Trùm Tài Nguyên

Chương 616: Q.5 - Chương 616: Phần thưởng như thế nào?




Cuối tháng sáu tuy thời tiết ở Bắc Kinh nóng bức, nhưng điều này cũng chỉ thấy ở một địa phương nào đó!

Tô Hoán Đông cùng nhân viên đi dưới bóng cây mát rượi trên các con phố nhỏ, trong lòng nóng như lửa đốt. Hắn tuy rằng thân là Phó Thủ tướng kiêm Bộ trưởng bộ Đường sắt, và đang được đề cử làm Thủ tướng chính phủ nhiệm kỳ tới, nhưng trước mặt vị lão nhân sắp gặp kia, hắn cũng chỉ có thể xem là một hậu bối!

Cho nên khi nhận được tin ông muốn gặp anh ta, Tô Hoán Đông lúc ấy vô cùng bất ngờ! Lúc đầu năm chín bảy, có lần ông từng gặp phải bệnh tình nguy kịch, cũng may sau đó bệnh tình cũng qua đi. Tuy nhiên, nếu không phải vì Hongkong xảy ra đại sự như vậy, ông cũng sẽ không đi đâu! Sauk hi trở lại thủ đô, ông vẫn luôn ru rú trong góc, đối với việc nước rất ít khi tham gia. Nhưng không có người nào dám vì vậy mà coi thường sức ảnh hưởng của ông ấy, chỉ cần lão nhân một ngày vẫn còn ở trên đời, ý chí của ông không vị lãnh đạo nào có thể khinh thị!

Mặc dù ông chưa từng trực tiếp bàn bạc việc gì với Tô Hoán Đông, nhưng đã từng cùng Phương Minh Viễn gặp mặt vài lần, nhưng lần nào cũng đều cho Tô Hoán Đông trợ lực rất lớn, Tô Hoán Đông sở dĩ có thể đứng được ở vị trí như ngày hôm nay, có tư cách cạnh tranh cho vị trí Thủ tướng lần tiếp theo này, thái độ của ông cũng có tác dụng vô cùng trọng yếu!

Chỉ có điều Tô Hoán Đông nghĩ không thông, lúc này đây, ông đột nhiên gọi mình đến, là vì cớ gì?

Dưới ánh mắt chú ý của các cán bộ cao tầng, Tô Hoán Đông chỉ gặp lão nhân khoảng nửa giờ rồi đi ra, mặc dù nội dung cuộc nói chuyện giữa hai người không thể nào biết được, nhưng Tô Hoán Đông vẻ mặt cũng có chút cổ quái, dường như là vui sướng xen lẫn vài phần kinh ngạc!

Những ngày Phương Minh Viễn ở Moscow trôi qua trong lạc thú —— hắn từ trước đến nay đều cho rằng, trên tay dính đầy máu người Hoa, xếp hạng đầu chính là người Nhật Bản, nhưng nói đoạt lấy ích lợi lớn nhất từ Trung Quốc, lại không hơn không kém chính là Nga!

Đừng nói trong quá khứ Siberia luôn là hậu hoa viên của Trung Quốc, nếu không phải là bởi vì mọi người thấy được những tài nguyên quý giá mà nó ngầm chất chứa, nếu không phải là bởi vì trước cuộc cách mạng công nghiệp, cuộc sống trên những cánh đồng tuyết Siberia quá đắt đỏ, người Hoa sớm đã thôn tính nốt nơi này thành lãnh thổ của mình! Tính từ triều Thanh tới nay, thậm chí còn trước khi kiến quốc, Nga đã cắt đi không ít lãnh thổ của Trung Quốc, mà trên đó thường ẩn chứa ít nhiều của cải, có thể nhìn ra, con gấu bắc cực này mới là địch nhân lớn nhất của Trung Quốc trong quá khứ! Mặc dù là sau khi kiến quốc, Trung Quốc rất nhiều năm đều không thể không đề phòng con gấu bắc cực này xuôi về phía nam!

Hiện giờ Nga tuy rằng kinh tế mấy năm qua liên tục xuống dốc, khiến cho thực lực quân sự của nó cũng theo đó mà suy yếu nhiều. Sự uy hiếp đối với Trung Quốc cũng đã giảm tới mức thấp nhất trong gần trăm năm nay, nhưng là một quốc gia có diện tích biên giới lớn nhất trên thế giới, cũng là một trong những quốc gia có số dân đông nhất, tiềm lực tương lai của Nga vẫn là không thể coi thường.

Mặc dù nói, Phương Minh Viễn cho rằng áp lực đối chống lại nước Mĩ của Trung Quốc, phải cùng Nga liên kết, nhưng điều này cũng không có nghĩa là, Phương Minh Viễn cảm thấy Nga rất có thể sẽ lại một lần nữa quật cường lên! Cho nên, cơ hội kiếm tiền hợp lý hợp pháp lại hiếm có này, đương nhiên là không thể dễ dàng buông tha!

Trong vòng vài ngày, bởi vì sự trượt giảm giá cả dầu thô trên thị trường quốc tế, hơn nữa có ví dụ của công ty xăng dầu Youke chomsky, Phương Minh Viễn vẫn gặp thêm được nhiều hợp đồng dầu mỏ khác, hơn nữa càng làm Phương Minh Viễn hài lòng chính là, những hợp đồng này, toàn bộ đều chỉ cần Phương gia trả từ hai mươi đến ba mươi phần trăm tiền đặt cọc, là có thể dùng nó để vay tiền của các ngân hàng Nga!

Những ông chủ của các công ty dầu mỏ này rất sợ những người coi tiền như rác giống Phương Minh Viễn nếu chẳng may đổi ý, dừng thu mua, cho nên hiệu suất làm việc tăng lên rất cao! Hơn nữa chẳng những giá cả dễ thương lượng, phương thức cung cấp hàng, thời gian cung cấp hàng, cũng là rất dễ thương lượng!

Không phải là không có người nghĩ tới, Phương Minh Viễn bất chấp mọi thứ thu mua dầu thô, có phải có tin tức gì bên trong, có lẽ giá cả dầu thô trên thị trường quốc tế có khả năng quay lại quỹ đạo lưu thông hay không! Nhưng thứ nhất, những người này có thế nào cũng nhìn không ra, trong một thời gian ngắn, giá cả dầu thô trên thị trường quốc tế có xu thế tăng lên. Mấy ngày qua, mặc dù cũng có một vài ngày, giá cả dầu thô tăng lên một chút, nhưng kế tiếp rồi sẽ lại trượt giá mà thôi!

Thứ hai. Mặc dù là những người khác đều cho rằng, giá cả dầu thô trên thị trường quốc tế có thể sẽ lại trở lại với quỹ đạo, nhưng lượng dầu thô tồn kho mỗi ngày đều đang không ngừng tăng lên, vốn lưu động của các công ty cũng theo đó giảm xuống, cùng lúc đó, giá cả cổ phiếu cũng tụt mạnh, kinh tế đình trệ trong quốc nội và trên quốc tế, khiến cho những công ty này, căn bản là không thể cho phép bản thân có nhận thức như vậy được!

Cho nên, họ căn bản cũng không có sự lựa chọn nào khác!

Đương nhiên, những ban ngành có liên quan cũng có điều tra một chút, nhưng vấn đề ở chỗ văn phòng Tổng Thống rất nhanh liền gọi điện thoại tới, ngăn bọn họ lén điều tra hoạt động!

Nửa tháng nay, Phương Minh Viễn cũng đã ký kết với nhiều công ty xăng dầu, tổng ngạch tương đương với tổng sản lượng dầu thô ba năm, mà chỗ dầu thô này, sẽ được cung cấp liên tục trong vòng năm đến mười năm!

Đối với cách làm này của Phương Minh Viễn, Haldore thật ra cũng có chút bất mãn, nhưng công ty xăng dầu Youke năng lực sản xuất cũng không phải vô hạn, một số lượng lớn như vậy, nếu toàn bộ giao cho công ty xăng dầu Youke, cũng đủ khiến bọn họ khai thác đến năm 2020 rồi! Cho nên hắn cũng chỉ có thể trơ mắt ra mà nhìn.

Mà Phương Minh Viễn tiếp xúc với công ty xăng dầu Nga, mặc dù mới chỉ hai lần, nhưng công ty xăng dầu Nga đối với gốc gác Trung Quốc của hắn, dường như có chút cố kỵ, cho nên giữa song phương giao lưu cũng không phải thuận lợi. Công ty xăng dầu Nga thật ra muốn gia nhập vào việc thu mua dầu mỏ của Phương Minh Viễn, nhưng Phương Minh Viễn lại không đồng ý, mặc dù công ty xăng dầu Nga đã đưa ra mức giá sáu phẩy chín đô la Mỹ mỗi thùng, như vậy là đã thấp hơn rất nhiều công ty khác!

Ngày này, Phương Minh Viễn sáng sớm đã nhận được điện thoại của đại sứ quán Trung Quốc ở Nga, mời hắn tới, nói là có cuộc gọi quan trọng từ quốc nội.

Cuộc gọi này là của Tô Hoán Đông, ở trong điện thoại, Tô Hoán Đông đầu tiên là nói tới tình hình quốc nội gần đây, rồi hỏi han tình hình của Phương Minh Viễn ở Nga, lúc này mới trịnh trọng nói tới việc mình được lão nhân cho gọi đến.

-Minh Viễn, ý của lão gia tử là, cháu gần đây làm việc rất được, nhất là hai việc bảo vệ thị trường tài chính Hongkong và viện trợ cho Hoa kiều ở Indonesia! Phương gia vì thế mà đã phải bỏ ra cái giá thật lớn, quốc gia sẽ không quên sự cống hiến này của Phương gia!

Tô Hoán Đông trầm giọng nói:

-Ông cụ bảo ta hỏi cháu xem, cháu có nguyện vọng gì không?

Tô Hoán Đông nói rất chậm rãi, từng lời từng chữ nhấn rất rõ ràng!

Lão nhân lúc ấy nói với hắn việc này, thành thật mà nói, Tô Hoán Đông lúc ấy đầu óc bỗng ong lên, người đã từng đứng ở vị trí cao nhất của một nước, Phương Minh Viễn sao có thể dễ dàng lọt vào mắt xanh của ông ta, đúng là phúc ba đời, lão nhân rõ ràng còn bảo hắn hỏi xem, Phương Minh Viễn có nguyện vọng gì? Như vậy không phải đã quá rõ sao? Lão nhân là định khao thưởng Phương gia rồi!

Tuy nhiên, Tô Hoán Đông lúc ấy trong đầu mặc dù có chút bối rối, nhưng mặt ngoài vẫn khá bình tĩnh. Hắn uyển chuyển thay Phương Minh Viễn tỏ vẻ, Phương gia ra sức vì nước, trợ giúp kiều bào hải ngoại , âu đó cũng là chuyện phải làm, Phương Minh Viễn cũng chưa từng tỏ vẻ gì trước mặt hắn, là hy vọng quốc gia vì vậy mà có gì tưởng thưởng.

Lão nhân lại lấy câu "Có công không thưởng, khiến cái thiện mất đi; cái gian không trị, kẻ ác sẽ càng tung hoành" khiến Tô Hoán Đông không phản bác lại được!

Phương Minh Viễn công lao lúc này đây, người biết tuy rằng không nhiều lắm, nhưng ai mà đã biết, đều không thể phủ nhận chiến công của hắn. Đúng là có sự nhắc nhở của Phương Minh Viễn, trung ương từ đầu năm trước đã bắt đầu chỉnh đốn các công ty Đầu tư nhà nước, phát hiện sớm các tai hoạ ngầm, lúc này mới khiến cho khi cuộc khủng hoảng tài chính Đông Nam Á nổ ra, những công ty nay không đến nỗi rơi vào tình trạng không thể vãn hồi!

Đúng là có sự cảnh báo sớm của Phương Minh Viễn, có sự tương trợ to lớn của Quách gia và Trịnh gia, thị trường chứng khoán, thị trường hối đoái Hongkong mới có thể sớm có chuẩn bị, cũng chính là nhờ có sự dẫn dắt của Phương gia, Quách gia, Trịnh gia mới bảo đảm thị trường chứng khoán, thị trường hối đoái Hongkong dù bị những kẻ đầu cơ tài chính quốc tế công kích nhiều lần, vẫn giữ được cho đồng đô la Hồng Kông ổn định!Chuyện này không chỉ là có ân với chính phủ Hongkong, mà còn bảo toàn thể diện của trung ương —— Hongkong vừa mới trở về tổ quốc, ngay tại cuộc khủng hoảng tài chính, lại bị càn quét tán loạn, đến lúc đó những người khác sẽ nghĩ như thế nào? Các thế lực phản Hoa nhất định là sẽ không bỏ qua cơ hội này bôi xấu Trung Quốc!

Hơn nữa, phát sinh cuộc bạo loạn này ở Indonesia, chính là vì Phương Minh Viễn đã sớm bố trí, mới không tạo thành tổn thất lớn! Quan trọng hơn là, Phương Minh Viễn đã dựa vào La Hoành Dịch, đem đại bộ phận công lao đều giao cho chính phủ, hơn nữa lúc này đây, chính phủ Hoa Hạ cũng đúng là đã phái máy bay đi tới Indonesia để cứu viện, hành động này khiếnchính phủ Trung Quốc trong suy nghĩ của người Hoa ở ở Đông Nam Á có được hình tượng tốt đẹp!

Những công lao này, nếu như nói Phương Minh Viễn là người trong thể chế, cũng đủ để cấp cho lý lịch của hắn thêm tươi sáng, con đường làm quan ngày sau sẽ giống như hổ sinh hai cánh!

Đáng tiếc Phương Minh Viễn hiện giờ còn đang đi học, hơn nữa Tô Hoán Đông cũng biết, Phương Minh Viễn căn bản là không có ý định làm quan —— những người có thân phận danh gia giống như hắn, nếu như biết rõ thân phận, ở nơi nào mà không phải là quan lớn, là quý nhân thượng khách, sao có thể nguyện ý tiến vào thể chế, chịu sự sai khiến của những kẻ tầm thường!

Càng đau đầu hơn chính là, ba chiến tích này của hắn, người nào cũng không thể đề xuất ra cách gì quang minh chính đại mà tưởng thưởng cho hắn, bằng không mà nói, lão nhân cũng đã không tới hỏi hắn!

Phương Minh Viễn ngơ ngác một chút, sau một lúc lâu mới hiểu ra, trầm ngâm nhất thời không mở miệng.

-Minh Viễn, vấn đề này cũng không cần vội vã trả lời, cháu cứ suy nghĩ kỹ một chút!

Tô Hoán Đông lại trầm giọng nói:

-Tuy nhiên, theo ý kiến cá nhân của ta, ta cảm thấy cháu vẫn nên khéo léo mà từ chối đi! ! ! !

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.