Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị

Chương 767: Chương 767: Lôi kiếp khủng bố




“Thôn Thiên thần công! Thôn phệ!”

Sau khi Diệp Trần quát khẽ một tiếng, lực lượng phệ huyết bên trong Phệ Huyết Yêu Châu và lực lượng tạo hóa bên trong Cổ Trường Thanh châu phân biệt dọc theo kinh mạch hai tay của Diệp Trần được thôn phệ tiến vào trong cơ thể.

Thôn phệ lực lượng phệ huyết tuy rằng có thể nhanh chóng tăng cao tu vi, nhưng lực lượng phản phệ quá mạnh sẽ ảnh hướng đến tâm trí của con người, nhất định phải lấy lực lượng tạo hóa đến hóa giải mới giảm được tác dụng phụ vào trong phạm vi kiểm soát.

Dù vậy, loại phương pháp tăng lên công lực này vẫn như cũ sẽ có tai họa ngầm rất lớn, nếu không phải bây giờ sống chết đã đến trước mắt, Diệp Trần quả quyết sẽ không mạo hiểm như vậy.

Oanh!

Hai cỗ lực lượng hoàn toàn khác biệt, sau khi dung hợp ở trong cơ thể của Diệp Trần, dưới sự luyện hóa của Thôn Thiên thần công, chuyển hóa thành một cỗ chân nguyên tinh thuần, cuối cùng đưa vào trong đan điền...

Mà khí tức của Diệp Trần cũng bắt đầu nhanh chóng tăng lên, gần như chỉ trong chốc lát đã tăng vọt đến cảnh giới Kim Đan tầng chín đỉnh phong.

Tuy nhiên, sau khi Trấn Thiên ấn hung hăng va chạm với Thôn Thiên đỉnh một lần nữa, Diệp Trần lại phun ra một ngụm máu tươi nữa, huyết khí trong cơ thể quay cuồng, khí tức cũng trở nên vô cùng hỗn loạn, “Ta muốn cưỡng ép đột phá dưới loại tình huống này, chỉ sợ là cửu tử nhất sinh a!”

Sắc mặt của Diệp Trần ngưng trọng, lần này phát hiện chuyện này không có đơn giản như chính mình tưởng tượng như vậy.

Uy lực của Trấn Thiên ấn thực sự là quá cường đại, cho dù không cách nào phá hủy Thôn Thiên đỉnh nhưng mỗi lần va chạm đều sẽ tạo thành lực trùng kích cực mạnh đối với Diệp Trần, dưới loại trạng thái này muốn cưỡng ép đột phá đến cảnh giới Nguyên Anh thì quả thực khó hơn lên trời!

Ngay vào lúc Diệp Trần đang do dự, Mô Dung Đan bỗng nhiên đình chỉ tiến công, đồng thời quát lạnh một tiếng:

“Thiền Y! Ngươi muốn làm cái gì? Mau tránh ra cho ta!!”

Hóa ra, lại là Lãnh Thiền Y bỗng nhiên từ trong đám người lao ra, ngăn ở trước mặt Mộ Dung Đan.

Tuy Mộ Dung Đan giết đến đỏ cả mắt, nhưng mà đối với đệ tử đắc ý này của mình vẫn là có tình cảm rất sâu sắc, đương nhiên sẽ không thống hạ sát thủ.

Lãnh Thiền Y cũng không có tránh ra, cầu khẩn nói:

“Sư tôn! Van cầu ngài mau thu tay lại đi, Ngại đánh như vậy nữa thì toàn bộ Vân Đan thành đều sẽ bị ngài hủy đi!”

Mộ Dung Đan nghe được điều này thì không thể không nhìn cảnh tượng bi thảm xung quanh một cái, trong phạm vi mấy trăm dặm đã biến thành một vùng phế tích, hơn nữa thây ngang khắp đồng!

Thân là tông chủ Vân Đan tông, chủ nhân của Vân Đan thành, Mộ Dung Đan thấy cảnh này thì trong lòng cũng lập tức hơi hối hận, tuy nhiên vừa nghĩ tới cái Tiên đỉnh trước mắt này, còn có công phá tu luyện nghịch thiên, phương pháp luyện đan có thể luyện chế ra đan dược phẩm cấp hoàn mỹ thì một chút hối hận kia trong nháy mắt không còn sót lại chút gì, trong đôi mắt không thể không hiện ra vẻ điên cuồng, “Chỉ cần có thể đạt được Tiên đỉnh, công pháp tu luyện và phương pháp luyện chế đan dược của tên tiểu tử kia, bổn tông chủ có thể trọng chân Vân Đan tông! Hôm nay coi như hủy sạch toàn bộ Vân Đan thành thì đó cũng là đáng giá!!”

Lãnh Thiền Y nghe được điều này thì thân thể mềm mại lập tức rung động, trong đôi mắt hiện ra vẻ khó có thể tin, nàng ta bây giờ còn chưa có nghĩ đến, sư tôn có vẻ mặt luôn luôn hiền lành vì cướp đoạt bảo vật không thuộc về mình vậy mà có thể có thủ đoạn lòng dạ độc ác đến mức này!

“Sư tôn, chẳng lẽ ngài vì món pháp bảo này thì không để ý sự sống cái chết của những người khác hay sao?”

Mộ Dung Đan rõ ràng đã có chút không kiên nhẫn, không thể không hung hăng trừng mắt nhìn Lãnh Thiền Y, lạnh giọng nói:

“Vi sư mệnh lệnh ngươi, nhanh chóng tránh ra cho ta! Bằng không ngay cả ngươi vi sư cũng giết!”

Bạch bạch bạch!

Lãnh Thiền Y nghe được điều này thì lập tức tim đau như bị đao cắt, không thể không lùi lại mấy bước, mặt mũi đầy vẻ đau thương, “Không nghĩ tới sư tôn mà ta luôn kính như kính phụ thân mẫu thân của mình lại là người như vậy! Thật tốt, vậy ngài giết ta đi!”

Lông mày Mộ Dung Đan hơi nhíu lại, trên mặt hiện ra một vệt sát ý, “Ngươi cho rằng vi sư thật sự sẽ không giết ngươi sao?”

Nói xong, Mộ Dung Đan có chút thẹn quá hóa giận, chậm rãi giơ bàn tay lên, muốn hướng Lãnh Thiền Y đập xuống.

Tuy nhiên, ngay vào lúc này:

Ầm ầm!

Trên trời cao bỗng nhiên truyền đến tiếng nổ vang!

Sau đó là mây gió biến ảo, mây đen dày đặc gần như che chắn toàn bộ Vân Đan thành.

Lại sau đó, cạch!!!

Bên trong đám mây đen đầy trời kia, lôi âm cuồn cuồn không dứt, điện xà màu tím nhốn nháo!

Trong nháy mắt, những cái ánh chớp màu tím kia ngưng tụ ở một chỗ, vậy mà ngưng tụ ra một đạo lôi trụ to lớn tới vài trăm mét!

Tất cả mọi người ngay lập tức bị hấp dẫn bởi cảnh tượng kinh người trước mắt này, ngay cả Mộ Dung Đan cũng từ từ thu bàn tay về, trên mặt hiện ra vẻ kinh ngạc nghi ngờ, “Đây, đây là lôi kiếp! Uy thế cường đại như thế chỉ sợ ít nhất cũng là cường giả đại tu sĩ có cảnh giới Phản Hư trở lên, lúc đột phá mới có thể dẫn động trận thế lớn như thế a? Chẳng lẽ ở trong Vân Đan thành này lại có người đốt phá đến Phản Hư chân quân rồi?”

Mộ Dung Đan quả thật bị sợ ngây người, hắn là cường giả được công nhận đệ nhất ở Vân Đan thành, bây giờ chẳng qua cũng mới chỉ là Hóa Thần tầng tám, cách đột phá cảnh giới Phản Hư ít nhất còn cần phải có thời gian tới mấy chục năm!

Mà bây giờ, ở trong Vân Đan thành lại còn có tồn tại có thực lực vượt qua hắn, lúc trước vì sao hắn chưa từng nghe nói qua?

Trong lúc nhất thời, Mộ Dung Đan ngây dại, đã không còn ý nghĩ giết chết học trò cưng của mình, cũng không có tiếp tục công kích Thôn Thiên đỉnh ở phía dưới.

Nếu như Vân Đan thành thật sự có tồn tại như thế thì đối với hắn mà nói sẽ là một cái uy hiếp vô cùng lớn!

Thẳng đến trên bầu trời, đạo lôi trụ kia dần dần hình thành, bắt đầu chậm rãi hướng bên bọn họ hội tụ, cuối cùng xuất hiện ở trên không trung trên Thôn Thiên đỉnh.

Mộ Dung Đan lúc này mới đột nhiên phản ứng lại, hai mắt không thể trừng một cái, “Cáo gì! Chẳng lẽ...là hắn? Điều này sao có thể!!!”

Hóa ra, ngay vào lúc Mộ Dung Đan bị Lãnh Thiền Y ngăn lại, khoảng thời gian hai người tranh luận với nhau này đã được Diệp Trần bắt lấy làm cơ hội, trực tiếp nuốt Hóa Anh đan vào, cưỡng ép hoàn thành đột phá!!

Không hổ là Hóa Anh đan phẩm cấp hoàn mỹ, cho dù khí tức của Diệp Trần bây giờ rất không ổn định, cuối cùng vẫn thành công tấn thăng đến cảnh giới Nguyên Anh.

Chỉ có điều, vô luận là Mộ Dung Đan hay là Diệp Trần cũng tuyệt đối không ngờ rằng vẻn vẹn chỉ là đột phá đến cảnh giới Nguyên Anh mà thôi, vậy mà dẫn tới thiên kiếp thế mà lại có uy lực lớn như thế! Dẫn tới thiên kiếp không kém cường giả cảnh giới Hóa Thần bình thường đột phá đến cảnh giới Phản Hư một chút nào.

Răng rắc!

thiên lôi kia giống như một con cự long màu tím, sau khi không ngừng tụ thành ở trên Thôn Thiên đỉnh thì trực tiếp hung hăng bổ xuống.

Ầm!

Thôn Thiên đỉnh trong nháy mắt bị hăng hăng đánh rớt xuống trên mặt đất!

Tuy nhiên,

Đây cũng còn chưa hết:

Răng rắc!

Răng rắc!

Răng rắc!

Trọn vẹn chín đạo thần lôi liên tiếp đi qua, dưới những đợt oanh kích kinh khủng của thiên kiếp kia khu vực trong phạm vi ngàn dặm đều biến thành một vùng đất hoang vu!

Còn về phần Diệp Trần thì tính cả Thôn Thiên đỉnh sớm đã bị chín đạo thần lôi của thiên kiếp liên tiếp đánh xuống, bị đánh sâu vào mấy trăm thước trong lòng đất.

“Cái tên này có lẽ đã bị thiên lôi dánh chết rồi chứ?”

Mộ Dung Đan nhìn chòng chọc vào phía dưới, ở hố to sâu không thấy đáy kia, thật lâu không thấy có bất kỳ động tĩnh gì, không khỏi âm thầm thở phào nhẹ nhõm.

Tuy rằng hắn không rõ, Diệp Trần chỉ có tu vi cảnh giới Kim Đan nhưng vì sao có thể dẫn tới thiên kiếp khủng bố tới như thế, tuy nhiên, thiên kiếp cường đại như thế thì cho dù là hắn cũng không gánh nổi, hắn không tin Diệp Trần với tu vi chỉ có cảnh giới Kim Đan còn có thể sống sót!

Ngay vào lúc Mộ Dung Đan chuẩn bị lao xuống dưới tìm kiếm cái Tiên đỉnh này thì vẻ mặt bỗng nhiên thay đổi lớn!

P/S: Ta thích nào....chương 4. Dịch tốc độ cao là đây........phong độ này thì ngon, không biết có tạo thành đẳng cấp không đây, chẹp chẹp....

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.