Khoảng nửa tiếng sau Lâm Quảng Thành mới từ văn phòng bí thư Cát đi ra. Hứa Lập thấy Lâm Quảng Thành mỉm cười với mình, hắn thấy có chút không đúng nhưng lại không tiện hỏi nhiều.
Không nghĩ tới Lâm Quảng Tiến nhưng lại đi tới trước người Hứa Lập, y vỗ vỗ vai Hứa Lập và nói:
- Tiểu Hứa, có chuyện tốt.
- Chuyện tốt gì vậy trưởng ban thư ký?
Hứa Lập rất khó hiểu khi đối phương nói vậy.
- Vài ngày nữa là cậu sẽ biết. Cậu thông báo với các vị thường vụ thị ủy là chiều 20/1, 1h30 sẽ họp hội nghị thường vụ thị ủy chủ yếu nghiên cứu việc tiếp đón chủ tịch Karl – tập đoàn Kang và làm như thế nào để hấp dẫn bọn họ đầu tư vào ngành du lịch thị xã Tùng Giang chúng ta.
Lâm Quảng Thành nói xong đi ngay lưu lại Hứa Lập đứng ngẩn ra đó.
Thời gian ba ngày thoáng cái qua đi, sáng sớm ngày 20/1, người của Du lịch cùng cục Chiêu thương đã chuyển một chồng tài liệu phục vụ cuộc họp thường vụ thị ủy tới. Phòng Thư ký thoáng cái cũng bận rộn lên, đám người Hứa Lập cùng Hướng Lệ, Khương Hiểu cùng ra trận đưa các tài liệu vào túi, mất gần nửa buổi sáng mới chia hết tài liệu, cuối cùng là mang tới đặt lên bàn phòng hội nghị thường vụ. Làm xong mọi việc đã là gần 12h, đám người Hứa Lập ra quán gần đó ăn rồi về văn phòng ngay để tránh lãnh đạo có công việc gọi lại không có ai nghe.
Hội nghị lần này mặc dù chỉ có một nội dung nhưng do công tác thu hút đầu tư lần này có ý nghĩa rất quan trọng, thậm chí có thể ảnh hưởng đến tương lai, tiền đồ chính trị của tất cả các vị thường vụ cùng lợi ích thiết thân của hơn 4 triệu dân toàn thị xã nên không ai dám xem nhẹ. Hội nghị kéo dài từ 1h30 đến tận hơn 4h mới kết thúc.
Sau khi hội nghị kết thúc Lâm Quảng Thành lại gọi Hứa Lập vào văn phòng mình. Hứa Lập vừa vào đã thấy Lâm Quảng Thành mỉm cười với mình. Chỉ là tới bây giờ Hứa Lập vẫn không biết không biết xảy ra chuyện gì, tưởng rằng Lâm Quảng Tiến đang vui vẻ vì tất cả các vị thường vụ thị ủy đều toàn lực ủng hộ hạng mục thu hút đầu tư lần này.
Chẳng qua Lâm Quảng Thành vừa lên tiếng đã làm Hứa Lập giật mình.
- Tiểu Hứa, phó trưởng ban thư ký Hứa.
- Trưởng ban thư ký Lâm, ngài nói đùa gì vậy?
Hứa Lập khó hiểu hỏi.
- Tiểu Hứa, tôi không phải là đang nói đùa với cậu.
Nói xong Lâm Quảng Thành cũng nghiêm mặt lại.
- Tôi bây giờ thay mặt đảng ủy văn phòng thị ủy nói chuyện với cậu. Vừa nãy trên hội nghị, các thường vụ thị ủy ngoài việc nghiên cứu hạng mục đầu tư còn nghiên cứu về vấn đề điều chỉnh nhân sự. Bí thư Cát nói cậu đã tới thị ủy làm việc hơn năm, làm việc cẩn thận, chăm chỉ, hoàn thành tốt tất cả các nhiệm vụ được giao cho nên đề nghị thăng chức cho cậu làm phó trưởng ban thư ký văn phòng thị ủy.
- Cái gì? Thăng chức cho tôi thành phó trưởng ban thư ký?
Hứa Lập cảm thấy Hứa Lập đến quá đột nhiên, trong lúc nhất thời hắn không có phản ứng gì.
- Tiểu Hứa, về việc thay đổi chức vụ của cậu vừa nãy hội nghị thường vụ đã bỏ phiếu với tất cả chín phiếu ủng hộ. Cậu nhất định không được phụ sự kỳ vọng của lãnh đạo đối với mình. Chẳng qua lần này tạm thời cậu chưa cần phụ trách công việc nào đó của văn phòng, cậu được điều động tới tổ lãnh đạo mới được hội nghị quyết định thành lập nhằm vào công tác thu hút đầu tư ngành du lịch thị xã ta, làm phó tổ trưởng.
Nghe Lâm Quảng Thành nói, Hứa Lập mới hiểu tại sao đột nhiên lại thăng chức cho mình thành phó trưởng ban thư ký văn phòng thị ủy. Tổ lãnh đạo mới thành lập chủ yếu là nhằm vào việc tiếp đón chủ tịch Karl và đàm phán việc tập đoàn Kang đầu tư vào Tùng Giang. Mình có thể nói là người biết tiếng Đức duy nhất của toàn cơ quan Đảng ủy, hành chính Tùng Giang tham gia vào. Tổ trưởng tổ lãnh đạo do chánh văn phòng ủy ban thị xã – Khúc Chấn Sinh đảm nhiệm, phó tổ trưởng là do cục trưởng Kim Tương Thành - cục Chiêu thương, cục trưởng Lương An - cục Du lịch đảm nhiệm, mình ở trong tổ lãnh đạo này dù sao cũng là đại biểu cho thị ủy. Nếu như không đề bạt mình làm phó trưởng ban thư ký thì quả thật không thể nào làm phụ trách được, vì thế mình mới được bổ nhiệm nhanh đến vậy.
Nhưng Hứa Lập vẫn vui mừng, không cần biết nguyên nhân đề bạt mình là gì, chỉ cần đã đề bạt mình lên thì mặc kệ công tác thu hút đầu tư lần này thành công hay không, cấp bậc của mình cũng không có khả năng giảm xuống được. Chỉ cần qua việc này thì mình có thể trở lại văn phòng thị ủy làm phó trưởng ban thư ký.
- Cảm ơn trưởng ban thư ký Lâm, tôi nhất định làm tốt công việc này, sẽ không làm cho lãnh đạo thất vọng!
Văn bản bổ nhiệm Hứa Lập được đưa ra ngay trong ngày hôm sau. Hứa Lập rời đi, chức trưởng phòng phòng Thư ký do Hướng Lệ kế nhiệm, mà Triệu Minh rốt cuộc cũng được lên làm phó trưởng phòng như mong đợi.
Sau khi Hứa Lập bàn giao công việc với Hướng Lệ xong, hắn lập tức vùi đầu vào nhiệm vụ công tác mới. Vì chuẩn bị tốt việc tiếp đón lần này, Hứa Lập cùng mấy lãnh đạo của tổ lãnh đạo có thể nói là đi đến từng nơi, yêu cầu dù là về lễ nghi nghênh đón hay là tài liệu đều yêu cầu các nhân viên công tác làm thật tốt, không được có sai sót gì. Hy vọng như vậy sẽ làm cho người của tập đoàn Kang có ấn tượng tốt, qua đó xúc tiến việc đầu tư thuận lợi hoàn thành.
Ngày 9/2, thư ký của Karl gọi điện cho Hứa Lập, nói Karl đang ngồi máy bay tới Bắc Kinh, sau đó bọn họ sẽ nghỉ ở Bắc Kinh một đêm, tới ngày 10/2 sẽ bay thẳng tới sân bay Tùng Giang các nội thành Tùng Giang 28km.
Hứa Lập nhận được điện lập tức hỏi sân bay Tùng Giang về lịch trình chuyến bay khởi hành từ Bắc Kinh đến Tùng Giang là vào lúc nào, sau đó hắn báo cáo với bí thư Cát Binh và thị trưởng Tằng Ích rồi chờ chỉ thị của lãnh đạo.
Cát Binh cùng Tằng Ích trải qua giao tiếp cuối cùng quyết định do Tằng Ích dẫn người đến sân bay nghênh đón đại biểu tập đoàn Kang, mà Cát Binh chờ ở khách sạn Tùng Giang chuẩn bị tiệc rượu chào đón Karl.
Sáng sớm hôm sau đội xe của ủy ban thị xã cùng hai xe cảnh sát mở đường chạy thẳng tới sân bay Tùng Giang. Dân chúng Tùng Giang không biết tình hình còn tưởng có vị lãnh đạo trung ương hay lãnh đạo tỉnh nào đó tới Tùng Giang kiểm tra công việc.
Hơn 10h, chuyến bay từ Bắc Kinh tới Tùng Giang đã hạ cánh xuống đường băng, Tằng Ích cũng xuống xe đứng trước máy bay chờ Karl đi ra. Hứa Lập đứng bên cạnh Tằng Ích, hắn lúc này ngoại trừ là phó tổ trưởng tổ lãnh đạo phụ trách công tác thu hút đầu tư thì còn là một phiên dịch viên.
Hành khách từ máy bay xuống thấy thị trưởng Tùng Giang đứng dưới nhưng không biết là đến đón khách nào, vì thế có người liền đứng xung quanh để xem nhưng lại bị cảnh sát duy trì trật tự mời đi.
Khi hành khách xuống gần hết, cuối cùng có một người nước ngoài khoảng hơn 50 tuổi xuất hiện ở ửa ra, đi theo sau y là hơn 10 nhân viên mặc đồng phục giống nhau, không cần hỏi cũng biết người dẫn đầu là chủ tịch Karl –- Chủ tịch tập đoàn Kang. Tằng Ích tiến lên tới tận chân cầu thang giơ tay ra nhiệt tình chào đón Karl. Hứa Lập đứng bên cạnh Tằng Ích để phiên dịch cho Karl nghe.