CHƯƠNG 9: HAY CHO MỘT ĐÓA BẠCH LIÊN HOA TINH TẾ XINH ĐẸP |9|
Xinh đẹp đến cực điểm cầm lấy đóa hoa mỹ lệ, lại giống như cầm trên tay một cây quyền trượng hoa hồng. Nơi da thịt tiếp xúc, so với cánh hoa hồng còn nồng đậm máu tươi hơn.
Tí tách, tí tách —
Khấu Thu mắt mở trừng trừng nhìn vết máu trên tay Thủy Sam nhỏ xuống, xâm nhập vào vết thương mình. Trên tay hắn bỗng nhiên nóng cháy đau đớn, không biết có phải ảo giác hay không, hắn giống như nhìn thấy chung quanh miệng vết thương lại tỏa ra khói đen.
|Hệ thống: Chúc mừng kí chủ, hoàn thành nghi thức ‘đọa thiên’. Từ giờ, hình thức ‘thần yêu thế nhân’ sẽ được duy trì dưới mọi không gian.|
Khấu Thu: |Cái gì là duy trì dưới mọi không gian?|
|Hệ thống: Nói ra không cần quá kích động. Duy trì dưới mọi không gian chính là không quản là người hay động vật, phàm là sinh vật có giá trị bạo lực cao đều sẽ bị kí chủ hấp dẫn. Phúc lợi tốt như vậy, ngươi liền vụng trộm vui mừng đi, moa.|
|Loại này hấp dẫn cầm thú này có cách nào xóa đi hay không?|
|Hệ thống: Đừng làm rộn, nhanh chóng đi phát dương quang đại đi.|
Khấu Thu: …
Cánh hoa hồng mềm mại cọ qua chóp mũi. Thủy Sam cúi đầu nhẹ nhàng ngửi ngửi: “Cám ơn em, thầy rất thích.”
Khấu Thu khoát tay, tâm nói không có việc gì, biến thái đều thích loại nhiễm máu này.
“Đáng tiếc thầy chưa có chuẩn bị quà trả lễ.” Thủy Sam nhẹ giọng nói: “Nhưng sẽ nhanh thôi, thầy sẽ cho em thấy một thứ rất có ý tứ.”
Nói xong, cầm hoa hồng rời đi.
Khấu Thu chờ hắn đi xa, mới phát hiện. Bất tri bất giác, mình đã cúp mất tiết sau mất rồi.
Trên tay còn lưu lại mùi máu tươi làm hắn thấy rất khó chịu. Nếu đã cúp tiết, về sớm cái gì… cũng không sao đi.
Linh hoạt nhảy qua bờ tường, hoàn hảo đáp xuống mặt đất. Khấu Thu đang muốn tán thưởng thân thủ của mình, chỉ thấy trước mắt xuất hiện một khuôn mặt người. Khấu Thu hoảng sợ, lui về phía sau một bước, thấy rõ người trước mắt, cau mày nói: “Nhị ca, sao anh lại ở đây?”
Khấu Bân Úc nháy nháy đôi mắt hoa đào: “Có lẽ là chờ tam đệ từ trên trời rơi xuống.”
Khấu Thu mắt lạnh nhìn hắn.
Khấu Bân Úc cười cười như muốn chói mù mắt người khác: “Được rồi, thật ra anh nghe nói học viện Egger mới tới một giáo viên mới. Đẹp đến nhân thần cộng phẫn, nên đặc biệt đến chào một tiếng.”
Khấu Thu: “Trèo trường?”
Khấu Bân Úc lắc tay: “Cửa chính không vào được.”
Khấu Thu: “Anh có hứng thú với đàn ông?”
“Làm sao có thể?”
Khấu Thu: “Thế thì đừng đi.”
Khấu Bân Úc sửng sốt: “Từ từ, cậu nói người đó là nam?”
Khấu Thu gật đầu.
Khấu Bân Úc ôm vẻ mặt tan nát cõi lòng.
Song, hắn nhanh chóng khôi phục tinh thần: “Dù sao giờ cậu về nhà cũng không làm gì. Nếu không anh dắt cậu đi ngắm chó nghiệp vụ.”
Là nam nhân đều có một chút nhiệt huyết, Khấu Thu bị hắn câu lên hứng thú: “Ở đâu?”
“Sở nghiên cứu của cha chúng ta.”
Thấy Khấu Thu do dự, Khấu Bân Úc cười nói: “Yên tâm, cha thường ở phòng thí nghiệm, không đến căn cứ huấn luyện chó đâu.”
Kiếp trước Khấu Thu chỉ biết Khấu gia đang bí mật nghiên cứu chế tạo thứ gì đó, nhưng cụ thể là gì thì hắn hoàn toàn không biết. Lần này có cơ hội đi xem cũng tốt.
Thấy hắn gật đầu, Khấu Bân Úc lấy chìa khóa xe: “Đi thôi, xe đỗ ở ngã tư.”
Đi được hai bước, thấy Khấu Thu không theo. Hắn quay đầu lại nghi hoặc hỏi: “Sao vậy?”
Khấu Thu ngẩng đầu, mặt trời không biết khi nào lại sôi nổi nhoi lên. Ngoại trừ bóng đổ từ bờ tường, nơi nơi đều là ánh nắng chói mắt.
“Dù.”
Thấy Khấu Bân Úc không hiểu, Khấu Thu lặp lại đạo: “Bung dù.”
Khấu Bân Úc sửng sốt một chút, đập tường cười hằng hặc: “Tam đệ, cậu thật sự rất thú vị, y như mấy đứa con gái!”
Khấu Thu: “Ha hả.” Anh còn không có gặp qua chuyện càng thú vị hơn đâu. Sáu cánh, đỉnh đầu có vòng sáng, còn có thể chiếu sáng khắp thế nhân.
Cuối cùng Khấu Bân Úc vẫn đi đến cửa hàng bách hóa gần đó, mua một cái dù. Khấu Thu cầm dù mở ra, sau đó mới từ bóng đổ tường đi ra.
Khấu Bân Úc thấy hắn cẩn thận che dù, nhịn không được trêu ghẹo: “Cậu sẽ không giống như Liêu Trai đi. Phơi nắng một hồi liền hồn phi phách tán?”
Khấu Thu thản nhiên nói: “Hoàn toàn tương phản. Tôi sẽ mở ra đôi cánh, cả người tỏa ra ánh sáng cùng ấm áp.”
“…”
Khấu Bân Úc chạy Ferrari. Toàn bộ thân xe đều là màu đỏ đến chói mắt. Hắn là người yêu tốc độ, lái xe rất nhanh. Cửa sổ xe mở ra một nửa, gió thổi lốc vào trong, cùng với âm nhạc điên cuồng mạnh mẽ hòa vào nhau.
Chờ bọn hắn tới sở nghiên cứu Khấu thị đã hơn một giờ sau. Hoàng hôn buông xuống, Khấu Thu vứt cây dù qua một bên.
Nơi này phòng thủ rất nghiêm mật. Chỉ là người đứng gác canh gác thôi mà trên người đều tản ra một cỗ lệ khí: “Bọn họ có rất nhiều người đều là từ đội ngũ cùng nhập ngũ hồi đó với cha chúng ta. Một người có thể xử được mười người đó.” Nói xong, Khấu Bân Úc đưa vào một chuỗi mật mã phức tạp, cuối cùng mới áp tay mình lên. Sau khi giám định chính xác, cửa mới mở ra.
Khấu Thu một đường đi theo Khấu Bân Úc đến khu căn cứ huấn luyện chó. Mấy chục con chó lông rậm màu đen xếp thành đội ngũ chỉnh tề đứng giữa sân. Phía trước có người chỉ huy làm ra những động tác nhất trí.
Khấu Thu đầy hưng trí nhìn, đến gần vài bước.
Biến cố đột nhiên xảy ra!
Những con chó màu đen đang an tĩnh đột nhiên như bị tiêm thuốc kích thích, bắt đầu lớn tiếng gào thét, điên cuồng chạy ra bên ngoài. Tấm lưới thép tất nhiên cản lại hành động của bọn chúng. Hàm răng cùng móng vuốt sắc nhọn liều lĩnh xé rách hết thảy lưới thép. Có mấy cái móng vuốt đều bị cắt qua, nhưng chẳng những không có dừng lại, ngược lại càng cắn xé thêm mãnh liệt. Mặc cho huấn luyện viên dùng tiếng còi ngăn cản như thế nào, chúng nó đều mạnh mẽ cắn xé lưới thép. Rốt cục, trên lưới thép xuất hiện một lỗ thủng, sau đó vài giây, mấy chục con chó điên cuồng chạy đến phương hướng Khấu Thu.
Nháy mắt đại não Khấu Thu trống rỗng, chỉ cảm thấy bản thân mình cũng bị xé nát.
Nhưng đau đớn trong dự kiến không có xảy ra. Gần nửa mét, đám chó đó đột ngột dừng lại, nhưng không chịu ngồi yên. Chỉ cần một con chó dám đến gần hắn một chút, mấy con khác liền nhào lên cắn xé. Một con chạy tới, lại cắn xé. Cuối cùng, một đám cắn xé lẫn nhau.
Hay cho một hồi đại chiến cắn xé!
Biểu tình phong lưu trên mặt Khấu Bân Úc đã sớm thu liễm lại. Chỉ thấy hắn thần tình khiếp sợ, lần đầu không biết nên làm những gì. Chờ hắn kịp phản ứng lại, đầu tiên chính là muốn kéo Khấu Thu chạy. Kết quả tay mới vừa cầm lấy tay áo Khấu Thu, đám chó kia liền dừng lại, hướng về phía hắn sủa inh ỏi.
Khấu Bân Úc đặc biệt không có mặt mũi mà bị dọa, thức thời buông tay. Sau đó mắt mở trừng trừng nhìn một đám chó tiếp tục cắn xé.
Cuối cùng, trận bạo động này làm kinh động đến Khấu Quý Dược đang ở phòng thí nghiệm, phái người bắn thuốc mê. Sau đó Khấu Thu cùng Khấu Bân Úc mới bị Tả Nhất tha về đây.
Trong phòng thí nghiệm.
Khuôn mặt tuấn tú của Khấu Quý Dược đều lạnh như băng: “Giải thích đi, đáng lẽ giờ này ngươi phải có mặt ở trường, sao lại ở đây?”
Khấu Thu ngồi trên ghế không nói lời nào.
Khấu Bân Úc vội vàng mở miệng nói: “Cha à, không liên quan đến cậu ấy đâu. Là con tự ý mang tam đệ đến xem chó nghiệp vụ.”
Ánh mắt Khấu Quý Dược lãnh liệt, đang lúc Khấu Bân Úc cảm khái hôm nay chỉ sợ không hay. Ngoài cửa đột nhiên có người gõ cửa tiến vào.
“Tra rõ nguyên nhân?”
Người tới mặc áo thí nghiệm màu trắng, đeo kính, thái độ đối với Khấu Quý Dược rất cung kính: “Đã rút máu xét nghiệm qua, không có kiểm nghiệm thấy có gì không đúng. Nhưng mà…” Hắn dừng một chút, ánh mắt nhìn Khấu Thu, trên mặt biểu tình có chút quỷ dị.
“Sao?”
Người tới nhếch môi.
“Nói.”
Không dám cãi lời Khấu Quý Dược, hắn chi tiết báo cáo: “Chính là động dục bình thường.”
Khấu Quý Dược lạnh lùng nhìn hắn. Nam nhân bị nhìn đến tâm sinh sợ hãi: “Tuy chưa có chứng cớ xác minh, nhưng có vài người trời sinh có một ít mùi hấp dẫn loài chó. Cũng tựa như có vài người trời sinh không được loài chó yêu thích, luôn bị chó cắn.”
Không khí nháy mắt quỷ dị lên.
|Hệ thống: Kí chủ không cần kinh ngạc, trước đó đã gợi ý qua. Triển khai hình thức ‘thần yêu thế nhân’ sẽ kích thích hết thảy các sinh vật có giá trị bạo lực cao, nhiệt huyết nhiều.|
Khấu Thu: …
|Hệ thống: Không cần đoán, ngươi chính là kỳ động dục thiên nhiên của bọn họ. Không quản là chó hay biến thái, có phải rất lợi hại hay không?|
Khấu Thu: … |Súc sinh!|