Trung Hoa Bí Dị Truyện

Chương 2: Chương 2: Cái chết ly kỳ




Khuông Chí Quân là con trai độc nhất của Khuông Kỷ Lục, là học sinh lớp Bảy của trường trung học Đông Tuyền, lúc chết vừa tròn 13 tuổi lẻ 13 ngày.

Di thể của Khuông Chí Quân được đặt ngay giữa nhà, trên người mặc một chiếc váy đỏ. Ngoại trừ phòng chính thì còn có hai gian phòng ngủ và một phòng bếp. Phòng vệ sinh ở ngay trong phòng bếp. Đứa trẻ ngủ trên giường lớn ở phòng chính dưới lầu, bên trên xà nhà. Dưới mặt đất khắp nơi đều là quần áo và mấy món đồ lặt vặt. Những cuốn sách giáo khoa, vở bài tập mà đứa trẻ từng dùng vứt lung tung trên giường, trên bàn. Hai gói mì ăn liền, đứa trẻ đã ăn một gói. Những di vật của đứa trẻ như đồng hồ điện tử, cặp sách, máy tính, điện thoại di động, đĩa CD, vân vân đều nằm trên giường. Trong cặp vẫn còn 32 đồng rưỡi.

Khuông Kỷ Lục nói, cảnh sát và pháp y đã tiến hành giải phẫu cơ thể thằng bé vào tối ngày 5, vì thế từ đầu đến bụng của thằng bé đều chằn chịt vết vá.

Trước trán của Khuông Chí Quân có một lỗ kim nhỏ và một vết thương không nặng lắm, đùi, hai tay, hai sườn, bên trên hai mắt cái chân đều có vết thâm. Ngoài ra không có bất kỳ vết thương nào cả.

Khuông Kỷ Lục nói, cách đây mấy hôm điện thoại của ông bị hư nên không thể liên lạc được với con, mười hai giờ trưa ngày 5, ông về nhà đưa tiền cơm cho con. Cửa lớn và cửa hông thường hay ra vào đều không mở nên ông đi vòng qua cửa sau, cửa sau khép hờ, chỉ cần đẩy nhẹ là đã mở. Bên trong hỗn loạn, quần áo thằng bé vương khắp nơi. Lúc ông ta đi vào phòng chính, đèn vẫn mở, Khuông Kỷ Lục nhìn thấy con trai mặc một chiếc váy lớn màu đỏ, trên váy có thêu hoa trắng, cả cơ thể bị trói chặt bởi sợi dây, còn giữa hai chân treo một quả cân lớn. Hai tay bị trói lên xà nhà, chân cách mặt đất vài xăng ti mét, bên cạnh có một chiếc ghế bị lật đổ, cơ thể thằng bé lạnh băng, đã sớm tử vong.

Khuông Kỷ Lục hiếm muộn, tới tận lúc 41 tuổi mới có đứa con trai này. Tình huống trước mắt khiến ông trợn tròn mắt, ngồi bệt xuống đất òa khóc.

Có ba bí ẩn đặt ra: thứ nhất, tại sao thằng bé lại mặt váy đỏ và đồ bơi. Thứ hai, lỗ kim trước trán thằng bé ở đâu ra. Thứ ba, tay chân người chết được thắt bằng nút thắt rất chuyên nghiệp.

Sau đó, sự kiện đã có chút tiến triển như sau. Theo như kiểm tra hiện trường, kiểm nghiệm thi thể, điều tra tình huống, loại trừ lý do bị sát hại, nhận định rằng chết vì ngạt thở, lý do như sau:

- Hiện trường xảy ra án mạng là ngay tại nhà người chết, bố mẹ ra ngoài làm việc rất ít khi về nhà, chỉ có người chết sống một mình

- Người chết đang là học sinh cấp hai, tính cách hướng nội.

- Có những sở thích dị hợm, bố mẹ người chết đã khai rằng cách đây không lâu từng chứng kiến người chết mặc quần áo của chị họ, tại hiện trường xảy ra án mạng, người chết cũng mặt quần áo kiểu nữ, mặc đồ giả vú.

- Theo như phân tích những vết tích còn sót lại trên quần áo và giường, người chết còn có khuynh hướng tự ngược đãi bản thân.

- Cách buộc dây rất đặc biệt, nhiều vòng, nhiều nút, còn treo cả cân.

- Sau khi kiểm tra thi thể nhận thấy có triệu chứng ngạt thở.

Người nhà nghi hoặc:

Tối ngày 5, đội cảnh sát hình sự khu Ba Nam chạy đến, cảnh sát và pháp y của cục cảnh sát cũng đến. Khuông Kỷ Lục nói, cảnh sát kéo con trai ông ta xuống, cởi váy đỏ mà người chết mặc ra, phát hiện người chết mặc đồ bơi của chị họ và không mặc quần áo của mình. Khuông Kỷ Lục nói rằng, pháp y đã thông báo rằng, theo như phán đoán sơ bộ thì con trai ông ta chết trong vòng 48 tiếng đồng hồ, tầm ngày 3 - 4 tháng 11. Trên người thằng bé, ngoại trừ vết thâm do dây siết thì hầu như không có ngoại thương. Pháp y đã mang cơ thể Khương Chí Quân về tiến hành giải phẫu.

Hôm sau, Cô Đăng - mẹ của người chết - bình tĩnh đứng trước mặt phóng viên, không hề rơi nước mắt, nói rằng bản thân và chồng đều làm công ăn lương ở khu Giang Bắc, trong nhà chỉ có mình con trai. Cuối tuần nào con trai cũng về Giang Bắc với họ. Bởi ngày 24 tháng 10, lúc con trai về chơi họ có cho con mấy trăm đồng tiền cơm và mua sách vở,... thằng bé có nói rằng ngày 1 tháng 11 không về Giang Bắc mà muốn về nhà cũ ở quê.

Cô Đăng nói rằng, bình thường thì cửa sau không bao giờ mở, được đóng lại bởi hai tấm gỗ lớn và một thanh sắt. Sau khi con trai chết thì cửa chính và cửa hông đều đóng cả, chỉ có cửa sau mở ra, còn hai tấm ván gỗ và thanh sắt thì đặt ở hai bên trái phải.

Khuông Kỷ Lục nói, vào những tháng ngày cuối cùng của thằng bé, thằng bé không hề tỏ ra bất kỳ biểu hiện dị thường nào, “chúng tôi không tin thằng bé tự sát“.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.