CHƯƠNG 8
Edit+Beta: Minh Miu
Hứa Duệ đưa ra thiệp mời, đã được nhân viên công tác mang vào phòng khách.
Hứa gia phòng khách lộng lẫy sáng sủa, trải qua mấy thế kỉ hình thành khí thế trang nghiêm khiến Hứa Duệ giật mình, nhưng hiện tại tiến vào phòng khách xem xét, cái loại nhà cửa trang hoàng xa hoa như cung điện làm cho con mắt Hứa Duệ lập tức trợn tròn.
Dưỡng phụ Đàm Tiểu Nhạc Chu Quân nhà ở trong một đại viện quân đội, nhưng có thể mời được Lão quân y về trị liệu cho cậu, có thể liên lạc khắp nơi tìm trái tim trân quý để cấy ghép cho cậu, Chu gia nguyên lai lai lịch cũng không nhỏ. Từ nhỏ bị vợ chồng Chu Quân thu dưỡng, học được kiến thức nhiều hơn, mưa dầm thấm đất Đàm Tiểu Nhạc nhãn lực cũng không kém.
Đây chỉ là một trong những sản nghiệp của Việt gia, Hứa Duệ cũng không thể tưởng tượng được Việt gia lớn như thế nào.
Cái ý nghĩ này không quá một đến hai giây, Hứa Duệ rất nhanh liền khôi phục lại, trên mặt tràn đầy bình tĩnh tao nhã mỉm cười.
Trong phòng khách tối thiểu có ba bốn mươi người, hoặc đứng hoặc ngồi cũng không chen chúc. Thuần sắc mỹ nam tử, khuôn mặt nam nhân khí chất anh tuấn tụ một chỗ, hoặc bất động thanh sắc đánh giá chung quanh, hoặc làm thành một cái vòng nhỏ nói chuyện với nhau, đứng một lát đã cạn ly bắt chuyện…
Không thể không nói Việt gia an bài đại hội lần thân cận lần này đã tụ hội tất cả các nam nhân trẻ tuổi chưa lập gia đình. Chỉ là những nam nhân này theo như cách gọi của thế kỉ hai mươi mốt mà nói tất cả là một đám tiểu thụ.
Tuy Hứa Duệ mặc đồng phục quân nhân làm người ta hai mắt tỏa sáng, nhưng cũng có nhiều thiếu niên anh tuấn mặc quân trang tới, bọn họ xứng đáng với cái tên quân nhân học viên trường quân đội. Phần đông nam sinh ăn mặc tỉ mỉ, Hứa Duệ tướng mạo ngoại hình cũng không tính xuất sắc.
Hứa Duệ bưng lên một ly sâm banh, trong đầu hiện lên những tư liệu Lý Văn Triệt cho cậu về bọn họ, người người tiến lên chào hỏi, khách khí một phen. Sau đó cậu chọn lấy một chỗ so ra yên lặng mà đứng bên cửa sổ. May mắn trước kia Hứa Duệ cũng không kết giao bạn bè, Hứa Duệ thở dài một hơi.
Có lẽ bởi vì luyện khí công mang đến sự nhạy cảm, cậu tổng cảm thấy mình đã tiến vào phạm vi giám thị. Nhưng cậu không có ý định đi tìm vị trí máy giám thị, Việt gia muốn trong bọn họ chọn cho Việt Lăng Thiên một lão bà ưu tú, nhất định sẽ âm thầm quan sát.
Hứa Duệ nhìn xem đám nam nhân anh tuấn đang bàn luận viển vông, giỏi về giao tiếp sao? Chắc có lẽ không, Hứa Duệ rất nhanh phủ nhận. Việt Lăng Thiên trường kỳ không ở nhà, nếu như vợ thiện lương giao tiếp tốt, bị vợ ngoại tình chắc chắn không, nhưng tư tưởng ở bên ngoài lại tăng nhiều…
Hứa Duệ đột nhiên nhớ tới trước kia trong đại viện thường xuyên nghe được nhóm bà cố nội lời ong tiếng ve việc nhà lúc nói qua lựa chọn con dâu tốt như thế nào. Cái gì vào cửa không nhìn mặt, muốn xem dưới mặt đất cây chổi phải lựa như thế nào, bàn ăn không cho ngươi nhìn nhưng vẫn biết xen lẫn bao nhiêu đồ ăn, muốn xem ly trà phải chăng luôn đủ tám phần…
(Không hiểu đoạn này nói gì nữa, mình chỉ chém bừa.)
Người Trung Quốc nói chung đều như thế đi, cha mẹ cùng con trai chọn vợ luôn bất đồng, bọn họ sẽ đem nhân phẩm đặt ở vị trí đầu tiên.
Hiện tại đại hội thân cận này là cha mẹ Việt Lăng Thiên phát động, yêu hay không yêu trước phải qua cửa ải cha mẹ Việt Lăng Thiên.
Hứa Duệ cúi đầu nhếch lên khóe miệng, bên môi dẫn theo một tia tự giễu lại nhịn không được mà cười, không nghĩ tới chính mình đường đường nam tử hán lại phải phỏng đoán những điều này…
Nhớ tới kì vọng của Lý Văn Triệt, nhớ tới tình cảnh cha con bọn họ tại Hứa gia, Hứa Duệ rất nhanh giương mắt lên quét nhìn phòng khách một lần nữa.
Trung Quốc ngàn năm sau cha mẹ thật sự cùng ngàn năm trước giống nhau sao? Từ lúc tiến vào đến bây giờ đã hơn nửa giờ, nhưng trong phòng khách vậy mà không có người hầu, cũng không có người máy.
Mặc dù mọi người đều rất có giáo dưỡng sẽ không ném loạn, nhưng dù sao nhiều người, tiệc đứng thời gian dài đã có chút rối loạn, chỗ đặt rác cũng có chút đầy.
Hứa Duệ trong nội tâm khẽ động, cậu lập tức nhìn về phía cửa ra vào bên trái, quả nhiên chỗ đó có một cái bình đài thiết kế giống như đúc Hứa gia.
Hứa Duệ một bên hướng bên kia đi đến, một bên rất nhanh mà quan sát ghi nhớ toàn hiện trường cần truyền đạt những mệnh lệnh hạng mục công việc.
Trên bàn phím đưa vào mục thu dọn, bổ sung thêm mệnh lệnh, Hứa Duệ lại lui về cửa sổ bên cạnh.
Kì thật Hứa Duệ nội tâm tâm thần rối loạn, cậu cũng không biết mình làm đúng hay không? Đoán đúng rồi, chính mình để lại cho Việt gia ấn tượng tốt, đoán mò sai, chính mình khả năng còn không có gặp Việt Lăng Thiên đã bị mời ra cửa?
Việt gia trong sảnh chính hiện đang trường trực tiếp tình huống, vây quanh máy giám sát và điều khiển video có ông nội bà nội Việt Lăng Thiên Việt Thái An cùng Âu Tuyết Nhi, còn có ba của Việt Lăng Thiên Việt Tiêu cùng cha Quý Hiên.
Cung kính đứng một bên còn có Việt gia Đại quản gia Việt Gia thêm ba người máy, Nhị quản gia Việt gia Việt Tín đang ở trong biệt thự.
“Những hài tử này cũng không tệ.” Nữ nhân duy nhất Việt gia, bà nội Việt Lăng Thiên Âu Tuyết Nhi nhìn màn ảnh thỏa mãn nói.
Âu Tuyết Nhi năm nay đã sáu mươi lăm tuổi, nhưng thoạt nhìn như ba mươi tuổi. Da thịt của nàng trắng nõn bóng loáng, chỉ là tóc cơ hồ đã trắng phau, tuy hóa trang, nhưng sắc mặt cũng không tính tốt.
Quý Hiên mỉm cười nghiêng thân nhẹ hỏi: “Mẹ, ngài đặc biệt thích đứa bé đó?”
Nghe được lời Quý Hiên nói Việt Thái An cùng Việt Tiêu đều xoay đầu lại.
Âu Tuyết Nhi ha ha nở nụ cười, nói: “ Tất cả hài tử đều có giáo dưỡng, tiến lui đều thỏa đáng, chỉ là còn không có ai đặc biệt nổi bật. Còn phải lại quan sát xem… Ồ, đứa nhỏ này, nhanh, mau đưa tư liệu cho mẹ xem một chút.”
Âu Tuyết Nhi đột nhiên kích động mà chỉ vào Hứa Duệ kêu lên, lúc này Hứa Duệ đang đi lên sân thượng hạ mệnh lệnh. Cửa thân cận đầu tiên là nàng thiết lập, bốn mươi lăm phút đều nhanh qua, toàn trường ba mươi sáu người chỉ có Hứa Duệ phá được.
“Vâng , lão phu nhân.” Đại quản gia Việt gia cung kính đáp, lập tức có một người máy đi đến trước mặt nàng, vị trí ngực biến thành màn hình điện tử, tất cả tư liệu Hứa Duệ từ khi sinh ra cho đến nay đều xuất hiện. Ghi rõ chi tiết, thậm chí ngay cả hai tháng trước cậu cùng Hứa Nghĩa đánh nhau đến trọng thương đều ghi lại.
Hai ba con Việt Thái An Việt Tiêu cẩn thận dò xét Hứa Duệ, thấy cậu vóc người đơn bạc hơi gầy yếu không khỏi nhíu mày. Sau đó xem kĩ tư liệu, mày nhíu lại càng chặt hơn rồi. Cái này cũng quá nhỏ a?
Âu Tuyết Nhi một bên xem tư liệu cười nói: “Mẹ có đề nghị này không tệ? Tuy Việt gia gia tộc chúng ta tuyệt đối sẽ không có phát sinh chuyện như hôm nay, tin tưởng rất nhiều gia tộc cũng sẽ không, nhưng là mọi thứ đều có vạn nhất. Mọi người nhìn xem, nhiều đứa bé như vậy chỉ có Hứa Duệ thận trọng lưu ý đến những cái này, những người khác cho dù có phát hiện cũng liền chờ đợi, do dự bất động, ngay cả hỏi cũng không dám hỏi một chút. Chuyện không bình thường như vậy bọn họ tại sao lại không nghĩ ngợi thêm cái khác? Việt gia chúng ta có khả năng làm ra việc thất lễ như vậy sao? Rõ ràng cũng biết hôm nay tới thân cận.”
“Vẫn là mẹ cân nhắc chu đáo.” Quý Hiên mỉm cười, trong nội tâm lại lau một tầng mồ hôi. May mắn chính mình cùng Việt Tiêu là tự do yêu đương kết hôn, nếu không mình có khả năng thật sự ngay cả cửa đầu tiên cũng không qua được. Hiện tại gia đình cơ hồ tất cả nội trợ đều có quản gia hoặc người máyquản gia quản lý, như hôm nay đột nhiên đem quản gia cùng người máy đều lui lại bốn mươi lăm phút để khảo sát mọi người, có lẽ chỉ có mẹ mới nghĩ tới.
“Úc, hài tử đáng thương. Thật là làm cho người ta đau lòng.” Âu Tuyết Nhi chứng kiến Hứa Duệ bị Hứa Nghĩa đánh trọng thương hôn mê không khỏi đồng tình nói, lòng của phụ nữ luôn rất mềm mại.
Việt Tiêu gặp cái dạng này của Âu Tuyết Nhi, rõ ràng rất thích nam hài này, vội vàng nhắc nhở: “Mẹ, Hứa Duệ vừa qua hai mươi tuổi, cùng Tiểu Thiên tuổi tác có chút lớn.”
Việt Thái An nghe xong cũng gật đầu, nói: “Là tuổi quá nhỏ, nếu như là cậu ta gả vào Việt gia chúng ta, chúng ta muốn nhanh ôm tôn tử, ít nhất còn phải đợi thêm một đến hai năm nữa.”
Nam nhân vốn không có chuẩn bị chức năng sinh con, con người cải tạo ra thành tử cung cũng cần phải có thời gian chậm rãi thích ứng. Nam tử sau khi chích tốt nhất kết hôn ở tuổi hai mươi ba, hai mươi bốn, khi đó thân thể của hắn đã cải tạo thành thục, tỷ lệ mang thai sẽ lớn hơn một chút.
“Thể chất cũng hơi có chút đơn bạc.” Việt Tiêu lại bổ sung một câu “Tiểu Thiên cao 1m93 , đứa nhỏ này mới 1m78, so sánh với con trai thì hoàn toàn quá yếu, không biết lăn qua lăn lại hai lần có được không?”
Quý Hiên liếc nhìn Việt Tiêu không nói chuyện. Lần thứ nhất sàng lọc hắn cũng chú ý tới Hứa Duệ, nhưng không phải hắn chú ý bởi Hứa Duệ quá xuất sắc, mà vì gặp phải hoàn cảnh bị dồn ép khổ sở.
Nói thật, vô luận là ngoại hình hay tuổi tác, Hứa Duệ cùng Việt Lăng Thiên hoàn toàn chính xác không phải xứng đôi nhất. Lúc trước Quý Hiên không có đánh rớt Hứa Duệ, bởi vì động lòng trắc ẩn. Đều là người làm cha mẹ, hắn có thể hiểu được cách làm Lý Văn Triết. Nhưng con cháu đều có phúc con cháu, quyết định sau cùng nằm trong tay Tiểu Thiên.
Âu Tuyết Nhi càng xem Hứa Duệ càng thích, nàng phát hiện thiếu niên này cử chỉ có điểm giống các phong tục truyền thống Trung Quốc xưa mà nàng học.
Nàng một bên khen ngợi Hứa Duệ vừa nói: “Nhỏ không nhỏ, có thích hợp hay không không phải chúng ta định đoạt, phải xem Tiểu Thiên. Dù sao tôi rất thích đứa bé này, duyên hợp với mắt của tôi. Được rồi, mọi người cũng tuyển ra người mọi người suy nghĩ thích hợp nhất để chọn lựa, A Tiêu các con chuẩn bị một chút rồi xuất phát, Tiểu Thiên mấy năm này là không thể triệu hồi về địa cầu, các con hỏi những hài tử này một chút về cách nghĩ về chuyện này như thế nào.”
Việt Thái An nghe xong lập tức lấy tay xoa lấy tay Âu Tuyết Nhi, đối với Việt Tiêu cùng Quý Hiên: “Các con đi thôi, cha và mẹ đi nghỉ ngơi trước một lát.”
“ Vâng, cha mẹ, các ngài nghỉ ngơi thật tốt.”
Cùng một thời gian tại trong phòng biệt thự giám thị, Việt Lăng Thiên cũng chú ý tới Hứa Duệ, nhưng anh chú ý không phải Hứa Duệ đi xuống bình đài an bài cái gì đấy, mà là phát hiện giác quan của cậu thập phần mẫn cảm. Anh có thể khẳng định Hứa Duệ đã phát hiện bị giám sát và vị trí điều khiển, xem vẻ mặt cậu tỉnh táo liền nhịn không được liên tiếp hiếu kì mà luôn nhìn vào các vị trí ẩn mật dò xét thì sẽ biết.
Việt Lăng Thiên con mắt lãnh khốc hiện lên gợn sóng, nhưng rất nhanh liền khôi phục bình tĩnh. Tiểu gia hỏa này có chút ý tứ, chỉ là vóc người kia phải hay không có chút nhỏ?
Ngồi bên cạnh Việt Lăng Thiên Quý Vệ Tân lại chỉ vào Hứa Duệ kinh hô: “Tiểu tử này làm gì vậy? Đã đem chính mình thành chủ mẫu Việt gia sao?”
Có cách nghĩ này không chỉ có một mình Quý Vệ Tân, tại trong biệt thự đại đa số mọi người đều có ý nghĩ này khi trong thấy việc làm lúc này của Hứa Duệ.
“Tiểu Thiên Thiên, em thấy thế nào?” Quý Vệ Tân quay đầu xem biểu hiện của em họ “Hứa Duệ tiểu tử này không phải là mượn chuyện này gây chú ý ánh mắt của người ngoài chứ? Úc úc, nguyên lai như vậy, ai nghĩ ra được.”
Chứng kiến người máy cùng người hầu tiến tới thu dọn, tiếp tế món ăn cùng nước uống, phòng khách rất nhanh khôi phục bộ dáng sạch sẽ cùng trật tự, Quý Vệ Tân lập tức tỉnh ngộ.
Những người tâm tư tinh tế thông minh ở đây cũng rất nhanh kịp phản ứng, không khỏi tiếc hận vạn phần.
Việt Lăng Thiên lườm Quý Vệ Tân đang kêu to, không nói chuyện. Tổ mẫu Âu Tuyết Nhi từng theo anh nói qua, nếu có người làm như vậy, vậy người này khẳng định thận trọng thiện lương, cậu có thể nhìn bao quát toàn trường phát hiện vấn đề, lại có thể bỏ qua tâm lý quần chúng không bắt chước y chang, mà là đi làm chuyện cho rằng chính mình nên làm. Một trong số những người thanh tú trong đó, đáng để anh chú ý nhiều.
Nữ nhân quá hiếm có, lấy nữ nhân về nhà, nàng trở thành quang vinh của cả nhà. Âu Tuyết Nhi chính là quang vinh của bọn họ. Âu Tuyết Nhi thân thể yêu kiều yếu ớt, nhưng nàng cũng cơ trí, lời nói của nàng tất cả mọi người nguyện ý nghe.
Thời điểm lúc này Việt Lăng Thiên điện tử trên tay phát ra ánh sáng màu lam, anh cúi đầu xem xét, nguyên lai ông nội bà nội ba cha đã phát lời bình tới.
Bà nội quả nhiên chọn trúng Hứa Duệ.
Việt Lăng Thiên thoáng ngừng một lát, lần nữa ấn mở tư liệu Hứa Duệ.
Ông nội khá tham lam, hắn tuyển sáu người, ba tuyển ba người, mà cha cũng tuyển ba người, hắn vậy mà cũng chọn Hứa Duệ.
Việt Lăng Thiên so sánh tư liệu của mỗi người đã biết rõ, ông nội cùng ba lựa chọn theo lý tính, mà bà nội cùng cha thì theo cảm tính.
Do ngay từ đầu đánh đấm giả bộ cho có khí thế,cho nên Việt gia Nhị quản gia Việt Tín lần này đi ra hắn không hề đánh đấm giả bộ nữa,vừa mới mời khách thoáng cái trở thành người chủ trì DJ. Lời nói đẹp lại khôi hài, đem tất cả mọi người hung hăn mà khen ngợi một phen, đem tất cả mọi người chọc cười mới nói ra trọng điểm chính: “Các vị thiếu gia, Việt gia chúng ta rất coi trọng lần thân cận này, một lát nữa Việt lão gia cùng phu nhân sẽ đi qua cùng mọi người gặp mặt, mọi người thoải mái một chút. Việt tướng quân sau đó cũng sẽ đến.
Việt Tín vừa dứt lời, mọi người liền rối loạn. Bọn họ biết rõ thân cận tất nhiên nhìn thấy gia trưởng cùng đối phương, nhưng đối phương là Việt Tiêu phu phu cùng Việt Lăng Thiên. Việt Tiêu phu phu còn chưa tính, trong một năm tại yến hội có thể gặp bọn họ, nhưng Việt Lăng Thiên tướng quân, thật sự là không có cơ hội nhìn thấy. Hiện tại có thể ở khoảng cách gần như vậy mà tiếp xúc Thuyết Huyết tướng quân, nhớ tới lại hưng phấn vừa khẩn trương.
Hứa Duệ lẳng lặng đứng yên bên cạnh cửa sổ, cùng so sánh cảm xúc khẩn trương với mọi người, cậu tựa hồ trấn định quá mức. Nhưng chỉ có Hứa Duệ mới biết được, lòng bàn tay của cậu đã toát ra mồ hôi lạnh, trái tim đập bang bang. Cậu không phải vì sắp nhìn thấy Việt Lăng Thiên mà khẩn trương, mà là vận mệnh tương lai chính mình. Mặc dù nói gả vào Việt gia là sự lựa chọn tốt, nhưng nghĩ đến chính mình làm một nam nhân lại vĩnh viễn bị đặt ở dưới thân một nam nhân không lạnh mà run. Đáng sợ hơn chính là, bị đè bị ép cậu còn có thể sẽ mang thai…
Có thể hay không được sống độc thân? Dù sao cậu vô dục vô cầu, tuy kiếp trước từng khát vọng cùng người bình thường giống nhau kết giao bạn gái kết hôn sinh con, nhưng chỉ là muốn mà thôi, rất nhanh liền bị ném đến sau đầu.
Thế nhưng mà Lý Văn Triết làm sao bây giờ? Cậu chọn lựa độc thân, Hứa Hòa Thắng sẽ không bỏ qua cho cậu. Nếu như cậu muốn chạy trốn, vậy cậu có thể đi nơi nào? Ở cái thế giới này chính mình là một người từ ngoài đến, chẳng những không chỗ nương tựa, khẳng định còn sẽ liên lụy đến cha…
Vẫn là chuẩn bị tốt một chút một hồi đối mặt với gia trưởng Lăng Việt Thiên như thế nào. Cậu hiên tại căn bản không có lực lượng tự bảo vệ mình, càng chưa nói đến bảo hộ cha.