Lúc lâu về sau, bốn người ngoan ngoãn quỳ gối ở trước mặt Diệp Trần, cung cung kính kính hô một tiếng:
“Chủ nhân!”
Diệp Trần nhẹ gật đầu, nhìn xung quanh bốn người một lượt, “Ta mặc kệ trước đó các ngươi có thân phận gì, thân phận sau này của các ngươi chỉ có một đó chính là người hầu của ta!”
Nói tới đây, Diệp Trần đưa tay chỉ hướng người đàn ông trung niên da trắng kia, ngay lập tức xuất hiện một đạo ánh sáng trắng chui vào trong mi tâm của người đàn ông trung niên da trắng, “Sau này ngươi gọi là Tâm Nô! Ta ban cho ngươi Bản Nguyên Luyện Tâm chi thuật!”
Tâm thần của người đàn ông da trắng đã bị Diệp Trần khống chế hoàn toàn, tự nhiên không có bất luận một chút ý niệm phản kháng nào, lập tức cung kính nói:
“Vâng, chủ nhân!”
Diệp Trần lại phân biệt chỉ hướng ba người khác, ban tên cho từng người một:
“Say này ngươi tên là Lực Nô! Ta ban cho ngươi Đại Lực Man Ngưu quyết!”
“Sau này ngươi tên là Không Nô! Ta ban cho ngươi Ngũ Hành Độn thuật!”
“Ngươi tên là Độc Nô! Ta ban cho ngươi Vạn Độc Tâm kinh!”
“Từ hôm nay trở đi, nhiệm vụ của các ngươi chính là bảo vệ căn biệt thự này! Lui ra đi!”
Sau khi ban tên cho từng người xong, Diệp Trần tùy ý khoát tay áo, bốn người lập tức ngoan ngoãn thối lui đến hai bên cửa lớn của biệt thự, đảm nhiệm chức thủ vệ.
Nếu như không phải xem ở thiên phú dị bẩm của bốn người này, Diệp Trần mới lười nhác hao tổn nhiều lực lượng thần hồn như thế mà khống chế bọn hắn, trực tiếp một chưởng đập chết tất cả đi cho rồi.
Sau khi giải quyết xong bốn người này, lúc này Diệp Trần mới trở lại trên xe một lần nữa, ở dưới ánh mắt kinh ngạc của Tiêu Nhược Hi, lái xe vào trong biệt thự.
“Diệp Trần, anh dùng yêu pháp gì đó? Bọn họ trước đó còn kêu đánh kêu giết đối với anh, thế nào mà đột nhiên trở thành người bảo vệ cổng nhà rồi?”
Tiêu Nhược Hi nhịn không được tò mò hỏi.
Diệp Trần cười nhạt một tiếng, “Đây là lực lượng thần hồn! Tôi dùng thần niệm thay đổi ý chí của bọn hắn, sau này chỉ có thể nghe theo mệnh lệnh của tôi...”
Tiêu Nhược Hi nghe xong lời giải thích của Diệp Trần, lập tức líu lưỡi một hồi, trong đôi mắt lộ ra vẻ e ngại nói:
“Nếu anh dùng biện pháp này, khống chế người trên toàn thế giới lại, đây chẳng phải trở thành chủ nhân của Trái Đất sao?”
Diệp Trần lắc đầu, tức giận nói:
“Nào có dễ dàng như vậy! Không nói đến loại pháp thuật khống chế lòng người này rất tiêu hao lực lượng thần hồn, bằng vào tu vi của tôi bây giờ, nhiều nất cũng chỉ có thể khống chế được khoảng mười người!”
Tiêu Nhược Hi nghe xong lời này, vẻ sợ hãi trên mặt lúc này mới giảm bớt đi rất nhiều.
Không nghĩ tới, Diệp Trần bỗng nhiên lộ ra nụ cười xấu xa nói:
“Sau này cô nếu còn dám không nghe lời tôi, tôi sẽ thay đổi cô thành giống như bọn họ a!”
Tuy rằng Tiêu Nhược Hi biết rõ Diệp Trần đây là đang trêu đùa cô ta, tuy nhiên vẫn còn sợ, lập tức chu cái miệng nhỏ nhắn vô cùng đáng yêu nói:
“Người ta rõ ràng vẫn luôn rất nghe lời anh a!”
...
Chớp mắt một cái, trở về Vân Châu đã được thời gian ba ngày, mà ở trong thời gian ba ngày này, toàn bộ bọn sát thủ thích khách trong bóng tối trên toàn thế giới, vì tiền thưởng chục tỷ và Anh Hoa linh tuyền của tổ chức Sam Khẩu thi nhau chạy tới thành phố Vân Châu.
Đáng tiếc, những người này, ngay cả bốn nô Diệp Trần mới thu còn xa xa không bằng, đối với Diệp Trần tự nhiên không tạo thành bất cứ uy hiếp gì.
Thế nhưng dần dần, Diệp Trần cũng không thể không có chút sợ người khác làm phiền, thậm chí có một ít sát thủ thế mà muốn ra tay đối với mấy người Tô Lam, chuyện này càng khiến Diệp Trần rất là bực mình.
Ngày hôm nay, Diệp Trần tự mình đưa Tiêu Nhược Hi đến đại học Thiên Hải, tùy hành cùng đi còn có Doãn Bách Xuyên, Tâm Nô và Lực Nô trong bốn nô.
Thật ra thì, vài ngày trước đã khai giảng rồi, Tiêu Nhược Hi nên giống Tô Mạn sớm đã muốn quay trở về trường.
Để Tiêu Nhược Hi vẫn luôn chờ ở Vân Châu khẳng định cũng không phải biện pháp.
Ở cổng đại học Thiên Hải cách đó không xa, xuống xe, Diệp Trần từ trong Càn Khôn Trạc lấy ra một cái bình đan đưa tới trên tay của Tiêu Nhược Hi, “Đây là Dưỡng Hồn đan, cứ bảy ngày cô sử dụng một viên đối với thần hồn của cô rất có ích!”
Tàn hồn của Hi Nguyệt sống nhờ ở trong thức hải của Tiêu Nhược Hi, chỉ có thần hồn của Tiêu Nhược Hi cường đại lên thì tàn hồn của Hi Nguyệt mới có khả năng thức tỉnh.
Diệp Trần luyện chế Dưỡng Hồn đan này là Linh đan tam phẩm, Tiêu Nhược Hi chỉ cần sử dụng đều đặn liên tục, nhanh thì mấy tháng mà lâu thì một năm, tàn hồn Hi Nguyệt nhất định có thể thức tỉnh.
Vừa nghĩ tới đây, ngay cả Diệp Trần liền có chút kích động.
Lúc này Tiêu Nhược Hi đã hoàn toàn hiểu tất cả mọi chuyện, tuy rằng trong lòng luôn cảm thấy chua xót, tuy nhiên vẫn rất ngoan ngoãn gật nhẹ đầu, nhận lấy bình đan dược.
Sau dó, Diệp Trần lại nhìn về phía ba người Doãn Bách Xuyên, Tâm Nô và Lực Nô, “Trong khoảng thời gian này, các ngươi tạm thời chờ ở đại học Thiên Hải, thân phận của các ngươi ta đã để cho người ta giúp các ngươi an bài thỏa đáng, nhớ kỹ! Nhiệm vụ của các ngươi chính là phải cam đoan bảo vệ an toàn cho hai người Nhược Hi và chị Mạn của ta!”
Trước khi đến, Diệp Trần đã thông báo cho Dịch Sơn Hà sắp xếp xong xuôi thân phận cho ba người Doãn Bách Xuyên này.
Doãn Bách Xuyên dùng tên giả là Doãn Xuyên, bây giờ đã là giáo sư thỉnh giảng tại viện y học đại học Thiên Hải.
Phải biết, Doãn Bách Xuyên thân là trang chủ của Tiêu Dao sơn trang, mặc dù không có học qua y hộc hiện đại, thế nhưng nếu bàn về năng lực hiểu biết trên phương diện đối với dược vật, chế dược, chữa bệnh, thì ngay cả Diệp Trần cũng có chỗ không theo kịp, được mời đến đại học Thiên Hải làm một vị giáo sư thỉnh giảng, quả thực quá khuất tài!
Tuy nhiên, Doãn Bách Xuyên đối với thân phận này của mình, trái lại là cảm thấy có chút hứng thú, hơn nữa nếu là mệnh lệnh của Diệp Trần, hắn tự nhiên đều nghe theo.
Còn về hai người Tâm Nô và Lực Nô, Tân Nô có tinh thần lực cường đại, tinh thông mưới mấy ngôn ngữ, Diệp Trần để Dịch Sơn Hà an bài hắn tiến vào học viện ngoại ngữ của đại học Thiên Hải làm giáo sư thỉnh giảng, đồng dạng cũng là thừa sức.
Lực Nô thì hóa thân thành một bảo vệ của trường đại học Thiên Hải, tuy rằng hình tượng của hắn thực sự có chút kỳ lạ, tuy nhiên cũng miễn cưỡng có thể để người ta chấp nhận.
Có ba người này bảo vệ an toàn của Tiêu Nhược Hi và Tô Mạn, lại thêm pháp khí hộ thân trên thân hai người này, Diệp Trần tin tưởng trừ khi sử dụng vũ khí hạt nhân, trực tiếp oanh tạc trên đầu đại học Thiên Hải, bằng không trên đời này chắc là không có người nào có thể tổn thương tới hai cô gái này một chút nào!
Còn về Vân Châu, chúng đệ tử của Tiêu Dao sơn trang đã di chuyển từ Đại Lý tới, lại thêm Vân Châu vốn là đại bản doanh của Diệp Trần, độ an toàn của mấy người Tô Lam, Sở Phi Yên, Đường Thanh Nhã cũng được bảo vệ rất cao.
...
Sau khi sắp xếp thỏa đáng mọi chuyện, Diệp Trần rời khỏi đại học Thiên Hải, cũng không có trở về Vân Châu mà là trực tiếp đi thẳng tới sân bay Thiên Hải, “Món nợ này giữa ta và tổ chức Sam Khẩu, cũng nên tính toán thật tốt a!”
Tuy rằng Dịch Sơn Hà vẫn luôn khuyên Diệp Trần không nên hành động thiếu suy nghĩ, thế nhưng mầy ngày vừa qua bị sát thủ ở khắp nơi trên thế giới quấy rối không ngừng, đã khiến cho Diệp Trần hoàn toàn không còn kiên nhẫn.
Chỉ có diệt tổ chức Sam Khẩu đứng đằng sau chuyện này, những sát thủ kia mới có thể hoàn toàn dừng lại, không còn quấy nhiễu hắn nữa.
...
Sau khi đi tới sân bay, Diệp Trần trực tiếp mua vé máy bay tiến về Kinh Đô của Đảo quốc.
Đợi khoảng hơn nửa giờ đã đến thời gian xét vé, Diệp Trần trực tiếp xét vé lên máy bay.
Bởi vì là khoang hạng nhất, hơn nữa hắn lại là người đầu tiên lên máy bay cho nên lúc leo lên máy bay, trong khoang máy bay còn vắng vẻ.
Diệp Trần hướng tiếp viên hàng không muốn một ly cà phê, rồi mời ngồi vào vị trí của mình, bắt đầu nhắm mắt dưỡng thần.
Ngay vào lúc Diệp Trần đang âm thầm suy nghĩ, chờ tới sau khi đến Đảo quốc thì nên nhổ tận gốc tổ chức Sam Khẩu thế lực lớn nhất của Đảo quốc này như thế nào thì đột nhiên bên tai truyền tới một giọng nói tràn đầy kinh ngạc, “Anh Diệp Trần! Đúng là Anh sao?”
Diệp Trần nâng mắt lên nhìn, lập tức thấy được một khuôn mặt đáng yêu tươi cười.
P/S: Ta thích nào..... Chương thứ 4 nha