Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị

Chương 900: Chương 900: Thẩm Thanh Sơn!




Sau khi Thanh Long phái xuất hiện, thế lực trong chốn võ lâm khắp nơi của Hoa Hạ cũng dần dần trình diện.

Bên trong những thế lực này có chút môn phái mà Diệp Trần biết, ví dụ như phái Võ Đang, Thiên Sư phù, Phạm Âm tự, Bát Cực môn...đều là thế lực uy tín lâu năm của Hoa Hạ.

Thậm chí, hắn còn ở bên trong chút thế lực này thấy được một số gương mặt quen thuộc, giống như Yến chân nhân phái Võ Đang cũng đột nhiên xuất hiện, hơn nữa tu vi bây giờ cũng đã đạt tới cảnh giới Kim Đan hậu kỳ, so với mười hai năm trước có tiến bộ rất lớn, nhưng so với ông lão của Thanh Long phái kia thì vẫn còn có khoảng cách không nhỏ.

Ngoài đó ra, còn có mấy môn phái mà Diệp Trần chưa từng nghe nói qua, cùng với một số cường giả bí ẩn không kém Yến chân nhân chút nào, từ trong miệng Ngư Dao Dao và Tào Văn, Diệp Trần biết được những môn phái kia cũng giống với Thanh Long phái, đều ở lúc sau khi hắn rời khỏi Trái Đất thì đột nhiên ẩn thế tông môn xuất hiện.

Cũng chính bởi vì những tông môn ẩn thế đột nhiên xuất hiện này mà thay đổi hoàn toàn cách cục của toàn bộ giới võ đạo của Hoa Hạ, không những như thế, dường như Mỹ quốc, Tô quốc, Đảo quốc và một số cường quốc Âu châu gần như tất cả cũng đều đứng trước tình trạng như vậy.

Sau khi phong trào tu tiên nổi lên ở trên toàn cầu thì cường giả càng ngày càng nhiều, đã tác động rất lớn đến cách cục vốn có của thế giới!

Sau khi Diệp Trần nghe xong lời kể lại của Ngư Dao Dao và Tào Văn, trong lòng không thể không âm thầm cười lạnh, từ mười vạn năm trước, sau khi Hạo Thiên giới và Tu Chân giới bị cắt đứt kết nối thì linh khí dần dần mỏng manh, cho đến ngày nay, đại đa số linh khó trên Trái Đất tất cả đều tập trung ở bên trong tứ giới, làm sao có thể vô duyên vô cớ tung ra nhiều cường giả như thế?

Nếu như không phải là tứ đại giới ở sau lưng giở trò quỷ thì có đánh chết hắn cũng không tin!

“Tứ đại giới chẳng lẽ là muốn thông qua loại phương thức thẩm thấu dần dần này chiếm cứ quyền khống chế toàn bộ tinh cầu này sao?”

Ngay vào lúc Diệp Trần âm thầm suy tính:

“Ha ha ha!”

Bỗng nhiên có một tiếng cười to cởi mở vang vọng ở bên trong thiên địa, mọi người thi nhau theo nơi phát ra tiếng cười nhìn lại, chỉ thấy một người đàn ông trung niên rất khí thế, bước ra từ lối vào của tầng thượng chậm rãi đi tới.

Người đàn ông trung niên này có dung mạo nho nhã, trên người mặc một bộ quần áo cổ trang màu tím, long hành hổ bộ, khí thế hào hùng, những nơi đi qua, mọi người ở xung quanh thi nhau lùi lại né tránh, trên mặt tất cả mọi người đều hiện ra vẻ kính sợ:

“Thẩm gia đến rồi!”

“Thẩm gia chủ tốt!”

“Thẩm đại sư, ngưỡng mộ đã lâu!”

...

Cùng lúc đó, Diệp Trần rõ ràng cảm nhận được thân thể của Tào Văn ở một bên bắt đầu khẽ run lên, hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào người đàn ông trung niên mặc quần áo cổ trang kia, bên trong đôi mắt hiện ra hận ý nồng đậm:

“Hắn chính là Thẩm Thanh Sơn?”

Diệp Trần mở miệng hỏi.

Tào Văn nặng nề nhẹ gật đầu.

Hai mắt Diệp Trần thì khẽ híp một cái, đánh giá trên người Thẩm Thanh Sơn một lát, bên trong đôi mặt hiện ra vẻ nghi hoặc:

“Tu vi của người này cũng không tính là quá mạnh, chỉ có Thần Cảnh sơ kỳ mà thôi, nhưng là khí tức này...dường như đồng xuất một mạch với Dược Vương tông năm đó! Đúng, Thẩm Thanh Sơn này căn bản cũng không phải là người Hoa Hạ! Hơn phân nửa là Dược Vương tông đặc biệt phái người này tới để báo thù, khó trách sẽ nghĩ ra trăm phương ngàn kế để phá đổ Tào gia, chiếm cứ Vân Châu...”

Ngay vào lúc Diệp Trần đang suy tính trong lòng thì Thẩm Thanh Sơn kia đã đi xuyên qua đám người, đi tới vị trí trên đài cao của sân thượng.

“Các vị!”

Thẩm Thanh Sơn vươn hay tay ra hướng về phía mọi người ở phía dưới đè ép xuống một chút, toàn bộ người trên sân thượng trong nháy mắt an tĩnh lại:

“Đầu tiên, ta đại biểu thay cho tỉnh Thiên Nam, hoan nghênh chư vị tới tham gia Đại hội Võ Đạo mỗi năm một lần!”

“Năm nay Đại hội Võ Đại cử hành ở Vân Châu ta, Thẩm Thanh Sơn ta làm chủ nhà cảm thấy vô cùng vinh hạnh các vị đã đến...”

Thẩm Thanh Sơn đầu tiên là nói một chút lời nói đường hoàng khách sáo, lúc này mới đi vào chính đề, nói:

“Mọi người đều biết, Đại hội Võ Đạo hàng năm, thông thường đều chia ra làm hai khâu khác nhau đó là trao đổi lý thuyết và trao đổi thực chiến!”

“Mà để phát huy mạnh tinh thần võ đạo, để cho người yêu thích võ đạo trong cả nước thậm chí trên toàn thế giới đều có thể càng hiểu rõ sâu sắc hơn về võ đạo của Hoa Hạ chúng ta, cho nên ta có ý định, tiến hành truyền hình trực tiếp toàn bộ quá trình diễn ra Đại hội Võ Đạo năm nay, không biết các vị tiền bối đồng nghiệp có ý kiến gì không?”

Xoạt!

Thẩm Thanh Sơn vừa nói ra lời này thì tất cả mọi người ở dưới đài đều vì đó mà sửng sốt một chút.

Đại hội Võ Đạo trước đây chưa bao giờ công khai đối với bên ngoài, hơn nữa muốn vào đây rất khó, không có thư mời hoặc là cường giả dẫn theo thì căn bản đều không có tư cách tham gia.

Bây giờ Thẩm Thanh Sơn lại muốn tiến hành truyền hình trực tiếp ở nơi này, hoàn toàn chính xác để mọi người không nghĩ tới, trong lúc nhất thời lập tức bàn luận sôi nổi.

“Lão hồ ly Thẩm Thanh Sơn này không biết lại muốn chơi cái trò gì đây!”

Đôi mi thanh tú của Ngư Dao Dao nhíu chặt, thấp giọng mắng một câu.

Tào Văn cũng nói theo:

“Dựa vào những gì ta biết đối với những người này, chuyện mà hắn mưu đồ lần này chỉ sợ không nhỏ!”

Trong khi nói chuyện, Thẩm Thanh Sơn ở trên đài bỗng nhiên vỗ tay một cái:

Sưu! Sưu! Sưu!

Từng cái máy quay phim tự động đã bay tới trên không trung của sân thượng, bắt đầu quay chụp toàn cảnh trên sân thượng.

Rất nhiều người thi nhau lấy điện thoại ra cầm trên tay, và thấy rằng các tiêu đề của tất cả các phần mềm phát sóng trực tiếp đã biến thành phát sóng trực tiếp hiện trường Đại hội lần thứ bảy của giới võ đạo Hoa Hạ!

Rõ ràng Thẩm Thanh Sơn đây không phải là tâm huyết nhất thời dâng trào mà là mưu đồ đã lâu!

“Thẩm gia chủ, Đại hội Võ Đạo vẫn luôn là tụ hội của những người trong giới võ lâm chúng ta, ngài công khai đối với bên ngoài như vậy sợ là có chút không ổn a?”

Một số võ giả lớn tuổi nhịn không được mở miệng chất vấn.

Dù sao thì ở trong mắt của người trong võ lâm trong truyền thống thì mỗi loại truyền thừa đều là chuyện cực kỳ bí mật, một khi công khai ra thì võ học gia truyền chẳng phải là có nguy cơ bị tiết lộ ra sao?

Thẩm Thanh Sơn nghe được những lời chất vấn này, đầu tiên là cười ha ha một tiếng, chợt nghiêm sắc mặt, lạnh lùng nói:

“Cổ hủ! Chúng ta bây giờ đang sống ở thời đại nào, là thời đại mở cửa, là một cái thời đại bình đẳng tự do! Ta cho rằng, mỗi người cần phải được hưởng quyền lợi mạnh lên, tu luyện không phải chỉ là đặc quyền của số ít người!”

Thẩm Thanh Sơn trực tiếp đối với ống kính, một mặt nói ra những lời chính nghĩa:

“Làm võ giả, trách nhiệm nhiệm và sứ mệnh của chúng ta là truyền thụ những thuật cường thân này cho tất cả những người cần, để cho ai cũng có thể thành Long! Như vậy quốc gia của chúng ta mới có thể thực sự cường thịnh!”

“Mà chỉ nghĩ tới bản thân mình cũng sẽ chỉ làm trở ngại cho sự phát triển của võ đạo, cuối cùng rồi cũng sẽ bị thời đại đào thải!”

Sau khi Thẩm Thanh Sơn dõng dạc nói xong một phen, các nền tảng phát sóng trực tiếp lớn và thậm chí toàn bộ trên mang internet lúc này đã bùng nổ và hầu hết tất cả đều bày tỏ sự ủng hộ dành cho Thảnh Thanh Sơn gọi hắn là thánh nhân đương đại!

“Được cái thủ đoạn tung ra từng chiêu để lấy lòng người! Cử động lần này của Thẩm Thanh Sơn tuy rắc đắc tội không ít tiền bối võ đạo có quan niệm cứng nhắc, nhưng cử động lần này lại thắng được lòng quần chúng nhân dân, sau này nếu như có ai đối nghịch với hắn thì không thể nghi ngờ chẳng khác nào khiến nhiều người tức giận!”

Ông lão ở bên cạnh Ngư Dao Dao không thể không âm thầm cảm thán nói.

Mà ngay cả Diệp Trần thấy cảnh này cũng không thể không coi trọng liếc nhìn Thẩm Thanh Sơn này, tuy nhiên khóe miệng hơi nhếch lên:

“Mặc cho ngươi có muôn vàn thủ đoạn gì đi nữa thì hôm nay chắc chắn phải chết!”

P/S: Ta thích nào...chương 4.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.