Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị

Chương 712: Chương 712: Đồng quy vu tận?




Diệp Trần đứng lơ lửng giữa không trung, im lặng không nói, ban người trước mắt này, cho dù là ở bên trong hàng ngũ cảnh giới Hóa Thần cũng thuộc về tiêu chuẩn trung đẳng trở lên.

Cho dù được sự trợ giúp của Cổ Trường Thanh châu, hắn có thể thi triển Nghịch Sinh Bách Chuyển tới chuyển thứ bảy, nhưng nội tình của hắn cuối cùng vẫn là quá mỏng, chỉ có cảnh giới Kim Đan mà thôi.

Thậm chí, coi như hắn bây giờ liều tính mạng, cưỡng ép thi triển ra chuyển thứ tám, lấy kinh nghiệm chiến đấu phong phú của ba người này, hắn cũng chưa chắc có thể dành thắng lợi.

Mà một khi hiệu quả của bí thuật biến mất, vậy đến lúc đó cũng chỉ có thể mặc cho người chém giết.

Hơn nữa, ba người này sớm đã lặng lẽ phong bế hết tất cả đường lui của Diệp Trần, muốn chạy trốn cũng không có cách nào làm được!

Ngay vào lúc Diệp Trần đang suy nghĩ, nghĩ không ra phương pháp phá giải thì ở trên trời cao bỗng nhiên vang lên một tiếng rít gào!

“Chủ nhân! Ta đến giúp ngươi!”

Ầm ầm!

Nương theo lấy một đạo thanh âm rơi xuống, một con cự mãng màu đỏ thắm dài đến vài trăm mét từ đằng xa hò hét mà tới, vồ giết thẳng tới Xích Vũ thiên quân!

Đó chính là U Minh Viêm Xà!

Nếu như nói, U Minh Viêm Xà trước đó vì nghe theo mệnh lệnh của Tạo Hóa thiên quân mà nhận Diệp Trần làm chủ, trong lòng nó ít nhiều còn có chút không phục, bây giờ sau khi nhìn thấy Diệp Trần một người đối chiến tam đại cường giả Hóa Thần, nó đã phục sát đất, hoàn toàn nhận Diệp Trần làm chủ nhân của nó.

Bây giờ nhìn thấy Diệp Trần gặp khó, nó không nghĩ ngợi chút nào liền xông lên.

“Nghiệt súc! Muốn chết!”

Xích Vũ thiên quân tuy rằng trước đó bị Diệp Trần đả thương, mà dù sao cũng là Hóa Thần thiên quân hàng thật giá thật.

U Minh Viêm Xà lại chỉ là yêu thú tứ giai đỉnh phong, hai bên chỉ có khoảng cách không thể vượt qua.

Bành!

“Ngao!!”

Xích Vũ thiên quân vỗ xuống một chưởng, U Minh Viêm Xà lập tức hét thảm một tiếng, trực tiếp bị đánh bay ra ngoài.

Tuy nhiên, sau khi U Minh Viêm Xà bị đánh bay, ở trên không trung quay cuồng lộn vòng một lúc, thế mà lại nhào tới lần nữa, “Không biết sống chết!”

Xích Vũ thiên quân trước đó bị Diệp Trần đè lên đánh, vốn cảm thấy rất mất mặt, bây giờ nhìn thấy một con yêu thú tứ giai cũng dám đến trêu chọc mình thì lập tức tức giận đến gầm thét vang trời, ngay sau đó cũng không lo được đi quản Diệp Trần, vung Khai Thiên Phủ lên đánh về phía U Minh Viêm Xà.

“Rống!!!”

U Minh Viêm Xà ở trên không trung đột nhiên dừng lại, bỗng nhiên há cái miệng to như chậu máu ra, một đám hỏa diễm màu đen, từ trong miệng của nó phát ra!

“U Minh Liệt Hỏa trận!”

Ầm ầm!

Xích Vũ thiên quân sơ sẩy một cái, trong nháy mắt đã bị bản mệnh chân hỏa của U Minh Viêm Xà bao bây vào trong.

“Ừm?”

Xích Vũ thiên quân lập tức nhướng mày, U Minh Liệt Hỏa không gì không thiêu cháy!

Cho dù là hắn cũng không dám coi thường!

Hơn nữa, U Minh Viêm Xà này rõ ràng là đang liều mạng với hắn, nếu hắn không liều mạng thoát ra khỏi nguy hiểm này thì chỉ có thể tạm thời tránh đi mũi nhọn, chờ đến khi khí thế của U Minh Viêm Xà yếu đi, sau đó mới có thể xông ra vòng vây của U Minh Liệt Hỏa.

“Chủ nhân! Ngài mau trốn! Mau trốn a!”

Sau khi U Minh Viêm Xà liều chết ngăn cản Xích Vũ thiên quân, lập tức nhìn về phía Diệp Trần lớn tiếng hô to lên.

Nói thật, Diệp Trần trong lúc nhất thời cũng không kịp phản ứng, theo lý thuyết thì con U Minh Viêm Xà này trước đó bị hắn hung hăng làm cho nhục nhã, tuy rằng nhận chính mình làm chủ cũng là tâm không cam tình không nguyện, bây giờ lại có thể liều mạng cứu hắn?

Diệp Trần là thật thật không nghĩ tới.

“Thọ huynh cẩn thận! Tuyệt đối không thể để tiểu tử này chạy!”

Vốn là còn muốn xuất thủ đi giúp Xích Vũ thiên quân, Bách Thảo tiên nhân nghe được lời này của U Minh Viêm Xà thì ngay lập tức đã ngừng lại bước chân, hướng về phía Thọ Thiên Lộc hô to một tiếng, sau đó nhanh chóng biến đổi trận hình, một làn nữa phong bế hết thảy đường lui của Diệp Trần.

Không nghĩ tới, Diệp Trần cười lạnh, “Chạy? Các ngươi không khỏi cũng quá xem trọng chính mình đi!”

Ở một bên khác, U Minh Viêm Xà nghe được điều này thì lập tức gấp đến độ lo lắng, “Chủ nhân! Ngươi đi nhanh đi! Chỉ cần ngươi nhớ kỹ, tương lai sau khi tu vi đại thành báo thù giúp ta, báo thù giúp lão chủ nhân, ta hôm nay cho dù chết, cũng là đáng....”

“Ngậm miệng!”

Không đợi U Minh Viêm Xà nói xong, Diệp Trần đột nhiên quát lớn một tiếng, cắt ngang lời nói tiếp theo của nó, “Nếu như ta là chủ nhân của ngươi, sống chết của ngươi là do ta tới quyết định, ta nếu không để ngươi chết, ai cũng không thể giết ngươi! Coi như chính ngươi cũng không được!”

Nói xong lời này, Diệp Trần đột nhiên quát khẽ một tiếng, “Nghịch Sinh Bách Chuyển, chuyển thứ tám!”

Lốp bốp!

Kinh mạch khắp toàn thân từ trên xuống dưới của Diệp Trần, trong nháy mắt vỡ tan toàn bộ, bên trong thất khiếu, tất cả càng là máu tươi bay tứ tung!

Cả người hoàn toàn biến thành một huyết nhân, giống như ác ma bò ra từ bên trong địa ngục.

Tuy nhiên, ngay sau đó”

Oanh!

Một cố khí tức cường đại ngập trời từ trên người Diệp Trần đột nhiên bạo phát đi ra xông thẳng lên trời cao!

“Cái gì!!”

Bách Thảo tiên nhân, Thọ Thiên Lộc và tất cả những người đang vây xem ở xung quanh, tất cả đều thi nhau kinh hô lên, ai có thể nghĩ tới, thiếu niên này rõ ràng đã rơi vào tình thế chắc chắn phải chết, khí tức vậy mà lại tăng vọt lên một lần nữa!

“Chẳng lẽ hắn thật sự là Ma Thần chuyển thế hay sao?”

Dù là Bách Thảo tiên nhân và Thọ Thiên Lộc hai vị cường giả Hóa Thần này, sóng to gió lớn nào mà chưa từng trải qua, giờ phút này cũng bắt đầu sợ hãi phát ra từ nội tâm.

“Cái tên này đến cùng là cái gì yêu nghiệt? Tại sao lúc đầu ta phải đi trêu chọc hắn a!”

Kinh hãi! Sợ hãi! Sợ hãi! Hối hận!

Thậm chí!

Bọn họ vậy mà không nhịn được muốn quay người chạy trốn!

“Hắn đây là dùng bí thuật cưỡng ép tiêu hao tiềm năng thể nội, chắc chắn không thể kiên trì quá lâu, chúng ta chỉ cần vững vàng ổn định, kéo cũng có thể kéo chết hắn!”

Sau khi Bách Thảo tiên nhân bình phục lại tâm tình, hướng về phía Thọ Thiên Lộc hô to một tiếng, hiển nhiên cũng định đổi công làm thủ.

“Thật sao?”

Diệp Trần đã hoàn toàn hóa thành một tên huyết nhân, chậm rãi ngẩng đầu lên, khóe miệng hơi nhếch lên, bên trong hai tròng mắt đỏ ngầu hiện lên vệt ánh sáng tà yêu dị, “Vậy phải nhìn xem, ngươi có thể chống đỡ được đến khi đó hay không!”

Đợi đến một chữ cuối cùng rơi xuống, thân ảnh Diệp Trần đột nhiên biến mất tại chỗ không thấy gì nữa.

Sau một khắc:

Oanh!

Một đạo kiếm mang màu tím sáng chói giống như cầu vồng nối tới mặt trời, từ đỉnh đầu Bách Thảo tiên nhân hung hăng chém xuống tới!

“Thật nhanh!”

Con ngươi của Bách Thảo tiên nhân không thể không co rụt lại, vậy mà không bắt được quỹ tích hành động của Diệp Tràn, lập tức không thể nào trốn tránh, đành phải khởi động Ngoại Đạo Thần Tượng, giơ quyền trượng to lớn trong tay lên cao cao, nghênh đón tiếp lấy. Ầm ầm!

Cạch!

Pháp bảo quyền trượng của Bách Thảo tiên nhân vậy mà ứng thanh mà đứt!

Ngay sau đó, Ngoại Đạo Thần Tượng trên thân của Bách Thảo tiên nhân cũng ầm vang vỡ vụn ra!

“Phốc!!”

Sau khi Bách Thảo tiên nhân điên cuồng phun ra một ngụm máu tươi, cả người giống như diều đứt dây, bay ngược ra ngoài, trọn vẹn thối lui đến hơn mười dặm!

Sau khi vận chuyển tới chuyển thứ tám, thực lực của Diệp Trần đã vững vàng vượt qua Bách Thảo tiên nhân, đủ để nghiền ép tuyệt đối.

“Chết!!”

Sau khi một kích của Diệp Trần đánh bay Bách Thảo tiên nhâ, đã nhanh như chớp đuổi tới trước mặt, lần nữa chém xuống một kiếm.

“Không!!!”

Bách Thảo tiên nhân lập tức rống lớn một tiếng, hắn vốn cũng không giỏi trong việc chiến đấu, tu vi tuy rằng cao nhưng năng lực đối kháng chính diện cũng rất yếu, bình thường có thể bắt nạt được một số người có tu vi thấp, khi đối mặt loại sát thần giống như Diệp Trần thì lập tức không làm được.

Cũng may vào lúc này Thọ Thiên Lộc ở một bên cũng phản ứng kịp, đồng dạng đuổi theo tới trước mặt, nâng thanh trường mâu màu đen trong tay lên, hung hăng đâm xuống Diệp Trần!

Hắn đây là tấn công địch để cứu, là muốn áp bách Diệp Tràn quay người ngăn cản, từ đó từ bỏ truy sát Bách Thảo tiên nhân.

Tuy nhiên, để Thọ Thiên Lộc không có nghĩ tới là, Diệp Trần đối với một kích tuyệt mệnh của hắn thế mà không thèm để ý tới.

Chẳng lẽ hắn muốn đồng quy vu tận với Bách Thảo tiên nhân sao?

P/S: Ta thích nào....

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.