Ngay khi toàn thể phòng 308 đang đồng thanh ức hiếp tên béo, người nằm dưới giường Hạng Long vẫn chùm kín chăn không nói một câu. Người này không phải ai khác lại chính là Hứa Lập. Cho đến bây giờ Hứa Lập vẫn thấy như mình đang nằm mơ. Mình lúc ấy rõ ràng trúng năm viên đạn, cũng tận mắt thấy vợ con chết nằm trong vũng máu, mình cũng dần dần rơi vào hôn mê nhưng sao bây giờ lại xuất hiện ở đây? Hứa Lập vẫn còn nhớ không ít chuyện diễn ra ở đại học Bắc Kinh. Lần này có lẽ là lần duy nhất mà toàn bộ phòng ngủ đi đến quảng trường xem lễ chào cờ. Hôm đó mọi người cùng đi xem hết lễ chào cờ rồi ép tên béo chiêu đãi bữa sáng. Hơn nữa bởi vì bữa sáng này Hứa Lập ăn nhiều nhất nên trên đường về trường hắn bị mọi người ép mua cho mỗi người một chai nước, chút tiền còn thừa hắn bỏ ra mua vé số.
Nhưng đó là năm 1998 cách năm mình sống tận mười năm, chẳng lẽ mình lại về mười năm trước? Nếu đây là thật thì Lữ Tĩnh nhất định vẫn còn khỏe mạnh. Mặc dù con mình chưa sinh ra nhưng chỉ cần Lữ Tĩnh còn thì sau này muốn sinh mấy đứa con không phải dựa vào bản lĩnh của mình sao? Chẳng qua Hứa Lập có chút không thể tin tưởng, hắn thậm chí không dám vén chăn ra. Hắn sợ những điều mình vừa nghe chỉ là mơ tưởng, hắn không thể chịu nổi đả kích mạnh đ