Trong nháy mắt, ba ngày đã trôi qua.
Trong ba ngày này tình trạng của Lâm Siêu đã có chuyển biến tốt. Lúc này hắn
đã có thể khống chế được nửa người phía trên, cử động nhẹ nhàng, đã có
năng lực tự vệ nhất định. Chuyển biến như vậy có quan hệ tới ba ngày
không ngừng kiên trì cố gắng của hắn. Tuy nọc độc trên răng nanh của con thằn lằn biến dị này không phải là kịch độc. Cũng không phải là loại
chất độc vừa mới dính đã lấy đi tính mạng con mồi. Thế nhưng, nếu là
sinh vật bình thường chắc chắn đã chết. Cho dù thể chất có cao hơn Lâm
Siêu, cơ thể cũng bị tê liệt, rồi rơi vào hôn mê.
Trong thời gian
hôn mê, tất cả các bộ phận của cơ thể sẽ ngừng hoạt động. Dưới sự ăn mòn của chất độc việc truyền máu cũng không thể nào giúp giải độc. Sức đề
kháng sẽ bị suy yếu, cuối cùng sẽ chết trong khi đang hôn mê.
Trong ba ngày này, Lâm Siêu đã dùng ý chí của mình kích thích mỗi một bộ phận trên cơ thể, để giúp chúng hoạt động trở lại. Nếu tiếp túc rơi vào hôn
mê, tính mạng sẽ không thể nào bảo toàn được.
Ọc…ọc…
Cái bụng của Lâm Siêu đang sôi lên òng ọc.
Lâm Siêu khẽ cười khổ, đã ba ngày rồi mà hắn không được ăn gì. Cái bụng
nóng lên như lò lửa, dịch vị trong dạ dày tiết ra làm cho lục phủ ngũ
tạng có cảm giác nóng rát. Trước đó, khi từ trong đàn chim thoát ra, cơ
thể hắn đã bị tiêu hao hết nguồn năng lượng tế bào và thể lực. Thêm nữa, trong ba ngày này nguồn năng lượng tế bào tự động khôi phục đều dùng
vào việc chống đỡ độc tố, dẫn đến việc sức lực bị biến mất.
Lâm
Siêu cố gắng cử động cánh tay một cái, cơ bắp trên run rẩy, ngay cả cổ
thương hắn cũng không có sức mà cầm lên. Hắn loạng choạng đứng lên, đói
đến mở cả mắt. Hai mắt hắn lúc này đã biến thành màu đen, hắn khó nhọc
nhấc chân lên, vượt qua bảy tám cái xác đã khô quắt của lũ xác thối.
Trong ba ngày này nhờ có những con xác thối này, mà Anubis có thể hút
máu trong cơ thể của chúng chuyển hóa thành nguồn năng lượng, mới giúp
Lâm Siêu tiếp tục sống sót.
”Ăn..ăn…”
Vì không có sức để cầm cổ thương, nên Lâm Siêu đành phải để nó ở lại, rồi loạng choạng bước
đi. Đi đến trước cửa sổ, nơi này là tầng tám, dựa vào mật độ da thịt
xương cốt của hắn, cho dù ngã từ trên này xuống cũng không làm Lâm Siêu
chêt được.
Vì thế hắn trực tiếp leo ra ngoài cửa sổ rồi nhảy xuống.
Rầm!
Cơ thể Lâm Siêu nặng nề nện mạnh xuống mặt đất, xung quanh đó là những bãi máu lớn đã biến thành màu nâu đen, cùng với những bộ xương đã bị gặm
sạch sẽ.
Tuy rằng ngã từ trên cao xuống không làm Lâm Siêu bị
thương, thế nhưng ngực hắn vẫn đau rát. Lâm Siêu loạng choạng đứng dậy,
há mồm thở dốc, dùng hai mắt đục ngầu đảo ra xung quanh. Tuy lúc này cơ
thể hắn rất suy yếu nhưng thị giác không giảm bao nhiêu, hắn có thể nhìn rõ mọi thứ ở khoảng cách hơn 10 nghìn mét.
Rất nhanh, hắn đã nhìn thấy một tấm bảng siêu thị nằm chếch phía trước.
”Ăn..”
Lâm Siêu bước đi lảo đảo hường về phía siêu thị đi tới.
Thành phố này đã trải qua 6 tháng trong tận thế hiển nhiên đã không cón loài
người thống trị. Khi Lâm Siêu vừa mới đi không được bao lâu, đột nhiên
trong một ngõ hẻm tối om có một con xác thối trong hình dạng một người
đàn ông trung niên lao ra. Bộ mặt nó hoàn toàn thối rữa, cái mũi biến
mất, da mặt mục nát bị tróc ra từng mảng thịt màu hồng. Động tác của nó
rất nhanh nhẹn, dùng cả chân và tay di chuyển, nó nhảy lên nóc của một
chiếc xe hơi, dừng lại ở đó trong hai ba giây. Dường như là muốn quan
sát kỹ con mồi của mình, khi nhìn thấy bộ dáng yếu ớt của Lâm Siêu, nó
không do dự nữa, lập tức nhào đến tấn công.
Phản ứng của Lâm Siêu
dường như đã biến mất, ánh mắt của hắn cũng không thèm nhìn con xác thối một cái. Hai mắt của hắn vẫn nhìn chằm chằm về cái siệu thị ở phía đằng xa, vẻ mặt mệt mỏi, lê từng bước khó nhọc.
Trên trang phục rách
nát của con xác thối dính đầy máu, những vết máu này đã khô, khi nó sắp
sửa lao vào người Lâm Siêu thì đột nhiên. Trên tay phải của Lâm Siêu bắn ra một cái bóng màu đỏ, cái bóng đó là một sợi dây gai màu đỏ tươi. Đầu nhọn của sợi dây đó trong nháy mắt đã đâm thủng đầu của con xác thối.
Con xác thối há mồm ra để lộ hai cái răng nanh sắc bén trong không khí,
hành động của nó dường như là muốn cắn cái gì đó. Thế nhưng thân thể của nó không có cách nào nhúc nhích được.
Cùng lúc đó, thân thể của
xác thối dần trở nên khô quắt, làn da mục nát bên ngoài trở nên nhăn
nhúm, màu sắc da trở nên thâm đen giống như một cái xác khô ngàn năm.
Sợi dây gai màu đỏ thu về, thi thể của xác thối đổ rầm xuống đất.
Lâm Siêu vẫn tiếp tục loạng choạng tiến về phía trước, đối với chuyện vừa xảy ra hắn dường như không biết.
Không lâu sau, Lâm Siêu khó nhọc đi tới trước cửa siêu thị. Trước cửa
siêu thị có rất nhiều thứ vứt lung tung, như giày cao gót của phụ nữ,
găng tay bằng da, túi ni lông có in tên của siêu thị, đồ ăn được gói kín trong túi ni-lông…
Lúc này, hai chân của hắn đã bủn rủn không còn sức chống đỡ cơ thể. Lâm Siêu đành phải khom người xuống, cảm giác nóng rực trong bụng nhất thời biến mất. Lâm Siêu lom khom cúi đầu bước đi,
tiến vào trong siêu thị.
Grào!
Vừa mới bước chân vào siêu
thị hắn đã nghe thấy vài tiếng gầm gừ vang lên, rồi có mấy bóng người di chuyển lại, động tác của chúng vô cùng nhanh nhẹn. Bọn chúng dừng lại
bên cạnh quầy thu tiền cảnh giác đánh giá Lâm Siêu. Sau khi phát hiện ra Lâm Siêu là nhân loại, trên bộ mặt mục nát thối rữa của chúng dường như hiện ra vẻ hưng phấn, dữ tợn.
Lâm Siêu mở mắt nhìn thì thấy có
bốn con xác thối ở trước mặt mình, thì nhất thời cảm thấy thất vọng. Mục đích của hắn khi tiến vào trong siêu thị chính là tìm kiếm xác thối, mà không phải là các loại đồ ăn bình thường như trứng, gạo, muối… Dựa vào
thể chất của hắn bây giờ cần phải ăn thịt quái vật cùng thể chất mới có
thể phục hồi lại được.
Đối với những loại thức ăn bình thường như
gạo, trái cây, đồ hộp không có tác dụng gì với hắn. Giống như ở thời đại trước, mỗi bữa một đại lực sĩ có thể ăn hết năm, sáu cân gạo. Lượng ăn
này gấp mười lần người bình thường, nói cách khác, người bình thường ăn
hết hai bát cơm thì đại lực sĩ có thể ăn hết hai mươi bát!
Ăn nhiều, nhưng tiêu hóa nhanh.
Giống như dạ dày của Lâm Siêu, vừa ăn cơm xong, thức ăn vừa mới trôi xuống dạ dày đã bị tiêu hóa hết, không có tác dụng gì. Chỉ có thể tạm thời làm
giảm cảm giác đói bụng mà thôi. Nhưng trên thực tế cơ thể không được bổ
sung năng lượng. trước sau gì vẫn đói.
Vút..vút..Bốn con xác thối tranh nhau lao tới.
Lâm Siêu không có bât cứ động tác né tránh nào, khi những con xác thối tiến vào phạm vi ba mét xung quanh hắn thì đột nhiên trên cánh tay phải của
Lâm Siêu bắn ra mấy sợi dây gai màu đỏ. Những sợi dây gai này chuẩn xác
đâm thủng đầu những con xác thối đó.
Dưới năng lực hấp huyết của
mình, Anubis đã hút cạn máu của những con xác thối đó. Virus bên trong
máu của bốn con xác thối đã bị Anubis tiêu hóa hết.
Sau khi “Ăn”
xong bốn con xác thối, thị giác của Lâm Siêu khôi phục không ít. Tuy
rẳng mọi thứ vẫn lờ mờ trước mắt, nhưng Lâm Siêu đã có thể phân biệt
được hình dáng của những vật thể đó.
Xong việc Lâm Siêu xoay người, loạng choạng rời khỏi siêu thị.
Đúng lúc đó có vài tiếng bước chân nhỏ vang lên. Từ bên trong một con hẻm
bên phải vang lên những tiếng bước chân. Lâm Siêu nhìn về hướng đó, chỉ
mấy phút sau, ngay đầu ngõ xuất hiện cái đầu của một người phụ nữ thỏ
ra, cảnh giác nhìn xung quanh.
Khi không nhìn thấy xác thối lảng
vảng gần đó, vẻ mặt người phụ nữ trẻ mới thả lỏng. Sau đó ném một cục đá lớn lên trên nóc một chiếc xe ô tô cách đó khoảng 100 mét, làm phát ra
một tiếng rầm.
Âm thanh vang vọng trên đường phố yên tĩnh, một lát sau cũng không có
bất cứ một con xác thối nào xuất hiện. Người phụ nữ đó mới quay đầu về
phía sau vẫy tay mấy cái, sau đó đi trước bước ra ngoài. Quần áo của
người phụ nữ đó tương đối sạch sẽ, chỉ dỉnh một ít đất cát, cũng không
có vêt máu dính trên đó.
Ở phía sau lưng người phụ nữ trẻ là một
thiếu niên và môt người đàn ông trung niên, mỗi một người đều nắm chặt
một cái rìu chữa cháy, sau lưng bọn họ là một cây thép lớn.
Khi vừa nhìn thấy mấy người này, Lâm Siêu đột nhiên nuốt nước bọt một cái, trong miệng hắn đột nhiên có một cảm giác kỳ lạ.