Trận pháp chi đạo, dựa theo đẳng cấp tới phân chia thì tổng cộng được chia ra làm mười cái cấp bậc.
Cao nhất là cấm chế cấp mười, đủ để vây khốn Độ Kiếp đế quân!
Đạo cấm chế trước mắt này tuy rằng còn xa xa không đạt tới trình độ cấm chế cấp mười, nhưng cũng đã gần có dáng vẻ của cấp sáu.
Hóa Thần thiên quân bình thường, nếu như bị loại cấm chế cấp bậc này vây khốn, không mất khoảng thời gian nửa năm một năm thì căn bản không có cách nào từ đó thoát ra!
Nếu không phải ở kiếp trước Diệp Trần ngay cả cấm chế cấp mười cũng đã từng phá giải qua thì lấy tu vi một đời này của hắn, căn bản không có bất kỳ một chút khả năng nào có thể đi tới một bước như bây giờ.
Trời gian cứ trôi dần trôi dần, dùng tới gần nửa giờ, Diệp Trần cuối cùng ở một góc yếu nhất của cấm chế, mạnh mẽ xé mở ra một cái khe.
Bạch!
Diệp Trần từ trong cái khe lách mình mà qua, thành công phá giải đạo cấm chế thứ chín.
Lúc này đầu Diệp Trần đã đầy mồ hôi, phá giải cấp chế cần sử dụng lực lượng thần niệm cường đại, nhanh chóng suy diễn thử các loại khả năng, cho dù là lực lượng thần niệm của Diệp Trần bây giờ đã không kém gì những Phản Hư chân quân kia, trong thời gian ngắn như vậy phá giải cấm chế trận pháp có độ khó cao như thế thì vẫn cảm nhận được áp lực không nhỏ!
“Chỉ còn lại một đạo cuối cùng, còn có thời gian không đến một giờ, liều một phen!”
Diệp Trần cắn răng một cái sau đó tiếp tục hướng một đạo cấm chế vọt tới.
Căn cứ theo kiếp trước hắn tiến vào bên trong Mê La Tinh Hải, tổng kết ra được kinh nghiệm, nêu như hắn thật sự có thể đánh thông cửa ải, ban thưởng mà quy tắc trong thông tin nói ra trước đó, chắc chắn sẽ không kém!
Phải biết, món thần khí nghịch thiên Nguyệt Quang Bảo Giám trước đó chính là hắn thông qua loại phương thức này mà có được!
Đương nhiên, Nguyệt Quang Bảo Giám là Thần khí tuyệt thế mà hắn đạt được ở bên trong tinh vực tầng thứ tám, trước mắt này chỉ mới là tinh vực tầng thứ hai, cái gọi là ban thưởng đó chắc chắn còn kém Nguyệt Quang Bảo Giám rất xa, nhưng cũng đáng để cố gắng hết sức.
Thời gian cứ từng chút từng chút trôi qua.
Độ khó của đạo cấm chế thứ mười này vậy mà so với Diệp Trần tưởng tượng còn muốn khó hơn nhiều lắm!
Nửa giờ sau, Diệp Trần vẫn chưa thể tìm ra được sơ hở của đạo cấm chế thứ mười.
“Không được! Xem ra chỉ có thể sử dụng một chiêu kia!”
Hai con ngươi của Diệp Trần hơi ngưng tụ, giống như đã quyết định một loại quyết tâm nào đó.
Ở bên trong lượng lớn ký ức của hắn ở kiếp trước thì trong đó có một loại bí thuật chuyên môn dùng để tìm kiếm sơ hở của trận pháp, chỉ có điều thao tác có độ khó cực cao, hơn nữa yêu cầu đối với lực lượng thần hồn cũng rất khắt khe.
Lấy tu vi tinh thần của Diệp Trần bây giờ chắc là miễn cưỡng có thể thi triển, nhưng đối với thần niệm sẽ có tổn thương nhất định, cho nên không phải vạn bất đắc dĩ, Diệp Trần quả thực là không muốn động tới một chiêu này.
Nhưng là bây giờ đều đã tới mức độ này rồi, nếu mà cứ bỏ qua như vậy, nói cái gì hắn cũng không cam tâm.
Sau khi hạ quyết tâm, Diệp Trần hít sâu một hơi, hai mắt chậm rãi nhắm lại điều chỉnh tới trạng thái tốt nhất, đồng thời hội tụ toàn bộ lực lượng thần niệm vào một chỗ, thông qua bí pháp nào đó bắt đầu âm thầm vận chuyển.
Một lát sau:
Hô!
Diệp Trần bỗng nhiên mở hai mắt ra, đồng thời quát khẽ một tiếng:
“Thiên Đạo Chi Nhãn!”
Oanh!
Bên trong hai con ngươi của Diệp Trần lập tức bắn ra hai đạo ánh sáng trắng, chui vào bên trong đạo cấm chế phía trước.
Khoảng mười phút trôi qua:
“Tìm được! Ở chỗ này!”
Dưới sự hỗ trợ của Thiên Đạo Chi Nhãn, ở một nơi cực kỳ bí mật Diệp Trần cuối cùng tìm được sơ hở của đạo cấm chế này.
Sưu sưu sưu!
Sau khi hai tay Diệp Trần điểm chỉ trên không trung một lúc, đạo trận pháp cấm chế vững như thành đông này cuối cùng bắt đầu xuất hiện một chút xíu lỗ thủng, sau đó ở dưới sự nỗ lực không ngừng của Diệp Trần, bắt đầu từ từ lớn lên...
“Mở cho ta!”
Sau khi Diệp Trần quát khẽ một tiếng:
Xoẹt xẹt!!
Đạo cấm chế thứ mười này cuối cùng bị Diệp Trần mạnh mẽ xé ra một cái khe hở!!
Mà lúc này cách giới hạn hai canh giờ cũng chỉ còn có tầm mười phút.
“Hô!”
Diệp Trần thở phào nhẹ nhõm, trực tiếp lách mình xuyên thẳng qua cái khe này.
Nơi này là một cái đại điện có phong cách cổ xưa mà trống rông, mà ở một vị trí trong đại điện có một cột trụ tròn, ở trên cột trụ tròn có một cái hộp gỗ mang phong cách cổ xưa được đặt ở đó.
“Chẳng lẽ, đây chính là cái gọi là ban thưởng thông quan sao?”
Diệp Trần hít sâu một hơi đi đến trước cột trụ tròn, sau đó từ từ mở ra hộp gỗ mang phong cách cổ xưa kia.
Ầm ầm!
Hộp gỗ vừa mới mở ra, kéo theo đó là toàn bộ cung diện lắc lư một trận, một đạo ánh sáng màu trắng sáng chói từ bên trong cái hộ gỗ này nổ bắn mà ra!
Diệp Trần hơi kinh hãi, nhanh chóng nhìn vào, cái này là một chiếc gương.
Mà cùng lúc đó, ở trên quả tinh cầu mà Diệp Trần ở, đột nhiên có một tia sáng sáng chói từ trên tinh cầu này nổ bắn mà ra, chiếu thẳng ra khỏi tinh cầu này
Ở phía ngoài xa xa Mê La Tinh Hải, Công Tôn Vô Ngã và Vân Thương Sinh cùng các loại cự phách thấy cảnh này thì tất cả ngay lập tức đều giật mình.
“Đây chính là dấu hiệu của pháp bảo xuất thế a?”
“Khí tức này xem ra ít nhất cũng phải là một cái pháp bảo cấp bậc Tiên khí!”
“Không nghĩ tới nhanh như vậy mà đã có người đạt được pháp bảo Tiên khí! Xem ra người vượt quan lần này quả nhiên so với một trăm năm trước mạnh hơn không ít!”
“Cũng không biết là vị thiên kiêu nào có thể có được thực lực như thế!”
“Có thể ở trong thời gian ngắn như vậy lấy được pháp bảo Tiên khí, chỉ sợ cũng chỉ có tiểu tử Long tộc kia, hoặc chính là tiểu nha đầu của Tuyệt Tình cư kia!”
...
Các đại lão cự phách bàn tán một lúc, rõ ràng cũng không nghĩ tới người lấy được pháp bảo Tiên khí này thế mà lại là Diệp Trần.
Bỗng nhiên, một tên đại lão trong đó đột nhiên nói tới một câu, “Các ngươi nói xem, lần này sẽ có người thành công hay không?”
Lời nói của người này vừa ra, mấy vị cự phách Tu Chân giới lập tức thi nhau hiện ra vẻ mặt nghiêm túc, lập tức đều im lặng.
Qua một lúc lâu mới có người mở miệng nói ra:
“Mười vạn năm! Ngoại trừ bát đại tiên môn chúng ta ra, chỉ sợ đã không còn ai biết, Mê La Tinh Hải này chính là con đường dẫn tới truyền thừa của một vị năm đó thống nhất toàn bộ Tu Chân giới, từ trăm vạn năm trước cho tới nay là người duy nhất vượt qua thiên kiếp, vị này chính là Hạo Thiên đại đế!”
“Đáng tiếc, mười vạn năm qua đi có rất nhiều thiên kiêu ra ra vào vào, nhưng vẫn không có một người nào có thể đạt được truyền thừa của Hạo Thiên đại đế...”
“Nếu như có người có thể đạt được truyền thừa của Hạo Thiên đại đế, nói không chừng có khả năng biết bí mật Hạo Thiên đại đế thành công vượt qua thiên kiếp!”
Lời này vừa nói ra, mấy vị cự đầu đứng ở đỉnh phong Tu Chân giới, tất cả đều thi nhau hiện ra vẻ cực nóng nồng đậm.
...
Mà lúc này, Diệp Trần đã nắm tấm gương mang phong cách cổ xưa kia vào trong tay, nhỏ máu của mình lên phía trên bắt đầu luyện hóa, “Hạo Thiên kính, Tiên khí trung phẩm, loại pháp khí phòng ngự tinh thần, có thể chống đỡ ngăn cản hơn tám thành công kích bằng tinh thần...”
Sau khi luyện hóa pháp bảo Tiên khí này, hiểu rõ ràng công dụng của nó, Diệp Trần lập tức mừng rỡ.
Công năng của cái Hạo Thiên kính này tuy rằng rất đơn gian thế nhưng lại rất có tác dụng!
Phải biết, loại pháp bảo phòng ngự tinh thần này, hơn nữa còn là loại pháp bảo phòng ngự tinh thần cấp bậc Tiên khí, thế nhưng là tồn tại cực kỳ hiếm thấy.
Ví du như lấy tu vi bây giờ của Diệp Trần, nếu gặp phải một cường giả đỉnh cấp như tông chủ của bát đại tiên, đối phương chỉ cần sử dụng một đạo công kích bằng tinh thần cũng đủ để cho hắn hồn phi phách tán!
Thế nhưng nếu như một khi có Hạo Thiên kính thì có thể ngăn cản hơn tám thành công kích bằng tinh thần, Diệp Trần tương đương với việc có được một con át chủ bài bảo mệnh, không đến mức sẽ bị một đạo thần niệm của đối phương trực tiếp giết trong nháy mắt.
P/S: Ta thích nào....chương 5