“Này, ta gọi là Đan Tiểu Man là người của Hỏa Phượng tộc, ngươi tên là gì?”
Ở phía trên Lưu Vân Phi Chu, Đan Tiểu Man thiên tài của Hỏa Phượng tộc bỗng nhiên hướng về phía Diệp Trần mở miệng nói.
Đan Tiểu Man này chẳng những có vóc người xinh đẹp, tính cách cũng rất hào sảng, kiểu thận trọng của một cô gái bình thường thì một chút cũng không có.
“Diệp Trần!”
Diệp Trần thuận miệng trả lời hai chữ.
“Nhìn dáng vẻ của ngươi dường như là Hồ tộc a? Tuy nhiên trước đó làm sao đều không có thấy ngươi biến thân a?”
Đối mặt với thái độ nhạt nhẽo của Diệp Trần, Đan Tiểu Man ngược lại là không tức giận chút nào, tiếp tục hỏi tới.
Diệp Trần vẫn vẻ mặt bình thản như cũ, thuận miệng nói:
“Đối phó hai tên phế vật, không cần phải dùng biến thân!
Lời kia của Diệp Trần vừa mới thốt ra, tất cả mọi người nhất thời đều bị kiềm hãm, ngay cả Bát hoàng tử ở một bên, khóe miệng cũng không nhịn được có chút co lại.
Nếu như ngay cả Lôi Đinh Nặc và Âu La Sâm đều là phế vật, vậy hắn chẳng phải cũng là phế vật sao?
Còn về phần Đan Tiểu Man và Hùng Sơn, chẳng phải ngay cả phế vật cũng không bằng sao?
Tuy nhiên, tình huống Diệp Trần nháy mắt giết chết Âu La Sâm đến xem thì cái tên này hoàn toàn chính xác có vốn liếng để nói ra loại lời này.
“Đúng rồi! Một chiêu ngươi dùng trước đó là gì vậy? Ta chỉ thấy một vệt kim quang hiện lên, sau đó thì Âu La Sâm đã chết, đạo kim quang đó là cái gì?”
Đan Tiểu Man rất có xu thế đập vỡ nồi đất hỏi tới tận cùng.
Nghe được nàng ta hỏi câu này, mọi người nhất thời thi nhau dựng lỗ tai lên, ngay cả trong mắt của Bát hoàng tử cũng lộ ra vẻ mong chờ.
Đáng tiếc, Diệp Trần há lại sẽ nói cho bọn hắn biết, “Cũng không có gì! Âu La Sâm có lá bài tẩy của hắn thì tự nhiên ta cũng có lá bài tẩy của ta!”
“Dừng a! Ngươi người này thật nhàm chán!”
Đan Tiểu Man thấy Diệp Trần hoàn toàn là đang kể qua loa với nàng ta, hỏi cái gì cũng không hỏi được, không thể không nhếch miệng lên, ngược lại nhìn về phía Bát hoàng tử ở một bên, “Kim Tuyệt! Kim Mãng Hoàng tộc lần này làm sao lại có ý tốt như vậy, thế mà sẵn sàng dâng Thánh Long trì ra tới?”
Đan Tiểu Man này có vẻ như rất quen với Bát hoàng tử Kim Tuyệt, trực tiếp gọi thẳng tên, ngược lai là không để ý tới việc làm lễ nghi gì.
Mà Bát hoàn tử dường như cũng tập mãi mà thành thói quen, chậm rãi mở miệng nói:
“Lão tổ nhà ta chính là đệ nhất nhân Yêu giới, ban thưởng tiểu bối một số cơ duyên thì có cái gì mà kỳ lạ đây?”
Không nghĩ tới, Đan Tiểu Man trực tiếp nhíu nhíu lông mày nói:
“Thôi đi! Từ hơn hai trăm năm trước, sau khi vị lão tổ kia của nhà ngươi phát hiện Thánh Long trì, toàn bộ Long Thủ sơn đã trở thanh cấm địa của Hoàng tộc các ngươi, cho dù là trong Hoàng tộc Kim Mãng, hoàng tử có thiên phú không đủ tư cách cũng không được tiến vào Thánh Long trì để tu luyện, chứ đừng nói chi tới ngoại tộc!”
Bát hoàng tử cười nhạt một tiếng, “Thôi được, các ngươi cũng đều không phải người ngoài, ta trực tiếp nói thật với các ngươi đi!”
Bát hoàng tử nói đến đây, cố ý dừng lại một chút để chỉnh lý suy nghĩ một chút.
Đan Tiểu Man đã có chút tò mò không nhịn nổi, vội vàng thúc giục nói:
“Mau nói! Mau nói!”
Bát hoàng tử có trầm ngâm một lát, mới chậm rãi nói:
“Các ngươi biết ngoại giới không?”
“Ừm?”
Diệp Trần nghe được điều này thì lông mày lập tức hơi nhíu lại, hắn vốn đối với đối thoại của hai người cũng không cảm thấy hứng thú, thế nhưng không nghĩ tới, Bát hoàng tử này vậy mà biết ngoại giới!
Nhất là khi Bát hoàng tử nói ra lời này không biết là vô tình hay cố ý nhìn về phía Diệp Trần một cái, để cho Diệp Thần càng thêm nghi ngờ.
Chẳng lẽ cái tên này đã nhìn ra cái gì?
“Ngoại giới?”
Đan Tiểu Man một mặt vẻ mờ mịt, hiển nhiên cũng không biết.
Ngược lại Hùng Sơn ở một bên thì bỗng nhiên mở miệng nói:
“Ta biết! Ở trong cổ tịch của Cự Tượng nhất tộc chúng ta có ghi chép liên quan tới ngoại giới, căn cứ theo trong ghi chép của cổ tịch thì chỗ Yêu giới chúng ta thật ra chỉ là một cái không gian rất nhỏ, ở bên ngoài Yêu giới còn có nơi càng rộng lớn hơn...”
Hùng Sơn như là hiến vật quý, một mạch nói ra toàn bộ những gì mình biết.
Bát hoàng tử tán dương nghẹ gật đầu, “Không sai! Sớm đã nghe nói truyền thừa của Cự Tượng nhất tộc phong phú quả nhiên danh bất hư truyền!”
“Tuy nhiên, những thứ mà ngươi biết cũng không chính xác!”
“Thật ra thì chuẩn xác mà nói, Yêu giới chúng ta chính là một cái lồng giam rất lớn!”
“Lồng giam?”
Đan Tiểu Man và Hùng Sơn đều giật mình, đồng thời lại không hiểu ý trong đó.
Bát hoàng tử lại nói tiếp:
“Nói theo cách khác thì tổ tiên của chúng ta là bị người ở ngoại giới phông ân ở trong thế giới này!”
“Ở trong thế giới bên ngoài kia, có Thần tộc, Tiên tộc và Ma tộc, bọn họ là giống loại hoàn toàn khác biệt với chúng ta!”
“Yêu tộc chúng ta chính là ở hơn hai ngàn năm trước bị Thần tộc và Tiên tộc ám toán, ngăn cash mảnh đất này với ngoại giới, phong ấn hoàn toàn nơi này...”
Sau khi nghe Bát hoàng tử giải thích một phen thì Đan Tiểu Man và Hùng Sơn đều có vẻ mặt chấn kinh, vẻ nghi ngờ chất vấn, hiển nhiên bọn họ cũng không biết Yêu giới lại còn có một đoạn lịch sử như vậy!
“Coi như những lời ngươi nói đều là thật, thế nhưng có quan hệ gì với Thánh Long trì này?”
Vẻ mặt của Đan Tiểu Man rất nghi hoặc nói.
Bát hoàng tử hít sâu một hơi, mới chậm rãi nói:
“Đừng nóng vội a! Lập tức sẽ nói đến chuyện này!”
“Chuyện này ta cũng chỉ là suy đoán, tuy nhiên chắc là đúng tới tám chín phần mười!”
Bát hoàng tử lại nói ra một cái tin tức hấp dẫn.
Đan Tiểu Man lập tức gấp đến độ không nhịn được, “Kim Tuyệt, ngươi nói chuyện có thể đừng lề mề chậm chạp như vậy được hay không? Thật sự là sốt ruột chết đi được! Đến cùng là chuyện gì?”
Hai mắt Bát hoàng tử khẽ híp một cái, “Mấy ngày trước đây, trong lúc vô tình ta nghe được lão tổ đề cập tới, nói phong ấn của thế giới chúng ta dường như xuất hiện một vài vấn đề, chỉ sợ không bao lâu nữa thì Yêu giới chúng ta sẽ nghênh đón một sự biến đổi nhanh!”
“Mà chúng ta là tương lai của Yêu tộc, nhất định phải nhanh chóng tăng thực lực lên, đến để ứng đối lần biến đổi nhanh này!” “Bởi vì việc này có khả năng liên quan tới tồn vong sinh tử trong tương lai của Yêu tộc chúng ta!”
Nghe được điều này thì Diệp Trần không thể không khẽ chau mày, trong lòng thầm nghĩ không ổn, “Không nghĩ tới Yêu tộc cao cấp vậy mà đã phát hiện ra chuyện phong ấn!”
“Nếu như một khi phong ấn mở ra, người Yêu tộc trở về Trái Đất, vậy toàn bộ thế giới coi như loạn!”
...
Đang trong lúc nói chuyện thì bỗng nhiên phía trước xuất hiện một đỉnh núi giống như đầu rồng, nghĩ tới hẳn là ngọn núi Long Đầu sơn kia.
Rất nhanh, Lưu Vân Phi Chu hạ xuống ở trên đỉnh núi, trên đỉnh núi có một hàng vệ sĩ trên người mặc kim giáp, nhìn thấy mấy người Bát hoàng tử thì vội vàng khom người hành lễ.
“Sát thống lĩnh! Ngươi dẫn ba người bọn hắn đi Thánh Long trì, ta phải trở về Cửu Thủ cung, phục mệnh với lão tổ!”
Bát hoàng tử nhìn vào một người đàn ông trung niên mặc kim giáp, sau khi thuận miệng phân phó một câu, sau đó thì trực tiếp rời khỏi.
Tuy nhiên ở trước khi hắn đi, Diệp Trần phát giác được, người này lại lặng lẽ liếc mắt nhìn hắn, trong đôi mắt hiện lên vẻ như đang suy nghĩ điều gì đó.
Diệp Trần đã nhận ra khác thường, tuy nhiên hắn vẫn tiếp tục ung dung thản nhiên, chuẩn bị xuống Thánh Long trì nhìn một chút.
Nếu như Thánh Long trì không tìm thấy vật hắn muốn thì sau đó lại đi tìm Cửu Thủ Yêu Hoàng kia cũng không muộn!
“Ba vị, xin mời đi theo ta!”
Chỉ chốc lát, ở dưới sự dẫn đường của vị Sát thống lĩnh kia, sau khi ba người đi qua tầng tầng thủ vệ, rốt cuộc đi tới trước một hồ nước ở trên một đỉnh núi.
“Đây chính là Thánh Long trì sao? Xem ra quả nhiên ta đoán không có sai!”
Nhìn qua hồ nước phía trước có sương máu lượn lờ này, trên mặt Diệp Trần lập tức lộ ra vẻ kích động.
P/S: Ta thích nào...chương 1