Trọng Sinh Vị Lai Chi Vương Đích Kỳ Lân

Chương 44: Chương 44: Tương thân tái sự




Edit: Dĩm Dĩm

◇◇

Sau khi hạ tuyến, Dung An đúng thật là bò lên giường ngủ, chỉ là không bao lâu lại mở to mắt. Hôm nay Lâm Hoa Nam rất kỳ quái, đang êm đẹp lại nói những lời này, là muốn nhắc nhở mình, hay đối phương đã biết mình cũng muốn tham gia thi đấu.

Cuộc thi đấu này quan trọng như vậy sao, quan trọng đến nỗi Lâm Hoa Nam tinh thần hoảng hốt. Dung An nhớ tới trước đó ở trên mạng nhìn thấy cái gọi là bảng xếp hạng, Lâm Hoa Nam hẳn là biết rất nhiều tri thức về phương diện này, bằng không sẽ không có nhiều người duy trì y như vậy.

Cuối cùng, Dung An vẫn không nghĩ nhiều nữa. Thi đấu còn chưa có bắt đầu, nghĩ nhiều như vậy tự làm mình khẩn trương.

Mặc Sĩ Phong cùng trưởng lão trò chuyện xong, lúc này mới tới tìm Dung An. Nhìn thấy Dung An biến thành Kỳ Lân đôi mắt trừng to cuốn tròn ở đằng kia, Mặc Sĩ Phong không khỏi cảm thấy buồn cười, nguyên bản muốn làm biểu tình lạnh nhạt giáo dục tiểu vương hậu, hiện tại cũng không có cái tâm tư này. Lại nói bản thân tiểu vương hậu cũng đã bị thương, uống xong dược tề lại ngủ rất trầm, làm sao biết chính mình bị người ôm đi đây.

Đi đến mép giường, Mặc Sĩ Phong mềm nhẹ đem Kỳ Lân ôm vào trong ngực mình, giúp Kỳ Lân thuận thuận mao, “Người ngoại tinh đẹp sao?”

Vươn chân trước, gãi gãi mu bàn tay Mặc Sĩ Phong, thế nhưng trảo không nát mu bàn tay đối phương, Dung An không khỏi vươn đầu lưỡi liếm liếm đệm thịt của mình. Trong đầu hiện lên hình ảnh đệm thịt giẫm trên mặt đất, Dung An lại dừng lại động tác, năm đó khi ở địa cầu còn chưa từng nghĩ tới muốn liếm tay, đến lúc đến thế giới thú nhân này lại luôn không thể khắc phục thiên thính động vật, quả nhiên cả đời này không giống với đời trước.

Nhẹ nhàng đẩy tay Mặc Sĩ Phong ra, Dung An nhảy sang một bên biến thành hình người, khi ở hình thái Kỳ Lân nói chuyện với đối phương, đối phương hoàn toàn nghe không hiểu được chứ, cũng giống như mình nghe không hiểu lời đối phương nói khi ở hình thú.

“Giống nhau đi.” Chính là so với mình lớn lên dương cương hơn một chút, Dung An thật sự phun một ngụm nước bọt, một đám này lớn lên đều soái khí hơn mình, mà mặt mũi của mình dễ dàng làm người nghĩ đến nữ nhân, một chút đều không vui.

“Hắn là vương tử được vương thượng Y Tháp Tinh hệ coi trọng nhất,” Mặc Sĩ Phong vỗ nhẹ tay Dung An, “Cũng là vương tử có khả năng bước lên vương vị nhất.”

Muốn trở thành vương của một cái tinh hệ to như vậy, tất nhiên phải có chút thủ đoạn. Mặc Sĩ Phong không cho rằng Magar là một người sạch sẽ, một vương tử mà chỉ mang theo một ít người đến Già Mã Tinh hệ mua linh quả, này cũng coi như là năng lực, cũng không sợ thú nhân bọn họ một chút không cao hứng, liền diệt hắn. Rốt cuộc thì vương của Y Tháp tinh hệ cũng không chỉ có một cái vương tử này, lấy tình huống dịch bệnh hiện giờ của Y Tháp tinh hệ mà nói, vương của bọn họ cũng không dám đắc tội Già Mã Tinh hệ.

Magar nếu chết ở Già Mã Tinh hệ, mà có thật sự đã chết, phụ thân hắn cũng không có khả năng vì hắn báo thù. Bởi vậy, Mặc Sĩ Phong có thể cho Dung An thấy cái người ngoại tinh này, lại không có khả năng để hai người có nhiều tiếp xúc.

“Thì ra là thế.” Làm một người địa cầu, Dung An tỏ vẻ cậu đối với chuyện tinh hệ loanh quanh lòng vòng thật sự không rõ, cái này so với xã hội phong kiến còn phức tạp hơn.

Rõ ràng đã đến thời đại tinh tế rồi, không phải càng nên chú ý dân chủ bình đẳng, không nên có giai cấp xã hội sao, chính là Già Mã Tinh hệ lại không phải như vậy, mấy cái tinh hệ chung quanh tựa hồ cũng không phải như vậy.

Dung An khó hiểu thì khó hiểu, cũng sẽ không đi nói chế độ người ta có bao nhiêu không tốt, rốt cuộc mấy thứ này đều là người có năng lực đặt ra.

“Ngày mai để cho hắn đem tiền bồi thường thiệt hại tinh thần, phí chữa bệnh đều gửi qua cho em.” Mặc Sĩ Phong còn nhớ kỹ người Magar mang đến thương tổn đến tiểu vương hậu, đối phương còn ý đồ lợi dụng tiểu vương hậu, không cho đối phương ra chút máu, đối phương còn thật cho rằng Già Mã Tinh hệ dễ khi dễ.

Hiền lành, có đôi khi chính là biểu hiện sự yếu đuối. Mặc Sĩ Phong vẫn luôn cho là như vậy, có thể đối với người hữu hảo, nhưng nhất định phải có một mức độ, tuyệt đối không thể quá mức lương thiện. Ngẫu nhiên hủy diệt một cái tinh cầu dân bản xứ gì đó, đây cũng là thuận đường, cũng có thể để tinh hệ chung quanh hiểu rõ thú nhân bọn họ lợi hại.

Chưa nghĩ tới lời ngầm của Mặc Sĩ Phong, Dung An gật đầu, “Quá ít thì không cần gửi cho tôi.”

Ngày hôm sau, Magar đúng thật là gửi cho Dung An không ít điểm thông dụng, gửi xong điểm thông dụng, Magar thở dài một hơi nhẹ nhõm. Chuyện này cuối cùng cũng kết thúc viên mãn, một chút thương trên mình này cũng không cần thiết so đo, lại còn so đo, linh quả kia thật sự không có cách nào mua được.

“Cái giá này……” Magar nhìn đến giá linh quả trên hiệp ước, khiếp sợ, loại linh quả bậc 1 này ở Già Mã Tinh hệ cũng không ai muốn được chứ, cơ bản chỉ coi như hoa quả bình thường mà bán.

“A.” Mặc Sĩ Phong cười lạnh, “Nếu không đổ!”

Thú nhân bọn họ cũng không thiếu chút tiền này, Mặc Sĩ Phong không cho rằng bọn họ nhất định phải bán linh quả cho Magar, xuất khẩu cho tinh hệ khác làm hoa quả cũng được, thế giới này cũng không khuyết thiếu người ngoại tinh hợp tác với thú nhân.

Magar nghe được ‘đổ’ thịt liền đau, cái này đối với bọn họ là thuốc hay, còn đối với người khác chính là rác rưởi. Ngại chọc thêm chuyện, hiện giờ đối phương chịu bán linh quả cho bọn hắn đã rất không tồi, bởi vậy Magar cũng không so đo gì nữa, còn không phải là dùng nhiều điểm thông dụng một chút thôi sao, Y Tháp Tinh hệ của bọn họ không có nghèo đến chút tiền ấy đều ra không nổi.

Nói xong giá, Magar đưa ra đề nghị đi xem tiểu vương hậu, Mặc Sĩ Phong không có đáp ứng. Magar bất quá chỉ là một cái vương tử ngoại tinh chướng mắt, trước đó còn ôm tiểu vương hậu của mình đi, hiện tại còn nhìn cái gì.

Magar xấu hổ cười một cái, vị đại đế này lòng dạ đúng là hẹp hòi, còn so đo với bọn họ như thế.

Hết thảy đều đã nói thỏa đáng, Magar vẫn không gấp gáp mang theo người rời khỏi Đế Tinh, ngược lại chuẩn bị ngốc lại một đoạn thời gian. Muốn hiểu biết thêm tri thức liên quan đến linh thực linh quả, đương nhiên hắn cũng biết Y Tháp Tinh hệ rất khó nuôi trồng thành công loại linh thực này.

Lúc Magar cùng Mặc Sĩ Phong trao đổi chuyện linh quả, Dung An lại chạy lên mạng.

Võng hữu lại tiếp tục thảo luận người có khả năng thắng lợi trong thi đấu linh quả, thậm chí còn bỏ tiền đặt cược. Dung An cạn lời, mình có nên đi đặt cược hay không đây, chỉ là quỷ mới biết ai sẽ thắng. Ở trong mắt cậu, ai cũng đều có khả năng sẽ thắng, có lẽ sẽ có hắc mã xuất hiện.

Dung An tuy rằng phát hiện chính mình có thể vận dụng tinh thần lực phát hiện trạng huống bên trong linh quả, nhưng cái này rõ ràng còn chưa đủ, cậu còn chưa hiểu làm thế nào để nuôi trồng linh thực, trong không gian không tính, những linh thực đó đều là tự mình sinh trưởng, mà không phải nhân công đào tạo.

Thế giới thú nhân cũng có linh thực hoang dại, nhưng rất thưa thớt, không thể nào thỏa mãn được thú nhân. Linh quả hoang dại hiệu quả càng tốt, nhưng có linh thực hoang dại lớn lên rất bí ẩn, không phải ai cũng có thể tìm được. Dung An biết điểm này, cậu cũng muốn học tập làm thế nào dò xét linh thực hoang dại. Chỉ là lòng người không đủ rắn nuốt voi, cậu hiện tại còn không có nhiều tinh lực đi học tập.

Hôm nay, Dung An không gặp được Lâm Hoa Nam, Lâm Hoa Nam cũng không có tìm cậu. Nhưng thật ra Bạch Lão Đầu để cậu đi tìm một người, Dung An trầm mặc, hiện tại đều đã là lúc nào rồi, có việc liền trực tiếp gửi tin tức, video trực tiếp cũng ok a, tìm mình làm bồ câu đưa tin làm cái gì.

Bạch Lão Đầu để Dung An tìm người trùng hợp là một vị giám khảo trong thi đấu linh quả, Dung An mang một gương mặt hệ thống rất khó làm việc, khuôn mặt đều mau nứt ra. Bạch Lão Đầu lúc này còn để mình tìm giám khảo, xác định không phải muốn mình sớm thua trận thi đấu sao.

“Nói cho Bạch Lão Đầu, ta không có khả năng nhận hối lộ!” Vị này giám khảo lời lẽ chính đáng dặn dò.

Dung An trầm mặc, Bạch Lão Đầu rốt cuộc viết cái gì trên giấy, làm vị giám khảo này không vui như vậy.

Kỳ thật Bạch Lão Đầu cũng không có viết cái gì đặc biệt, cũng chưa nói đến lúc đó cho đối phương nhiều hay ít điểm thông dụng, chỉ nói người trước mặt chính là đồ đệ của mình.

Bởi vậy, vị giám khảo này liền tưởng Bạch Lão Đầu để mình thấy đồ đệ của đối phương, còn không phải là muốn mình giúp đỡ một phen sao, sao có thể. Bạch Lão Đầu trước kia không phải còn đối với đồ đệ của mình tiến hành các loại bắt bẻ, các loại không hài lòng sao, hiện tại còn muốn mình làm cái gì.

Vị giám khảo này hiểu lầm, Bạch Lão Đầu căn bản không muốn vị giám khảo này có thể cho Dung An nhiều điểm, chỉ là đơn thuần muốn cho vị giám khảo này nhìn đồ đệ của mình một cái, tuy rằng còn chưa chân chính bái sư, nhưng kia cũng là tự mình dạy ra, để cho những người này nhìn một cái, đến lúc đó nếu muốn xuống tay đối phó mặt hệ thống, người này cũng không có việc gì.

Nếu Dung An cùng vị giám khảo này biết ý nghĩ chân chính của Bạch Lão Đầu, bọn họ nhất định phi thường muốn đánh Bạch Lão Đầu, cái quỷ gì a.

“Đây là hiểu lầm.” Dung An đau đầu, cậu đã cảm nhận được ánh mắt khinh bỉ của người chung quanh.

Nima, mình căn bản không nghĩ đến hối lộ bọn họ, cũng không nghĩ đến giám khảo cho mình điểm cao, Dung An chỉ cảm thấy Bạch Lão Đầu đào một cái hố to, làm mình cam tâm tình nguyện nhảy xuống, sau khi nhảy xuống mới phát hiện cái này hố thật sự quá lớn.

“Cái gì là hiểu lầm, Bạch Lão Đầu kia không hề thay đổi!” Người này cười lạnh, “Cậu vẫn là tự giải quyết cho tốt, đừng bị sư phụ của cậu bán.”

Bị đuổi ra Dung An yên lặng đi trở về,  ̄へ ̄, Bạch Lão Đầu quá không phúc hậu.

Hai mươi phút sau, Dung An rốt cuộc trở lại trong tiệm, u oán, “Ông ấy nói ông ấy không nhận hối lộ.”

“Nha, Mặt Hệ Thống, không nghĩ tới cậu tuổi còn trẻ đã nghĩ đến thu mua người, việc này không thể được,” Bạch Lão Đầu lắc đầu, “Cậu một cái thú nhân thu mua giám khảo làm cái gì, về sau thật đúng là tính toán tìm một thú nhân gả đi?”

Rốt cuộc là ai muốn hối lộ, nghe Bạch Lão Đầu nói lời này, Dung An lại cảm thấy mình muốn thu mua giám khảo.

“Không có,” Dung An hắc tuyến, “Sau khi ông ấy nhìn thư tín của ngài, mới nói chuyện hối lộ.”

Cho nên không cần đem chuyện này cưỡng chế quăng lên trên người người khác, Dung An hoài nghi có phải phương thức Bạch Lão Đầu biểu đạt có sai hay không?

“Đó chính là do đầu ông ta động kinh,” Bạch Lão Đầu châm chọc, “Ông ta năm đó không phải còn nghĩ thu mua giám khảo sao, sau lại không thành công, hiện tại liền tưởng cậu muốn thu mua ông ta.”

Bạch Lão Đầu nói rất có đạo lý, chính mình vậy mà không có lời gì để nói. Dung An cạn lời, dứt khoát ngồi qua một bên.

Thấy Mặt Hệ Thống không muốn cùng mình nói chuyện, Bạch Lão Đầu không vui, “Còn không phải là để cậu đưa một phong thơ, trở về liền xụ mặt, người không biết còn tưởng rằng cậu là sư phụ ta, còn có muốn lăn lộn, không muốn làm liền cút cho ta, lại đến phong sát?”

Tuy rằng sớm đã quen phương thức Bạch Lão Đầu nói chuyện, nhưng nghe đến hai chữ ‘phong sát’, Dung An chỉ cảm thấy Bạch Lão Đầu đầu có hố, trắng mắt liếc đối phương một cái. Già Mã Tinh hệ lớn như vậy, muốn phong sát một người rất khó, cùng lắm thì không xuất hiện ở trước mặt công chúng, vì người thường phục vụ.

Nhìn thấy Mặt Hệ Thống không có phản ứng khác, Bạch Lão Đầu ho nhẹ, ai, hiện tại người trẻ tuổi a, thiệt tình không dễ lừa dối. Bạch Lão Đầu nói thầm hai câu liền rời khỏi tiệm, vẫn nên đi tìm người khác tâm sự.

Ước chừng mười phút sau, Roger cùng một vị đồng hoc hệ cách đấu hệ vào trong tiệm, bọn họ xem như là khách quen của cửa hàng này, chỉ là ngày thường đa số chỉ ở giao diện trực tiếp chụp linh quả, không có đến trong tiệm.

Lúc này, Roger vừa lúc nghĩ đi nhiều một chút, nhìn xem có thể gặp được đồng học hệ cơ giáp cách vách hay không. Trên thực tế, gã muốn gặp chính là Dung An.

Đi vào trong tiệm, Roger liền nhìn đến gương mặt hệ thống quen thuộc kia, vội đi lên đi, “Đồng học, cậu thế nào lại ở chỗ này?”

Roger cho rằng đối phương chính là mặt hệ thống mình gặp ngày đó ở khu PK, chỉ là mỗ đồng học ở hệ cơ giáp.

Thấy Roger đi đến trước mặt mình, thân thiết cùng mình chào hỏi, Dung An nghi hoặc, đối phương nhận ra mình? Ngay sau đó nghĩ đến ngày đó khi ở khu PK, mình cũng mang mặt hệ thống mặt giống cái này xuất hiện, chỉ đổ thừa mình quá lười, lười đổi một cái mặt hệ thống khác.

“Xin hỏi hai vị có nhu cầu gì?” Dung An không trực tiếp trả lời Roger.

Roger thấy đối phương không đáp lại mình, hơi hơi ngây người, ngay sau đó nghĩ đến trên mạng có rất nhiều người dùng này một gương mặt hệ thống. Bởi vậy, người này rất có khả năng cũng không phải người mình nhận thức.

“Ngượng ngùng, xem các cậu đều mang mặt hệ thống giống nhau, hiểu lầm các cậu là cùng một người.” Roger ngượng ngùng, chính mình không nên phạm loại sai lầm cấp thấp này.

Nghe thấy Roger nói như vậy, Dung An cũng an tâm rồi, phải biết rằng khi ở khu PK, tuy rằng cũng mang cùng mặt hệ thống, nhưng ở khu PK mặt hệ thống không có đặc thù mã hóa, không giống ở trong tiệm còn có mã hóa. Việc này thuyết minh đối phương cũng không nhận ra mình.

“Đừng nói hiểu lầm,” Thú nhân đứng ở một bên không kiên nhẫn, “Không phải muốn mua linh quả sao, như thế nào lại ở đây lải nhải.”

“Này liền nhìn xem.” Roger vội nói, hơi xấu hổ, còn tốt là đồng học không có truy vấn chuyện khác.

Linh quả ở cửa hàng này so với cửa hàng khác tiện nghi hơn một chút, tương đối thích hợp với học sinh như Roger vậy. Lúc Roger đang xem linh quả, Dung An cũng không tiến lên giới thiệu, thú nhân một đám đều biết cái dạng linh quả gì bọn họ có thể dùng, tuy tri thức về phương diện này thiếu thốn so giống cái, á thú nhân.

Làm một người dị loại đến từ địa cầu, Dung An hiện tại cũng không đi so đo mình hiện tại biết được bao nhiêu, cậu đang từ từ bổ về.

“Nghe nói phần thưởng lúc thi đấu là linh quả vấp 7,” Đồng học của Roger nói, gã mấy ngày nay vẫn luôn chú ý tin tức liên quan đến cuộc thi linh quả, tuy rằng người dự thi nhiều nhất là giống cái cùng á thú nhân, nhưng cũng có một bộ phận thú nhân dự thi là muốn lấy linh quả cấp 7 đi, “Rất hữu dụng, muốn thử một lần hay không? Hiện tại báo danh còn kịp.”

“Không cần thiết,” Roger cũng biết tin tức về phương diện này, nhưng gã không muốn đi tranh, hơn nữa bọn họ so ra kém cũng kém nhân sĩ chuyên nghiệp người ta, “Chi bằng tìm giống cái có khả năng đoạt giải.”

“Vậy đi tìm,” Thú nhân đồng học kiến nghị, “Lấy điều kiện của cậu, chắc có thể tìm được một người thích hợp. Ai, đồng học chung quanh đều bắt đầu tìm, hy vọng mau chóng tìm được một giống cái hoặc là á thú nhân thích hơp, như vậy về sau linh quả cơ bản đều tới tay.”

Trong đầu Roger hiện lên thân ảnh một người, sau đó cái gì cũng chưa nói, tiếp tục chọn lựa linh quả.

Đứng ở một bên bị bắt nghe Roger bọn họ đối thoại Dung An khóe miệng kéo kéo, thú nhân luôn chú ý linh quả, chú trọng thực lực như vậy. Dung An cũng có thể lý giải bọn họ, rốt cuộc thì bốn phía tinh hệ đều tràn ngập nguy hiểm, thời đại tinh tế chính là như thế, không giống người địa cầu luôn nghĩ đến người ngoại tinh, nhưng cũng không gặp ngoại tinh nhân xâm lược địa cầu.

Giờ phút này, Dung An lại nghĩ đến nếu là địa cầu và nơi bọn họ ở là cùng vũ trụ, mà không phải vũ trụ song song, như vậy người địa cầu hiện tại đang làm cái gì. Có phải còn an tường mà cô độc hay không, các quốc gia trên địa cầu có phải đang đấu tới đấu đi hay không, có nghĩ đến cùng phát triển cộng đồng đối phó người ngoại tinh vô cùng có khả năng xuất hiện không.

Dung An hoàn toàn không có phát hiện mình nghĩ xa, chờ đến khi có người gọi mình, Dung An mới lấy lại tinh thần. Lúc này, Roger cùng đồng học của gã cũng đã rời khỏi tiệm.

Sau khi hạ tuyến, Dung An liền nhìn thấy Mặc Sĩ Phong đứng ở một bên, vội từ ra khỏi kho giả thuyết.

“Trên mạng có chuyện gì vui vẻ?” Mặc Sĩ Phong phát hiện tiểu vương hậu mấy ngày nay luôn ngâm mình ở trên mạng, trước đó còn đi tham gia cơ giáp, nhưng tiểu vương hậu lại không giống như một người thời thời khắc khắc đều muốn tham gia cơ giáp, “Không bỏ được hạ tuyến?”

“Không có, chỉ là qua hai ngày chuẩn bị tham gia thi linh quả,” Dung An không có giấu diếm Mặc Sĩ Phong chuyện này, “Hy vọng sẽ không thua quá khó coi.”

“Sẽ không.” Mặc Sĩ Phong hơi kinh ngạc, không nghĩ tới tiểu vương hậu sẽ đi tham gia chuyện nhàm chán như vậy.

Nói là thi đấu linh thực linh quả, kỳ thật cùng việc thú nhân tuyển chọn giống cái, á thú nhân không có gì khác biệt. Thông qua thi đấu này, thú nhân dễ dàng có thể hiểu biết giống cái cùng á thú nhân nào có nghiên cứu phương diện linh thực linh quả, cũng giúp bọn họ tìm kiếm bạn lữ thích hợp cho mình, một đám đều hy vọng tìm người có năng lực mạnh.

Đại đế nghiêm trang làm Dung An nghi hoặc, “Thi đấu này rất quan trọng?”

“Không trọng yếu,” Mặc Sĩ Phong cười khẽ, xoa xoa đầu Dung An, “Tới, trước ngồi xuống.”

“Tất cả mọi người đều rất chú trọng thi đấu này.” Lâm Hoa Nam cũng tham gia, trong đầu Dung An lại hiện lên lời nói quái dị của Lâm Hoa Nam ngày hôm qua, đối phương nhất định rất coi trọng thi đấu này.

“Bày ra thực lực, tương lai có thể tìm được một thú nhân càng tốt càng mạnh,” Mặc Sĩ Phong ho nhẹ, “Em đã có bạn lữ, không cần lo lắng chuyện khác.”

Ta triệt thảo tập võng, Dung An nháy mắt hiểu rõ những cái võng hữu vì sao nhiệt tình thảo luận thi đấu này như vậy, cho dù đây là thi đấu giả thuyết trên mạng, nhưng thực lực ở thế giới giả thuyết cùng thế giới hiện thực trên cơ bản bằng nhau. Đám võng hữu kia sao mà đang nói người thi đấu thắng lợi, rõ ràng là đang thảo luận ai càng thích hợp làm tức phụ.

“Lo lắng cái gì, chỉ là nghĩ làm thế nào nháy mắt hạ gục bọn họ.” Cùng với như thế nào bị những người khác nháy mắt hạ gục, Dung An xem thường.

“Hành, thời điểm thi đấu, ta đi duy trì em.” Mặc Sĩ Phong nghĩ Dung An chính là tiểu vương hậu của mình, Kỳ Lân thực lực nhất định không kém, hơn nữa tiểu vương hậu có không gian, liền tính thua cũng sẽ không có thế nào.

Mặc Sĩ Phong cũng không nói cho Dung An, Kỳ Lân đều khinh thường tham gia loại thi đấu này. Nhưng tiểu vương hậu cảm thấy hứng thú, vậy tham gia tham gia.

Dung An tự hỏi mình dùng chính là võng danh tham gia, mặt hệ thống có gì tự hào đâu, nếu để Mặc Sĩ Phong biết, như vậy Bạch Lão Đầu có phải rất nhanh sẽ biết mình là ai hay không?

“Tạm thời không nói cho anh tôi là người nào,” Dung An nói, “Khi thi đấu, anh có thể đoán một người.”

Mặc Sĩ Phong vuốt cằm, đây là lạc thú mới của tiểu Kỳ Lân? Xác thật rất có tình thú, “Ta đây liền đoán xem tiểu vương hậu của ta là ai, nhất định ánh mắt đầu tiên liền nhìn ra em.”

 ̄△ ̄, nếu từ ánh mắt đầu tiên đối phương liền nhìn ra mình, như vậy cậu liền mặc kệ hai cái cửa kia, cũng không yêu cầu đối phương lấp lại. Dung An cho mình một cái lý do thực tốt, không hề đi quản cửa nhỏ liên thông giữa hai cái phòng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.