Quyển 7: Giác Tỉnh Giả
Dịch: Chu Cường
Chờ sau khi mọi người đã lựa chọn được cho mình một thanh vũ khí thích hợp, Lâm Siêu bắt đầu giảng giải:
”Đầu tiên tôi sẽ dạy cho mọi người trụ cột chiến đấu. Trước khi bắt đầu, mọi người cần phải biết chiến đấu là gì?”
Mấy người Hắc Nguyệt, Lâm Thi Vũ chăm chú lắng nghe.
”Chiến đấu được tạo thành do chiêu thức và lực đạo. Vũ khí cũng là
một phần của thân thể, đợi sau khi mọi người đã làm quen với vũ khí của
mình xong. Thì thanh vũ khí đó sẽ phối hợp tạo thành chiêu thức.”
Lâm Siêu nhìn mọi người, nói tiếp:
”Chiêu thức như thế nào tôi sẽ không chỉ cho mọi người, bởi vì trong
chiến đấu sinh tử không có chiêu thức cố định. Làm thế nào để ra đòn một cách mạnh nhất, nhanh nhất, đó chính là chiêu thức. Còn hiện tại, tôi
sẽ dạy mọi người cách vận lực.”
”Chiêu thức là ánh sáng, nhưng chỉ có động tác võ thuật đẹp mắt mà thôi. Lực đạo mới là hồn của chiến đấu!”
Giọng của Lâm Siêu vẫn vang lên nhàn nhạt:
”Lực đạo làm thế nào để sinh ra, chuyện đấy tất cả mọi người đều
biết. Lực lượng là do các phần trên cơ thể như xương cốt, dây chằng,
gân, kinh mạch…tạo thành. Nếu luyện tập đạt được sức chiến đấu như của
đại sự, thì mỗi một bộ phận trên cơ thể cũng sẽ biến thành vũ khí được!”
”Đương nhiên, chuyện này đối với mọi người quá xa vời.”
Lâm Siêu lạnh lùng nói tiếp:
”Làm thế nào để có thể phát lực một cách mạnh nhất là dựa vào sức bật của cơ thể và sức mạnh của xương cốt. Điều đầu tiên mọi người phải làm
chính là luyện tập hai điều đấy. Dùng trí não không chế mỗi một bộ phận
trên cơ thể mình, bao gồm cả cơ quan nội tạng, như làm nhịp tim đập
chậm lại, nín thở trong một thời gian dài…mới tính bước vào hàng ngũ
chiến đấu sư cao cấp.”
”Chiến đấu sư cao cấp trong hệ thống xếp loại của Atlantis thuộc về
cấp C, cấp B là cấp chiến đấu đại sư, cấp A là tông sư. Về phần cấp S
thì thuộc loại siêu phảm nhập thánh, cả thế giới có rất ít người đạt
được cấp độ đó, như lông phượng sừng lân vậy.”
Lâm Siêu chậm rãi đi đi lại lại, nói tiếp:
”Trước đây trên thế giới, có hơn hai trăm quốc gia. Trung Hoa là một
trong những nước có truyền thống võ thuật từ lâu đời. Có rất nhiều kỹ
xảo chiến đấu cận chiến được truyền lại qua nhiều đời. Bên cạnh việc
luyện tập công pháp, cổ nhân có nói là nếu muốn luyện tập lực lượng
trước tiên phải luyện khí! Vậy khí là gì? Mọi người nghe có lẽ có nhiều
điểm mơ hồ, không rõ, nhưng hẳn mọi người đã nghe qua một nghề, đó là
nghề ca sĩ.”
”Ca sĩ?”
Hắc Nguyệt và Vưu Tiềm dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn Lâm Siêu.
Lâm Siêu trả lời:
”Trước đây tôi đã xem qua nhiều tài liệu, mỗi khi ca sĩ hát, bọn họ
có một điểm khác người bình thường ở chỗ. Bọn họ dùng khí để hát. Khi
không khí xuyên qua phổi rồi phát ra ngoài tạo thành âm thanh. Âm thanh
có to,rõ ràng, uyển chuyền đều cần đến sự không chế luồng khí ra vào
nhiều hay ít. Đồng dạng trong chiến đấu, đó là cách vận dụng khí!”
”Mỗi người đều có bản năng của mình. Tiếp theo tôi sẽ chỉ cho mọi
người làm thế nào để vận khí. Sau đó dùng khí để rèn luyện hệ thần kinh, khống chế toàn thân. Cổ nhân nói khí di chuyển trong kinh mạch sẽ giúp
đat thông kinh mạch, chính là thông qua khí để đả thông các kinh mạch bế tắc trên cơ thể. Do đó, sẽ giúp ta khống chế mỗi một bộ phận trên cơ
thể đến một mức độ hoàn mỹ hơn. Khi làm tốt việc khống chế mỗi bộ phận
trên cơ thể, thì trong chiến đấu mới đem lực lượng toàn thân kích phát
ra mạnh nhất!”
Vưu Tiềm hiếu kỳ hỏi:
”Vận khí theo bản năng. Là thế nào vậy?”
Lâm Siêu nhìn Vưu Tiềm một cái, rồi bình tĩnh trả lời:
”Nói một cách đơn giản, khi anh đang tức giận, mặt đỏ bừng lên, nhịp
tim tăng nhanh, gân xanh sẽ nổi trên da, gân xanh chính là tĩnh mạch.
Đây là cách thức biểu hiện khi cơ thể tức giận. Giống như động vật đối
đầu với thiên địch của nó, cơ bắp toàn thân sẽ căng ra, tự động tiến vào trạng thái chiến đấu. Có nhà khoa học đã nghiên cứu, khi rắn nuốt con
chuột vào bụng, các sợi cơ và bắp thịt trên cơ thể con rắn khác hẳn hoàn toàn thời điểm trước khi nó nuốt con chuột vào bụng. Đó chính là các cơ bắp trên cơ thể con rắn trở nên chặt chẽ, cứng rắn hơn, để có thể tạo
ra lực lượng lớn hơn!”
”Nếu muốn học được cách dùng khí, thì cần phải luyện tập thật nhiều.”
”Phương pháp luyện khí có hai cách. Thứ nhất chính là dùng phương
pháp giống như ca sĩ, luyện sức đẩy không khí bằng buồng phổi. Phương
pháp nay đơn giản, hữu hiệu, thế nhưng chỉ có thể vận khí một nửa người
phía trên. Phương pháp thứ hai, chính là phương pháp luyện khí giống như hô hấp của con rùa. Đây là một phương pháp luyện khí có từ thời cổ đại. Đầu tiên là luyện tập điểu chình thân thể của mình, tiến hành hít thở
theo cách của rùa. Tập luyện một thời gian dài tự nhiên sẽ ngộ ra được
cách dùng khí.”
”Phương pháp luyện khí của rùa?”
Lâm Thi Vũ cảm thấy có chút nghi hoặc, nói:
”Chị chưa nghe thấy bao giờ, điều này rất mơ hồ. Từ đâu em nghe được?”
”Tự em nghĩ ra.”
Lâm Siêu ho nhẹ một tiếng, nói tiếp:
”Điều này có căn cứ, rùa là một loại động vật trời sinh biết không
chế cảm xúc. Phần lớn loài rùa có tuổi thọ rất dài. Nguyên nhân lớn nhất là chúng biết điều khiển khí! Từ cổ đại, có người đã nghiên cứu ra và
gọi nó là quy tức thuật!”
Mấy người Vưu Tiềm, Hắc Nguyệt càng nghe càng không hiểu.
Lâm Siêu biết lúc này không thể nào khiến mọi người nghe là hiểu
được, nhưng chủ yếu là cho mọi người có khái niệm về vấn đề đó. Chờ sau
này ngộ ra, việc luyện tập sẽ ngày càng trôi chảy, dễ dàng.
”Trước khi luyện khí, tôi sẽ dạy mọi người cách hô hấp, đây là bước căn bản của luyện khí!”
Lâm Siêu nói tiếp:
”Trẻ con trong lúc hít thở chủ yếu là dùng buồng phổi. Mọi người sẽ
thấy khi trẻ con hít thở cái bụng sẽ nhô lên rồi lõm xuống. Mà người
trường thành khi hít thở, lồng ngực sẽ nhô lên, đây chính là dùng ngực
để hô hấp. Đây chính là vấn đề thoái hóa về sau. Bây giờ mọi người sẽ
học tập cách hô hấp bằng phổi, hít thở bằng bụng. Nhưng trong chiến đấu
việc hít thở bằng phổi là chưa đủ, mà bằng tất cả các lỗ chân lông trên
cơ thể!”
”Muốn toàn thân có thể hô hấp được, điều đầu tiên là dùng phổi hút
không khí vào, sau đó nín thở. Trong võ thuật điều này gọi là nghẹn thở, sau khi luyện tập một thời gian có thể thông qua quá trình nhịn thở đả
thông một huyệt vị trên phổi. Dòng khí sẽ men theo huyệt vị này tiến vào kinh mạch trong cơ thể. Đồng thời trong quá trình nhịn thở có thể từ từ đả thông được một số kinh mạch bị bế tắc.”
”Chờ sau khi đả thông hai kinh mạch Nhâm Đốc, thì có thể hô hấp được
toàn thân. Đến lúc đó, trong lúc mọi người ra đòn, lực đạo của một đòn
đó được bao phủ bởi một lớp khí. Cái này gọi là “Súc”! Sau khi luyện tập một thời gian dài, mọi người sẽ biết được kỹ xảo sơ cấp 'Cách Sơn Đả
Ngưu'.”
Lâm Siêu nhìn mấy người Hắc Nguyệt, tiếp tục nói:
”Hiện tại mọi người bắt đầu luyện khí, bắt đầu hô hấp theo tôi. Mỗi
ngày đều phải luyện tập ít nhất 20 tiếng đồng hồ. Sau một tuần lễ, tôi
hi vọng mọi người có thể làm được trong lúc ngủ, thân thể sẽ tự động
phản ứng theo phương pháp hô hấp này.”
”20 tiếng đồng hồ?”
Vưu Tiềm há hốc miệng, kinh ngạc nói:
”Thế này chẳng phải mỗi ngày chỉ được ngủ có 4 tiếng đồng hồ?”
Lâm Siêu nhìn Vưu Tiềm một cái, nói:
”Quên mất không nói, anh là ngoại lệ.”
”Thật sao?”
Vẻ mặt Vưu Tiềm vui mừng, kích động nói:
”Tôi biết mà, cậu là người hiền lành, tôi vẫn luôn ngưỡng mộ cậu…”
”Anh mỗi ngày luyện 24 tiếng đồng hồ.”
Lâm Siêu bình tĩnh nói.
Vưu Tiềm.
”…”
Lâm Siêu lạnh lùng nói:
”Tôi sẽ luôn giám sát anh, nếu anh không làm được, tôi còn có một
phương pháp hỗ trợ luyện tập. Tôi tin là anh sẽ cảm thấy thích thú.”
Vưu Tiềm dùng vẻ mặt đưa đám, nói:
”Lão đại, sẽ không phải như vậy chứ…”
”Hiện tại bắt đầu luôn.”
Lâm Siêu lạnh lùng nói.