Trừ Yêu Truyện

Chương 106: Chương 106: Cắm vào




A Dung xấu hổ và giận dữ nhắm mắt lại, bị hắn dùng tư thế này ôm quá mức thẹn thùng, nước tiểu của nàng không ra nổi, nàng muốn từ bỏ.

Đợi một hồi lâu mà vẫn không có động tĩnh gì, Thái Cửu liếc vẻ mặt ngượng ngùng của A Dung, càng thêm mất kiên nhẫn. Hắn nhịn không được mà thúc giục, âm thanh so với lúc trước còn lớn hơn:”Đồ Sơn Dung, ngươi đừng lãng phí thời gian quý giá của ta, nhanh tiểu đi!”

A Dung vốn là muốn tiểu, nhưng bị Thái Cửu rống lớn một tiếng, sợ tới mức cả người run lên, đang tiểu được hai giọt, nháy mắt lại nghẹn trở về.

Quá mót mà vẫn chưa được giải quyết, nghẹn lại cực kỳ khó chịu, A Dung có chút nôn nóng, hơn nữa tối nay còn ngã đến mức bị thương, cảm giác vừa chua xót vừa ủy khuất. Trong lòng tích lại một trận buồn bực, lại chưa được phát tiết, A Dung bắt đầu nổi giận, rống lớn lên với Thái Cửu:”Ngươi hung hăng như vậy làm gì, đều tại ngươi, vốn đang tiểu được thì bị ngươi dọa, bây giờ nước tiểu không ra được.”

“Ngươi mà không lề mề thì ta sẽ to tiếng với ngươi sao? Ai bảo ngươi mãi không tiểu.”

“Tư thế như này thì làm sao mà tiểu được?” A Dung cảm thấy cực kỳ xấu hổ, nàng đã lớn như này rồi, vì sao hắn phải dùng tư thế này ôm nàng, nếu đổi lại là hắn, nhất định nước tiểu của hắn cũng không ra nổi, lại còn ở đó mà mắng nàng.

Trong lúc nàng còn đang oán trách, một bàn tay to đột nhiên sờ xuống âm hộ của nàng, nàng sợ tới mức lập tức kêu lên:”Á á… Ngươi...Ngươi làm gì vậy?”

Ngón tay thon dài đẩy hai mảnh hoa môi no đủ ra, sờ đến niệu đạo giấu kín bên trong, Thái Cửu dùng ngón tay khảy khảy lỗ nhỏ bị thịt mềm che đậy, nghiêm trang nói:”Kích thích ngươi tiểu.”

“A... Ta không cần, ngươi rút tay ra.” Hạ thân trướng trướng, bị hắn dùng ngón tay khảy vài cái, A Dung không nhịn được run lên, bàng quang dường như muốn nổ mạnh, nàng xấu hổ cực kỳ, nhưng nước tiểu vẫn không ra.

Ngón tay Thái Cửu vẫn tác loạn ở đó vuốt ve chỗ thịt mềm, nơi nơi khuấy đảo, A Dung bị động tác của hắn làm cho giận dữ và ngượng ngùng không thôi, nàng giãy giụa, vặn vẹo thân mình muốn thoát khỏi sự đụng chạm của hắn, mông nhỏ cũng uốn éo theo.

Theo động tác vặn vẹo của nàng, đột nhiên không kịp phòng bị, giây tiếp theo một ngón tay đột nhiên chọc vào thân thể của nàng.

“Á…” A Dung thét lên một tiếng, cả người đều cứng lại, đường đi khô khốc chật hẹp đột nhiên bị dị vật xâm lấn khiến nàng khó chịu.

Thái Cửu cũng cả kinh, có chút ngơ ngẩn, hắn chỉ muốn sờ sờ bên ngoài kích thích nàng một chút mà thôi chứ không nghĩ tới chuyện sẽ cắm vào. Đều do nàng vặn vẹo loạn lên cho nên mới đột nhiên không kịp phòng ngừa.

A Dung hồi phục lại tinh thần, đánh lên cánh tay Thái Cửu, phẫn nộ nói:”Ngươi làm gì vậy? Lưu manh, mau rút tay ra.”

“Ngươi lộn xộn cái gì, ai muốn đút vào, đều tại ngươi lộn xộn nên ngón tay mới chọc vào. Hiện tại ngươi có mở miệng dạng chân cầu xin ta ta cũng không đút vào.”

Bị A Dung đánh một cái, Thái Cửu có chút không vui, hắn đường đường là Cửu điện hạ mà nữ nhân này lại dám đánh hắn.

Đặc biệt là nàng mở miệng hô to lưu manh, như thể hắn đã làm gì đó với nàng vậy. Ai thèm khát thân thể của nàng, nếu không phải lúc trước nàng mang mặt của A Lê, ai muốn lên giường với nàng.

“Ngươi… Ngươi…” A Dung nghe Thái Cửu thấp giọng nói ra những lời đó, trong lòng cực kỳ tức giận, lại ẩn ẩn có chút thương tâm.

Có bao giờ nàng hạ tiện như vậy, mở mồm cầu xin hắn.

Trước kia khi hai người làm chuyện đó, đều là hắn chủ động đè nàng dưới thân, nàng không tránh thoát được, đành phải theo ý hắn. Hiện tại hắn ghét bỏ nàng đúng không, sẽ không đút vào đúng không? Được, nàng nhớ kỹ, sau này hắn đừng nghĩ sẽ được làm.

Lúc trước nghe Yêu hậu nói về truyền thống của Đông Hoàng, biết được kiếp này của Thái Cửu chỉ có thể cùng nàng phát sinh quan hệ, nếu hắn định chạm vào nữ nhân khác, trừ khi hắn không muốn sống nữa. Vừa rồi hắn nhục mạ nàng đúng không? Được thôi, về sau cứ để hắn thành hòa thượng đi.

“Cửu điện hạ, xin ngươi rút ngón tay cao quý của mình ra khỏi thân thể ta, không phiền ngươi nhọc lòng làm điều thừa thãi.” Ngữ khí A Dung lãnh đạm nói.

Thái Cửu nghe vậy rút ngón tay ra, đường đi chật chội cắn lấy ngón tay hắn, tầng tầng thịt mềm bị lôi kéo ra ngoài theo đường đi rút ra của ngón tay. Chật hẹp như vậy, cứ như vậy mà mút, tiểu huyệt thật dâm đãng, Thái Cửu nhất thời có chút thỏa mãn, trong đầu không tự giác hiện lên hình ảnh cùng nàng hoan ái. Nhớ tới cự vật cứng nóng của mình chôn sâu trong thân thể nàng, bị nàng gắt gao bao bọc lấy, nộn huyệt mềm mại ướt đẫm, vừa cắn vừa mút, lúc ấy sướng đến mức da đầu hắn tê dại, nhịn không được ấn lên eo nhỏ của nàng mà đưa đẩy, không ngừng nghỉ chút nào va chạm trong cơ thể nàng, hận không thể làm chết nàng.

“Rút ra nhanh lên!” A Dung đột nhiên lên tiếng thúc giục, đánh gãy hồi ức của Thái Cửu.

“Rốt cuộc ta vừa nghĩ cái gì” Trong lòng Thái Cửu hoảng hốt, vội vàng ném những hình ảnh dâm mĩ ra khỏi đầu, rút ngón tay ra.

“Ư…” Ngón tay thon dài cấp tốc rút ra ngoài, cường ngạnh lôi kéo huyệt thịt non mềm của nàng, ngón tay mang theo vết chai mỏng cọ xát trong vách thịt kiều nộn, có chút hơi đau, A Dung nhíu mày, khẽ rên một tiếng, trong lòng chửi thầm cái người dã man này, thật thô lỗ.

Tiếng nàng rên rỉ kiều kiều mị mị, tựa như mèo nhỏ cào vào tâm can, Thái Cửu chỉ cảm thấy trong thân thể nổi lên một trận khô nóng, trên ngón tay vẫn còn lưu lại cảm giác mất hồn khi bị hoa huy*t cắn chặt.

Giây tiếp theo hắn xấu hổ nhìn xuống cự vật đang chậm rãi cương cứng của mình, có chút gian nan, thật là thứ đồ vật không biết cố gắng, chẳng qua chỉ là sờ soạng nàng vài cái, ngươi cứng cái gì mà cứng!

Thái Cửu cử động hai chân thay đổi tư thế, che lấp cái trụ đang phồng lên giữa háng, trong lòng nghĩ tuyệt đối không thể để nữ nhân này biết hắn nổi lên phản ứng, nếu không hắn biết giấu mặt mũi vào đâu?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.