Trùng Khải Mạt Thế

Chương 126: Q.4 - Chương 126: Ba mươi bảy lần




Ở lối vào căn cứ, lúc này tuyết đã ngừng rơi.

Triệu Băng Băng dùng ánh mắt phức tạp nhìn Lâm Siêu, nói: "Chúng ta, còn có thể tiếp tục làm bằng hữu sao?"

"Tôi mượn dùng di tích của cô, cô lợi dụng tôi, tôi và cô đã thanh toán, trả hết nợ cho nhau."

Vẻ mặt Lâm Siêu bình tĩnh, nói: "Ngày sau gặp lại, hi vọng cô sẽ không trêu chọc tôi."

Nói xong, xoay người, bàn chân dẫm lên tuyết, hướng về phương xa mà rời đi.

Mấy người Phạm Hương Ngữ, Hắc Nguyệt….nhanh chóng đuổi theo.

Triệu Băng Băng khẽ cắn nhẹ môi dưới, chờ đợi đám người Lâm Siêu dần biến mất khỏi tầm mắt mình, mới nhỏ giọng lẩm bẩm:"Tôi thật sự muốn trở thành bằng hữu của cậu, cậu đã thông qua khảo nghiệm, đã có được tư cách, tại sao lại có thể buông tha…"

"Thủ lĩnh, chúng ta cứ như thế mà thả cho họ đi sao?"

Lúc này, một cô gái xinh đẹp cao gầy đi tới bên cạnh Triệu Băng Băng, bước chân nhẹ nhàng như mèo, giẫm trên tuyết không hề để lại dấu chân.

"Gần đây, tần suất hoạt động của quái vật bên ngoài căn cứ đột nhiên tăng mạnh, thời điểm này không thích hợp để cho sức mạnh của chúng ta bị suy yếu."

Triệu Băng Băng khẽ lắc đầu, nói: "Hơn nữa, dựa theo lời của Khổng Tước, năng lực của hắn là Ánh sáng, cô nên biết năng lực này có tiềm lực mạnh mẽ đến mức nào, chỉ bằng một mình cô, rất khó có thể lưu hắn lại, ngược lại thật sự sẽ khiến hắn tức giận!"

"Sợ cái gì? Không phải là Ánh sáng sao, chỉ cần tôi mang theo thiết bị cảm ứng thị giác là được, tia Gramma xạ tuyến của hắn tuy rằng có thể giết chết Lý Kiệt, nhưng dựa vào năng lực của tôi thích hợp khắc chế năng lực của hắn. Hơn nữa, nếu cô xuất thủ, dựa vào khả năng có thể khắc chế được phần lớn các loại siêu cấp năng lực của cô, chúng ta có thể dễ dàng giết chết được hắn. Nếu không phải năng lực của Lý Kiệt có thể khắc chế được năng lực của cô, thì chúng ta đã sớm giết chết hắn rồi." Nữ nhân xinh đẹp cười nói.

"Ngu ngốc, là một loại tội nghiệt!" Vẻ mặt Triệu Băng Băng trở nên lạnh lùng, nói: "Cô cảm thấy, nếu như tôi nắm chắc cơ hội, còn đến lượt cô chỉ điểm sao?"

Nữ nhân xinh đẹp khẽ giật mình.

"Người đàn ông này, cô tốt nhất không nên đi trêu chọc hắn, tôi không muốn chỉ vì một kẻ ngu ngốc như cô lại bị liên quan."

Vẻ mặt Triệu Băng Băng lạnh lùng, nói:"Đừng nói là hắn, chỉ một mình cô bé tóc tím ở bên cạnh hắn, cũng không phải là người mà cô có thể đối phó được, năng lực của cô bé đó là Lôi điện, hơn nữa lại là cấp ba!"

"Lôi điện cấp ba?"

Đổng từ nữ nhân xinh đẹp khẽ co lại, kinh hãi nói:"Làm sao có thể, thể chất của cô bé đó chẳng lẽ là bốn mươi lần?"

"Những chuyện cô không biết còn rất nhiều." Triệu Băng Băng ném lại một câu, rồi xoay người đi vào căn cứ.

Nữ nhân xinh đẹp ánh mắt thất thần nhìn về phương hướng mấy người Lâm Siêu vừa ly khai.

…………………

Đi vào khu vực hoang dã.

Sau khi đi ra khỏi phạm vi khống chế của căn cứ, nhóm Lâm Siêu ngẫu nhiên gặp đươc một con Kiếm Xỉ Hổ có chiều cao tám mét.

Con Kiếm Xỉ

Hổ này tựa hồ đang đi tìm kiếm thức ăn, nó di chuyển trên đường phố hoang vu, vắng lặng, những chiếc xe ô-tô rách nát xung quanh nó tựa như những chiếc xe đồ chơi vậy. Có một cái chặn ngang đường đi của nó ,chỉ bị nó đụng nhẹ một cái là bị lộn nhào mấy vòng, hất văng ra xa.

Lâm Siêu thông qua năng lực "Vô hạn Khúc xạ", ở ngoài phạm vi ba mươi dặm nhìn thấy nó, lập tức gia tốc hướng về phía nó lao nhanh tới.

Khi mấy người Lâm Siêu tiến vào phạm vi đánh hơi của nó, Kiếm Xỉ Hổ ngay lập tức ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm về phương hướng mấy người Lâm Siêu, đôi con ngươi xanh biếc lộ ra vẻ tham lam, nó đã đói bụng lắm rồi. Chẳng qua chỉ là mấy con kiến, nhưng cũng có thể giải tỏa cơn đói của nó.

Rống!

Nó ngửa cổ lên trời, gầm lên một tiếng, chạy trên đường phố, nhẹ nhàng nhảy một cái, lao lên nóc một tòa nhà siêu thị ba tầng, cơ thể trầm trọng của nó đứng trên nóc toàn nhà, khiến cho mái nhà bị nứt ra, gạch đá không ngừng rơi xuống phía dưới.

Đứng trên cao tầm mắt không bị ngăn cản bởi những tòa nhà xung quanh, nó rất nhanh phát hiện phương hướng của con mồi, lập tức hưng phấn gầm nhẹ, rồi lao tới.

Ánh mắt Lâm Siêu lóe lên, nói: "Mọi người, lui về phía sau."

Vưu Tiềm và Phạm Hương Ngữ ngay lập tức lui về phía sau, nhưng Hắc Nguyệt lại lao về phía trước, đứng sau lưng Lâm Siêu, chuẩn bị tinh thần mà tiến hành cường hóa cho hắn.

"Tất cả lui về phía sau." Lâm Siêu nhanh chóng nói, hắn muốn kiểm tra thử xem lực lượng của cánh tay phải của mình rốt cuộc là mạnh như thế nào.

Hăc Nguyệt ngơ ngác một chút, nhưng rất nhanh lùi về phía sau.

Rất nhanh, trong tầm mắt mọi người, xuất hiện một con siêu cấp Mãnh Hổ, có chiều cao bảy tám mét, giống như những con quái vật khủng bố trong điện ảnh, với đôi răng nanh dài nhọn hoắt, đôi mắt đỏ rực tàn bạo, khát máu như thiên địch của vạn thú, làm cho bản năng mỗi người không ngừng run rẩy. Nó đang đứng trên nóc tòa nhà phía xa nhìn về phía này.

Lâm Siêu hít một hơi thật sâu, hình dáng của con Kiếm Xỉ Hổ này cùng với con Hoàng Kim Sư Tử mà Lâm Siêu đã gặp trước đây không sai biệt lắm, điểm bất đồng duy nhất chính là, màu lồng của nó đỏ sậm, không có huyết thống Hoàng Kim.

Rống!

Con Kiếm Xỉ Hổ chỉ dừng trên nóc tòa nhà siêu thị ba tầng trong chốc lát, sau đó lao xuống nhanh chóng.

Thật nhanh!

Thị giác của Lâm Siêu chỉ bắt được một bóng đen nhoáng lên, liền ngay lập tức tiến hành Hoàng Kim Hóa thị giác, mới có thể nhìn thấy được động tác của Kiếm Xỉ Hổ.Bàn tay hắn nắm chặt, không lựa chọn tránh né, ngược lại nhanh chóng tính toán thới điểm nó chạm đất, quá trình tính toán này kéo dài không đến 0,1 giây, hoàn toàn chỉ dựa vào bản năng và kinh nghiệm của mình mà tính toán được.

Sau đó, bàn chân hắn dẫm mạnh xuống đất, cả người nhanh chóng lao tới phía trước, sẵn sàng nghênh chiến.

Cờ Rắc…!

Lâm Siêu vung vẩy nắm đấm, hung hăng nện mạnh vào chiếc răng nanh to dài trên miệng nó, cái răng nanh to, dài khoảng năm sáu mét, trong giây lát rung lên bần bật, rồi rụng xuống, làm cho một lượng máu lớn chảy ra từ vị trí chiếc răng bị gẫy.

Ngao!

Kiếm Xỉ Hổ thê thảm gào lên vì đau đớn, vội vàng khống chế tốc độ, vừa mới hạ xuống đất đã nhanh chóng dừng lại, dùng chân trước che vết thương lại.

Lâm Siêu bị xung lực phản chấn cả người bay ngược về phía sau, ngay khi cơ thể sắp va chạm với mặt đất, cánh tay phải của hắn nhẹ nhàng chống xuống mắt đất, chống đỡ toàn bộ sức nặng của cơ thể, nhanh chóng khống chế đem cơ thể ổn định trở lại, cánh tay phải co lại rồi đầy cơ thể bay lên, lộn hai vòng trên không trung rồi nhẹ nhàng đáp xuống mặt đất.

Phù!

Lâm Siêu thở phào một cái, lực lượng của cánh tay phải quả nhiên rất mạnh, thể chất của con Kiếm Xỉ Hổ ít nhất đạt tám mươi lần, thể chất tương đương với hai con Cự Xà trước đây từng tấn công căn cứ Viêm Hoàng. Mà hai cái răng nanh của Kiếm Xỉ Hổ vô cùng cứng rắn, cho dù Tiến Hóa Giả thể chất đạt một trăm lần cũng khó có thể nhổ nó ra được. Thế mà Lâm Siêu chỉ dùng một quyền, lại dễ dàng đánh gẫy được một cái răng nanh của nó, chứng tỏ lực lượng của cánh tay phải mạnh hơn gấp trăm lần.

Bàn chân trước của Kiếm Xỉ Hổ che vết thương trên miệng, trong đôi mắt tàn bạo của nó lúc này đã lộ vẻ sợ hãi, trí thông minh của nó cũng không kém, ý thức được sinh vật nhỏ bé trước mắt nó thật sự không đơn giản, trong lúc nhất thời không dám tiếp tục xông lên.

Lâm Siêu liếm nhẹ bờ môi, khởi động năng lực đem tốc độ tăng cường, Hoàng Kim Hóa hai chân, tốc độ ngay lập tức bạo tăng đạt đến tốc độ siêu âm, cho dù đạn bắn cũng có thể dễ dàng tránh né.

Vút!

Cổ thương từ trong Không gian Thứ nguyên lúc này đã lặng yên nằm trong bàn tay phải, bàn tay nắm chặt lấy cán thương, lực lượng mãnh liệt quán chú ở trên thân trường thương, bàn chân hắn giẫm mạnh một cái xuống mặt đất, ngay lập tức khiến cho mặt đường xuất hiện vết nứt ngang dọc, cơ thể mượn lực nhảy lên, cổ thương gào rít đâm thẳng tới.

Kiếm Xỉ Hổ hoảng sợ gào lên một tiếng. Nó cảm giác được nguy cơ tử vong đang ập đến, liều mạng thi triển toàn bộ lực lượng của cơ thể, bộ lông trên người nó nhanh chóng chuyển sang màu đỏ sậm, phun ra hỏa diễm nóng rực, cả cơ thể biến thành một quả cầu lừa khổng lồ, làm cho nhiệt độ xung quanh nhanh chóng tăng lên. Khiến cho những tấm lưới bảo vệ bên trên cửa sổ những tòa nhà đối diện bị thiêu đốt vặn vẹo.

Phốc!

Đầu mũi thương đâm thẳng vào quả cầu lửa khổng lồ, thân trường thương bị lửa thiêu trở lên đỏ rực làm hiện lên những hoa văn. Đầu mũi thương xoay tròn với tốc độ rất nhanh làm cho năng lượng tỏa ra từ quả cầu lừa nhanh chóng thôn phệ.

Hỏa cầu nhanh chóng thu nhỏ lại, bị một thương, cắt làm đôi, ánh thương rực rỡ, sát cơ mãnh liệt, đâm thẳng vào đầu Kiếm Xỉ Hổ.

Rầm!

Đầu Kiếm Xỉ Hổ như gặp phải trọng kích, không tự chủ được cả đầu bị bật ngửa về phía sau, Cổ thương lúc này đã cắm sâu vào trong đầu nó.

Bàn tay Lâm Siêu túm chặt lấy đám lông trên đầu nó, tay phải rời khỏi thân thương, từ từ nắm chặt lại, nắm thành nắm đấm, mạnh mẽ đập xuống.

Rầm!

Xương sọ Kiếm Xỉ Hổ bí đánh lõm xuống, tiếng xương cốt vỡ vụn vang lên.

Rầm…Rầm…Rầm…

Liên tục hơn mười quyền mạnh mẽ đánh xuống, toàn bộ phần đầu của Kiếm Xỉ Hổ nháy mắt bị đánh nát bét, không còn hình dạng, mà nó cũng đã sớm tắt thở từ lâu.

Lâm Siêu thở hắt một cái, rút Cổ thương ra, rồi nhẹ nhàng nhảy xuống đất.

Đám người Hắc Nguyệt lúc này đã nhanh chóng lao tới, khi nhìn thấy Kiếm Xỉ Hổ lúc này đã thật sự chết đi, cảm thấy vô cùng chấn động. Một con quái vật có mức độ khủng bố không kém so với hai con đại Xà đã từng tấn công căn cứ Viêm Hoàng, thế mà bị Lâm Siêu tay không giết chết.

"Lão đại, lực lượng tay phải của cậu tựa hồ bất đồng với tay trái thì phải?" Ánh mắt Vưu Tiềm nhạy bén quan sát được.

Lâm Siêu gật đầu, nói: "Đúng vậy!"

"Cảm giác dường như tay phải của cậu không chỉ mạnh hơn tay trái gấp mấy lần." Vưu Tiềm dường như nghĩ đến chuyện gì, tiến tới gần Lâm Siêu, nhỏ giọng nói:"Lão đại, nếu đã như thế, tại sao lại phải vội vàng từ bỏ căn cứ kia?"

"Cút!" Lâm Siêu một cước đạp tới.

Vưu Tiềm nhanh chóng nhảy về phía sau, vẻ mặt bất đắc dĩ nhìn xuống cánh tay phải của mình, nói:"Huynh đệ, ngươi cần phải cố gắng lên, hướng tiền bối học tập nhiều một chút, nhìn người ta rồi lại nhìn lại ngươi, thật là thiệt thòi một mình ta hai mươi lăm năm qua bồi dưỡng ngươi, cũng đừng phụ lòng ta."

Lâm Siêu mở ra Không Gian Thứ Nguyên, triệu hồi một con Hủ thi hệ Cảm giác , hướng Phạm Hương Ngữ nói:"Tìm vị trí nguồn năng lượng tiến hóa trên người nó."

Khóe miệng Phạm Hương Ngữ khẽ nhếch lên một cái, lấy vẻ mặt không tình nguyện mà khống chế con Hủ thi hệ Cảm giác, tiến về phía Kiếm Xỉ Hổ, cũng không lâu lắm, con Hủ thi dừng lại ở phía sau lưng Kiếm Xỉ Hổ, bàn tay chỉ vào chỗ đó.

Lâm Siêu nắm cổ thương tiến đến, lập tức tiến hành giải phẫu.

Hắc Nguyệt quay đầu nhìn Lâm Siêu nói: "Nữ nhân kia sẽ không phái người theo dõi chúng ta chứ, chiến đấu mang lại động tĩnh lớn như vậy, có hay không sẽ khiến người khác nghe thấy được?"

Lâm Siêu không có ngẩng đầu, nói: "Nàng sẽ không mạo hiểm phái người theo dõi đâu."

"Coi như thức thời." Hai tay Vưu Tiềm khoanh tròn trước ngực, nói: "Nếu đám người đó dám phái người theo dõi, tất cả chúng ta sẽ quay về chém giết một trận thật thống khoái!"

Phạm Hương Ngữ liếc hắn một cái, nói: "Chỉ bằng ngươi?"

Vưu Tiềm ưỡn ngực, nói: "Dĩ nhiên! Chỉ cần một mình tôi chỉ huy còn các người lao lên phía trước là đủ!"

Lâm Thi Vũ giơ ngón tay lên, một dòng điện bắn về phía Vưu Tiềm.

Vưu Tiềm ngay lập tức rên rỉ kêu Ngao lên một tiếng, ngoan ngoãn ngậm miệng lại.

Rất nhanh, Lâm Siêu từ bên trong cơ thể của Kiếm Xỉ Hổ, tìm được nguồn năng lượng tiến hóa. Đáng tiếc Nguồn năng lượng tiến hóa này không phải là màu bạc, mà nó lại có màu xanh lá cây, bất quá, nguồn năng lượng tiến hóa màu xanh lá có năng lượng tám mươi lần tương đương với mười nguồn năng lượng Gen màu trắng.

Lúc này, Lâm Siêu vô cùng hài lòng, sau khi đưa cho Hắc Nguyệt tiến hành cường hóa, liền tung nó lên trời, nhẹ nhàng múa Cổ thương đâm tới.

Cục thịt lập tức bị phân chia thành hơn một trăm miếng thịt có độ dày mỏng đều nhau, sắp xếp chỉnh tề rơi vào lòng bàn tay của hắn.

Lâm Siêu cầm lên từng miếng ném vào trong miệng nhai nuốt.

Nguồn năng lượng tiến hóa này chứa đựng năng lượng vô cùng dồi dào, lấy thể chất bọn Hắc Nguyệt hiện tại không thể nào tiêu hóa nổi, Lâm Siêu không khách khí, một mình toàn bộ ăn hết.

Bảy tám phút về sau, tất cả nguồn năng lượng tiến hóa đã được Lâm Siêu tiêu hóa hết, Lâm Siêu cảm thấy toàn thân ấm áp vô cùng, dường như cả người đang được ngâm trong nước nóng vậy, hắn cẩn thận kiểm tra cơ thể, dựa vào lực lượng khống chế, liền có thể chính xác đánh giác được thể chất của mình, đã từ ba mươi bốn lần tăng lên ba mươi bảy lần.

"Hả?"

Bất chợt, Lâm Siêu nhìn thấy máu tươi đang dính trên cánh tay phải, lặng lẽ thẩm thấu vào trong da thịt, hoàn toàn biến mất không còn dấu vết.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.