Trùm Tài Nguyên

Chương 35: Q.6 - Chương 35: Không hề có chút cơ hội nào




Khi Úy Trì Anh lao ra ngoài cửa bị Trương Phàm cản lại, cũng thấy Lí Quang Sáng và Quan Trọng Sơn đứng ở ven đường vẫn cúi đầu cung kính trong khi chiếc BMW kia đã rời đi.

-Chủ nhiệm Lí, đây là ý gì?

Úy Trì Anh kiềm chế cơn tức giận lại mà nói, mặc dù là như vậy mọi người ở đây vẫn nhìn ra được, bộ ngực của nàng đang phập phồng mãnh liệt, có chút đồ sộ.

-Úy Trì Anh, tình hình em trai của ngươi lúc này vô cùng xấu. Nhất định phải trừng phạt nghiêm khắc, ngươi cũng đừng có vọng tưởng…hừ! Anh có biết vị Phương tiên sinh kia là ai không?

Lí Quáng Sáng âm trầm nói.

-Là ai?

Sắc mặt Úy Trì Anh có phần trắng bệch, giọng run run nói.

-Là ai tôi cũng không biết nhưng người chào hỏi là tiền bí thư thành ủy.

Lí Quang Sáng nói.

Úy Trì Anh run lên, giống như bị một chậu nước đá từ trên đầu dội xuống, lạnh từ đầu tới chân. Thư kí trong miệng Lí Quang Sáng nếu không có họ hàng gì thì chính là Thư kí huyện ủy Đồng Nghi rồi, mà tiền thư kí thành ủy, ngoại trừ thư kí đảng ủy công an kiêm cục trưởng cục cảnh sát Đồng Xuyên Tiền Chính Bình không có người nào khác. Chuyện này nếu như là do Tiền Chính Bình tiếp nhận, khó tránh huyện ủy Lí Quang Sáng dích than hành động.

-Nếu như không phải thư kí ở khu vực tạm thời không trở lại.

Lí Quang Sáng phẩy tay áo bỏ đi, chỉ để lại một tiếng hừ lạnh đầy ẩn ý.

Ánh mắt Quan Trọng Sơn hướng về phía cửa rồi lại nhìn nói với tên cảnh sát vừa nói chuyện với Úy Trì Anh, lúc này hắn cũng toát mồ hôi lạnh, ở ánh mắt Quan Trọng Sơn, không khỏi lộ ra ánh mắt cầu khẩn nói :

-Cục trưởng Quan, tôi thật sự không biết, xin ngài tha thứ, xem dượng tôi…

-Ngô Lương! Kỉ luật củ đội cảnh sát ngươi rất rõ rang chứ. Nhìn mặt dượng ngươi? Hừ hừ có phải hay không quá khứ tất cả mọi người đã gặp, đối với ngươi là quá khoan dung mới không kiêng nể như vậy.

Sau khi sắc mặt Quang Trọng Sơn trầm xuống, đừng nói là Ngô Lương mà chính cả Úy Trì Anh này trong lòng cũng không sợ hãi.

-Cục trưởng Quan,Cục trưởng Quan, ngài tha cho ta đi, tôi biết sai rồi.

Ngô Lương cúi đầu ngoan ngoãn nói. Đến lúc này hắn biết mọi người trong nhà Úy Trì gặp phiền toái rồi, chính mình cũng không nên bị cuốn vào.

Quan Trọng ơn lạnh lung nhìn hắn. Một lúc lâu sau mới nói :

-Giờ biết sai rồi à?

-Vâng, tôi biết tôi sai ròi. Sau này không dám làm như vậy nữa!

Ngô Lương khẩn trương tiếp lời nói, trong lòng cũng xem như vui mừng. Xem ra thái độ nhận sai của mình đã làm cho Quan Trọng Sơn vô cùng hài lòng.

-Muộn rồi!

Quang Trọng Sơn thở dài một hơi nói :

-Quay về, chính ngươi đi tới bộ phận đôn đốc kỉ luật nhận phạt đi. Bây giờ đưa Úy Trì Anh ra ngoài, chúng ta trở về!

-À!

Ngô Lương giật mình kinh hãi, không khỏi ngẩng đầu lên, bộ dáng khó tin. Mình cũng đã thể hiện thái độ tới mức này, Quan Trọng Sơn còn muốn xử phạt mình. Tuy nhiên lúc này có cho hắn lặp lại cũng không dám mặc cả với Quan Trọng Sơn.

-Xưởng trưởng Úy Trì, em trai của người làm tốt lắm, bây giờ tôi vì hắn mà lien lụy rồi!

Lúc này Trương Phàm cũng từ trong nhà đi ra, nhìn Úy Trì Anh tức giận nói. Hắn cảm thấy lúc này như bị tai bay vạ gió, tiền nợ nhà hàng rượu họ Ninh, là do Úy Trì Nhân yêu cầu hợp tác xã không cần trả, kết quả tới giờ lại đem mình cuốn vào! Hiện tại trong lòng Trương Phàm vẫn là lo lắng không yên, không biết rốt cuộc đối phương muốn thế nào? Trong chuyện này, hợp tác xã mua bán chỉ sợ là phải đổ máu rồi!

-Tổng biên tập Trương à.

Úy Trì Anh thấp giọng, nói :

-Tiểu Nhân làm cho Tổng biên tập ngài thêm phiền toái, ta đây làm chị cũng không thể để tổng biên tập Trương chịu thiệt. như vậy đi, ngươi bồi thường cho đối phương trước, cần làm cho đối phương vừa lòng, bao nhiêu tiền tôi chịu, tuyệt đối không để cho tổng biên taaph Trương tổn thất, như vậy cũng được chứ?

Sắc mặt Trương Phàm thoạt nhìn có vẻ khá hơn một chút :

-Được rồi, hy vọng xưởng trưởng Úy Trì giữ lời nói! A, đúng rồi, xưởng trưởng Úy Trì không thể để cố gắng trong công nghệ sản xuất như vậy được, nâng cao vị một chút đi. Không thể cùng cấp bậc với Đồng Nghi Xuân của nhà họ Ninh mà lại bán đắt hơn người ta được, hợp tác xã chúng ta giúp các ngươi đẩy mạnh tiêu thụ trong hai năm qua, cũng đã bị trách mắng không ít đâu.

Sắc mặt Úy Trì Anh cứng lại, trong lòng không khỏi chửi thầm Trương Phàm, rượu trắng của nhà máy cô chất lượng số một, không bằng Nghi Đồng Xuân của nhà họ Ninh, nhưng nhà hàng rượu họ Ninh hàng năm mua bán đồ ăn hàng máy chục vạn các thương phẩm giá cao, giúp đỡ hợp tác xã dọn dẹp hàng tồn kho hay sao? Vì cái này Úy Trì Anh thu lợi không ít, nhưng trong nhà máy rượu, cũng bị không ít nhân viên chọc sau lưng, chỉ có điều tình thế hiện giờ mạnh hơn người, cô muốn cầu cạnh Trương Phàm, cũng chỉ có thể thấp giọng mà nói :

-Rượu trắng của nhà máy rượu, không phải vì nguyên liệu tăng lên quá nhanh, không khống chế được giá thành phẩm nên đã nghxi ra phương pháp này, Tổng biên tập Trương, tất cả mọi người đều vì công việc quốc gia, tránh nhiều tránh ít cũng vì quốc gia.

Cô vừa nói vừa kéo tay Trương Phàm, nhét một chồng tiền mắt không để lại dấu vết gì , Trương Phàm rón rén lấy tay vân vê, trên mặt tự nhiên thần sắc thoải mái hơn.

Thật vất vả giải quyết với Trương Phàm, Úy Trì Anh lại kéo lấy Quan Trọng Sơn:

-Cục trưởng Quan, baayy giờ ngươi muốn mang em trai của ta về cục làm gì?

-Làm gì?

Quang Trọng Sơn tự nhiên lùi hai bước, giữ khoảng cách với Úy Trì Anh nói:

-Em trai ngươi là kẻ khả nghi phạm tội, đương nhiên là bị giữ lại.

-Cục trưởng Quan, tôi biết là hắn vi phạm pháp luật, nhưng trước khi bị tạm giam, ta có thể dẫn hắn tới bệnh viện chữa trị một chút không?

Giọng Úy Trì Anh có vẻ như cầu xin nói “Cục trưởng Quan, cầu xin ngươi!

Mấy chữ cuối cùng Úy Trì Anh cố ý kéo dài hơn vẻ làm nũng, đây chính là tuyệt chiêu khó thử của cô, bất kể trước kai là chồng, cha chồng hay bây giờ là La Nguyên Thánh, đối với chiêu này đều không chống cự được.

-Đi bệnh viện?

Quan Trọng Sơn trầm ngâm một lát nói :

-Xưởng trưởng Úy Trì, trong sở tạm giam cũng có bác sĩ, hơn nữa em trai ngươi cũng chỉ là bị thương ngoài da thôi, đi bệnh viện hay là thôi đó.

Vừa nói xong Quang Trọng Sơn liền quay đầu lên xe cảnh sát, xe cảnh sát nagy lập tức nhanh như chớp lao đi.

Thấy Úy Trì Anh nghiến răng nghiến lợi, trong lòng mắng chửi không ngừng. Chiêu này của Quan Trọng Sơn, trong lòng nàng chưa có tính toán liền rơi vào khoảng không. Úy Trì Anh đương nhiên là biết, người em trai này của mình đối với tầng lớp quan viên ở huyện đã có không ít quan hệ lộn xộn, cô đã không ít lần xát qua mông hắn. Việc này, không lộ ra thì thôi, một khi đã lộ ra Úy Trì Nhân ngồi trong nhà lao mười tám năm là chuyện nhỏ.

Mà lúc này hắn tụ tập bọn người xã hội đen dung dao cưỡng chế cán bộ, thậm chí còn kinh động tới lãnh đạo thành phố, chuyện này sẽ không chấm dứt đơn giản như vậy, như vậy Úy Trì Anh không thể không suy nghĩ, một khi chuyện cũ của em trai mình bị lộ ra kết quả sẽ như thế nào?

Cho nên, Úy Trì ANh muốn lấy cơ dẫn hắn đi bệnh viện chữa trị để có cơ hội giúp Úy Trì Nhân lẩn trốn, nhưng cô lại thật không ngờ Quang Trong Sơn ngay cả một chút cơ hội cũng không cho cô.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.