Bàn tay vung lên, quần áo rơi xuống đất, thân mình tuyết trắng của A Dung lõa lồ ra, giống như trứng luộc bị lột vỏ, trắng nõn khiến người ta thèm nhỏ dãi. Nàng thẹn thùng, dùng một tay che cảnh xuân trước ngực, một tay đẩy ngực trần trụi của Thái Cửu:“Không đứng đắn, mau đứng lên, Thập Nhi còn ở trong phòng đấy.”
Cửu Tiêu kéo tay nàng ra, cúi đầu ngậm một đầu v*, dùng sức hút một ngụm, sữa tươi chảy qua yết hầu, ngọt lành thơm mát. Hắn chưa đã thèm liếm miệng, hỏi:“Thập Nhi ở đâu?”
A Dung chỉ tay về giường nhỏ phía sau:“Nó đang ngủ, chàng mau đứng lên, ta muốn đi xem nó.”
“Đừng vội, đợi lát nữa rồi đi.” Cửu Tiêu đè ép không cho A Dung đứng dậy, hắn đỡ lấy quy đầu sưng to áp sát lên huyệt khẩu, cọ qua huyệt thịt non mềm, chờ nàng ướt át mới hạ eo, dùng sức đẩy mạnh về phía trước, cắm vào hơn nửa côn th*t.
“Ưm...” A Dung nhíu mày, dùng móng tay cào lên lưng trần của Cửu Tiêu.
“Đau ư?” Cửu Tiêu nhẹ nhàng xoa đầu A Dung, giọng nói khàn khàn.
Nàng xiết hắn thật thoải mái, đường đi bị kéo căng ra, tầng tầng thịt mềm bị cự vật xâm lấn, càng cắn càng chặt, hắn thỏa mãn căng chặt bụng.
A Dung thở gấp, tiếng nói mềm mại quyến rũ:“Lớn quá, sắp bị căng hỏng rồi, phía dưới thật trướng.”
Cửu Tiêu cúi đầu hôn nàng, nắm lấy bầu ngực to tròn của nàng nhào nặn, ngón tay thuần thục vê đầu v* hồng nộn. đầu v* ngứa ngáy, A Dung vặn eo né tránh:“Ư... Ngứa...”
Cửu Tiêu dùng một tay khác giữ eo không để nàng lộn xộn, ngón tay bóp nhẹ một lúc, thân mình A Dung càng thêm mềm mại. Cảm thấy nàng đã có thể thích ứng được kích thước của mình, hắn tách hai chân nàng ra, cử động hông đột nhiên đâm mạnh cả cự vật vào.
“A... Khó chịu quá, ư ư...” Quy đầu to lớn hung hăng va chạm vào cổ tử cung, A Dung hít hà một hơi, mày nhíu chặt, sâu quá, hoa tâm bị đâm sưng lên, nàng có thể cảm nhận rõ ràng sự tồn tại của cái vật cứng ngắc kia, khiến hạ thân nàng căng đầy.
Cửu Tiêu trấn an A Dung, nhẹ nhàng hôn khóe môi nàng:“A Dung ngoan, cố nhịn một chút, rất nhanh sẽ tốt thôi.”
Rốt cuộc hắn cũng hoàn toàn tiến vào thân thể nàng, đây là lần đầu tiên A Dung cam tâm tình nguyện nằm dưới thân hắn, cùng hắn nước sữa hòa nhau. Cửu Tiêu trong lòng vui mừng, sau này A Dung là người của hắn. Hắn âu yếm nhìn A Dung, bóp eo nhỏ của nàng, chậm rãi đưa đẩy. dương v*t thô dài căng đường đi non mềm ra, tiến quân thần tốc, cắm đến chỗ sâu nhất, từng cái đâm chọc vào thịt mềm cổ tử cung.
“A a... Sâu quá... Ăn không hết....” A Dung nắm chặt khăn trải giường dưới thân, cắn môi, nhỏ giọng rên rỉ.
Cửu Tiêu bị hoa kính khẩn hẹp cắn chặt đến tê dại, giống như điện giật, thỏa mãn đến tận xương tủy. Hắn thở hổn hển, nhanh chóng vận động, côn th*t bành trướng cứng rắn đâm vào từng cái từng cái, òm ọp òm ọp tiếng nước lỏng dính nhớt. Mỗi lần tiến vào thân thể nàng, hắn sẽ mất đi lí trí, nàng chỉ nằm đó không cần làm gì cũng khiến hắn đánh mất bản thân, không có cách nào kiềm chế. Hắn chỉ muốn hết lần này đến lần khác đâm đến nơi sâu nhất, cùng nàng chặt chẽ kết hợp, bên trong nàng vừa ướt lại ấm mềm như vậy, cắn mút hắn thật chặt, mỗi lần đâm vào đều mang đến khoái cảm mãnh liệt, sướng đến mức da đầu hắn tê dại. Cửu Tiêu vui sướng đưa đẩy, hai trứng dái nặng trĩu đập lên cặp mông trắng nõn của A Dung.
Lúc này, giữa những tiếng đưa đẩy va chạm đột nhiên vang lên tiếng khóc trẻ con nỉ non, tiếng khóc lảnh lót rõ ràng khiến Cửu Tiêu sợ hãi giật mình, thiếu chút nữa tước vũ khí đầu hàng. Vừa nghe đến tiếng nhi tử khóc, A Dung tỉnh táo lại, ánh mắt dần dần thanh tỉnh, nàng yếu ớt đẩy ngực đầy mồ hôi của Cửu Tiêu, giọng nói quyến rũ đến mức chảy ra nước:“Nhanh đứng lên, Thập Nhi tỉnh rồi.”
Cửu Tiêu nhìn A Dung dưới thân, hai mắt đẫm lệ, gương mặt ửng hồng, yết hầu thắt lại, vật dưới háng càng thêm cứng rắn, hắn khàn khàn nói:“A Dung, ta còn chưa bắn ra.”
A Dung nhẹ lườm hắn một cái, không chút lưu tình nào nói:“Thập Nhi quan trọng hơn chàng, không mau đứng dậy lần sau ta sẽ không cùng chàng làm nữa.”
“A Dung...” Cửu Tiêu ủy khuất gọi nàng.