Kết thúc hội
nghị, Hứa Lập cùng Triệu Quốc Khánh cùng nhau trở lại chính quyền thị
xã. Hai người vào văn phòng Hứa Lập ngồi uống trà nói chuyện.
- Cục công an các anh có hai phó cục trưởng bị khởi tố, một người bị cách chức, ba vị trí trống đó anh có ý kiến gì không?
Cục công an là cơ quan chấp pháp, có thể nói là ngành khá quan trọng ở
Vọng Giang. Nếu không Hứa Lập cũng đâu điều Triệu Quốc Khánh tới đây
khống chế ngành quan trọng này cho mình chứ? Mà vụ án Trịnh Quân Ba lần
này cũng tạo thành chấn động rất lớn đối với lãnh đạo Cục công an. Trong chín thành viên đảng ủy có ba người ngã ngựa phân biệt là phó cục
trưởng Dương Chấn, Vương Bân, Lâm Sâm. Hứa Lập có ý để Triệu Quốc Khánh
nhân cơ hội này hoàn toàn nắm giữ tất cả lực lượng cục Công an. Về phần
Miêu Chí Văn do kịp thời quay đầu nên giờ đã thành thủ hạ đắc lực của
Triệu Quốc Khánh trong Cục công an.
Triệu Quốc Khánh trầm ngâm một lúc rồi nói:
- Ý của tôi là để Giang Phong – đại đội trưởng đội phòng cháy chữa cháy
phụ trách công tác trị an, đồn công an, phòng cháy; để Diêu Kim Minh –
chánh thanh tra chủ quản công tác cảnh sát giao thông. Để Củng Quân –
đội trưởng đội cảnh sát hình sự chủ quản công tác cảnh sát hình sự, kinh tế. Để nguyên chánh văn phòng Miêu Chí Văn phụ trách mảng thanh tra. Về phần chọn ai làm đội trưởng đội phòng cháy chữa cháy thì tôi cảm thấy
nên nghe ý kiến các đồng chí khác.
- Anh muốn trọng dụng bốn người theo mình ư? Không có vấn đề gì chứ? Đừng để tới lúc nào đó bốn người này sẽ kéo anh xuống đấy.
- Yên tâm, bốn người này tôi tin được. Hơn nữa tôi có quan hệ khá tốt
với chính ủy Ngô Quốc Long và phó cục trưởng thứ nhất Vạn An Hùng, từ
nay về sau mời lãnh đạo cứ yên tâm khi nghĩ tới Cục công an Vọng Giang.
Tôi cam đoan đều là tinh anh, bất luận nhiệm vụ khó khăn nào ở trong tay chúng tôi, chúng tôi đều có thể cam đoan hoàn thành nhiệm vụ.
- Ừ, được rồi, tôi cũng không nói nhiều. Còn các vị trí chưa được xác
định cũng cần nhanh một chút, xác định xong thì giao bản danh sách cho
Hà Trường Giang, lúc ấy tôi cũng thông báo cho Hà Trường Giang một
tiếng, cam đoan việc điều chỉnh nhân sự lần này của Hà Trường Giang các
anh sẽ không có vấn đề gì.
Tiễn Triệu Quốc Khánh. Hứa Lập lại tìm chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật Diêu Quế Tĩnh.
Hứa Lập tìm mình có mục đích gì, Diêu Quế Tĩnh biết rõ. Cho nên khi Hứa
Lập hỏi Diêu Quế Tĩnh có ứng viên thích hợp nào cho chức phó Ban tổ chức cán bộ cùng phó cục trưởng cục Nhân sự không, Diêu Quế Tĩnh lập tức
biết ngay hai vị trí đó là dành cho mình. Diêu Quế Tĩnh cũng không có
khách khí, suy nghĩ một chút rồi đề cử hai người.
Tiếp theo Hứa Lập phân biệt nói chuyện với trưởng ban tuyên giáo Lâm Sâm cùng chính ủy quân khu Vọng Giang – Trương Quảng Quỳnh, để bọn họ mỗi
người đề cử hai cán bộ cấp phó trưởng phòng. Cuối cùng Hứa Lập mới tìm
chủ tịch Mặt trận tổ quốc Lăng Chí Viễn.
Lăng Chí Viễn không có chuẩn bị về việc này. Khi Hứa Lập bảo y có thể
làm phó bí thư thị ủy, phó thị trưởng thường trực Vọng Giang, Lăng Chí
Viễn mãi không mở miệng, hai tay nắm chặt vào nhau. Mình đã 50 tuổi, nếu qua 55 chỉ sợ cũng không có hy vọng tiến thêm một bước nữa.
Lăng Chí Viễn vốn tưởng rằng mình sẽ làm tới chức chủ tịch Mặt trận tổ
quốc là thôi, ai ngờ vì giúp Hứa Lập một việc nhỏ rồi mình lại có cơ hội tiến thêm.
Tuy nói chủ tịch Mặt trận tổ quốc và phó thị trưởng thường trực đều là
cấp phó huyện, đều là thường vụ thị ủy nhưng khác biệt là rất lớn. Mặt
trận tổ quốc chủ yếu là chấp hành phương châm, chính sách chung của Mặt
trận tổ quốc trung ương, tỉnh, thị xã Tùng Giang; nghiên cứu thực hiện
phương châm chính sách, thực hiện chỉ đạo của lãnh đạo Đảng, triển khai
trọng điểm công tác chống phản động, phụ trách an bài các đồng chí ngoài Đảng, liên lạc với các đồng chí đại biểu trong giới công thương nghiệp; chỉ đạo công tác dân tộc, tôn giáo… tăng cường đoàn kết dân chúng, giữ
gìn ổn định xã hội; liên lạc với các tổ chức liên quan ở Đài Loan, thúc
đẩy chính sách một Trung Quốc; chú ý các sóng phát thanh, truyền hình
Đài Loan.
Mà Vọng Giang ở đất liền cách xa Đài Loan như vậy, căn bản không có xuất hiện sóng truyền hình, phát thanh gì của Đài Loan cả. Mà số dân tộc
thiểu số ở Vọng Giang chỉ chiếm 2% tổng dân số toàn thị xã, vì thế công
tác dân tộc tôn giáo về cơ bản cũng không có việc. ..
Cho nên tuy Lăng Chí Viễn là thường vụ thị ủy, cán bộ cấp phó huyện
nhưng tới cuối năm đều buồn ba vì tiền hiêu đãi hàng năm, chứ càng đừng
nói tiền thưởng hàng năm cho cán bộ, nhân viên Mặt trận tổ quốc.
Lăng Chí Viễn lúc này mới cảm thấy lúc đầu ủng hộ Hứa Lập chỉ sợ là
quyết định chính xác nhất từ lúc mình chào đời tới giờ. Hơn nữa Hứa Lập
có xu thế phát triển rất lớn, mình chỉ cần bám chặt gốc cây này không
chừng trước khi rút lui được lên làm cấp chính huyện. Cho dù giải quyết
không được đãi ngộ cấp độ đó thì có thể làm ở chức phó thị trưởng thường trực vài năm thì nửa đời còn lại của mình cũng không có gì lo lắng nữa.
Lát sau Lăng Chí Viễn kích động nói:
- Cảm ơn thị trưởng Hứa đã tín nhiệm. Ở cương vị công tác mới tôi nhất
định cố gắng làm việc, không phụ sự tín nhiệm của lãnh đạo dành cho tôi.
Hứa Lập gật đầu nói:
- Sau hội nghị Đại hội đại biểu nhân dân thị xã, tôi có thể sang thị ủy
công tác, Tô Quảng Nguyên sẽ sang chính quyền. Tôi hy vọng lúc đó anh
phối hợp tốt với công việc của Tô Quảng Nguyên, cùng phát triển Vọng
Giang.
Lăng Chí Viễn nghe Hứa Lập nói như vậy tức là việc mình làm phó thị
trưởng thường trực là chắc chắn. Hơn nữa Lăng Chí Viễn cũng nghe rõ ý
Hứa Lập, mình là người sẽ chia quyền lực bên chính quyền với Tô Quảng
Nguyên, điểm này đương nhiên không có vấn đề. Lăng Chí Viễn lập tức tỏ
thái độ.
- Thị trưởng yên tâm, mặc kệ ai làm thị trưởng tôi đều phối hợp tốt,
đương nhiên chính quyền cũng nhất định phải nằm dưới sự lãnh đạo của
đảng ủy thì mới cam đoan được tư tưởng chính xác.
Nhìn Lăng Chí Viễn có chút đắc ý, Hứa Lập nhíu mày, mình không đề bạt Đổng Dương Minh thứ hai chứ?
- Lão Lăng, Đổng Dương Minh là vết xe đổ. Anh lên vị trí kia nhất định
phải chú ý bản thân, tuyệt đối phải chú ý hình tượng của mình.
Lăng Chí Viễn nghe xong không khỏi đổ mồ hôi, chút đắc ý biến mất ngay.
Hứa Lập nhắc nhở mình rõ ràng như vậy là không coi mình làm người ngoài, phương diện khác cũng là vì Hứa Lập cũng nhìn ra chút tâm tư của mình.
- Vâng, vâng, vâng, tôi nhất định sẽ chú ý.
Lăng Chí Viễn sợ Hứa Lập tức rồi sẽ đưa phú quý sắp ở trong tay mình sang cho người khác.