Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị

Chương 564: Chương 564: Đạp trên thi thể của các ngươi rời đi




Mà người đứng mũi chịu sào chính là Hách Liên Thiết Thụ, cả người càng là muốn choáng váng mà ngất đi.

Một giây trước, hắn cảm giác mình đã nắm chắc thắng lợi trong tay, đủ để làm chủ sinh tử của người trước mắt này.

Thế nhưng một giây sau, lại cảm giác chính mình ở trước mặt đối phương lại nhỏ bé không có ý nghĩa như thế!

“Không! Ta không tin!”

Hắc Liên Thiết Thụ không thể nào tiếp thu được thực tế này, đối mặt với kiếm mang yêu dị kinh khủng đến mức làm cho người phải sợ hãi này, cuối cùng lựa chọn làm việc nghĩa chẳng từ nan mà xông tới.

Oanh!

Kiếm mang kinh thiên cường đại vô song trên không trung xét qua một đường vòng cung duyên dáng.

Hách Liên Thiết Thụ đã hoàn toàn bị bao phủ bên trong đạo hào quang óng ánh kia

Ngay sau đó, đới kiếm mang tán đi, Hách Liên Thiết Thụ đã hoàn toàn biến mất trên thế gian.

Giữa thiên địa chỉ còn lại thân ảnh gầy yếu kia đang cầm kiếm mà đứng, phảng phất giống như một vị thần.

Mà những người vây xem ở xung quanh im lặng thật lâu, chỉ cần một kiếm đã giết chết Hách Liên Thiết Thụ một trong mười đại cường giả của Ma giới!

Nếu không phải tận mắt nhìn thấy thì chỉ sợ cho dù là ai cũng không thể tin được thiếu niên này nhìn qua còn trẻ tuổi như vậy, vậy mà có được lực lượng kinh khủng như thế!

“Mọi người nhanh nhìn! Hắn làm sao mà...cùng trước đó không giống nhau?”

Không biết ai là người hô lên một tiếng, những người còn lại lúc này mới chợt nhận ra, người trẻ tuổi một kiếm giết chết Hách Liên Thiết Thụ kia có hình dáng và thân hình cùng với trước đó mà giống như hai người khác nhau.

Hóa ra ở lúc sau khi Diệp Trần sử dụng thực lực chân chính của mình thì hình dáng đã biến hóa ra trước đó cuối cùng khó mà duy trì được, đã khôi phục thành dáng dấp ban đầu.

“Đái An Na tỷ tỷ, tại sao Diệp tiền bối lại biến thành bộ dáng này?”

Nạp Lan Nhu Nhiên một mặt kinh ngạc hỏi.

Đái An Na đã từng thấy qua diện mạo chân thực của Diệp Trần, che miệng cười nói:

“Thật ra thì, đây mới là diện mạo thực sự của Diệp tiền bối!”

Một đôi mắt đẹp của Nạp Lan Nhu Nhiên trợn lên thật lớn, gắt gao nhìn chằm chằm vào Diệp Trần một lát, nhỏ giọng thầm thì nói:

“Hóa ra Diệp tiền bối lại dễ thương đến như vậy chẳng qua cái đầu hơi thấp một chút!”

...

Sau khi một kiếm của Diệp Trần diệt đi Hách Liên Thiết Thụ, vốn đang định mang theo mấy người Nạp Lan Nhu Nhiên lập tức rời khỏi Ma Hoàng thành thì đột nhiên cảm ứng được mấy cỗ khí tức rất không tệ.

“Đã tới, vậy thì đều đi ra đi!”

Sưu! Sưu! Sưu!

Sau khi giọng nói Diệp Trần rơi xuống, trên bầu trời lập tức xuất hiện từng cái bóng người.

Cùng lúc đó, phía dưới cũng truyền tới một trận âm thanh xao động, từng nhánh đội ngũ người mặc khôi giáp mào vàng kim, cưỡi Linh thú từ đằng xa hò hét mà tới.

Thời gian chủ trong nháy mắt, đã bao vây toàn bộ khu vực xung quanh phòng đấu giá lại.

“Là Ma Hoàng vệ!”

“Ma Hoàng về chính là thân binh của Ma Hoàng đại nhân, Ha Hoàng vệ đã đến, vậy Ma Hoàng đại nhân chắc chắn cũng ở gần đây!”

“Xem ra chuyện của Thập Bát hoàng tử, Ma Hoàng đại nhân cũng đã biết!”

“Lần này thì tốt rồi, người này coi như lợi hại hơn nữa, chẳng lẽ còn có thể chống lại cả Ma Hoàng thành này hay sao?”

...

Mọi người vây xem đột nhiên thấy được sự thay đổi này thì lập tức từng người đều lấy lại tinh thần.

Đạp đạp đạp!

Chỉ chốc lát, trên bầu trời đã xuất hiện mười mấy tên cao thủ cảnh giới Ngự Không, từ bốn phương tám hướng đạp không mà đến, chậm rãi hướng tới gần Diệp Trần.

Lại thêm nhân mã ở phía dưới, có thể nói là thiên la địa võng, gió cũng không lọt.

“Ma Hoàng đại nhân đến!”

Theo một tiếng hô to vang lên, mọi người rất nhanh đã nhìn thấy một người đàn ông trung niên có thân hình cao lớn đang từ trên bầu trời đằng xa chậm rãi đi tới.

Người đàn ông trung niên này có thân cao hơn ba mét, toàn thân mặc trường bào màu vàng kim, dung mạo cương nghị, bá khí mười phần.

Hóa ra, người này chính là Thác Bạt Hạo Thiên, chủ nhân của Ma Hoàng thành, được chín đại chủ thành của Ma giới phụng làm Ma Hoàng!

Nhìn thấy người đàn ông trung niên mặc trường bào màu vàng kim này xuất hiện thì mọi người ở phía dưới thi nhau quỳ lạy hành lễ, “Bái kiến Ma Hoàng đại nhân!”

Thác Bạt Hạo Nhiên cứ mỗi lần bước ra một bước thì cả người đã tiến lên được hơn trăm mét, chỉ trong một cái chớp mắt cũng đã đi tới trước mặt Diệp Trần.

“Các hạ thế nhưng là đến từ Tiên tộc phía đông? Vào Ma giới của ta giết chóc trắng trợn là muốn bốc lên Tiên Ma đại chiến một lần nữa sao?”

Giọng nói cuồn cuộn như sấm, hướng bốn phương tám hường trùng trùng điệp điệp truyền ra tới.

Mọi người sợ hãi thán phục công lực thâm hậu của Ma Hoàng đại nhân, đồng thời cũng đang tò mò, “Tiên tộc phía đông là cái gì? Còn có Tiên Ma đại chiến là sao?”

Ngay cả Diệp Trần cũng không nghĩ tới, Thác Bạt Hạo Thiên này liếc mắt cái vậy mà đã nhìn ra được hắn không phải người của Ma giới.

Chỉ có điều, hắn coi Diệp Trần là người của Tiên tộc phía động, lại cũng không biết thân phận thực sự của Diệp Trần.

“Cái gọi là Tiên tộc phía đông chắc là Bồng Lai tiên đảo ở ẩn, những tu tiên giả thượng cổ ở phía đông kia a?”

Diệp Trần âm thầm lẩm bẩm trong nội tâm một câu, thản nhiên nói:

“Ta cũng không phải là người của Tiên tộc! Đến Ma giới chỉ vì một ít chuyện riêng, trước đó có người khiêu khích với ta thì ta liền giết, chỉ đơn giản vậy thôi!”

“Ừm?”

Thách Bạt Hạo Thiên nghe được lời này cảy Diệp Trần thì rõ ràng có chút ngoài ý muốn, không thể không nhướng mày lại quan sát tỉ mỉ trên người Diệp Trần một phen, hai mắt lập tức hơi trừng một cái, sắc mặt đại biến:

“Ồ! Sao lại có thể như vậy!”

“Trên người ngươi đã có khí tức của Tiên tộc lại còn có cả khí tức của Yêu tộc, đồng thời còn có cả khí tức của Ma tộc, ngươi rốt cuộc là ai? Tại sao phải đến Ma giới chúng ta?”

Nghe được lời này của Thác Bạt Hạo Thiên, ngay cả Diệp Trần cũng có chút ngoài ý muốn, hoàn toàn chính xác, hắn chủ tu chính là con đường Luyện khí, đồng thời lại tu luyện công pháp của Ma tộc, thôn phệ luyện hóa Thần Long Chi Huyết, cho nên trên người đồng thời có ba loại khí tức.

Thác Bạt Hạo Thiên này vậy mà có thể nhận ra được, hiển nhiên đối với công pháp của các tộc đều rất hiểu rõ.

Diệp Trần khẽ chau mày, đã lười nhác tiếp tục nói nhảm với hắn, “Ta nói rồi, ta đối với chuyện giữa Ma tộc và Tiên tộc không có bất kỳ một chút hứng thú nào!”

“Bây giờ hoặc là chính các ngươi chủ động tránh ra! Hoặc là ta đạp trên thi thể của các ngươi để rời đi!”

Oanh!

Diệp Trần vừa nói ra lời này thì tất cả mọi người đều bùng nổ:

“Tiểu tử ngông cuồng!”

“Hắn cũng dám nói như vậy với Ma Hoàng đại nhân vĩ đại! Tội chết!”

“Hắn đây là muốn làm kẻ địch với toàn bộ Ma giới sao?”

“Bắt hắn lại, phanh thây xé xác hắn ra!”

...

Tất cả mọi người đều xúc động phẫn nộ, ngay cả Ma Hoàng Thách Bạt Hạo Thiên cũng giận quá mà cười:

“Được! Bản hoàng là chúa tể của Ma giới đã mấy chục năm thì ngươi vẫn là người đầu tiên dám nói chuyện với bản hoàng như thế!”

“Vốn chỉ cần ngươi thành thật nói rõ hành vi phạm tội, nói ra mục đích ngươi đến Ma giới, bản hoàng có lẽ còn có thể cân nhắc không giết ngươi!”

“Thế nhưng tự chính ngươi tìm chết, vậy coi như trách thì cũng không trách được bản hoàng!”

Thác Bạt Hạo Thiên nói đến đây, dừng lại một chút, sau đó đưa tay vung lên, “Ma Hoàng vệ nghe lệnh, bắt người này lại cho ta!”

“Rõ!”

Mười mấy tên cao thủ cảnh giới Ngự Không cùng phía dưới hơn ngàn tên thị vệ phổ thông, lập tức đồng thanh kêu lên “Rõ!”

Sau đó bắt đầu hướng Diệp Trần ở giữa chậm rãi tới gần.

Nạp Lan Nhu Nhiên và Đái An Na nhìn thấy cảnh này thì ngay lập tức tâm tư lạnh như băng, “Xong! Xong! Lần này hoàn toàn xong!”

Nạp Lan Nhu Nhiên một mặt đau thương, nước mắt ào ào chảy xuống:

“Đều tại ta! Nếu không phải ta ở trong quán rượu trêu chọc Hách Liên Bằng Phi, Diệp tiền bối sẽ không trêu chọc phải phủ Hách Liên tướng quân cũng sẽ không giết Thập Bát hoàng tử và Hách Liên tướng quân!”

“Ma Hoàng đại nhân chắc chắn sẻ không sử dụng thế lực toàn bộ Ma Hoàng thành tới đối phó Diệp tiền bối, Diệp tiền bối lần này còn có thể sống được sao?”

P/S: Ta thích nào...chương thứ 6 nhé...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.