Trọng Sinh Vị Lai Chi Vương Đích Kỳ Lân

Chương 14: Chương 14: Đoạt người




Edit: Dĩm Dĩm

◇◇

Sáng sớm hôm sau, Dung An đã biến lại thành hình người, đồng thời cũng cảm giác lực lượng trong cơ thể khôi phục không sai biệt lắm, không cần tiếp tục duy trì trạng thái Kỳ Lân.

Trên thực tế, Dung An rất nhiều lần ở trong lòng hò hét, một chút cũng không thích bị người xoa đầu, cũng không thích bị người ôm vào trong ngực. Nhưng xuống lầu, thấy Dung lão phu nhân phất tay với mình, đành phải đi qua.

Chỗ ngồi ăn cơm của Dung gia luôn có thứ tự, nguyên bản bên người Dung lão phu nhân là Dung đại phu nhân, lần này, chỗ đó lại chừa không ra một vị trí. Dung An sau đó liền biết ý của Dung lão phu nhân, để mình ngồi ở bên người ông.

“Ngồi.” Dung lão phu nhân cười kéo Dung An ngồi xuống, “Giáo phục này rất thích hợp.”

Ngày hôm qua khi từ trường trở về, Dung An cũng lãnh giáo phục mới, không giống với giáo phục của thú nhân, đó là Kỳ Lân, kiểu dáng giống như đồ giống cái cùng á thú nhân mặc.

Đồ ăn trước mặt cũng không phải là thịt dị thú trung cấp cao cấp cắn không đứt, mà là khối thịt nhỏ tươi mới nhiều nước. Dung An đối với việc này cũng không biết nên nói gì, dù đã xuyên qua đến thế giới này gần hai mươi năm, nhưng cậu vẫn không có thói quen mới sáng sớm đã ăn đồ ăn dầu mỡ như vậy. Chỉ là thú nhân không thịt không vui, cũng yêu cầu có thịt dị thú bổ sung năng lượng.

“Dung Khải.” Dung lão gia tử điểm danh tên cháu trai lớn, “Chờ một lát đưa Tiểu An đến trường.”

Sáng sớm Dung Khải cũng đã nghe những người này bàn bạc vài tình huống có thể xảy ra, một đám đều như đang sợ Dung An tìm không được trường học, vào khoảng thời gian trước, tiểu đường đệ còn không phải tự mình đến trường sao. Đương nhiên sự thật cũng không phải họ sợ tiểu đường đệ lạc đường, mà là sợ những tên thú nhân khác dụ dỗ tiểu đường đệ.

Khi há mồm ăn bữa sáng, Dung An nhịn không được nhìn thoáng qua Dung nhị thiếu cùng Dung nhị phu nhân, cậu vẫn không thay đổi được phản ứng theo bản năng.

“Không cần phải nhìn bọn họ.” Dung lão phu nhân bưng một ly sữa bò đưa cho Dung An, “Bọn họ đã lớn như vậy rồi, biết tự mình ăn cơm.”

Phu thê Dung nhị thiếu đã tập thành thói quen, mấy ngày nay, Dung lão phu nhân luôn thích nhắc mãi ‘bọn họ đã lớn như vậy’, họ chỉ cần yên lặng đem mũi tên trên ngực rút ra là tốt rồi.

Yên lặng mà ăn cơm, Dung An tỏ vẻ mình không phải cố ý làm phụ thân bị tổ mỗ lạnh mặt.

“Quân bộ còn có không ít chuyện đi, không cần Dung Khải đưa Tiểu An đi, con……”

“Không phiền toái.” Dung Khải đánh gãy lời Dung nhị thiếu, “Tiện đường.”

Dung nhị thiếu trừng mắt nhìn Dung Khải một cái, cháu trai lớn, có hiểu tôn trọng trưởng bối hay không. Hơn nữa cái gọi là tiện đường của cháu là vòng lại gần nửa vòng mới đến quân bộ đi!

“Xác thật tiện đường.” Dung đại thiếu gật đầu, Đế Tinh là hình tròn, đi đâu cũng có thể tới được quân bộ.

Nhìn tất cả mọi người đều trợn mắt nói nói dối, Dung nhị thiếu cạn lời, những người này rất quan tâm con trai của mình nga, mình còn có thể nói cái gì nữa. Lại nói nếu mình nói không tiện đường, thêm thê tử nữa cũng chỉ có hai người, những người khác đang ngồi ở đây nhất định đều sẽ nói tiện đường, số phiếu cũng không cao.

Chờ Dung An đi tới cửa, cặp sách gì đó sớm đã bị cậu đặt vào không gian, chỉ là cậu không đợi được Dung Khải ra, lại chờ được Mặc Sĩ Phong đến.

Mặc Sĩ Phong tỏ vẻ hắn không đến Dung gia bồi tiểu vương hậu đã không tồi rồi, nên thê tử tương lai tự nhiên phải do mình đưa đến trường học. Đồng thời cũng có thể cảnh cáo những cái tên thú nhân khác, đừng ỷ vào tuổi trẻ mà động tay động chân với tức phụ của mình, vương hậu là bọn họ có khả năng động vào sao.

Thấy đại đế tinh hệ, biểu tình Dung An chính là lãnh, thanh lãnh. Hoàn toàn không biết làm thế nào để đối mặt với Mặc Sĩ Phong, có thể nói chính mình một chút cũng không thích ở trước mặt những người khác duy trì hình thái Kỳ Lân sao. Nhưng mà Mặc Sĩ Phong không chỉ nhìn thấy một mặt chật vật của mình, còn giúp tắm rửa sát mao, cảm giác này rất kỳ quái. Muốn tránh lại trốn không thoát, chỉ có thể nghênh diện, lại có chút thấp thỏm, sợ đối phương há mồm liền cười nhạo mình, em thật yếu.

Dung Khải lái xe huyền phù lại đây thì nhìn thấy Dung An ngơ ngác hai mắt vô thần đứng đó, hắn dứt khoát xuống xe. Lại nhìn qua Mặc Sĩ Phong, mày nhíu lại, “Nơi này không phải hoàng cung.”

“Tiểu vương hậu ở chỗ này!” Mặc Sĩ Phong kiên định nói, còn một phen kéo Dung An như đi vào cõi thần tiên qua, “Em ấy, giao cho ta.”

Đại đế bỗng nhiên chuyển biến phong cách, bá đạo đế vương, cùng với sự lãnh ngạnh lúc trước có khác biệt rất lớn nha.

Dung Khải đối diện với đôi mắt của Mặc Sĩ Phong, “Tiểu An, lại đây.”

Dung An vẫn đang ở trạng thái đi vào cõi thần tiên nên không ý thức được Dung Khải gọi cậu, chờ lấy lại tinh thần lại nói, “Các anh vội, tôi tự mình đến trường cũng được.”

Cũng không phải con nít ba tuổi, ai mà muốn người khác đưa mình đi học, Dung An còn tưởng rằng Mặc Sĩ Phong là tới tìm Dung Khải.

“Không vội.” Mặc Sĩ Phong ngay sau đó minh bạch Dung An cho rằng mình tới tìm Dung Khải, mình sao có thể mới sáng sớm đã lại đây chỉ vì tìm một tên giống đực thú nhân, cứ cho là ở thời khắc chiến loạn, cũng nên đến bảo vệ bạn lữ mệnh định cho tốt.

Tinh hệ này các thú nhân có một tín niệm rất kiên định, chiến loạn bùng nổ, bảo vệ tốt bạn lữ mệnh định của vương; thời đại hoà bình, bảo vệ tốt bạn lữ mệnh định của vương; vô luận khi nào, đều phải bảo vệ tốt bạn lữ mệnh định của vương. Chê cười, nếu bạn lữ mệnh định của vương xảy ra chuyện, vương lại không chịu lưu lại hậu đại, không có thú nhân Phệ Thiên Mãng thì thế giới này sớm hay muộn cũng xong đời. Còn vương sao, bọn họ tin tưởng vững chắc vương nhất định có thể bảo vệ tốt chính mình.

Khóe miệng Dung Khải co rút, toàn bộ tinh hệ mỗi ngày đều phát sinh cả đám chuyện lớn lớn bé bé, vương sao có thể không vội. Vương rõ ràng là đem những chuyện đó ném cho người khác xử lý, rồi muốn đeo dính tiểu đường đệ.

Ngây ngốc trong chốc lát, Dung An rất muốn lặng lẽ trốn đi, nhưng mà tay lại bị Mặc Sĩ Phong bắt lấy, cậu không thể động đậy.

“Hết thảy đều là vì tinh hệ.” Mặc Sĩ Phong dùng ánh mắt sắc bén nhìn Dung Khải nói, “Ngươi là quân nhân.”

Lời nói của đại đế thật dễ nghe, hết thảy đều là vì tinh hệ, vì vậy mà đại đế với vương hậu phải sớm sinh hạ Phệ Thiên Mãng, Dung Khải không muốn nhiều lời thêm nữa, chỉ nói, “Tiểu An còn chưa được hai mươi tuổi.”

Cho nên ngài muốn đón đưa thì đón đưa, cứ cho là các ngài hiện tại bồi dưỡng cảm tình thâm hậu thì sao nào, các ngài cũng không thể tiến hành tiếp xúc thân mật đâu. Dung Khải là cố ý, đại đế muốn cùng tiểu đường đệ ngốc, thì cứ ngốc đi, không cần thiết tìm cái lý do đường hoàng như vậy.

Sau đó, Dung An đã bị Mặc Sĩ Phong mang đi. Dung An rất muốn duỗi trảo, đại đường ca, đừng ném em cho đại đế như vậy, người kia chính là đại đế, là người đứng ở đỉnh cao nhất toàn tinh hệ a.

Mà người đứng ở đỉnh kia đang chăm chú nhìn sườn mặt của Dung An, sườn mặt này cũng rất hoàn mỹ, non nớt ngây ngô, vẫn chưa thành thục, cũng không thể bắt đầu ăn. Mỗi ngày đều nghĩ làm thế nào mới có thể sớm sớm ăn tiểu vương hậu đại đế đã chịu một kích, dù sao ở tuổi này cũng đã là độ tuổi bề trên rồi, dục tốc bất đạt, chờ xem.

Dung An cũng không biết Mặc Sĩ Phong tâm đau thắt, chỉ cảm thấy vị đại đế này cứ nhìn chằm chằm người khác như vậy thật sự được chứ, hay là đối phương ghen ghét mình lớn lên soái khí hơn đối phương? Ân, tuyệt đối không phải so lớn lên xinh đẹp hơn đối phương. Còn tiểu vương hậu gì gì đó, sớm đã bị Dung An xem nhẹ, cậu tình nguyện tin tưởng đối phương đặt tên vương hậu cho sủng vật.

Một đường không nói chuyện, chờ sau khi đến trường, Dung An cho rằng đại đế sẽ quay về. Nhưng mà đối phương lại cứ đi ở bên cạnh cậu, Dung An nhịn không được, “Đại đế, ngài nên……”

“Phong, hoặc là Phong ca ca.” Mặc Sĩ Phong cắt ngang lời Dung An nói, “Vẫn là kêu Phong ca ca, tương đối dễ nghe.”

MD, anh rốt cuộc có nghe tôi nói chuyện hay không! Dung An muốn rít gào, gọi Phong ca ca cái gì, cậu không phải là kẻ điên.

“Phong ca ca xác thật cũng không tốt, người khác có thể cho rằng em là đệ đệ của ta.” Mặc Sĩ Phong nhỏ giọng nói, tiếp theo lại nói, “Đổi lại gọi Phong đi.”

Dung An tỏ vẻ mình còn không nói được hai câu, đại đế đã quyết định xong, “Ngài là……” Nhưng sau khi nhìn Mặc Sĩ Phong ưng mắt, Dung An ngược lại gọi, “Phong ca.”

Bắt Dung An gọi đối phương là Phong, cậu vẫn không có cách nào tiếp thu, hai người không thân, lại bị đối phương nhìn thấy lịch sử đen tối của mình, ở chung với nhau vẫn có chút quái dị.

Mặc Sĩ Phong thấy vậy chỉ cho là giống cái rụt rè, chờ một lát vào mạng soát một chút, làm thế nào để giống cái buông tâm phòng bị, tốt nhất là có thể oa ở trong ngực mình làm nũng. Tuy rằng khuôn mặt thanh lãnh của tiểu vương hậu cũng rất đáng yêu, nhưng bộ dáng ra vẻ thành thục luôn có chút biệt nữu nho nhỏ, làm người ta rất muốn đưa tay xoa bóp gương mặt đối phương, mà chỉ đụng chạm vài cái, tâm mình lại dễ dàng bị ngứa, rất muốn đem tiểu vương hậu áp vào lòng ngực của mình, cuồng hôn một hồi.

“Lưu số quang não của ta, về sau có việc thì tìm ta, không cần phiền toái người khác.” Mặc Sĩ Phong ho nhẹ, “Dung Khải rất vội.”

Người khác? Dung Khải? Dung An ngẩng đầu nhìn Mặc Sĩ Phong, đại đế thân cao lại nghiền áp mình, này xem như là nguyên nhân thứ hai mình muốn tránh tránh đối phương.

Giờ khắc này, Dung An lại xem nhẹ chỗ trọng điểm, sau đó nhỏ giọng nói thầm, “Về sau nhất định có thể cao lên.” Nhất định khi lớn lên có thể cao như đại đường ca bọn họ vậy, mình còn trẻ, không cần nóng nảy, tại thế giới thú nhân, hai mươi tuổi tuổi chỉ là vị thành niên.

Sau khi Mặc Sĩ Phong nghe được lời nói thầm của Dung An, hắn phát hiện tiểu vương hậu tựa hồ luôn thích xem nhẹ chính mình, cùng không thèm nghe mình nói.

“Lưu số quang não!” Mặc Sĩ Phong lại một lần nữa cường điệu.

Giờ phút này, bọn họ đang đứng trước cửa trường học nên dẫn đến không ít người vây xem. Họ không phải ai cũng nhận thức Dung An, nhưng họ lại biết đại đế lớn lên là bộ dáng gì. Làm nhân dân ở thế giới thú nhân, họ đều hiểu đại đế là thuộc về vương hậu, mà vương hậu chính là bạn lữ mệnh định của đại đế, chia rẽ đại đế cùng vương hậu là chuyện ác liệt nhất toàn tinh hệ, so với việc bạo phá một cái tinh cầu thích hợp cho thú nhân cư trú còn ác liệt hơn, cho nên giống cái không ghen ghét Dung An, còn giống đực thú nhân nghĩ bên cạnh đại đế chính là bạn lữ mệnh định của đại đế, hoặc là thân thích, nếu là thân thích, họ còn có thể truy truy.

Cảm nhận được ánh mắt người chung quanh, Dung An căng da đầu mở ra quang não lưu số quang não của Mặc Sĩ Phong, “Sắp vào học.”

“Ân, đưa em.” Đưa đến cửa trường học còn chưa tính đã thành công cách ly mấy cái tên thú nhân khác, còn phải tự mình đưa đến phòng học, Mặc Sĩ Phong quyết tâm muốn cho càng nhiều người nhìn thấy hắn với tiểu vương hậu ở bên nhau.

Dắt tay! Đây là tiếng lòng của mọi người, bất luận vị giống cái kia cùng đại đế là cái quan hệ gì, đều là người đáng giá kết giao.

Dung An không biết nhanh như vậy đã bị Mặc Sĩ Phong đánh ký hiệu, làm một cái linh hồn đến từ địa cầu lại ở tinh cầu xa xôi ngây người nhiều năm, cậu còn chưa biết mình cả đời này đã bị người ta trói định, không có cách nào giãy giụa.

Nếu Dung An biết điều này, cậu nhất định sẽ tự sa ngã mà nghĩ, hoàng cung thật tốt a, quần áo tới nâng tay cơm tới há mồm, về sau là có thể làm một trạch nam. /(ToT)/~~, chỉ là lúc không biết, thì giãy giụa một chút, muốn cứu vớt một chút.

Nghe Mặc Sĩ Phong muốn đưa mình đến phòng học, Dung An cũng không phản bác, đối phương là đại đế, mình có thể phản bác sao, có thể sao, vạn nhất đối phương không cao hứng, làm khó dễ mình thì phải làm sao, ra khỏi tinh hệ đều thành nan đề.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.