CHƯƠNG 42
Edit: Minh Miu
Quý Hiên mặt mỉm cười nhìn Việt Lăng Thiên sau khi biết tin Hứa Duệ mang thai một hồi đứng lên, một hồi ngồi xuống, một hồi lại đi bộ, trên mặt không giấu nổi kinh hỉ còn tươi cười ngây ngô khó thấy.
“Cha, ngài nói là sự thật? Tiểu Duệ mang thai?” Việt Lăng Thiên dừng lại, vẫn là vẻ mặt không dám tin hỏi Quý Hiên: “ Cái này không khoa học.”
Quý Hiên dùng ngón trỏ chọc chọc mặt con trai, nói: “Đều kiểm tra ra nhịp đập các bảo bảo rồi, con còn muốn khoa học như thế nào?”
Việt Lăng Thiên nghe xong không khỏi lại lộ ra bộ dáng tươi cười khó có thể hình dung, giống như kinh hỉ, cùng giống như các chuẩn ba ba, dù sao cười đến rất là ngu.
“Thật sự. Cái này cả nhà có thể cam đoan với con.” Quý Hiên cười nói: “Chúng ta sau khi biết cũng sợ hãi kêu lên một tiếng, hoàn toàn chính xác là kinh hỉ lớn.”
“Cái kia thân thể Hứa Duệ không có sao chứ?”
“Rất tốt. Ăn được ngủ được, liền cùng bình thường giống nhau. Ngay cả bác sĩ Phó đều rất kinh ngạc, nói hắn cho tới bây giờ chưa thấy dựng phu nào mang thai thích ứng tốt như Hứa Duệ. Chỉ cần cho Tiểu Duệ bổ sung dinh dưỡng là được rồi. Con yên tâm đi.”
Quý Hiên đột nhiên nhớ tới Hứa Duệ cảm xúc gần đầy sa sút, còn nói: “Tiểu Thiên, con nhanh cùng Hứa Duệ nói chuyện, nó biết rõ mang thai tâm tình cũng không tốt.”
Việt Lăng Thiên cười khổ: “Con cũng muốn, nhưng vừa rồi Tiểu Duệ nói cho con biết em ấy mang thai con cho là em ấy nói giỡn, làm cho em ấy tức giận. Hiện tại em ấy ngay cả thiết bị điện tử đều tắt, cha, người giúp con.”
“Hứa Duệ tính tình tốt như vậy, tâm lại mềm, nhất định là con nói những lời rất đáng ăn đòn Tiểu Duệ mới có thể tức giận như vậy.” Quý Hiên trừng Việt Lăng Thiên, nói: “ Đừng nghĩ con là con của cha là cha đứng về phía con, mang thai rất vất vả. Hiện tại Tiểu Duệ trong bụng có hai bảo bảo, đó là vất vả gấp bội.”
“Con biết rõ, con tuyệt đối sẽ không lại gây chuyện khiến Tiểu Duệ tức giận.” Việt Lăng Thiên nghiêm trang nói: “ Con thề.”
“Con đối với cha thề có làm được gì?”
“Cho nên mời cha đại nhân giúp đỡ con, con muốn cùng Hứa Duệ nói chuyện.”
“Ha ha, con nha.” Quý Hiên lắc đầu cười: “ Bất quá cũng không trách con được, Tiểu Duệ mang thai hoàn toàn ngoài dự đoán của mọi người.”
“Cha, người nhanh lên.”
“Hiện tại nóng nảy?” Quý Hiên hắc hắc hai tiếng, cười đóng toàn bộ tin tức, sau đó đi ra thư phòng hướng phòng Hứa Duệ đi đến.
Trong phòng vẫn sáng đèn, Quý Hiên cười cười, nhẹ nhàng gõ cửa: “Tiểu Duệ, con đã ngủ chưa?”
Hứa Duệ đương nhiên không ngủ, cậu đang nằm ở trên giường lật qua lật lại, cầm gối đầu của Việt Lăng Thiên lại trảo lại nện, còn ném xuống giường. Nghĩ tới Việt Lăng Thiên nói những lời nghi vấn với cậu, Hứa Duệ trong tâm có một cổ tức giận, làm sao ngủ được? Hỗn đản này cũng dám nói cậu nói dối, cho dù cậu muốn nói cũng sẽ không lấy những lời này để nói. dammy9694.wordpress.com
Kì thật Hứa Duệ cũng biết Việt Lăng Thiên hoài nghi thật là bình thường, nếu không phải do bộ khí công lừa bịp kia, Hứa Duệ hiện tại căn bản không có khả năng mang thai.
Nhưng biết là một chuyện, tức giận lại là một chuyện khác. Dù sao Hứa Duệ rất tức giận, ai cũng có thể hoài nghi, chính là Việt Lăng Thiên không thể!
Ngẫm lại vừa rồi chính mình là cỡ nào xấu hổ lại cỡ nào nghiêm túc nói cho Việt Lăng Thiên cái tin vui này, kết quả đại lưu manh vậy mà nói cậu lừa gạt anh, còn nói muốn trừng phạt cậu! Trừng phạt em gái anh!
Đang oán thầm Việt Lăng Thiên Hứa Duệ nghe được thanh âm Quý Hiên, vội vàng đứng lên đi qua mở cửa: “Cha, con còn chưa ngủ.”
Quý Hiên cười cùng Hứa Duệ ngồi trên salon, thuận tay vuốt mấy cọng tóc trên đầu Hứa Duệ, lại nhìn ổ chăn mất trật tự, còn có gối đầu bị ném xuống đất, không khỏi ha ha nở nụ cười. Hắn đã tưởng tượng được bộ dáng Hứa Duệ nằm trên giường phát điên rồi. Đứa nhỏ Tiểu Thiên thật là cần ăn đòn.
Hứa Duệ hậu tri hậu tri giác phát hiện căn phòng mất trật tự của mình, sau đó xấu hổ mà đỏ mặt.
Quý Hiên nhịn cười nói: “Vừa rồi Tiểu Thiên tìm cha, nói nó làm con tức giận muốn giải thích với con, nhưng con tắt thiết bị điện tử, nó không có biện pháp liên lạc với con.”
“Xin lỗi?” Nhất định phải hướng Quý Hiên hỏi thăm tin tức là thật mới nói xin lỗi? Quỷ mới để ý đến anh!
Hứa Duệ trên mặt ra vẻ bình tĩnh nói: “Một chút chuyện nhỏ mà thôi, không có gì phải tức giận. Con nghĩ thời gian không còn sớm, liền tắt thiết bị điện tử nghỉ ngơi sớm chút, không nghĩ đến Lăng Thiên vậy mà làm phiền cha.”
Quý Hiên buồn cười nhìn vẻ mặt khẩu phị tâm phi của Hứa Duệ: “Có thể Tiểu Thiên cảm thấy đó là đại sự, không giải thích không nói chuyện với con, nó đêm nay khẳng định không ngủ được.”
Hứa Duệ nghe xong khá được an ủi, trong nội tâm đắc ý nghĩ đến Việt lưu manh không ngủ được, trợn mắt đến hừng đông. Tôi chính là không muốn nói chuyện với anh!
Thấy Hứa Duệ khẩu phị tâm phi, Quý Hiên điều chỉnh khuôn mặt, vẻ mặt lo lắng: “ Chọc con tức Tiểu Thiên rất áy náy, mọi người đều biết nó rất quan tâm con. Biết rõ con mang thai, Tiểu Thiên rất vui, đều ngồi không yên, một mực muốn nói chuyện với con, nhưng con lại tắt máy, đành phải khẩn cầu cha tới nói giúp nó, nó thật sự rất muốn gặp con.”
“Anh ta vui chỗ nào? Anh ta nói con lừa anh ta!”
“Sự tình xảy ra đột ngột Tiểu Thiên không tin nổi, lần đầu tiên làm ba đều là bộ dạng ngốc như vậy.”
Hứa Duệ nhìn Quý Hiên không nói lời nào, Quý Hiên sờ sờ tóc cậu nói: “Tiểu Duệ không muốn gặp liền không gặp. Tiểu Thiên đêm nay không ngủ được cũng là nó đáng đời, liền để cho nó phát điên một chút thì được rồi.”
“Ách.” Hứa Duệ hoài nghi nhìn Quý Hiên, hắn không phải vội tới nói giúp Việt Lăng Thiên sao?
“Quân nhân nha, một đêm không ngủ được rất bình thường. Nếu như bắt đầu đánh trận, mấy ngày mấy đêm không thể ngủ.” Quý Hiên tiếp tục lời ong tiếng ve như việc nhà mà nói: “Ba con có một lần mang theo quân đội ra hệ ngân hà đánh đuổi người ngoài hành tinh ở biên cầu, có vài thuộc hạ bởi vì vài ngày không ngủ, chỉ là ngủ gật, thiếu chút nữa bị bắn trúng.”
“A?” Hứa Duệ sợ hãi kêu lên một tiếng.
Chỉ nghe Quý Hiên cảm thán nói: “Ai, cho dù năm tháng thay đổi, quân nhân cũng là một chức vụ nguy hiểm. Ở bên ngoài chấp hành nhiệm vụ nếu sai lầm một chút, nhưng có thể mất mạng.”
Hứa Duệ nghe xong trong nội tâm bắt đầu bất an, không biết Việt Lăng Thiên có thể hay không bởi vì chuyện này ngủ không được? Cũng không biết ngày mai anh có nhiệm vụ hay không? Nếu như…Hứa Duệ thật sự không dám nghĩ đến.
Quý Hiên nhìn Hứa Duệ nghĩ gì đều hiện ra trên mặt, trong nội tâm không khỏi cảm thán đứa nhỏ này thật quá đơn thuần. Để ở Hứa gia nhất định sẽ bị khi dễ sỉ nhục, nhưng với Việt gia, cưng chiều còn không kịp. Những sự tình lộn xộn đối với Hứa Duệ, là thời điểm bảo Việt Lăng Thiên nhanh nhanh xử lí tốt một chút. dammy9694.wordpress.com
“Tiểu Duệ, đến mười giờ rồi, con nhanh lên giường nghỉ ngơi đi.” Quý Hiên đứng lên, hướng Hứa Duệ nở nụ cười ôn hòa: “Có chuyện gì mai nói sau.”
“Được, cha ngủ ngon.”
“Ngủ ngon.”
Quý Hiên đi rồi, Hứa Duệ kéo ra ngăn kéo lấy thiết bị điện tử, do dự nên mở hay không nên mở? Cuối cùng chống cự không nổi sự bất an trong nội tâm, Hứa Duệ vẫn là mở thiết bị điện tử, trong lòng của cậu kì thật rất muốn gặp Việt Lăng Thiên.
‘Màn hình ảo’ mở ra, Việt Lăng Thiên hướng Hứa Duệ mỉm cười: “Tiểu Duệ.”
Hứa Duệ không biết nên dùng thái độ gì đối mặt với Việt Lăng Thiên, chỉ lạnh lùng ‘ừ’ một tiếng.
“Bảo bối em đột nhiên lạnh nhạt với anh như vậy anh có thể hiểu được. Chồng nghe được tin bảo bối mang thai thật sự quá mức kinh hỉ, đến nỗi không thể tin vào lỗ tai của mình. Tiểu Duệ ,anh sai rồi, chồng tại đây trịnh trọng mà hướng em xin lỗi.”
Việt Lăng Thiên thay đổi hình tượng lưu manh ngày xưa trước mặt Hứa Duệ, vẻ mặt thành khẩn. Bộ dạng đứng đắn của Việt Lăng Thiên, làm cho Hứa Duệ trong một khoảng thời gian ngắn không thể nhìn thẳng, thế nên vẻ mặt mờ mịt không biết đáp lại như thế nào.
Việt Lăng Thiên vội vàng thừa cơ nói: “Bảo bối, anh có thể xem kết tinh tình yêu của chúng ta không? Thực muốn nghe muốn thấy nhịp tim các bảo bảo.”
Hứa Duệ run rẩy, vạch trần sự thật: “Cái kia vẫn chỉ là hai chấm đen.”
“Chấm đen cũng là bảo bảo của chúng ta, hơn nữa bọn nó sẽ một ngày một ngày lớn lên. Anh đều không thể chờ đợi được bọn nó sinh ra. Có gen tốt đẹp của chúng ta, bọn nó lớn lên khẳng định siêu đẹp trai. Song bào thai, một cái giống anh, một cái giống em như vậy rất tốt.” Việt Lăng Thiên nâng cằm lên khóe miệng cao cao nhếch lên, cười nhìn Hứa Duệ nói.
Mái tóc chỉnh tề lúc này hơi rối, rủ xuống che cái trán trơn bóng, làm cho Việt Lăng Thiên nhiều hơn chút ngây thơ, cùng anh dĩ vãng hình tượng lãnh khốc hoặc lưu manh kém xa.
Hứa Duệ ngây người vài giây mới kịp phản ứng: “Không tốt! Anh thường xuyên khi dễ em, nến song bào thai giống như anh tưởng tưởng thì đứa này sẽ thường khi dễ đứa kia, huynh đệ hữu cung cái gì cũng trở thành lời nói suông.”
“Anh khi nào thì khi dễ em? Anh thương em còn không kịp đây này.” Việt Lăng Thiên đột nhiên cười cười, hạ giọng nói: “ Chuyện của chúng ta cùng chuyện này giống nhau sao?
“…” Hứa Duệ phun ra búng máu, cậu muốn hất bàn.
“Anh có dám để tôi áp anh, không anh có dám hay không?” Hứa Duệ lại bắt đầu rống lên. Dựng phu cảm xúc luôn khó có thể khống chế, Việt Lăng Thiên tỏ vẻ hiểu được.
Hứa Duệ tiếp tục nói: “Anh dám, tôi liền sinh một bảo bảo giống anh,lại sinh một bảo bảo giống tôi, liền không lo lắng bọn nó bất hòa.”
Việt Lăng Thiên ngón tay gõ nhẹ cái bàn, mặt hướng về phía trước nói: “Kì thật, song bào thai phải lớn lên giống nhau như đúc mới đáng yêu, mặc quần áo giống nhau, giày giống nhau, mặt đối mặt thì giống như soi gương. Manh quá!”
Hứa Duệ nghe xong có một cổ khí ngăn ở trên ngực, vô lực mà gục đầu xuống.
Việt Lăng Thiên nhìn đầu tóc có chút mất trật tự của Hứa Duệ không khỏi nở nụ cười, ánh mắt trở nên ôn nhu: “Tiểu Duệ, anh thật vui.”
Hứa Duệ ngẩng đầu lên nhìn về phía Việt Lăng Thiên, mắt trợn trắng: “Anh lại muốn như thế nào?”
Việt Lăng Thiên khóe miệng nhếch lên cao, khuôn mặt lạnh băng lập tức trở nên nhu hòa, đẹp đến nổi làm cho người khác không cách nào nhìn thẳng.
Hứa Duệ âm thầm hít hít nước miếng, ngẩng mặt lên nhìn, liếc xéo Việt Lăng Thiên.
Việt Lăng Thiên cười cười, ôn nhu nhìn Hứa Duệ nói: “Anh chỉ muốn nói cho em biết một câu trong lòng anh. Được quen em anh rất vui, cùng với em kết hôn anh rất hạnh phúc, hiện tại em lại mang thai con cưa chúng ta, anh cảm thấy rất rất hạnh phúc.”
Hứa Duệ rất nhanh nhìn thẳng Việt Lăng Thiên, nụ cười của anh làm cho nội tâm của cậu từ từ mềm mại. dammy9694.wordpress.com
Việt Lăng Thiên cười càng ôn nhu, anh lấy tay sờ sờ bên môi Hứa Duệ nói: “Anh năm nay làm đúng một việc duy nhất đó là trở về thân cận, sau đó gặp em. Năm nay anh hạnh phúc nhất một việc chính là cùng em kết hôn, cùng nhau bước vào giai đoạn thứ hai của cuộc sống. Hôm nay, anh rất vui, vì em, anh sắp phải bước lên giai đoạn thứ ba của cuộc sống, anh sắp làm cha. Đây là hết thảy đều vì có em. Tiểu Duệ, em cực khổ rồi. Tại thời điểm em cần anh, anh lại không thể ở bên người em.”
Việt Lăng Thiên đột nhiên lại tỏ tình làm cho Hứa Duệ có chút kích động, miệng ngập ngừng nhưng lại không biết phải nói gì? Tại ánh mắt ôn nhu của Việt Lăng Thiên lại nhớ đến một câu: “Yêu em liền để cho em thượng anh một lần.”
Việt lăng Thiên nhắm mắt xoa trán, thở dài.
Hứa Duệ cấp bách bổ sung một câu: “Thượng anh anh cũng sẽ không mang thai sợ cái gì à.”
Việt Lăng Thiên rủ xuống con mắt cười khẽ: “Em thượng anh anh sẽ không phản đối.”
“Thật sư?” Hứa Duệ kinh hỉ, bộ khí công lừa bịp mày vô luận thế nào cũng phải cho tao áp một lần.
“Đương nhiên là thật.” Việt Lăng Thiên giương mắt quét tứ chi mảnh khảnh của Hứa Duệ, cuối cùng ánh mắt rơi vào trên bụng.
“Quân tử nhất ngôn, tứ mã nan truy.”
“Còn dùng ngựa.”
“Vậy máy phi hành nan truy?”
“Em là đến chọc cười sao?”
“…”
Hai phu phu hiềm khích lúc trước đã quên đi, Việt Lăng Thiên hứa với Hứa Duệ nhưng không biết bao giờ mới có thể thực hiện được, hai người bắt đầu lời ong tiếng ve việc nhà.
Đối với việc Hứa Duệ không thể đến trường, không thể huấn luyện mà phiền muộn, Việt Lăng Thiên kiên nhẫn mà giải thích với cậu: “Bảo bối, làm quân nhân tuy phải có khí lực khỏe mạnh, nhưng tri thức quân sự cũng là thiết yêu. Hiện tại chiến tranh đánh chính là khoa học kĩ thuật, em phải quen thuộc vũ khí của em, tỉ như cơ giáp, em ngoại trừ phải hiểu được điều khiển nó như thế nào, còn phải hiểu trên người nó nên lắp đặt vũ khí nóng nào, trang bị laser nào? Hơn nữa em còn phải hiểu lắp đặt như thế nào, sử dụng như thế nào, thậm chí sửa chữa như thế nào…Những việc này phải học đến thành thạo, ít nhất phải mất nửa năm. Bảo bối, trong khoảng thời gian này em không bằng học cho tốt, chờ anh trở lại, liền mang em đi chế tạo một cái cơ giáp dựa vào thân thể em.”
“Cơ giáp thuộc về em?” Hứa Duệ mở to hai mắt nhìn, hưng phấn hỏi: “ Có thể dựa theo yêu cầu của em mà đi làm sao?”
“Có thể.” Việt Lăng Thiên chính là muốn cho Hứa Duệ có việc để làm, trên tinh thần có chỗ gửi gắm, bằng không tuổi trẻ mà lại ở nhà cả ngày, rất dễ dàng nghĩ ngợi lung tung. Huống chi Hứa Duệ mang thai, cảm xúc chấn động khá lớn, nhất định phải chú ý.”
“Thật tốt quá.” Hứa Duệ thật cao hứng, trước kia Hứa Duệ đều đắm chìm đến việc nghĩ cách đến trường, đều chưa có đi được. Hiện tại Việt Lăng Thiên nhắc nhở, Hứa Duệ rốt cục từ trong sừng trâu đi ra. Kì thật cậu còn có rất nhiều chuyện phải làm, tỷ như ôn lại trung y, viết nhật kí cũng rất quan trọng. Đã qua nửa năm rồi, Hứa Duệ sợ chính mình cuối cùng quên mất.
Còn có bộ khí công kia. Muốn áp đảo Việt Lăng Thiên hi vọng di nhất chính là nó. Tuy rất lừa bịp, nhưng Hứa Duệ hiện tại mang thai còn có thể vui vẻ không giống những dựng phu khác mỗi ngày nôn mửa cũng là toàn bộ nhờ nó. Cho nên nhất định phải luyện cho tốt, có lẽ nó còn có thể làm cho hai bảo bảo của cậu càng khỏe mạnh càng thông minh hơn.
Trái ngược với bên này hạnh phúc vui vẻ chính là Hứa Hòa Thắng. Hắn nhìn tấm hình Hứa Duệ cùng với một nam nhân cao lớn mập mờ, trong nội tâm bắt đầu tính toán.
Nghĩ tới nam nhân nhỏ gầy khóe miệng tươi cười cùng với lời nói, Hứa Hòa Thắng không khỏi rùng mình một cái. Mười tám năm trước hắn đã từng cự tuyệt nam nhân thủ đoạn ngoan độc này, mười tám năm sau, hắn đi cầu người nam nhân này giúp đỡ, lại bị ghét bỏ, còn nói nếu như là Hứa Nghĩa, có lẽ sẽ cân nhắc…