Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị

Chương 669: Chương 669: Vậy là kết thúc?




“Được!”

Thần Vương nghe được điều này cũng lập tức hét lớn một tiếng:

“Bày trận!”

Bá bá bá!

Mười mấy tên cường giả Thần giới gần như cùng lúc bắt tay hành động!

Rầm rầm rầm!

Trong chốc lát, mây gió biến ảo, thiên địa biến sắc, toàn bộ đỉnh núi Hoa Sơn giống như bị một đám mây đen to lớn bao phủ hoàn toàn vào trong đó.

Lúc này ở dưới chân Hoa Sơn, mọi người đang mật thiết chú ý, tất cả đều thay đổi sắc mặt, thi nhau hiện ra vẻ lo lắng.

“Chị dâu, chúng ta không nên để Trần ca đi mạo hiểm, vừa rồi làm sao chị không đi ngăn hắn lại?”

Lý Hổ nhịn không được hướng về phía Tiêu Nhược Hi ở một bên nói.

“Tiêu Nhược Hi” kia một đôi mắt đẹp, bỗng nhiên trở nên thâm thúy vô cùng, giọng điệu cũng thay đổi khác thường, thản nhiên nói:

“Nếu là việc mà hắn quyết định cần phải làm, ai cũng không ngăn cản được, chúng ta có thể làm chính là toàn lực trợ giúp hắn!”

Lý Hổ dường như cũng phát giác được, Tiêu Nhược Hi lúc này cùng với Tiêu Nhược Hi ngày thường dường như có chút khác biệt, tuy nhiên cụ thể không giống nhau ở chỗ nào lại không nói ra được, cười khổ nói:

“Chị dâu, lời này của chị cũng có chút ý nghĩ hão huyền đi? Chỉ dựa vào thực lực của những người như chúng ta, giúp hắn như thế nào a!”

“Tiêu Nhược Hi” mỉm cười, không nói thêm gì nữa.

...

Trên đỉnh núi Hoa Sơn, một trận đại chiến trước nay chưa từng có đang diễn ra hết sức căng thẳng.

Mà lúc này, ở bên ngoài cách Hoa Sơn mấy trăm dặm ở trên một ngọn núi bí mật, “Xem ra Thần Vương Lộ Tây Pháp đã xuất thủ! Ma tổ, ngươi đã từng giao thủ với kẻ này, ngươi thấy thế nào?”

Nói chuyện là một ông lão râu tóc bach hết, trên người mặc đạo bào màu trắng, bồng bềnh phảng phất giống như người trong chốn thần tiên.

Hóa ra, lão giả này chính là Vô Nhai cường giả đệ nhất Tiên giới, trên Thiên bảng xếp hạng thứ nhất.

Mà lúc này đứng song song với Vô Nhai lão thì là một ông lão người mặc áo bào đen, một thân chất chứa tà khí hung ác nham hiểm.

Nếu như Diệp Trần ở đây tự nhiên liếc mắt là có thể nhận ra người này, bỗng nhiên chính là Ma tổ cường giả đệ nhất Ma giới mà lúc trước ở Ma giới đã từng giao thủ với hắn.

Ma Tổ nghe được Vô Nhai lão hỏi như vậy thì lập tức cười lạnh, “Hoàn toàn chính xác bản tổ ở mấy tháng trước đó đã từng giao thủ qua, hắn khi đó nhiều nhất chẳng qua cũng chỉ có thực lực cảnh giới nửa bước Thông Thiên mà thôi, bây giờ thời gian đã đi qua mấy tháng, cho dù thiên phú của hắn có nghịch thiên hơn nữa cũng tuyệt đối không có khả năng thực sự bước vào cảnh giới kia!”

“Thí Thần đại trần của Thần giới có uy lực cỡ nào, ngươi và ta đều hiểu rõ, lại thêm Lộ Tây Pháp tự mình trấn giữ, chính là cảnh giới Thông Thiên hoặc cường giả cảnh giới Hóa Thần, đều đủ để có lực đánh một trận, tiểu tử kia tự chui đầu vào lưới, khẳng định chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ!”

Sau khi Ma tổ nói xong cái nhìn của mình, ngược lại liếc qua Vô Nhai lão nahan, “Vô Nhai, ngươi thấy thế nào?”

Vô Nhai lão nhân cười nhạt một tiếng, vuốt vuốt sợi râu thon dài trắng như tuyết, lắc đầu nói:

“Từ mặt ngoài đến xem, thật sự là hắn không có bất kỳ phần thắng nào, thế nhưng ta luôn cảm thấy, kẻ này không có dễ chết như vậy!”

Ma tổ nghe được lời này của Vô Nhai lão nhân thì lập tức khẽ chau mày, sau đó lạnh lùng nói:

“Cho dù Lộ Tây Pháp không giết được hắn, còn không phải có chúng ta nữa sao? Đây chính là lần hợp tác đầu tiên từ mấy ngàn năm trước đến nay ba giới Tiên, Thần, Ma chúng ta hợp tác, chẳng lẽ còn không giết chết được một tên tiểu tử thế tục này?”

Trong đám người phía sau, những cao thủ của hai giới Tiên Ma thi nhau đồng ý.

Mà ở sau cùng đám người, một đám cao thủ Yêu giới thì mọi người của Yêu giới đều có mặt mũi đầy vẻ xấu hổ.

Ma tổ chỉ nói ba giới Ma, Tiên, Thần, cố ý không đề cập tới Yêu giới bọn họ, hiển nhiên là không có để bọn họ vào mắt.

Tuy nhiên việc này cũng khó trách, dù sao thì bên trong bốn giới, Yêu giới có thực lực yếu nhất, hơn nữa lúc trước Yêu giới còn bị Diệp Trần đại náo, ngay cả Cửu Thủ Yêu Hoàng người mạnh nhất của Yêu giới bọn họ cũng bị Diệp Trần giết chết, thực lực tự nhiên càng suy yếu thêm, tuy rằng tên là bốn giới liên minh, thật ra thì căn bản Yêu giới không có bất kỳ quyền nói chuyện nào.

...

Mà vào lúc Ma tổ và Vô Nhai lão nhân trò chuyện thì lúc này trên đỉnh núi Hoa Sơn này bên trong Thí Thần đại trận kia, đại chiến sớm đã nổi lên.

Người bên ngoài không có cách nào nhìn thấy được tình huống ở bên trong, tuy nhiên lại có thể cảm nhận được rõ ràng, cả ngọn núi Hóa Sơn này đều đang lắc lư kịch liệt, giống như lúc nào cũng có thể bị sụp đổ!

“Thánh Quang Tẩy Lễ!”

Bên trong Thí Thần đại trận, theo một tiếng quát lớn của Lộ Tây Pháp, mười mấy tên cao thủ Thần giới cùng một lúc thi triển ra thần thông thủ đoạn, hướng thân ảnh Diệp Trần phát động tiến công!

Rầm rầm rầm!

Từng đạo thánh quang màu trắng giống như có thể xé nát không trung trong nháy mắt bao phủ Diệp Trần vào trong đó.

“Lưu ly Kim Thân!”

Dệp Trần hét lớn một tiếng, trên người ánh vàng hiện ra!

Khanh khanh khanh!

Ở dưới công kích của mấy chục đạo thánh quang màu trắng, Lưu Ly Kim Thân của Diệp Trần chỉ chống đỡ được một lát thì ánh vàng trên dưới quanh người đã bị phá vỡ!

“Ha ha ha!”

Thần Vương Lộ Tây Pháp thấy được cảnh này thì lập tức cười ha ha, “Diệp Cuồng Tiên! Hóa ra ngươi chẳng qua cũng chỉ như thế mà thôi! Chết đi!”

Lộ Tây Pháp cười đắc ý, thi triển ra chiêu Thánh Quang Tẩy lễ một lần nữa:

Phốc!

Đầu vai Diệp Trần bị đạo thánh quang kia chém trúng, một đạo máu tươi bay lên, tuy rằng không chặt đứt được cánh tay của Diệp Trần, nhưng cũng để lại một vết thương!

“Xì xì xì ~~ “

Đạo thánh quang màu trắng kia theo vết thương trên cơ thể Diệp Trần vậy mà lại bắt đầu ăn mòn hướng vào bên trong thân thể của hắn!

“Ha ha! Ngươi đã trúng Thánh Quang Tẩy Lễ của ta, đợt chút nữa thực lực ít nhất cũng sẽ suy yếu đi ba thành!”

“Không thể không nói, ngươi thực sự làm cho ta quá thất vọng! Ha ha ha ha!”

Lộ Tây Pháp hiển nhiên không nghĩ tới, hắn phí hết tâm tư để thiết hạ cạm bẫy, không nghĩ tới vậy mà lại đả Diệp Trần bị thương nặng dễ dàng như vậy, hắn vẫn còn chưa có sử xuất ra toàn bộ thực lực đây!

“Ngươi! Căn bản không xứng làm đối thủ của Thần giới ta! Hôm nay, ta sẽ để cho ngươi biết, kết quả của việc đắc tội với Thần giới chúng ta!”

Trong tay Thần Vương Lộ Tây Pháp cầm một cây quyền trượng vàng óng, bỗng nhiên giơ lên cao!

Ầm!

Một đạo ánh sáng màu vàng kim sáng chói, từ bên trên quyền trượng này phát ra, sau đó hung hăng đập về phía Diệp Trần!

Mà cùng lúc đó, mấy tên cường giả Thần giới ở xung quanh cũng cùng một lúc xuất thủ, phong bế hết tất cả đường lui của Diệp Trần.

“Chết!”

Quyền trượng vàng óng to lớn rơi vào trên đỉnh đầu của Diệp Trần, cả người trong nháy mắt chìm ngập vào bên trong ánh vàng sáng chói kia.

Tuy nhiên, không biết có phải là ảo giác hay không, ngay vào lúc quyền trượng rơi xuống, Lộ Tây Pháp mơ hồ nhận thấy, khuôn mặt của Diệp Trần hết sức bình thản, thậm chí khóe miệng còn nở ra một nụ cười tinh quái.

“Ừm? Chẳng lẽ là ảo giác của ta sao?”

Trong lòng Lộ Tây Pháp nghi ngờ không thôi, đợi ánh vàng kia tán đi, phía dưới sớm đã không thấy thân ảnh của Diệp Trần đâu, dường như đã bị lực lượng của đại trận giảo sát cho không còn một mảnh.

“Ha ha ha ha! Cái gì mà người đệ nhất trên toàn cầu! Còn quét ngang ba giới Tiên, Ma, Yêu, bản vương còn tưởng rằng năng lực lớn cỡ nào, không nghĩ tới chẳng qua cũng chỉ như thế mà thôi! Ma Tổ! Vô Nhai lão nhi! Xem ra mấy trăm năm không gặp, thực lực của hai giới hai người các ngươi quả thực làm cho người ta phải lo nghĩ a! Ha ha ha!”

Hóa ra Lộ Tây Pháp sớm đã biết, cao thủ của ba giới khác đang ở một bên quan chiến, thế là bắt đầu chế giễu mà không kiêng kỵ chút nào.

“Vậy là kết thúc?”

Một bên khác, ngay cả Ma tổ trước đó cũng không có coi trọng Diệp Trần, hai mắt cũng không thể không trừng một cái, lộ ra vẻ ngoài ý muốn.

Lấy biểu hiện trước đó của Diệp Trần ở Ma giới tới xem, cũng không có yếu như vậy a?

Dưới chân đỉnh núi Hoa Sơn, đám người Dịch Sơn Hà nghe được giọng nói ngông cuồng của Lộ Tây Pháp thì vẻ mặt của tất cả mọi người ngay lập tức trắng bệch, “Chẳng lẽ Diệp soái hắn đã...”

Không nghĩ tới, trên mặt “Tiêu Nhược Hi” ở một bên lại nở ra nụ cười, thản nhiên nói:

“Muốn giết hắn, nhưng không có dễ dàng như vậy đâu!”

Lời nói của “Tiêu Nhược Hi” vừa mới rơi xuống, trên đỉnh núi Hoa Sơn đột nhiên vang lên một giọng nói lạnh lùng bên trong còn pha thêm chút ý trêu tức, “Thần Vương, ngươi bị ngu à, diệt đi ta chỉ là một đạo phân thân, vậy mà cũng để ngươi vui mừng tới mức như bị ngáo đá vậy sao?”

P/S: Ta thích nào....chương 4

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.