đao pháp đối đao pháp, hoàn toàn không rơi vào thế hạ phong!

“Lại đến!!”

Yến Cuồng Sinh hét lớn một tiếng, lập tức lại liên tiếp mấy đao hạ xuống.

Mà Diệp Trần thì lại một mặt bình tĩnh, toàn bộ đều là gặp chiêu phá chiêu, thế mà đều cản lại được, đừng nói là bị thương, thậm chí từ đầu đến cuối, thân thể cũng không có nhúc nhích một chút nào, vẫn vững vàng đứng ở trên không trung, giống như một cây Định Hải Thần Châm, mặc cho Yến Cuồng Sinh công kích như thế nào, hắn đều lù lù bất động.

Đến lúc này, Yến Cuồng Sinh đã công liền một hơi bảy chiêu, trên mặt cuối cùng cũng dần dần thu hồi vẻ coi thường, bắt đầu trở nên vô cùng nghiêm túc:

“Hảo tiểu tử! Ta thừa nhận là ra coi nhẹ ngươi! Dám so đấu đao pháp với ta? Vậy bản công tử sẽ để cho ngươi mở mang kiến thức một chút, cái gì mới thật sự là đao pháp tuyệt thế!!”

“Cuồng Đao quyết thức thứ sáu, Tung Quan Thiên Địa!”

Ầm ầm!

Sau khi giọng nói này của Yến Cuồng sinh rơi xuống, phía trên bàn tay của hắn giống như đột nhiên xuất hiện một cái đao lớn sáng chói, dài tới mấy ngàn mét, dường như nối liền trời và đất lại với nhau!

Phảng phất vào đúng lúc này, ở giữa thiên địa, chỉ có một đao này!

“Đây là...Đao thế! Không nghĩ tới a, đao pháp của Yến Cuồng Sinh thế mà đã đạt tới trình độ như thế rồi! Trước đó ta thật đúng là xem nhẹ người này!”

Long Thần ở đằng xa sau khi thấy cảnh này thì vẻ mặt lập tức trở nên kinh ngạc, không thể không nghẹn ngào lẩm bẩm nói.

P/S: Ta thích nào....chương 1

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.