Trọng Sinh Vi Quan

Chương 602: Chương 602: Tìm được tổ chức






Hứa Lập sau khi đưa được tổ kiểm tra kia xong, hắn không về văn phòng mà gọi Thôi Lâm đưa mình tới chỗ Lý Tân. Lý Tân kinh doanh ở Bắc Kinh mấy năm cũng quen không ít chính khác, lúc này cũng là lúc mình nên làm quen thêm ít bạn.

Nghe Hứa Lập gặp khó khăn, Lý Tân đâu thể bỏ mặc. Hắn lập tức nói:

- Chính khách ở Bắc Kinh tôi cũng quen không ít nhưng những người này bình thường đều bận rộn công việc, cũng có vòng tròn riêng của mình nên muốn hẹn gặp tất cả cũng không dễ. Tôi sẽ từ từ giới thiệu với ông. Chẳng qua ông quên mất một ưu thế lớn của chúng ta.

- Ưu thế gì?

Hứa Lập không biết Lý Tân có ý gì.

Lý Tân cười nói:

- Ông đừng quên chúng ta tốt nghiệp đại học Bắc Kinh đó. Bạn học, sư huynh, sư tỷ của chúng ta tuyệt đối là lực lượng trung kiên ở Bắc Kinh. Dù là ở ban ngành chính quyền hay là các công ty lớn thì bọn họ cũng lên làm lãnh đạo trung tầm. Nếu có quan hệ tốt với bọn họ thì sẽ giúp ông vượt qua khó khăn hiện nay, cũng giúp cho sự phát triển sau này của ông.

Hứa Lập gật đầu nói:

- Không sai, chẳng qua những người này có thể liên lạc được không? Bạn học của chúng ta thì tuổi tương đương sẽ không mấy ai ngồi ở vị trí cao, mà sẽ giúp đỡ chúng ta ư?

- Ông cứ yên tâm, đều tốt nghiệp một trường, mọi người coi như đồng môn. Tôi và Hạng Long mấy năm nay cũng tổ chức vài lần liên hoan, những sư huynh, sư tỷ mặc kệ làm tới chức vụ nào nhưng trong buổi gặp mặt uống vài chén rượu vào bụng, nhớ lại thời gian khi đi học thì đều là huynh đệ. Đúng rồi, ông còn nhớ thầy Lý Bân không?

- Thầy Lý Bân? Đương nhiên là nhớ, thầy năm đó dạy chúng ta, tiết của thầy luôn được chúng ta chào đón. Vậy thầy Lý Bân bây giờ làm gì?

- Thầy Lý Bân đã sớm thôi dạy, sau khi khóa chúng ta tốt nghiệp y được điều đến Văn phòng ủy ban Bắc Kinh, bây giờ là phó chánh văn phòng ủy ban thành phố Bắc Kinh. Tôi được thầy Lý Bân giúp quen không ít chính khách.

- Thầy Lý Bân đã là phó chánh văn phòng ư? Không cần hỏi cũng biết thầy phụ trách phòng tổng hợp, soạn thảo văn bản. Với trình độ văn hóa của thầy làm ngành này là thích hợp nhất.

- Ông đoán đúng rồi đó, chẳng qua tôi nghe nói thầy Lý Bân được lãnh đạo chính quyền thành phố coi trọng, có lẽ vài năm nữa là lên chức.

Tối cùng ngày Lý Bân gọi hẹn bạn học ở Bắc Kinh. Vừa nghe nói là Lý Bân mời khách, mọi người cũng nể mặt hắn. Lại nói còn có cả Hạng Long Hứa Lập nữa, bạn học gặp mặt là điều đương nhiên. Đặc biệt là Lý Tân dù bận công việc vẫn dành thời gian tham gia làm bữa tiệc tăng thêm phần đặc sắc.

Trong bữa liên hoan hôm nay thì có thể nói là sáu người cùng phòng Hứa Lập là có tiền đồ nhất. Hạng Long bây giờ mặc dù chỉ là một phó trưởng phòng ở Sở công an nhưng thế lực của hắn tại Bắc Kinh rất lớn, không ít bạn học cũng biết. Tối mọi người đi ra ngoài ăn chỉ cần nói ra tên Hứa Lập là sẽ có người nể mặt. Mà Lý Tân càng không cần phải nói, là ông chủ lớn nổi tiếng ở Bắc Kinh, không ít bạn học nếu đơn vị cần kéo tài chính thì Lý Tân chính là chọn lựa tốt nhất. Chút tiền tầm vài chục, trăm ngàn thì Lý Tân sẽ không từ chối.

Về phần Hứa Lập chỉ sau năm năm tốt nghiệp dựa vào cố gắng của mình đã là lãnh đạo cấp phó giám đốc sở. Trong hơn 20 bạn học ở đây ai cũng đều ngửa mặt than không bằng. Phải biết ở quan trường muốn phát triển khó hơn thương trường nhiều, chú ý chính là về kinh nghiệm, lý lịch. Hứa Lập có thể tới được vị trí hôm nay đã là tấm gương cho các bạn học làm chính trị noi theo.

Mà Vương Đào bây giờ đã là thiếu tá trong quân đội. Vu Lượng cùng Tôn Cực phát triển rất tốt ở Châu Âu, Châu Mỹ, nghe nói tài sản đã lên tới tỷ đô, điều này sao không làm cho những người khác hâm mộ.

Trong những người tới đây hôm nay ngoài Lý Bân ra thì cũng không thiếu nhân vật giỏi. Cũng có mấy người mượn thế lực gia tộc mà đi vào chính trường, bây giờ cũng là cấp chính huyện, cũng là nhân vật cường thế ở trong đơn vị.

Tuy nói mọi người đã đi vào xã hội, bị nhiễm không ít bụi trong xã hội nhưng tình đồng môn là điều ai cũng nghĩ tới, trong lời nói thiếu vài phần vụ lợi, thêm vài phần nhiệt tình. Nghe nói Hứa Lập điều lên Bắc Kinh làm chủ nhiệm văn phòng đại diện tỉnh Cát Lâm, ai cũng chúc mừng và lưu lại danh thiếp nói Hứa Lập nếu có việc cứ gọi cho mình, xem mình giúp được không.

Sau một bữa ăn Hứa Lập nhận được gần 20 tờ danh thiếp, một nửa trong đó làm trong cơ quan nhà nước. Đặc biệt còn có phó chánh văn phòng ủy ban thành phố Bắc Kinh - Lý Bân. Có quan hệ với Lý Bân thì sau này Hứa Lập cũng có thêm vài phần tự tin ở Bắc Kinh, ít nhất đám lâu la tới quấy rầy mình chỉ cần mình nói ra tên Lý Bân thì chắc người khác cũng phải cân nhắc.

Tiễn mọi người rời đi, Hạng Long cũng đi vì hắn sắp kết hôn nên không dám đi qua đêm sẽ khiến Tề Lộ Oánh tức giận. Hứa Lập ôm vai Lý Tân thở dài nói:

- Bữa hôm nay uống nhiều cũng không uổng phí, tôi coi như tìm được tổ chức, sau này không phải một mình ứng phó mọi việc nữa.

- Vậy mà đã thỏa mãn ư? Chờ tối mai tôi lại giới thiệu và người có cấp bậc quan trọng hơn nữa, cam đoan làm ông giật mình.

Hứa Lập cười nói.

- Cấp bậc gì vậy? Báo tôi một tiếng để tôi chuẩn bị.

Hứa Lập nhìn vẻ mặt đắc ý của Lý Tân, hắn ôm cổ Lý Tân cười ha hả nói:

- Ông đừng có mà ra vẻ thần bí nếu không tôi khiến ông hôm nay không bò được lên giường vợ.

Hứa Lập ôm chặt khiến Lý Tân khó thở, hắn vội vàng nói:

- Hứa lão đại, Hứa sư phụ, mau thả tôi ra, sắp ngạt thở rồi.

Hứa Lập bỏ Lý Tân ra, vỗ vỗ bụng bự Lý Tân nói:

- Béo, ông phải chú ý đó, ông như thế này thì có lẽ vài năm nữa cơ thể sẽ suy yếu, tới lúc ấy mà Tiểu Huệ không cần thì đừng khóc lóc kể nể với huynh đệ đó.

- Cút, tôi và Tiểu Huệ có tình cảm sâu đậm, cô không cần ai chứ không thể không cần tôi.

Vừa nói Lý Tân vừa vỗ vỗ cái bụng mình.

- Chẳng qua cái bung này đúng là vấn đề, phải giải quyết.

Hứa Lập nghĩ nghĩ mình học công phu của Hồ lão gia tử, sau hai năm tập luyện mình cũng đã cho khí đi được một vòng nhỏ, khí đi thông các mạch khiến cơ thể thoải mái. Bây giờ cũng là lúc nên dạy lại cho các huynh đệ.

Mấy năm qua mọi người do có điều kiện tốt nên mặc dù vẫn tập luyện nhưng cơ thể vẫn có nhiều tạp chất. Đặc biệt là Vu Lượng ở nước ngoài sống khá hủ hóa, một khi người mệt thì chỉ sợ sẽ kéo theo nhiều bệnh khác.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.