10 giờ sáng,mặt trời lên cao,nắng cũng gay gắt hơn.Nhiên khổ sở lắm mới lết được vào trung tâm mua sắm trong thành phố.Hôm nay nổi hứng nên nó muốn tiêu hoang một chút.Dự là sẽ xài hết số tiền tích góp trong ba tháng hè này.Trong trung tâm thương mại cũng mát thật đấy,so với nhiệt độ ngoài trời thì ở đây dễ chịu hơn nhiều.Đôi mắt nó dáo dác nhìn quanh,miệng mở to kinh ngạc,không ngờ trong trung tâm lại rộng quá trời quá đất như vậy.
Xác định điều đầu tiên nó muốn đến chính là nơi bán đồ của nam giới thế mà loanh quanh một hồi vẫn về chỗ cũ.Mệt bở hơi tai mà chẳng tìm được đến nơi,lạc hết tầng này đến tầng khác nản vô cùng.Đang tính bỏ cuộc thì quỷ xui ma khiến thế nào lúc định đi ra lại đứng trước một gian hàng bán quần áo nam giới.Hí hửng bước vào,nó cầm mấy cái áo lên ướm thử.Đôi mày thanh tú khẽ nhăn lại,nét mặt không được vừa ý lắm,đồ gì mà rộng quá.
-Em cần chị giúp gì không?
Một chị nhân viên xinh đẹp bận trên mình bộ đồng phục đen bó sát khá tao nhã tiến lại gần nó,nở nụ cười ngọt ngào,cất lên giọng nói êm tai.
-Ừm..m..Chị chọn giúp em mấy bộ đồ vừa với khổ người như em mà tối tối màu một chút.
Nó ngập ngừng một chút nhưng nhận thấy vẫn là để chị nhân viên giúp thì hơn chứ để nó tự chọn chắc đến mai chưa ưng nổi một bộ.
-Em chọn cho em trai hả?
-Vâng.
Chị nhân viên vừa hỏi vừa đưa nó sang một gian quần áo nam khác,kích cỡ mấy bộ đồ này có vẻ nhỏ hơn gian hàng vừa nãy.hẵng còn đang ngơ ngơ ngác ngác thì chị nhân viên đã lựa xong mấy bộ quần áo,dơ lên ướm thử vào người nó,đầu hơi nghiêng nghiêng.
-Bộ này em thấy thế nào.
-Vâng,đẹp lắm chị ạ.Cho em lấy mấy bộ này.
Nó cầm mấy bộ đồ chị nhân viên chọn,vẻ mặt rất ưng ý.Chúng khá vừa với khuôn người nó,màu sắc cũng không quá sặc sỡ.Nhìn cái nó chấp thuận luôn,không cần mất thời gian thay đồ làm gì hết.
Xong xuôi nó lại tiếp tục chạy lăng xăng trong trung tâm thương mại.Theo như kế hoạch thì nó đi mua đồ đến 11 rưỡi sẽ về nhà.Sau đó ăn cơm ngủ nghỉ đến 3 giờ chiều đi cắt tóc,nếu như quán ít khách thì chắc khoảng 4 rưỡi về,nhiều thì phải đến 6 giờ mới xong.Cuối cùng sẽ là sắp xếp đồ đạc chuẩn bị cho ngày mai. Nhưng coi bộ không thể làm theo kế hoạch rồi.
Trong trung tâm này nó còn rất nhiều thứ phải mua.Để trở thành một đứa con trai thì cảm giác đàn ông là một thứ không thể thiếu.Con trai thường dùng dầu gội nào ta?Nó thì thích những mùi hương nhẹ nhàng nhưng như thế có mất đi sự nam tính không?Hay dùng mùi bạc hà?Mà đàn ông có dùng sữa tắm không nhỉ?Nên mua giày kiểu nào ta?....vân vân và mây mây.Nói chung là còn rất nhiều câu hỏi đang quanh quẩn trong đầu nó như một mớ tơ vò.kết quả lúc bước chân ra khỏi trung tâm thương mại đã là 2 giờ chiều.
Trống bụng kêu liên hồi,người mệt lả,tay xách túi đồ,nó chạy thẳng vào tiệm ăn nhanh gần.Ngồi lại trong góc,nó gọi ra một đống đồ ăn rồi một mình đánh chén.Ăn xong như được tiếp thêm sức sống,nó tính tiền rồi xách đồ bước ra khỏi tiệm.
Đôi mắt nâu nhìn dòng người qua lại,đúng là nơi trung tâm chẳng bao giờ có từ nghỉ ngơi.Nở nụ cười nhẹ,hít hà luồng khí ngoài trời nó chợt nhận ra có điều rất bất thường.Đã là cuối hè nhưng nắng bao giờ cũng gay gắt,có là hai giờ chiều cái nóng cũng chỉ giảm đi được vài phần.Vậy mà nó lại thấy không khí bây giờ rất dễ chịu,ngoài trời thoáng đạt.Dảo bước trên hè phố,mái tóc nó tung bay trong làn gió mát kì lạ ùa về.Bầu trời tối sầm lại âm u bất thường.Trong lòng rộ lên một dự cảm không lành,đôi chân nhỏ nhắn sải bước nhanh hơn trên hè phố.....rồi chạy.
Tách...tách..tách....
.......Rào...rào.......
Mưa?Đến mau quá!Vào cuối hè,mưa....mỗi lúc một to hơn.mọi người đều chạy toán loạn.Nó vừ chạy vừa cảm nhận từng giọt mưa thấm vào da thịt,mát lạnh.trong lòng nó lại dâng lên một niềm vui khó tả.
Meo..eo..eo...
Âm thanh vô cùng yếu ớt giữa không gian nhưng cũng đủ để thu út được sự chú ý của Nhiên.một con mèo nhỏ trông rất thê thảm nằm ngập trong vũng nước sát lề đường.Lông xù lên vì dính nước,miệng kêu trong vô vọng.Chẳng ai đoái hoài đến con mèo tội nghiệp kia.
Nhìn quanh nó mới phát hiện,ở đây đã cách khá xa trung tâm thành phố,chẳng còn mấy bóng người.Chạy lại bế con mèo lên,nó đứng trên lòng đường cách lề chừng một bước chân.Tay vuốt vuốt bộ lông xù của con mèo kia lại thấy bản thân mình giờ cũng thê thảm như con mèo vậy.Mà..Chủ của con mèo đâu?Hay mèo nhỏ cũng không còn gia đình giống nó nhỉ?Nó bất giác nở nụ cười nhưng nét mặt lại có chút chua xót.Được rồi,nó quyết định sẽ nuôi con mèo đáng thương này.
Nó chìm đắm trong mớ suy nghĩ,đôi chân vẫn chầm chậm bước trên con đường không bóng người.Đứng trước lòng đường,nó giật mình thon thót bàn tay run run vẫn ôm chặt lấy con mèo.Nó đứng hình nhìn chiếc ô tô đang lao về phía mình và không có ý định phanh lại.ngồi trong ô tô có lẽ là một ông chú say xỉn cũng có thể là một thằng ranh đang thất tình gì đó......Nói chung là rất nguy hiểm,đôi chân nó mềm nhũn.Đầu nghĩ là phải tránh nhưng người lại không sao di chuyển đượckhông tránh được,làm sao đây?..Sắp lao tới rồi.Giúp tôi với!!!
Nó đứng chôn chân dưới mặt đất,hết thầm trong vô vọng,nhắm nghiền mắt lại chờ số phận định đoạt.