“Lão tổ...chết rồi?”
Thẳng đến lúc Tần Đạp Thiên bị một cước của Diệp Trần giẫm thành thịt nát, mọi người của Tần gia vẫn như cũ còn đang trong trạng thái không thể ngờ, từng người hoàn toàn không phản ứng kịp.
Lão tổ của Tần gia, danh tiếng lừng lấy trong giới võ lâm của Hoa Hạ gần hai trăm năm, đồng thời còn là đại trưởng lão của Côn Lôn Thánh Tâm các, đây chính là đại nhân vật chân chính, dậm chân một cái là toàn bộ Hoa Hạ đều phải run rẩy!
Hắn thế nhưng là thần trong lòng của toàn bộ người Tần gia!
Bây giờ thế mà bị một đứa bé ba tuổi lấy phương thức thê thảm như thế tàn nhẫn sát hại rồi?
Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, chỉ sợ cho dù là ai cũng không thể tin được, mọi thứ nhìn thấy trước mắt, vậy mà thực sự xảy ra ở trước mắt bọn hắn.
“A!!”
Trong đám người Tần gia, cuối cùng cũng có người phản ứng lại, lập tức kinh hô một tiếng rồi lập tức quay người co cẳng chạy ra ngoài.
Mà những người khác thì chẳng mấy chốc cũng phản ứng lại, lập tức cũng vội vàng thi nhau chạy ra ngoài.
Ngay cả lão tổ Tần gia của bọn họ cũng chết ở trên tay đứa bé yêu nghiệt này thì những người như bọn họ, lại lấy đâu ra được sức phản kháng?
Mà Diệp Trần, vẫn như cũ bình tĩnh đứng ở nơi đó, cũng không có xuất thủ đi ngăn cản người của Tần gia chạy trốn, dưới chân hơi đạp một cái, cả người ngây lập tức đạp không mà lên, đi tới phía trên cao mấy chục mét, rồi mới chậm rãi giơ bàn tay nhỏ của chính mình hướng xuống dưới nhấn một cái:
“Thời Không Toái Liệt!” (Thời không võ vụn)
Ầm ầm!
Toàn bộ Tần gia lập tức rung mạnh một lúc, sau đó thì giống như cùng với thế giới bên ngoài bị cô lập hoàn toàn, sau đó mới bắt đầu vặn vẹo.
“A a a!!”
Nương theo từng tiếng kêu thê thảm, toàn bộ tất cả người của Tần gia bao quát tất cả mọi thứ, tất cả đều bị lực lượng Thời Không vặn vẹo, rõ ràng phân giải ra đến, hóa thành vật chất nguyên thủy nhất trên thế giới.
Sau khi đợi tất cả bụi đã lắng xuống, nơi lúc đầu là phủ đệ của Tần gia giờ đã trở thành một mảnh đất trống, toàn bộ Tần gia giống như chưa từng tồn tại, thì đã đột nhiên biến mất không thấy dấu vết đâu nữa!
Ngoài Diệp Trần ra thì mãi mãi không có ai biết nơi này đã từng có chuyện gì xảy ra.
Hơn nữa sẽ không có ai tin tưởng, toàn bộ Tần gia mất tích một cách không bình thường sẽ liên quan tới một đứa bé chỉ mới có ba tuổi.
“Giải quyết xong Tần gia! Tiếp theo chính là mẹ con Tần Nguyệt Nga!”
Sau khi Diệp Trần tự lẩm bẩm một câu, thân thể hơi chao đảo một cái, đã chạy vào bên trong hư không.
Mà ngay sau đó:
Ở trước một căn phòng nào đó của Diệp gia ở Kinh Đô!
Không gian bỗng nhiên chấn động một lúc, vặn vẹo xuất hiện một cái vòng xoáy hố đen, một bóng người từ trong đó chui ra, bỗng nhiên chính là Diệp Trần.
Diệp Trần bây giờ đối với việc sử dụng Thời Không pháp tắc đã càng ngày càng thuần thục, ở trên Trái Đất nho nhỏ này, hắn chỉ cần một đạo ý nghĩ thì có thể đến bất kỳ nơi nào trên Trái Đất này.
Trong phòng là hai mẹ con Tần Nguyệt Nga và Diệp Vô Thương, Diệp Trần trước đó đã sử dụng thần niệm quét hình qua.
“Mẹ, tại sao cha không tới thăm chúng ta?”
Ngay vào lúc Diệp Trần chuẩn bị thuận tay, diệt đi mẹ con hai người thì ở trong phòng bỗng nhiên truyền ra một giọng nói non nớt, chắc là xuất ra từ trong miệng của Diệp Vô Thương.
Diệp Trần nghe được điều này thì trong lòng không thể không dâng lên một chút lòng trắc ẩn.
Tần Nguyệt Nga này tuy rằng sử dụng thủ đoạn đuổi mẹ con Diệp Trần đi, được gả vào Diệp gia thành công, trở thành Diệp phu nhân của Diệp Thiên Ca, thế nhưng cô ta đạt được chẳng qua chỉ là một cái hư danh mà thôi, không thể nói là không bi ai, cũng coi là một người đáng thương!
Tuy nhiên, lòng trắc ẩn của Diệp Trần cũng không có duy trì quá lâu, thì câu nói đằng sau của Tần Nguyệt Nga lập tức để cho Diệp Trần lại dâng lên sát ý một lần nữa:
“Vô Thương, con phải nhớ rõ, mẹ con chúng ta sở dĩ rơi vào cái tình cảnh này, đều là con đàn bà đê tiện của Lâm gia ở Vân Châu kia làm hại! Chờ sau này con trưởng thành, chắc chắn không được bỏ qua con đàn bà đê tiện kia và đứa con của con đàn bà đó! Nhớ rõ chưa?”
Diệp Vô Thương vô cùng tức giận nói:
“Vâng! Mẹ, con nhớ rồi, chuyện mẹ không làm được vậy thì giao cho con đi làm! Con nhất định sẽ làm cho bọn họ phải trả giá đắt!!”
Diệp Trần ở ngoài phòng, nghe được điều này thì trên mặt lập tức hiện ra nụ cười lạnh, tự lẩm bẩm:
“Khó trách ở kiếp trước, Diệp Vô Thương tính toán đủ kiểu để vu oan giá họa cho ta, hóa ra là may mắn được người mẹ này của hắn giáo dục a!”
“Đã như vậy, vậy có nói cái gì ta cũng không thể giữ lại các ngươi được!”
Vừa nghĩ đến đây, Diệp Trần đứng ở bên ngoài cửa sổ, chậm rãi giơ bàn tay lên, hướng trong phòng nhẹ nhàng nắm một cái:
Ầm ầm!
Toàn bộ căn phòng hơi chấn động một chút.
Ngay sau đó:
Trong phòng không còn bất kỳ động tĩnh nào nữa, mẹ con Tần Nguyệt Nga đã bị Diệp Trần hoàn toàn xóa đi trên thế giới này.
...
Tin tức Tần gia ở trong một đêm bị mất tích đi một cách không bình thường chẳng mấy chỗ đã truyền bá ra toàn bộ Kinh Đô, ngây lập tức tạo ra một cơn chấn động rất lớn đối với dư luận.
Phải biết, Tần gia có Tần gia lão tổ Tần Đạp Thiên tọa chấn, vẫn luôn là một gia tộc siêu lớn số một của Hoa Hạ, bây giờ thế mà bị mất tích đi một cách không bình thường, thật sự tất cả mọi người đều cảm thấy vô cùng khó hiểu.
Nhưng là, cho dù là ai cũng không có khả năng mang việc này ra liên hệ tới trên người một đứa trẻ ba tuổi ở một nơi xa xôi như Vân Châu.
Thậm chí ngay cả Lâm Uyển Dung, lúc nghe được tin này cũng không nghi ngờ tới trên người Diệp Trần một chút nào, dù sao Diệp Trần vẫn luôn ở dưới con mắt của cô ta, nơi nào có thời gian đi Kinh Đô làm ra loại chuyện này?
Cuối cùng, có nhiều ý kiến khác nhau, có người nói là bởi vì Tần gia ngày bình thường quá ương ngạnh, chọc giận trời xanh cho nên mới bị trừng phạt diệt tộc.
Còn có người nói, Tần gia lão tổ đắc đạo thành tiến đến mức ngay cả người nhà cũng đưa cả vào Tiên giới.
Mà kèm theo sự kiện Tần gia biến mất không bình thường, mỗi loại thế lực thế gia võ đạo của Hoa Hạ, đã trải qua một lần cải tổ, Diệp gia quật khởi mạnh mẽ dưới sự dẫn đầu của Diệp Thiên Ca, nhảy lên trở thành đại gia tộc đệ nhất của Hoa Hạ.
Khoảng hơn nửa tháng về sau:
Vào một ngày này, Diệp Trần đang ở đằng sau nhà hàng bồi tiếp Tô Mạn chơi đùa thì bỗng nhiên nhướng mày, cảm ứng được một cỗ khí tức không kém mà quen thuộc.
Diệp Thiên Ca đến rồi!
“Dung Dung, Tần gia không còn nữa! Mà anh cũng đã trở thành gia chủ Diệp gia, từ hôm nay về sau, không còn ai có thể chia rẽ được chúng ta!”
Diệp Thiên Ca nhìn thấy Lâm Uyển Dung thì ngay lập tức ôm cô ta vào trong ngực, một mặt kích động nói.
Thấy cảnh này, Diệp Trần luôn có oán khí cực sâu với Diệp Thiên Ca, bỗng nhiên vào lúc này đã hoàn toàn trở lại bình thường.
Có lẽ là bởi vì trải qua ba năm trên thế giới này, Diệp Trần cũng đã hiểu sâu hơn về tình hình của Diệp Thiên Ca trong quá khứ và chỗ sâu nhất ở trong trái tim tận đáy lòng của hắn, cuối cùng đã được cởi ra hoàn toàn.
Chớp mắt một cái, thời gian sáu, bảy năm qua đi:
Diệp Trần cuối cùng thành công dung hợp toàn bộ bốn mươi tám đạo pháp tắc vào bên trong Thời Không pháp tắc, cho nên cũng đã đến lúc cần phải rời đi.
Mặc dù có đủ loại không muốn, thế nhưng trong lòng Diệp Trần cũng rất rõ ràng, chỉ có rời khỏi nơi này mới có thể trở về với Thời Không chân thực kia, mọi thứ trước mắt tuy tốt, nhưng cuối cùng cũng chỉ là một nơi không có thật.
Cũng may Diệp Trần sớm đã có chuẩn bị, trong sáu bảy năm này, ở cùng lúc dung hợp pháp tắc, cũng không có nhàn rỗi, chẳng những mang Diệp Thiên Ca, Lâm Uyển Dung, Tô Lam, Tô Mạn, tất cả đều đi tới con đường tu chân, hơn nữa còn lặng lẽ sử dụng Tạo Hóa pháp tắc chế tạo ra một cái phân thân giống mình y như đúc!
Đợi đến sau khi hắn rời khỏi cái thế giới này thì phân thân sẽ thay thế hắn tiếp tục sống ở trên cái thế giới này.
P/S: Ta thích nào...chương 5. Sắp hoàn thành khảo nghiệm a...