Đợi đến lúc Diệp Trần khôi phục lại ý thức một lần nữa, phát hiện chính mình thế mà nằm ở trên một cái giường cũ nát, hơn nữa xung quanh còn tràn ngập một cỗ mùi mốc meo khó ngửi.
“Ta đây là đang ở nơi nào?”
Diệp Tràn dùng sức lắc đầu, nhớ rõ chính mình trước đó còn đang ở bên trong đại điện Thời Không, làm sao đột nhiên lại đi tới một nơi xa lạ như thế này?
“Huyễn cảnh?”
Dường như không hề giống!
“Xuyên qua rồi?”
Diệp Trần bỗng nhiên cảm thấy đầu mình có phần choáng váng, thế là muốn từ trên giường ngồi xuống nhưng lại bỗng nhiên phát hiện, trên dưới toàn thân của chính mình bủn rủn không có chút sức lực, dường như gặp phải một trận bệnh nặng!
Thậm chí, ngay cả chân nguyên trong cơ thể cũng biến mất không còn một mảnh, so với người bình thường không có gì khác nhau!
Cú sốc này quả thực khó lường, lập tức Diệp Trần giật nảy cả mình, cũng không biết sức lực từ đâu tới mà đột nhiên ngồi dậy.
“Ai u!”
Vừa mới từ trên giường ngồi dây, Diệp Trần bỗng nhiên cảm nhận được xương cót toàn thân từ trên xuống dưới của mình giống như tan rã, truyền đến một cỗ cảm giác đau đớn mãnh liệt!
“Ta bị thương rồi?”
Theo bảo năng Diệp Trần cúi đầu xuống, chuẩn bị kiểm tra thương thế của mình một chút, tuy nhiên ngay sau đó trong nháy mắt sững sờ tại chỗ.
Chỉ thấy bàn tay của hắn không hiểu vì sao vậy mà thu nhỏ gần một nửa!
Diệp Trần không thể không hung hăng nháy nháy mắt, lần nữa tập trung nhìn vào, ngay lập tức hoàn toàn ngây dại:
Chỉ thấy cả người hắn lúc này đã hoàn toàn biến thành một người có dáng vẻ của một thiếu niên, hơn nữa là một bộ thân thể hoàn toàn xa lạ!
“Má nó! Ta đây là...thật xuyên qua rồi?”
Trong lúc nhất thời, Diệp Trần hoàn toàn không hiểu, chẳng những tu vi biến mất hoàn toàn, thậm chí ngay cả thân thể cũng bị thay đổi!
Con mẹ nó tình huống này là như thế nào?
“Két ~ “
Ngay vào lúc Diệp Trần hoàn toàn không có làm rõ ràng, chuyện này rốt cuộc là như thế nào thì cửa gian phòng bỗng nhiên được người mở ra.
Một nữ hài có dáng người nhỏ nhắn xinh xắn đẩy cửa vào:
Nữ hài nhìn thấy Diệp Trần ngồi dậy, trên khuôn mặt thanh tú lập tức hiện ra vẻ mừng như điên:
“Thiếu gia, ngài tỉnh!”
“Thiếu gia?”
Diệp Trần nhìn qua tiểu nữ hài xa lạ ở trước mắt mình thì lập tức càng thêm không hiểu.
Ngay vào lúc Diệp Trần chuẩn bị mở miệng hỏi thăm một phen thì lúc này đầu bỗng nhiên đau xót, trong óc vang lên một giọng nói đột ngột:
“Người vượt ải, ngươi bây giờ ở vào bên trong một cái vị diện tên là “Đại lục Tạo Hóa”, ở trong thế giới của cái vị diện này, chỉ có tồn tại một loại pháp tắc, đó chính là Tạo Hóa pháp tắc!”
“Tạo Hóa, là xuất phát điểm của vũ trụ, cũng là nguồn gốc đản sinh ra vạn vật, chờ khi nào ngươi lĩnh hội được Tạo Hóa pháp tắc thì ngươi có thể rời khỏi thế giới này...”
Sau khi nghe xong lời này, Diệp Trần bỗng nhiên lại nghĩ tới những lời trước đó mà ông lão thần bí ở bên trong đại điện Thời Không đã nói thì hai mắt lập tức trừng một cái, trên mặt hiện ra vẻ chấn kinh nồng đậm, không thể không nghẹn ngào lẩm bẩm nói:
“Chẳng lẽ mọi thứ trước mắt vậy mà cũng là một bộ phận của khảo nghiệm sao? Chẳng lẽ Hạo Thiên đại đế kia vì khảo nghiệm người thừa kế của mình mà cố ý sáng tạo ra một cái thế giới vị diện? Lại hoặc là một vùng không gian giống với thế giới huyễn cảnh sao? Cảm giác này ngược lại là có phần giống với trò chơi ở trên Trái Đất, chỉ có điều chân thực hơn rất nhiều so với những trò chơi kia mà thôi...”
Ngay vào lúc Diệp Trần thấp giọng tự lẩm bẩm thì tiểu nữ hài có dáng người nhỏ nhắn xinh xắn kia lúc này đã đi tới trước giường, nghe được tiếng Diệp Trần lẩm bẩm một mình thì vẻ mặt mờ mịt:
“Thiếu gia, ngài đang nói cái gì vậy? Chẳng lẽ bị Thành thiếu gia đánh bị thương ở đầu sao?”
Diệp Trần nhìn qua tiểu nữ hài nhỏ nhắn xinh xắn trước mắt này, trên mặt mũi đầy vẻ lo lắng thế là nhanh chóng điều chỉnh tâm tình của mình một chút, nở ra nụ cười ấm áp, bịa chuyện nói:
“Cái này, ta khả năng thật đúng là bị tổn thương tới đầu óc, dường như có rất nhiều chuyện ta đều không nhớ rõ lắm, hay là ngươi nói cho ta một chút?”
Tiểu nữ hài nhỏ nhắn xinh xắn nghe xong lời này thì không thể không nháy nháy mắt, có chút nửa tin nửa ngờ.
Sau khi Diệp Trần dùng thời gian gần một tiếng, trải qua một phen chém gió nhè nhẹ cuối cùng cũng từ trong miệng tiểu nha đầu này hỏi ra được một số tình huống.
Hoá ra, chủ nhân của cái thân thể bây giờ của Diệp Trần thế mà cũng họ Diệp, tuy nhiên tên lại là Diệp Phong, là con cháu dòng chính của Diệp gia một trong thập đại gia tộc của đại lục Tạo Hóa.
Chỉ có điều, Diệp gia ở đại lục Tạo Hóa sau khi truyền thừa được vài vạn năm thì hôm nay sớm đã trải qua suy bại không chịu nổi mà truyền đến mạch Diệp Phong này thì ở bên trong một mạch dòng chính của Diệp gia càng là chỉ còn lại độc đinh một mình hắn.
Mấy năm trước, gia tộc trải qua một trận tai nạn, Diệp Phong theo cha đầu nhập vào một mạch nhánh của Diệp gia nhưng ở bên trong một mạch nhánh của Diệp gia này lại gặp không ít người khinh thường, Diệp gia mạch nhánh đối đãi với cha con bọn hắn quả thực so với hạ nhân còn không bằng!
Mà ở ba ngày trước đó, Diệp Nam phụ thân của Diệp Phong chết rồi, sau khi Diệp Phong muốn hướng Diệp gia yêu cầu một ít phí tổ chức đám tang thì kết quả lại bị thiếu gia của Diệp gia mạch nhanh hành hung cho một trận, phải hôn mê nằm trên giường một ngày một đêm, có thể nói là vô cùng thê thảm.
Còn về phần tiểu hài nữ gầy yếu nhỏ nhắn xinh xắn trước mặt này tên là tiểu Lan, là tỳ nữ làm bạn với Diệp Phong từ nhỏ đến lớn, hai người tình như huynh muội...
Sau khi hiểu biết được một chút về tình huống của chủ nhân trước của cái thân thể này, Diệp Trần lập tức suýt chút nữa thì cười lên tiếng, cái kịch bản máu chó này cũng không biết là ai thiết kế, không đi viết tiểu thuyết thì thật là quá đáng tiếc.
Đúng lúc này, tiểu Lan ở một bên lại mở miệng, trên khuôn mặt thanh tú hiện ra vẻ buồn rầu, nói:
“Đúng rồi, thiếu gia, thi thể của lão gia bây giờ còn đang ở trong chính đường! Ngài xem xem phải làm sao bây giờ?”
Diệp Trần vốn còn muốn cười ha ha, nghe được lời này của tiểu Lan thì lập tức ngẩn ngơ cũng không cười nổi nữa.
Đối với Diệp Trần mà nói, cái kịch bản này mặc dù có chút máu chó thậm chí còn có chút khôi hài, nhưng lúc này hắn chính là Diệp Phong, hơn nữa sau này còn phải lấy cái thân phận này sinh sống ở bên trong cái thế giới này!
Vừa nghĩ tới đây, Diệp Trần vỗ nhẹ bả vai gầy yếu của tiểu Lan kia, nhẹ nhàng nói:
“Tiểu Lan muội, chuyện này giao cho ta đến xử lý, ngươi cũng không cần phải quan tâm! Ngươi vẫn là trước tiên giảng cho ta một chút tới chuyện liên quan tới phương diện tu luyện a?”
Hắn vừa rồi ở trong lúc trò chuyện với tiểu Lan, từng âm thầm thử nghiệm tu luyện, phát hiện căn bản không có cách nào luyện hóa linh khó trong không khí, phỏng đoán lực lượng pháp tắc của thế giới này không giống với Tu Chân giới.
Tiểu Lan nghe được câu hỏi này của Diệp Trần thì lập tức đôi mắt to sáng ngời chớp chớp một cái hiện ra vẻ tò mò, nói:
“Thiếu gia, trước kia không phải ngài ghét nhất là tu luyện sao? Làm sao đột nhiên lại đi hỏi tới việc này?”
Diệp Trần ho nhẹ một tiếng, làm bộ thở dài một hơi, nói:
“Mỗi lúc mỗi khác! Bây giờ ở loại tình huống này, thiếu gia ta nếu như lại không có chí tiến thủ thì tương lai bảo vệ ngươi như thế nào?”
Tiểu Lan nghe được điều này thì mặt mũi lập tức đầy vẻ vui mừng:
“Lão gia nếu biết thiếu gia có thể nghĩ được như vậy thì chắc chắn sẽ rất cao hứng!”
Lập tức ở dưới những câu hỏi của Diệp Trần, tiểu Lan đã nói rõ rõ ràng ràng ra những thứ liên quan tới việc tu luyện mà mình biết.
Hóa ra, ở trên thế giới của đại lục Tạo Hóa này hoàn toàn chính xác cũng có người tu luyện tồn tại, tuy nhiên tình huống không giống với Tu Chân giới lắm.
Ở chỗ này, người tu luyện tu luyện ra được là lực lượng Tạo Hóa mà không phải là chân nguyên, ngay cả phương pháp tu luyện cũng hoàn toàn khác biệt.
P/S: Ta thích nào...chương 3.....Kim Phiếu nha mọi người, đẩy kim phiếu đi mọi người ơi:D