Trọng Sinh Vi Quan

Chương 432: Chương 432: Nghênh đón tiễn đưa




Hứa Lập rất chân thành nhìn Phạm Ngọc Hoa rồi nói:

- Anh sẽ dành cho em hôn lễ hoàn mỹ nhất, để em thành cô dâu hạnh phúc nhất trên thế giới.

Phạm Kiệt ở bên cười ha hả nói:

- Được rồi, hai đứa này đừng nói chuyện tình cảm trước mặt tôi. Tiểu Hoa, trước khi đi bố sẽ mặt dày điều con tới văn phòng thị ủy, con làm việc dưới tay bí thư Tằng bố cũng yên tâm.

Trong hội nghị cán bộ lãnh đạo toàn thị xã Tùng Giang ngày hôm sau do Tằng Ích chủ trì, trưởng ban tổ chức cán bộ tỉnh ủy Tần Gia Bình tự mình đi tới Tùng Giang tuyên đọc quyết định bổ nhiệm nhân sự của tỉnh ủy. Mà đây cũng là lần đầu tiên Hứa Lập ngồi trên đài chủ tịch của đại lễ đường thị xã Tùng Giang.

Mặc dù Hứa Lập chỉ có thể ngồi ở vị trí cuối nhưng hắn có ưu thế lớn nhất là trẻ tuổi, ở đây không ai dám xem nhẹ vị phó bí thư thị ủy, thường vụ thị ủy Tùng Giang mới có 26 tuổi cả. Rất nhiều người thậm chí Hứa Lập sợ rằng không cần bốn mươi tuổi là có thể ngồi vào vị trí cấp bộ trưởng. Vì thế Hứa Lập tuy xếp cuối trong các thường vụ thị ủy nhưng lại chỉ là nhân vật nóng bỏng chỉ xếp sau bí thư thị ủy Tằng Ích và thị trưởng Hải Đức.

Hội nghị kéo dài tới trưa mới kết thúc một cách viên mãn, người đi đều đứng ra phát biểu, người mới cũng đứng ra phát biểu nhất định sẽ lãnh đạo đưa Tùng Giang đi tới huy hoàng hơn nữa.

Buổi trưa 11 thường vụ thị ủy Tùng Giang do Tằng Ích cầm đầu cùng nhau ngồi tiếp trưởng ban tổ chức cán bộ tỉnh ủy Tần Gia Bình cũng như tiễn ba người sắp điều khỏi Tùng Giang là Cát Binh, Khương Yển, Phạm Kiệt.

Bộ máy lãnh đạo Tùng Giang điều chỉnh lần này có thể nói tất cả đều lên chức vì thế không khí rất nhiệt liệt. Đầu tiên do Tằng Ích thay mặt bộ máy lãnh đạo mới của Tùng Giang chúc rượu mọi người, cũng cảm ơn trưởng ban Tần đường xa tới Tùng Giang để mang tin tức tốt cho mọi người, phương diện khác là tiễn đám người Cát Binh.

Tằng Ích có tình cảm nhiều với vị bí thư thị ủy Cát Binh, hai người đã cùng trải qua không ít mưa gió, sóng vai chiến đấu nhiều năm, chẳng qua bao lời nói đều không nói, cuối cùng chỉ có mỗi một từ được nói ra “Cạn”

Uống rượu là sở trường của Hứa Lập, Hứa Lập đương nhiên không từ chối cơ hội thể hiện. Hơn nữa bởi vì hôm nay mọi người ngồi đây đều có thân phận đặc thù, đồ ăn mang lên rồi nhân viên phục vụ rút đi không ở lại như thường lệ, bởi vì ai biết lát các vị lãnh đạo say rồi làm ra chuyện gì đó mất mặt thì sao? Trong những vị ở đây Hứa Lập có chức vụ thấp nhất, tuổi nhỏ nhất nên hắn được cử làm nhân viên phục vụ.

Nhìn mọi người đã uống cạn, Hứa Lập vội vàng đứng lên rót cho mọi người. Hắn rót đầu tiên là cho trưởng ban Tần Gia Bình. Hứa Lập đi tới bên người trưởng ban Tần định rót thì lãnh đạo lại cười nói:

- Hứa Lập, lão Điền ban tôi ở trên tỉnh không ít lần nói về cậu, sau này có cơ hội cậu phải cảm ơn y đó.

- Vâng, nhất định ạ. Chẳng qua han tôi xin cảm ơn ngài trước. Nếu không có ngài ủng hộ thì tôi chỉ sợ không thể có được vị trí như hôm nay.

- Tôi thì không cần, cậu làm ở Vọng Giang lúc rảnh rỗi đừng quên thay tôi và lão Điền đến thôn Hồ gia. Ôi, lần trước nếu không phải vừa lúc tham gia đợt tập huấn ở Ban tổ chức cán bộ trung ương thì tôi sao có thể không tham gia tang lễ đó. Nếu Hồ lão gia tử có chuyện gì cậu không giải quyết được thì cứ tìm tôi và lão Điền.

Hứa Lập vậy mới biết thì ra Tần Gia Bình cũng là hậu bối của Hồ lão gia tử. Qua lời này của Tần Gia Bình, Hứa Lập mới nhớ trong tang lễ ở thôn Hồ gia cũng có một vị tướng quân họ Tần được mai táng ở đây, mà người mang hộp tro cốt của vị tướng quân họ Tần này là một thiếu tướng tên Tần Gia Hòa, y trông khá giống Tần Gia Bình, có lẽ hai người là anh em ruột.

- Xin trưởng ban yên tâm, tôi nhất định chiếu cố tốt cho Hồ lão gia tử.

Hứa Lập vừa nói vừa rót đầy cho Tần Gia Bình. Hai người nói chuyện riêng như vậy, người khác nhìn không hiểu gì. Chẳng qua nhìn bọn họ thân cận như vậy, ai cũng biết quan hệ của hai người này không bình thường. Vì vậy khi Hứa Lập rót rượu cho mọi người, ai cũng tỏ vẻ rất khách khí.

Với những người khác Hứa Lập cung quen, đây đều là lão lãnh đạo của hắn. Chỉ có tân thị trưởng Hải Đức là lần đầu hắn tiếp xúc, cho nên Hứa Lập cố ý đặc biệt chú ý tới Hải Đức. Hải Đức cũng biết hôm nay mình không phải nhân vật chính nên biểu hiện rất bình thường. Khi Hứa Lập rót rượu cho mình, Hải Đức cũng khách khí nói cảm ơn. Chẳng qua y làm thế vẫn không khiến Hứa Lập bớt cảnh giác, ngược lại hắn càng chú tâm hơn. Vị thị trưởng xuất thân ngành nhân sự này đúng là nhân vật âm trầm.

Mọi người dùng cơm xong, Tần Gia Bình liền mang theo Cát Binh, Khương Yển, Phạm Kiệt lên xe quay về tỉnh. Sáng hôm sau Tần Gia Bình còn phân biệt đưa ba người này đến Ủy ban nhân dân tỉnh, Ban Tuyên giáo tỉnh ủy và Sở thông tin.

Mà Hứa Lập cũng cáo biệt mọi người để lên xe quay về Vọng Giang, sáng mai tân phó bí thư thị ủy Vọng Giang Vương Định Bang sẽ tới nhận chức, Hứa Lập là người đứng đầu Vọng Giang phải có mặt để hoan nghênh.

Trên đường về Hứa Lập gọi điện cho Phạm Ngọc Hoa, do thời gian gấp nên hắn không thể gặp mặt chào tạm biệt cô, chỉ có thể nói chuyện qua máy điện thoại. Lúc này Phạm Ngọc Hoa nhờ Phạm Kiệt bố trí nên đã tới làm trưởng phòng tin tức – văn phòng thị ủy Tùng Giang. Lượng công việc của phòng tin tức không nhiều, chủ yếu phụ trách sưu tầm tin tức đảng vụ, tổng hợp, phân tích và nghiên cứu. Mà đây đều là những thứ Hứa Lập cần, Phạm Ngọc Hoa ở vị trí này có thể danh chính ngôn thuận thu thập các loại tin tức ở Tùng Giang cho Hứa Lập.

Phạm Ngọc Hoa mặc dù ngoài miệng không nói về việc Hứa Lập rời đi nhưng trong lòng vẫn không quá thoải mái. Một năm trước mọi người vẫn ở Tùng Giang, ngày làm việc còn tối ở bên nhau đi chơi. Bây giờ bố cô điều lên tỉnh, mẹ cô thời gian tới cũng chuẩn bị lên tỉnh đoàn tụ với bố. Hứa Lập lại làm bí thư thị ủy Vọng Giang nên căn bản không có khả năng thường xuyên quay về Tùng Giang với cô. Mà cô chỉ có thể một mình ở lại Tùng Giang. Lúc này Phạm Ngọc Hoa thật sự có chút hối hận sao lại nhận lời thu thập tin tức giúp Hứa Lập, không biết mình kiên trì được bao lâu khi chỉ có một mình ở Tùng Giang.

Hứa Lập có thể cảm nhận được tâm trạng sa sút của Phạm Ngọc Hoa qua máy điện thoại, hắn biết cô ở một mình cô đơn.

- Tiểu Hoa, nếu không muốn làm thì thôi, vài hôm nữa anh tìm bí thư Tằng rồi điều em tới Vọng Giang, trước tết chúng ta kết hôn, sang năm sẽ có con. Không thể vì công việc mà ảnh hưởng tới cuộc sống của chúng ta.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.