Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị

Chương 759: Chương 759: Vì sao cứ nhất định phải ép ta?




“Ta không có nghe nhầm chứ? Hắn thế mà dám nói như vậy với Đồ Tô gia chủ?”

“Tuy nhiên hắn vừa rồi vậy mà có thể dễ dàng ngăn cản được một kích của Đồ Tô gia chủ, đây cũng không phải là tu sĩ cảnh giới Kim Đan bình thường có thể làm được!”

“Chẳng lẽ hắn che giấu tu vi? Thế nhưng trên người hắn sử dụng rõ ràng là lực lượng cảnh giới Kim Đan a!”

...

Mọi người đã cảm thấy sợ hãi thán phục, đồng thời lại trăm mối vẫn không có cách giải.

Mà Đồ Tô Huyền kia sớm đã tức giận đến phổi đều muốn nổ tung, tuy rằng hắn cũng cảm thấy người trẻ tuổi trước mắt kia dường như có chút tà môn, tuy nhiên cũng không cho rằng, một tên tiểu tử cảnh giới Kim Đan sẽ là đối thủ của mình.

Chỉ là một tên tiểu bối cũng dám nói tha chính mình, chính mình gia chủ Đồ Tô gia này từ lúc này trở nên không đáng giá như vậy?

“Tiểu tử! Ngươi muốn chết!!”

Oanh!

Đồ Tô Huyền trong cơn giận dữ, khí tức bỗng nhiên dâng lên, toàn bộ phòng khách xung quanh vậy mà đều ầm vang vỡ vụn, thậm chí phía trên phòng đấu giá cũng đột nhiên xuất hiện một cái lỗ thủng rất lớn!

Toàn bộ Thiên Tàng các bị một cơn chấn động mạnh, dường như lúc nào cũng có thể sụp đổ.

Mà vào lúc này, khoảng chừng trên vạn người ở bên trong phòng đấu giá rộng lớn, ngoại trừ số rất ít mấy vị và Đồ Tô Huyền có đẳng cấp bá chủ ra, tất cả những người còn lại đều có vẻ mặt đầy kinh ngạc, thi nhau lui lại tới nơi an toàn, thậm chí một số tên nhát chết đã chạy khỏi phòng đấu giá trước.

“Đây chính là uy năng của Hóa Thần thiên quân sao? Quả nhiên đáng sợ a!”

“Nghe nói Đồ Tô gia chủ mặc dù chỉ là nửa bước Hóa Thần thế nhưng thực lực đã đủ để so sánh với Hóa Thần thiên quân chân chính, ở toàn bộ cao thủ bên trong Vân Đan thành thì thực lực đủ để đứng ở top mười vị trí đầu!”

“Dưới Hóa Thần đều là giun dế, tiểu tử kia dường như chỉ có cảnh giới Kim Đan cũng dám khiêu chiến với Đồ Tô gia, ta thấy đợi lát nữa hắn chết cũng không biết chết như thế nào luôn!”

...

Mọi người bàn tán sôi nổi, tất cả mọi người gần như nhìn về phía Diệp Trần, trong ánh mắt của họ đều hiện lên một bộ cười trên nỗi đau của người khác.

Duy chỉ có Lãnh Thiền Y, mặt mũi đầy vẻ lo lắng, sau khi xoắn xuýt một phen, dưới chân bỗng nhiên dừng lại, thân thể mềm mại hơi chao đảo một cái thì ngăn ở trước người Diệp Trần.

“Đồ Tô gia chủ, xin nghe vãn bối một lời!”

Vô luận là Đồ Tô Huyền hay là Diệp Trần, hiển nhiên không nghĩ tới, Lãnh Thiền Y sẽ đứng ra vào lúc này.

Đồ Tô Huyền thấy thế không khỏi nhướng mày, bản thân Lãnh Thiền Y không đáng giá nhắc tới, nhưng nàng ta là đệ tử đắc ý nhất của tông chủ Vân Đan tông, bây giờ cũng là thiên tài đệ nhất của Vân Đan tông, nếu như đả thương hoặc giết nàng cho dù là Đồ Tô Huyền cũng không có cách nào để bàn giao.

“Lãnh gia nha đầu, đây là ân oán cá nhân giữa lão phu và tiểu tử này, nhanh chóng tránh ra cho ta!”

Cùng lúc nói xong lời này, Đồ Tô Huyền đã đạp không mà đi, hướng đi về phía trước mấy bước.

Oanh!

Lãnh Thiền Y lập tức cảm nhận được một cỗ khí thế cường đại, rạp trời kín đất áp bách mà tới!

Đạp đạp!

Lãnh Thiền Y không khỏi lùi lại hai bước, gương mặt xinh đẹp hơi trắng bệch, tuy nhiên cũng không có lùi bước, ngược lại nhìn chằm chằm vào ánh mắt của Đồ Tô Huyền, “Đồ Tô gia chủ, ta phụng lệnh sư tôn muốn mời người này đi Vân Đan tông một chuyến, cho nên ngài bây giờ còn không thể giết hắn!”

Lời này của Lãnh Thiền Y thế nhưng là không có nói lung tung, nàng đích xác là phụng mệnh lệnh tông chủ Vân Đan tông, đặc biết tới mới chủ nhân bảo đan tiến vào trong Vân Đan tông làm khách, chỉ có điều nàng ta làm sao cũng không nghĩ tới, người này thế mà lại là Diệp Trần.

“Hừ!”

Đồ Tô Huyền hừ lạnh một tiếng như là tiếng sấm nổ ầm ầm rung động, “Tiểu nha đầu! Ngươi ít cầm tông chủ tới dọa ta! Người này đầu tiên là giết hại Nguyên Khánh con ta, vừa rồi còn bất kính với ta, bản gia chủ nếu không trừng trị hắn chẳng phải sẽ bị người trong thiên hạ chế nhạo sao?”

“Cho dù hôn nay đích thân tông chủ tới đây, hắn cũng không thể nói gì hơn!”

“Tránh ra!”

Đồ Tô Huyền quát lớn một tiếng, đồng thời thuận tay vỗ ra một chưởng:

Ầm ầm!

Một đạo bóng mở hình bàn tay khổng lồ hướng Lãnh Thiền Y quét ngang mà tới.

Lãnh Thiền Y lập tức sắc mặt đại biến, hiển nhiên không nghĩ tớ, Đồ Tô Huyền vậy mà thật sẽ ra tay với mình!

Cho dù một chưởng này của đối phương cũng không có hạ tử thủ, thế nhưng lấy nàng chỉ có tu vi cảnh giới Nguyên Anh sơ kỳ, nhưng cũng căn bản không ngăn cản được, bị thương chỉ sợ khó tránh khỏi.

Ngay tại lúc Lãnh Thiền Y vận khởi chân nguyên trong thể nội chuẩn bị cố gắng ngăn cản.

Bỗng nhiên đầu vai trầm xuống lại bị Diệp Trần ở sau lưng nàng một chiêu bắt được, sau đó thì khéo một phát về phía sau, trực tiếp đưa nàng từ trước người Diệp Trần chuyển ra đằng sau lưng.

Mà một chưởng kia tự nhiên cũng rơi vào trên người Diệp Trần.

“Cẩn thận!”

Lãnh Thiền Y cũng không thể không kinh hô một tiếng.

Tuy nhiên chẳng mấy chốc nàng ta phát hiện chính mình quá lo lắng.

Diệp Trần vậy mà cũng không ngăn cản, cũng không tránh né, mạnh mẽ thay nàng ta tiếp nhận một chưởng kia.

Chỉ có điều, để nàng ta làm sao cũng không nghĩ thông chính là, Diệp Trần mạnh mẽ chống lại một chưởng này dường như không tốn sức chút nào, thậm chí ngay cả bước chân cũng không nhúc nhích chút nào!

“Ngươi...ngươi không có việc gì chứ?”

Lãnh Thiền Y nhịn không được thấp giọng hỏi một câu.

Diệp Trần thuận tay vỗ vỗ tro bụi trên quần áo, cười nhạt một tiếng, nói:

“Chỉ là một tên phế vật ngay cả cảnh giới Hóa Thần cũng không phải thì làm sao có thể tổn thương được ta?”

Oanh!

Lời kia của Diệp Trần vừa thốt ra, toàn trường lập tức hoàn toàn tĩnh mịch.

Phế vật?

Đây chính là cường giả nửa bước Hóa Thần, đường đường gia chủ Đồ Tô gia a!

Đồ Tô Huyền càng là tức giận đến một phật xuất thế, hai phật thăng thiên, cảm giác toàn bộ lồng ngực đều muốn nổ tung ra, hai con ngươi cũng biến thành đỏ ngầu vô cùng, “Tiểu tử! Hôm nay lão phu nếu là không giết ngươi thì thề không làm người!”

Vào lúc này, khí tức cả người Đồ Tô Huyền đã hoàn toàn phóng thích ra ngoài, hơn nữa một cỗ sát khí kinh người ngút trời mà lên.

Ầm ầm!

Một đạo bóng mờ vào vàng kim đột nhiên dâng lên ở trên người Đồ Tô Huyền.

Trong nháy mắt, toàn bộ phòng đấu giá đều bị khí tức cường đại của Đồ Tô Huyền kia vọt thẳng bay lên, lập tức hóa thành bột mịn.

Nếu không phải những người này ở đây đều là tu chân giả thì chỉ sợ tất cả đều bị chôn sống ở bên dưới.

Mọi người của Thần Tàng các thì càng là vẻ mặt một tên so với một tên khó coi, bọn họ vốn muốn mượn nhờ cơ hội lần này đến để đề thăng danh vọng của Thiên Tàng các.

Thế nhưng làm thế nào cũng không nghĩ tới, chuyện vậy mà phát triển đến mức ngoài mong đợi không ai không biết đến thế này!

Đối mặt đối với Đồ Tô Huyền đã ở vào trạng thái bùng nổ, bọn họ lại nào dám mở miệng ngăn cản?

“Tiểu tử! Chịu chết đi!”

Đồ Tô Huyền lơ lửng giữa không trung, cúi đầu nhìn xuống Diệp Trần ở phía dưới giống như nhìn xuống một con kiến hôi.

Ầm!

Ở đạo bóng mờ màu vàng kim phía trên Đồ Tô Huyền vậy mà lại xuất hiện đao mang to lớn màu đỏ, hướng Diệp Trần hung hăng bổ xuống dưới!

“A!”

Lãnh Thiền Y ở sau lưng Diệp Trần thấy cảnh này thì vẻ mặt lập tức như màu đất, theo bản năng hướng phía sau nhanh chóng lùi lại.

Hết cách rồi, một đao kia của Đồ Tô Huyền thật sự là quá mạnh!

Nàng ta không tin lấy thực lực của Diệp Trần còn có thể đỡ được, thậm chí ngay cả nàng đều có khả năng sẽ bị liên lụy cho nên nàng chỉ có thể tránh ra, đây hoàn toàn là theo phản ứng của bản năng.

“Mau tránh ra!”

Lãnh Thiền Y ở trong quá trình nhanh lùi lại đồng thời còn nhịn không được hướng Diệp Trần nhắc nhở một câu.

Đáng tiếc, Diệp Trần giống như không có nghe thấy, vẫn như cũ lẳng lặng đứng im ở nơi đó không nhúc nhích một chút nào, thậm chí từ đầu đến cuối ngay cả mí mắt đều không có nhấc lên một chút, hai mắt buông xuống, “Ta vốn không muốn giết người, vì sao cứ nhất định phải ép ta?”

P/S: Ta thích nào....chương 3

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.