Trùng Khải Mạt Thế

Chương 59: Q.2 - Chương 59: Sát ý




"Khi nào chúng ta xuất chiến?" Hắc Nguyệt khẽ hỏi.

Thiếu tá Trương Đông dời ánh mắt đến cô gái xinh đẹp này, mỉm cười nói: "Đừng gấp, những năng lực giả ở đây phần lớn là người bình thường đột nhiên giác tỉnh, chưa từng trải qua huấn luyện chính quy, toàn thân dù có lực lượng siêu phàm nhưng sẽ chưa thể vận dụng hoàn mỹ, vì lý do này tất cả mọi người nên huấn luyện trong doanh trại một thời gian, mới có khả năng tham gia chiến trường."

Vưu Tiềm hiếu kỳ: "Còn phải huấn luyện?"

"Đương nhiên." Thiếu tá Trương Đông, nói: "Lần huấn luyện sẽ biến các ngươi thành một tên chiến sĩ hợp cách, bao gồm rất nhiều môn học ví dụ ẩu đả, xạ kích, phân tích chiến thuật, trinh sát, sinh tồn và còn nhiều khóa khác, nếu các ngươi có biểu hiện cực kỳ xuất sắc ở khoa nào đó, trực tiếp được bổ nhiệm quân hàm thực tập. Tôi còn nhớ khoảng thời gian trước, có một năng lực giả thể hiện vô cùng ưu tú trên từng mục của môn phân tích chiến thuật, trực tiếp nhận được chức vụ thiếu tướng tham mưu, mọi người phải nỗ lực thật nhiều, tranh thủ vượt qua người đó!"

Vưu Tiềm cười khì nói: "Mặt khác không dám khoác lác nhưng ở phương diện sinh tồn tôi nhất định là số 1!"

Trương Đông cười giễu cợt, nói: "Khóa học sinh tồn không chỉ đơn giản như vậy, không những phải thích ứng nhiều loại hoàn cảnh mà còn cần nắm một vài kỹ xảo sinh tồn, đến khi đối mặt cậu sẽ hiểu, chỉ ỷ lại vào năng lực đặc thù thì chưa đủ. Tôi nhớ trên một khóa sinh tồn, có một năng lực giả đạt thành tích rất tốt, năng lực của hắn là ( Thực vật ), có thể thúc đẩy cây cối sinh sôi, chỉ cần đem theo một túi hạt giống rau màu trên người, bất luận trong hoàn cảnh đất đai ra sao, đều có thể khiến thực vật sinh trưởng ùn ùn không ngừng, cơ hồ hắn tuyệt đối không chết đói, nhưng hắn chỉ giành được 72 điểm, thành tích xếp hạng ba."

Vưu Tiềm nghe được âm thầm than thở, nói: "Lợi hại như vậy? Chỉ cần một túi hạt giống đã tạo ra rất nhiều rau cải, người như vậy vẫn không đứng đầu khoa sinh tồn?"

"Để sống sót ngoại trừ ăn uống, còn phải chém giết với quái vật, hoặc phải biết cách tránh né chúng nó, liên quan đến rất nhiều vấn đề, là một chương trình huấn luyện khó khăn nhất." Trương Đông cười nói.

Lâm Siêu khép hờ mắt suy nghĩ, năng lực ( thực vật ) không chỉ dùng chế tạo rau màu, có điều hiện tại đang ở giai đoạn đầu nên chưa khai phá ra hoàn toàn, đây là một năng lực đứng đầu hệ thần bí, tụ tập sản xuất lương thực, điều tra tình hình quân địch, phụ trợ trị liệu, khống chế nhiều phương diện chiến đấu khác, là một năng lực mạnh mẽ!

Lâm Siêu nhớ tới gốc cỏ kỳ lạ, nếu được người mang năng lực thực vật hỗ trợ, Quái cỏ bước vào kỳ trưởng thành rất nhanh, một quái vật hệ thực vật kỳ trưởng thành, giá trị liên thành, có thể kết ra trái sinh mệnh cuồn cuộn không dứt, loại quả sinh mệnh này có thể chữa trị tận gốc phần lớn các loại thương tích, là vật phẩm trợ cấp điều trị quan trọng nhất đối với chiến sĩ!

Lâm Siêu dứt khoát hạ quyết tâm, khi nào rãnh rỗi sẽ viếng thăm nhân vật này, quan sát xem có đáng giá để hợp tác hay không.

Lúc này, Trương Đông dẫn nhóm người Lâm Siêu, đi tới bảng thông cáo tại khuôn viên trường, trên bảng thông báo vẽ sơ đồ toàn bộ khu trại lính, khu túc xá và sân huấn luyện.

Nơi này có sáu, bảy bãi huấn luyện tương ứng với các chương trình dạy, như bãi huấn luyện sinh tồn, bãi huấn luyện ẩu đả, bãi huấn luyện xạ kích,…

"Phòng ở tập thể rất nhiều, mọi người cứ tùy ý lựa chọn." Trương Đông chỉ tay hướng khu ký túc xá, nói: "Ngày mai sẽ tiến hành huấn luyện chính thức, hôm nay đã trễ rồi, các ngươi về nghỉ ngơi thật tốt đi."

Lâm Siêu gật đầu.

Đợi thiếu tá Trương Đông rời đi, Lâm Siêu cùng Vưu Tiềm đi tới ký túc xá nam, Hắc Nguyệt và Phạm Hương Ngữ thì đi đến ký túc xá nữ bên cạnh.

Trong tòa nhà ký túc xá có nhiều gian phòng trống, Lâm Siêu cùng Vưu Tiềm chọn một căn chưa có ai ở, sàn nhà và hành lang ký túc xá dính những vết máu khô đen thui, hiển nhiên nơi đây từng có tai nạn phát tác, nhưng đã được thanh lý sạch nên không còn xác hủ thi, chỉ lưu lại một ít vết máu do vệ sinh không kỹ.

Lâm Siêu đứng cạnh cửa sổ, nhìn hướng khu thường dân sinh hoạt, đôi mắt lộ ra nét lo âu, không biết chị gái Lâm Thi Vũ lúc này ra sao, lấy năng lực của nàng, nếu phải sinh hoạt giữa chốn bần dân sinh hoạt, hẳn không ai uy hiếp được nàng. . .

Đúng lúc này, bỗng nghe một loạt tiếng bước chân đi về bên này.

Lâm Siêu ngồi trong phòng, lỗ tai nhúc nhích nhè nhẹ, chợt nghe tiếng bước chân dừng lại trước cửa phòng, một giây sau, cánh cửa bị đẩy ra.

Ba người thanh niên chắn tại cửa, người cầm đầu mặc quân trang, da ngăm đen, tóc ngắn màu đen, toàn thân tiết lộ ra xốc vác khí chất.

Vưu Tiềm đang tắm, nghe tiếng cửa mở, hỏi ầm lên: "Đại ca, ai tới?"

Lâm Siêu xoay người dựa lưng vào tường, ánh mắt lạnh lùng nhìn ba người.

"Hai tên các ngươi vừa mới đến nhỉ?" Thanh niên quant rang dẫn đầu thoải mái tiến vào phòng, bước đi thong dong y như đây chính là phòng của mình, hắn đến trước giường ngủ của Lâm Siêu, từ trên liếc mắt nhìn xuống, hứng thú cười hỏi: "Tự giới thiệu, ta là Chu Tín, lần đầu gặp mặt, đây là một món lễ vật nhỏ, mời nhận lấy."

Nói dứt câu, hắn móc từ trong túi ra hai bình ống nghiệm màu xanh lục, rồi đưa cho Lâm Siêu.

"Đây là sản phẩm nghiên cứu mới nhất của viện nghiên cứu khoa học kỹ thuật, dung dịch thuốc 'DH-2', có thể trị liệu nhiều loại thương thế, nếu tương lai các ngươi chiến đấu cùng quái vật bên ngoài, cánh tay bị nó cắn đứt, hoặc gãy xương, 'DH-2' có thể chữa trị hoàn toàn, gọi nó là sinh mệnh thứ hai của chiến sĩ cũng không sai." Chu Tín cười nói.

Lâm Siêu thờ ơ nhìn hai lọ ống nghiệm màu xanh, cũng không có tiếp nhận.

Chu tín mỉm cười, nói: "Sợ hàng giả à, hai người mới tới nên chưa rõ, qua mấy ngày nữa, các cậu sẽ biết, nó tuyệt đối là dược phẩm chính thống của chính phủ!"

Lâm Siêu bình tĩnh nói: "Vô công bất thụ lộc(Không công lao không nhận thưởng), có yêu cầu gì nói thẳng đi."

Chu Tín sửng sốt, giờ mới hiểu được nguyên nhân thực sự khiến Lâm Siêu không lấy dược phẩm, hắn cười ha hả, nói: "Quả thực sảng khoái, ta đây dứt khoát nói thẳng, cũng chẳng có yêu cầu gì quá đáng, chỉ muốn làm bằng hữu cùng cậu, hai người theo nhóm chúng ta cùng đi đầu phục tư lệnh Hà Nhân là được."

"Tư lệnh Hà Nhân?" Ánh mắt Lâm Siêu lóe sáng, một nhân vật khá nổi tiếng trong trí nhớ.

Chu Tín cười híp mắt nói: "Không sai, nói thật cho cậu biết, lúc tai nạn bộc phát, quân đội từng lâm vào tình trạng hỗn loạn, tuy thân thể bính lính phổ thông khỏe mạnh, tỷ lệ bị nhiễm bệnh rất thấp, nhưng một ít nhân vật cao tầng như đại tá, thiếu tướng trong quân đội, đều ngoài năm sáu chục tuổi, thậm chí là bảy chục, bọn họ không chịu nổi virus ăn mòn, đa số bị nhiễm virus thành quái vật, ở đây, chỉ còn lại một ít lãnh đạo cao tầng may mắn sống sót."

"Mà Hà tư lệnh chính là một trong những người đó!"

"Hôm nay, tân nhân loại thành lập căn cứ, trật tự được xây dựng lại, sau cuộc hủy diệt, thời đại mới đang bắt đầu, chỉ cần cậu nghe theo chúng ta, cùng thuần phục Hà tư lệnh, tương lai không thiếu lợi ích cho cậu, đến khi thế giới ổn định, còn được hồi báo rất nặng ký!" Chu Tín thuyết phục rất mê hoặc.

Lâm Siêu nhìn hắn, bỗng nhiên nở nụ cười, nói: "Hiện nay, người nắm quyền trong căn cứ ngoài Hà tư lệnh, còn có ai?"

Chu Tín kinh ngạc, không ngờ Lâm Siêu đặt ra vấn đề như vậy, lúc hắn khuyên bảo người khác, cơ bản vừa đưa ra lời mời, người khác không hề phân vân mà đáp ứng ngay.

Năng lực giả có chung một tâm lý phổ biến, cho rằng mình mạnh hơn người bình thường, nên được nhận nhiều thứ hơn, cho rằng thời đại mới này dành cho bọn họ, nơi để họ quật khởi thành nhân vật lớn!

Mà Chu Tín liền kích phát dục vọng từ đáy lòng của họ, tuy có một số người từ chối, nhưng nếu từ chối hắn còn có biện pháp khác.

"Điều này..." Chu Tín hơi chần chờ, nói: "Có hai người, một là tham mưu Hà, còn một người là Hứa tư lệnh, nhưng hiện tại Hứa tư lệnh đã suy thoái, chưa tính tuổi tác cao, thủ hạ dưới trướng cũng không phải tinh binh cường tướng, sớm muộn cũng thoái vị, đến lúc đó một tay Hà tư lệnh sẽ che lấp bầu trời của căn cứ!"

Lâm Siêu gật đầu nói: "Tôi đã biết, cám ơn ý tốt của anh, tôi tạm thời không muốn gia nhập."

Chu Tín giật mình, hắn nhìn Lâm Siêu đăm đăm, sắc mặt dần trầm xuống, nói: "Vì sao?"

"Không vì sao cả." Lâm Siêu lười trả lời.

Chu Tín cưỡng chế cơn tức giận, bình tĩnh nói: "Cậu có thể chưa biết, năng lực doanh của chúng tôi đã có khoảng tám trăm người, trong đó tầm bảy trăm người đầu phục Tư lệnh Hà, tôi không cần thiết lừa cậu, tự cậu có thể đi hỏi qua, một trăm người thuần phục Tư lệnh Hứa đều là lính già của lão trước kia, cậu sẽ không được trọng dụng, nếu bây giờ đồng ý vẫn kịp, còn thu được'DH-2', cậu phải suy nghĩ kỹ."

"Tôi nói, tôi không thích tham gia." Lâm Siêu lạnh lùng nhìn gã.

Chu Tín giận dữ cười méo mó, nói: "Tốt, quả thật chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, chính mày tự tìm chết, mày cho rằng muốn cự tuyệt liền cự tuyệt sao, mày không muốn gia nhập, vậy cũng không cần sống làm gì!"

"Mày thực sự chưa cảm giác được gì à!" Hai thanh niên sau lưng Chu Tín nhìn Lâm Siêu bằng ánh mắt cay độc, thanh niên bên phải cười gằn nói: "Chu ca, giao cho em đi, đến lúc tra xét nói là nhảy lầu tự sát."

"Ừ, đừng lưu lại vân tay, xử lý sạch sẽ một chút." Chu Tín lạnh lùng liếc Lâm Siêu, xoay người bước ra ngoài cửa, rút ra một điếu thuốc châm lên rít.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.