Trọng Sinh Vi Quan

Chương 462: Chương 462: Gặp ở Long Cung




Phạm Ngọc Hoa nghe Hứa Lập miêu tả không khỏi giật mình với ý tưởng này. Cô thầm nói Hứa Lập chẳng những giỏi về chính sự, hắn còn hiểu sâu về máy tính, mạng như vậy. Mình đúng là còn nhiều điều chư hiểu hắn.

Thiên Nguyệt cam đoan như vậy, Hứa Lập không để ý. Còn vài năm nữa trò nông trại vui vẻ kia mới được nghiên cứu ra, sau đó phải một năm sau mới được đưa lên mạng và thu hút người chơi. Thiên Nguyệt vì có mình đưa ra ý tưởng mà không cần phải suy nghĩ, cô bé chỉ cần từng bước hoàn thiện, tạo ra các đồ họa liên quan, tính toán hợp lý thời gian các loại rau mầu trưởng thành và phối hợp các đồ dùng cần thiết là đủ.

Nhìn Hứa Lập và Thiên Nguyệt nằm trên giường vẽ này viết kia, Hứa Thành Hữu cùng Đổng Tinh cũng dở khóc dở cười kêu lên:

- Được rồi, ăn cơm thôi, ăn cơm xong rồi viết tiếp.

Thiên Nguyệt không muốn dậy nhưng không chống lại nổi Hứa Lập. Hứa Lập bế cô bé ra bàn ăn, đặt lên ghế và uy hiếp.

- Nếu em không nghe lời thì anh sẽ lấy quyền lợi viết trang web này của em.

Thiên Nguyệt thoáng cái chu môi lên nhưng không dám phản bác Hứa Lập, cô bé chỉ có thể ngoan ngoãn ngồi trên ghế cầm đũa chờ ăn cơm. Nhưng lúc ăn mà đầu óc Thiên Nguyệt như bay đi đâu đó. Cô bé vẫn mải suy nghĩ về trang web thú vị mà Hứa Lập vừa chỉ ra cho mình. Mãi tới khi Hứa Lập khẽ gõ gõ đầu mới làm Thiên Nguyệt bừng tỉnh.

Ăn trưa xong Hứa Lập định gọi Thiên Nguyệt đi dạo phố nhưng ai ngờ cô bé lại nhốt mình trong phòng không chịu ra. Hứa Lập chỉ có thể lắc đầu rồi cùng Phạm Ngọc Hoa đi dạo phố mua thêm ít đồ chuẩn bị cho ngày tết.

Hơn 4h Hứa Lập mới cùng Phạm Ngọc Hoa về nhà. Thiên Nguyệt thấy Hứa Lập về lập tức hăng hái chạy tới trước mặt hai người, cô bé còn cầm một tờ giấy bên trên vẽ hình củ cải, cà chua, rau…

- Đại ca, anh xem em vẽ có đẹp không?

Hứa Lập cầm nhìn, đúng là khá giống hình ảnh mình đã thấy trong nông trại vui vẻ sau này.

- Được, được. Chẳng qua đây đều là ở mức đơn giản nhất, em còn phải học tiếp. Không chỉ có mỗi rau, em còn phải thêm hoa, thêm bối cảnh cùng với thiết kế. Em nhất định phải đi theo giáo viên học thật tốt tranh thủ sang năm viết xong trang web nông trại vui vẻ này.

Thiên Nguyệt gật đầu, đối với cô bé lời Hứa Lập nói như thánh chỉ.

Tối cùng ngày Triệu Bảo Cương tự mình tới nhà đón Hứa Lập và Phạm Ngọc Hoa tới Long Cung dự tiệc. Xe vừa tới cửa Long Cung, đám người Văn Thành, Điền Căn Sinh đã có mặt ở đây đợi bọn họ.

Hứa Lập xuống xe bắt chặt tay Văn Thành:

- Nhị ca sao lại tự ra đón thế này, phải là tiểu đệ đến chúc tết nhị ca mới đúng.

Nói xong hắn chào Điền Căn Sinh ở bên.

- Tam ca.

Văn Thành cũng thân thiết bắt tay Hứa Lập.

- Chúng ta là huynh đệ cần gì khách khí như vậy. Lâu như vậy chú cũng không về ngồi với bọn anh. Đi thôi, bên ngoài lạnh, chúng ta vào nhà nói chuyện.

Nói xong y còn không quên trêu Phạm Ngọc Hoa.

- Em dâu lâu không gặp càng thêm xinh đẹp. Có phải là tiểu đệ của anh chăm xóc tốt không?

Không đợi Phạm Ngọc Hoa lên tiếng, Văn Thành đã kéo Hứa Lập vào Long Cung.

Phạm Ngọc Hoa tức tối dậm chân đi theo phía sau. Triệu Bảo Cương, Điền Căn Sinh cùng với các vị khách khác cũng đi theo. Hứa Lập than thở:

- Nơi này của Nhị ca càng lúc càng kinh doanh tốt hơn. Nơi này không thua gì khách sạn bốn sao ở Tùng Giang rồi.

- Ha ha, đây đều là nhờ phúc của huynh đệ. Mấy năm nay mỏ quặng ở xã Nhị Đạo như gà đẻ trứng vàng, hàng năm anh được hơn 10 triệu tiền cổ tức. Hơn nữa cũng nhờ đó quen biết không ít người. Đặc biệt là Tiếu Lợi Phi lúc rảnh sẽ mang bạn bè tới Giang Ninh chơi. Những người bạn của y đều là người đã đi khắp nơi, chỗ anh nếu không nâng cấp thì không chỉ mất mặt anh, hơn nữa còn mất mặt Tiếu thiếu gia và bí thư Hứa của chúng ta. Các vị đâu còn mặt mũi gì lên Bắc Kinh chứ?

Văn Thành nhìn như nói đùa nhưng không khó để nghe ra ý trong lời nói của y. Nhờ có Tiếu Lợi Phi làm trung gian hơn nữa Văn Thành không thiếu tài chính nên mấy năm qua Long Cung phát triển rất nhanh.

Triệu Bảo Cương ở bên xen vào.

- Đây đều là phúc mà bí thư Hứa mang cho chúng ta. Không riêng gì giám đốc Văn có cuộc sống tốt, ở Giang Ninh chúng ta có ai không nhớ những việc tốt bí thư Hứa đã làm chứ. Chỉ riêng khu mỏ kia đã chống đỡ nửa giang sơn của huyện Giang Ninh chúng ta. Mà bạn của chủ tịch Lý, Tiếu thiếu gia cũng thường xuyên tới Giang Ninh và mang tới không ít cơ hội đầu tư tới Giang Ninh. Năm nay có bảy công ty tới đầu tư vào Giang Ninh thì trong đó có 5 là bạn của chủ tịch Lý và Tiếu thiếu gia. Lát nữa tôi phải thay dân chúng Giang Ninh mời bí thư Hứa một chén để tỏ lòng cảm ơn.

- Không dám nhận, không dám nhận, đây đều là cố gắng của mọi người, tôi chỉ làm trung gian mà thôi. Lại nói hôm nay chúng ta ngồi đây đều là bạn, tôi còn mang theo bạn gái tới nữa nên không nói chuyện công.

Mặc dù sự thật thật là như thế nhưng Hứa Lập cũng không dám tham công. Hắn bây giờ là bí thư thị ủy Vọng Giang, Giang Ninh phát triển dù tốt, công lao mình dù nhiều hơn nữa thì cũng không có quan hệ trực tiếp tới khả năng lên chức của mình. Hứa Lập cũng đánh giá rất cao Triệu Bảo Cương, mình nếu muốn phát triển tiếp ở Tùng Giang thì cũng cần những người đứng đầu huyện như Triệu Bảo Cương ủng hộ.

Phạm Ngọc Hoa ngồi bên nhìn Hứa Lập đã thành trung tâm tại nơi này, nhìn biểu hiện tự nhiên của hắn, cô không khỏi vui mừng. Phụ nữ có ai không muốn tìm được một người chồng tốt, có một gia đình ấm áp chứ?

- Đúng, chúng ta hôm nay là chúc mừng năm mới. Nhân viên, mang đồ ăn lên.

Văn Thành cao giọng gọi.

Triệu Bảo Cương nhân cơ hội giới thiệu những người ngồi đây với Hứa Lập. Ở đây ngoài Hứa Lập, Văn Thành, Triệu Bảo Cương, Điền Căn Sinh, Phạm Ngọc Hoa là người quen cũ ra, hầu hết những người khác Hứa Lập không biết. Nhưng người có thể tham gia buổi hôm nay chắc đều là lãnh đạo chủ yếu của huyện Giang Ninh hoặc là thân tín của Triệu Bảo Cương.

Triệu Bảo Cương giới thiệu từng người với Hứa Lập:

- Mấy vị này gồm phó bí thư huyện ủy Hoa Kiện Đạo, trưởng ban Tổ chức cán bộ Lãnh Lợi Sơn, chánh văn phòng huyện ủy Hầu Hoa, phó chủ tịch huyện Lý Ngọc Ba, trưởng phòng tài chính Vương Hội Quốc…

Hứa Lập gật đầu bắt tay từngngườii. Chẳng qua trong mấy người này chỉ có Hoa Kiện Đạo là Hứa Lập còn biết lúc còn công tác ở Giang Ninh. Khi đó Hoa Kiện Đạo là chánh văn phòng huyện ủy, sau đó lên làm trưởng ban tổ chức cán bộ huyện ủy, bây giờ đã lên được chức phó bí thư huyện ủy, có thể thấy Hoa Kiện Đạo quả thật là thân tín của Triệu Bảo Cương. Nếu không hai cấp bậc kia nhìn thì gần nhưng cách nhau quá xa, bao người cả đời cũng không đi hết đoạn đường này. Về phần những người khác Hứa Lập cũng không quen mấy. Chẳng qua hôm nay Triệu Bảo Cương không mời chủ tịch huyện tới mà chỉ dẫn những người này là có thể thấy bọn họ nhất định là thân tín của Triệu Bảo Cương.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.