Người Vạn Năng nhìn thấy một màn này, không nhịn được hiếu kỳ hỏi: "Đây là cái gì? "
" Liên quan gì đến ngươi? "Lâm Siêu liếc mắt nhìn hắn.
Người Vạn Năng thoáng sững sờ, trong lòng có chút tức giận cũng không dám cãi lại, mặc dù hắn chưa nhìn thấy Lâm Siêu ra tay nhưng từ thái độ của cô
gái sài cổ đao và cô bé phóng điện mà xem thì người thanh niên này cũng
không phải là hạng người bình thường, tuyệt đối không phải là người mà
mình có thể chống lại, đoán chừng có trình độ xấp xỉ Triệu thủ lĩnh và
Lý Kiệt kia.
Đại Thiết Ngưu vừa mới bò dậy từ mặt đất, sau đó
nhìn thấy biểu hiện của Hắc Nguyệt và Lâm Thi Vũ thì đồng tử khẽ co rụt
lại, trong lòng tràn ngập kinh hãi. Hắn không nghĩ tới hai cô gái yếu
đuối này vậy mà có năng lực mạnh như vậy, nhất là cái cô bé bảy tám tuổi này, cường độ năng lực quả thực vượt qua tưởng tượng của hắn.
"
Quả nhiên chị Băng không có nhìn lầm, thảo nào lại để cho các nàng cùng
đi vào, xem ra chị Băng bố trí một ván cờ rồi, nàng để Lâm Siêu tiến vào di tích chủ yếu là muốn mượn tay hắn diệt trừ thuộc hạ Lý Kiệt! Với
tính cách đa nghi lại không chịu thua thiệt, dưới tình huống Lý Kiệt
không có cách nào xác định đám người Lâm Siêu là cao thủ thật sự hay là
giả cao thủ thì nhất định sẽ phái ra một vài chiến tướng mạnh nhất làm
người được chọn, như vậy Lâm Siêu không thể không bị động giúp đỡ chị
Băng giải quyết hết mấy cái nhân vật khó giải quyết này.
Đại Thiết Ngưu càng nghĩ càng kinh hãi.
Mỗi lần di tích mở ra, số người thuộc hai phe đều ganh đua với nhau ở trong di tích, nơi này là một không gian hoàn toàn khép kín, cho dù là trở
mặt cũng không sao cho nên mỗi lần chọn lựa người được chọn tiến vào di
tích đều là một cuộc đánh cờ.
Trước đó hai phe sẽ dự đoán đại
khái phía bên kia phái ra ai, do đó phái ra tiến hóa giả có năng lực
khắc chế những người kia, như vậy là đã nắm giữ ưu thế tuyệt đối!
Trong trường hợp thể chất chênh lệch khoảng mười lần thì năng lực mạnh yếu
mới là mấu chốt quyết định thắng thua, thể chất chẳng qua là một cái số
liệu căn bản trong sức mạnh tổng hợp, nếu như xem thể chất là sức lực
thì năng lực chính là kỹ xảo, trừ khi khí lực áp đảo xa xa người khác
mới có thể bỏ qua kỹ xảo nếu không thì kỹ xảo mới là nhân tố quyết định
đạt được thắng lợi.
Cho nên một khi tiến hóa giả đối phương bị khắc chế năng lực thì về cơ bản khẳng định là sẽ thua.
Hiển nhiên trong lần đánh cờ này mấy người Lâm Siêu bị coi như quân cờ rồi,
mặc kệ bọn hắn muốn hay không muốn hỗ trợ thì đám người Lý Kiệt cũng sẽ
chủ động tấn công trêu chọc, ép buộc hắn phản kích!
"Dương mưu
như vậy, cho dù là ta cũng biết được, với tư duy của người này không đến nổi nhìn không thấu, không biết hắn có tức giận hay không? "Đại Thiết
Ngưu kinh nghi bất định nhìn Lâm Siêu, thầm nghĩ trong lòng: " Chị Băng, không phải chị muốn lôi kéo hắn sao, làm sao sẽ làm chuyện như vậy, ngộ nhỡ chọc tức hắn chẳng phải là gà bay trứng vỡ. "
Hắn nghĩ không ra chị Băng tại sao phải lợi dụng Lâm Siêu, mà còn lợi dụng rõ ràng như thế. Dứt khoát bỏ suy nghĩ về việc này, hắn lại nghĩ về bản lĩnh của
mấy người Lâm Siêu, nếu như chém giết chính diện với đám người Lý Kiệt
thì không biết sẽ có bao nhiêu phần trăm sống sót.
Trải qua phân tích toàn bộ số liệu từng bên, hắn chợt phát hiện.... rất nguy hiểm!
" Chết tiệt, đồ chó nhật Lý Kiệt này lại có thể tự mình tiến vào di tích, quá ức hiếp người mà!" Đại Thiết Ngưu bỏ qua so sánh, trong lòng thì
chửi ầm lên, tuy rằng hắn đã biết mấy người Lâm Siêu rất mạnh nhưng so
sánh với Lý Kiệt vẫn còn kém quá xa, người đàn ông kia chính là tồn tại
có thể chính diện chống lại chị Băng, quả thực chính là quái vật!
Đợi Hắc Nguyệt hoàn toàn mổ xẻ xong, Lâm Siêu phân phó với Khổng Tước: "Tiếp tục đi tới đi."
Khổng Tước ý thức được thực lực của hắn thật không đơn giản, gật đầu nói: "
Ừ, mọi người theo sát ta." Nói xong tiếp tục dẫn đường đi về phía trước.
...
Cửa vào lối đi tầng hai ma trận Kim Tự Tháp.
Đám người Lý Kiệt từ trong vòng xoáy trong suốt hiện ra, Hắc Xà cảnh giác
đánh giá bốn phía, sau khi xác nhận không có xác ướp băng vải vàng ẩn
núp mới thầm thở phào nhẹ nhõm, nhìn về phía Lý Kiệt cười nói: "Không hổ là lão đại, nếu như chỉ có mấy người chúng ta thì đi vào tầng thứ hai
cần thời gian ít nhất cũng phải nửa ngày, hiện tại mới ba tiếng đã đến
được."
Lý Kiệt cười nhạt một tiếng: "Đi thôi, đừng quên mục tiêu lần này của chúng ta."
" Tôi đi dẫn đường." Hắc Xà đi ở phía trước, âm hiểm cười nói: "Lại nói,
không biết hiện tại bọn hắn như thế nào, chỉ mong mấy cái tay mơ kia có
thể còn sống sót để cho ta hành hạ một chút cho đã tay, nhất là tên
thanh niên kia, ta thật muốn nhìn xem một chút đến tột cùng vì cái gì mà người đàn bà máy móc lại coi trọng hắn như vậy?"
Một người trung niên thô kệch khác cười nói: "Còn có thể vì cái gì, đũng quần quá lớn mà thôi!"
" Ha ha..."
Mấy người khác đều bật cười.
Lý Kiệt đạm mạc nói: "Đừng xem thường bọn họ, người đàn bà kia cũng không
phải là đèn đã cạn dầu, lần này cố ý an bài mấy người mới tiến vào di
tích khiến chúng ta mơ hồ không rõ tình hình bên trong. Lấy sự hiểu biết của ta về nàng thì mấy người kia khả năng là tay mơ cũng không cao, có
lẽ bọn hắn có bản lĩnh đặc biệt gì đó, ví dụ như tầm bảo hoặc là các
loại trốn chạy để khỏi chết, các ngươi tốt nhất đừng khinh địch. "
Hắc Xà cười nói: "Lão đại yên tâm đi, lần này ngươi tọa trấn, cho dù những người kia thật sự là cao thủ cũng phải chết! "
Lý Kiệt cười nhạt một tiếng: "Cái này là điều hiển nhiên, nói về mưu kế
nàng vẫn là quá trẻ tuổi. Ta chờ cơ hội này đã nửa tháng rồi, đoán chừng nàng cho rằng lần này ta tự mình tiến vào di tích chỉ là muốn tiêu diệt cả đoàn thủ hạ chín người của bọn hắn, tuy rằng đây là việc thuận tay
mà làm nhưng mục tiêu chính thức của ta là vật kia, chỉ cần đạt được nó
thì xưng bá căn cứ dễ dàng! "
" Đúng vậy, lão đại xuất mã ai dám tranh phong! "
" Chúng ta thề sống chết đi theo lão đại! "
" Bọ ngựa bắt ve, chim sẻ núp đằng sau, chúng ta chính là chim sẻ!"
...
Trong căn cứ.
Triệu Băng Băng ngồi ở trên ghế sa lon ngưng mắt nhìn phong cảnh hoang vu
ngoài cửa sổ, thầm lẩm bẩm: "Cố gắng lên, ngàn vạn lần đừng để cho ta
thất vọng, nếu như lần khảo nghiệm này ngươi có thể thông qua thì ta sẽ
toàn lực bồi dưỡng ngươi, cho ngươi đi theo ta cùng nhau chinh chiến thế giới, thống trị Địa Cầu! "
Nói xong mấy chữ cuối cùng này, trong đôi mắt lạnh như băng của nàng toát ra ngọn lửa nóng rực.
" Lý Kiệt tuyệt đối sẽ không nghĩ đến hắn chọn kỹ lựa khéo, nhiều lần
khảo nghiệm sự trung thành của thân tín vậy mà vẫn có người của ta, Pháp vương bảo thạch sao, chỉ mong có thể giống như miêu tả bên trong quyển
da cừu, có được lực lượng siêu phàm, bảo vật như vậy cũng không phải là
con sâu cái kiến có thể khinh nhờn."
Triệu Băng Băng hơi cúi
đầu, trong tay cầm sợi dây chuyền có mặt hình mèo chiêu tài, khẽ nói:
"Con chuột đã bị ta nhốt vào lồng sắt, chỉ mong con mèo ngươi không để
cho ta thất vọng..."
...
Ma trận Kim Tự Tháp tầng một.
Dưới sự dẫn đường của Khổng Tước, đám người Lâm Siêu nhanh chóng đi tới, mỗi lần đi qua mấy cái lối đi là sẽ gặp phải một con xác ướp băng vải
trắng. Những con xác ướp băng vải trắng chân chính này có thể chất
khoảng mười lăm lần, tất cả đều giao cho Vưu Tiềm và Hắc Nguyệt giải
quyết, hai người bọn họ cần rèn luyện gấp kỹ năng chiến đấu.
Về
phần Thần Quyền và Người Vạn Năng, bọn hắn không muốn tiêu hao thể năng, thấy hai người này ưa thích "giành danh tiếng " như thế thì trong lòng
vừa chết giễu bọn hắn ngây thơ, vừa vui cười nhàn nhã.
Trên đường tiến về phía trước, đoàn người chạm đến một ít cơ quan.
Những cơ quan này được lắp đặt bố trí vô cùng cổ xưa, ví dụ như giẫm lên một
viên gạch hoặc là đưa tay ấn vào một chỗ trên tường làm cho nơi đó lõm
vào trong tác động đến bánh răng bên trong khởi động cạm bẫy.
Những cạm bẫy này có rất nhiều chủng loại, ví dụ như dưới bàn chân bỗng nhiên biến mất, còn viên gạch giống như là thép tấm bị kéo ra, bên trong là
mũi khoan sắc nhọn hoặc là biển lửa, hoặc là giam cầm khôi lỗi xác chêt
quái vật nào đó. Còn có cơ quan trên đỉnh đầu sẽ bắn ra mũi tên, tốc độ
những mũi tên này rất nhanh, dùng tốc độ trăm mét mỗi giây bắn tới, chỉ
có người đạt tới thể chất ba mươi lần có năng lực tốc độ và phản ứng
thần kinh cao mới có thể vượt qua, nếu như là người không linh hoạt thì
cho dù thể chất đạt tới bốn mươi lần cũng sẽ bị mũi tên bất ngờ bắn
chết!
Cùng nhau đi tới, trừ Lâm Siêu và Lâm Thi Vũ vẻ ngoài toàn
vẹn không tổn hao gì thì những người khác hoặc nhiều hoặc ít đều có chút tổn hại, trong đó tổn thương nhẹ nhất chính là Phạm Hương Ngữ. Chẳng
qua là trong một lần nàng dẫm phải cạm bẫy sơ suất té xuống, tuy rằng
đúng lúc bám lấy mép bẫy rập trên sàn nhà nhưng váy lại bị quái vật bị
nhốt ở bên dưới nhảy lên cắn xé một góc.
Trong đó bị thương nặng
nhất thuộc về Người Vạn Năng, năng lực của hắn là phục chế, theo cách
nói của hắn thì miễn là năng lực hắn đã gặp qua đều có thể phục chế sử
dụng!
Có thể nói đây là một cái đại năng lực vô cùng mạnh mẽ về
mọi mặt, thế mà bản thân Người Vạn Năng lại không xứng với năng lực này, hắn phục chế lôi điện của Lâm Thi Vũ có lẽ định bộc phát ra tốc cực
nhanh giống như nàng nhưng hắn dốt đặc cán mai đối với điện lực học, thi triển vô cùng vụng về, cuối cùng bị mũi tên bắn thủng cánh tay.
Thần Quyền bên cạnh hắn năng lực là kim loại, hắn có thể biến đổi hình dạng
mũi tên kim loại, thậm chí quỹ tích, có thể nói cái bẫy này đối với hắn
cũng không có tính chất uy hiếp gì, có thể phá giải dễ dàng. Sau khi hắn né tránh mũi tên bắn về phía mình cũng không lựa chọn trợ giúp Người
Vạn Năng mà là khoanh tay đứng nhìn, tựa hồ hận không thể bắn gã thành
gai nhím.
Sau khi né tránh một mớ cạm bẫy, đám người Lâm Siêu
liên tiếp giết chết hai ba mươi con xác ướp băng vải trắng, đi tới điểm
cuối cùng tầng thứ nhất, nơi này có một cái đài tròn, phía trên là một
cái mộc trượng lục bảo thạch.
" Đá năng lượng tia Gamma?" Lâm
Siêu nhìn thấy mộc trượng lục bảo thạch có chút kinh ngạc, không nghĩ
tới bảo vật tầng thứ nhất này lại là đá năng lượng tự nhiên có thể bắn
ra tia Gamma.
Khổng Tước cẩn thận dè dặt rút ra mộc trượng lục
bảo thạch trên đài tròn, sau thấy không có khởi động cơ quan gì mới nhẹ
nhàng thở ra, đem mộc trượng đưa cho Lâm Siêu nói: " Trước tiên cho
ngươi bảo quản."
Lâm Siêu cảm ứng một chút cấu tạo bên trong lục
bảo thạch, lập tức biết rõ tác dụng đại khái, cái mộc trượng tia Gamma
này mỗi lần chỉ có thể phóng ra một nhúm thật nhỏ tia Gamma, sau mỗi lần dùng cần một đoạn thời gian bổ sung năng lượng tự nhiên mới có thể
tiếp tục sử dụng. Đối với hắn thứ này như gân gà, mà đối với người khác
thì đây là một bảo vật danh xứng với thực.
Tốc độ tia Gamma của
mộc trượng là tốc độ ánh sáng, vượt xa tốc độ viên đạn, dù là người có
thể chất cao hơn cũng không thể tránh né, điều này có nghĩa là chỉ cần
nó bắn ra nhất định sẽ trúng kẻ địch!
Chẳng qua đáng tiếc chính
là đá năng lượng xanh biếc bên trong cấu tạo tương đối thô sơ, cường
độ tia Gamma vô cùng yếu chỉ có thể bắn thủng thân thể người có thể chất khoảng ba mươi lần, nếu như dùng đi đối phó một người thể chất đạt tới
năm mươi lần thì nhiều lắm là chỉ có thể tạo thành thương tổn ngoài da,
tính xuyên thấu còn không mạnh mẽ bằng bản thân Lâm Siêu thi triển tia
Gamma.
Ở tầng thứ nhất này tuy rằng Lâm Siêu thu hoạch không nhiều nhưng những thứ đồ này hắn cũng không xem trọng.
"Phía trước chính là cửa vào tầng thứ hai. "Khổng Tước nhìn về phía Lâm Siêu
nói: "Nếu như lấy được vũ khí năng lượng nhiệt kia, với thực lực của
ngươi có lẽ có thể giết chết Lý Kiệt?"
" Ừm." Lâm Siêu dùng giọng mũi trả lời qua loa, đi đến cửa vào trước tiên.
Lý Kiệt? Nhân vật nhỏ bé đó căn bản là hắn không để trong mắt, lí do không có giết gã chẳng qua là thời cơ chưa tới mà thôi, hắn không phải mèo,
nếu như muốn bắt chuột ít nhất phải thu chút tiền lãi mới được!