Trùng Khải Mạt Thế

Chương 170: Q.5 - Chương 170: Thế giới chi mê (hạ)




Tiến sĩ Tần sinh sống tại thủ đô căn cứ hiển nhiên nhận ra Lâm Siêu, vẻ mặt ông tràn đầy ngạc nhiên, không biết nhân vật phong vân của căn cứ này vì sao lại đến nhà mình đây.

“Tiến sĩ định như vậy tiếp đãi tôi sao?” Lâm Siêu đứng ở cửa ra vào nói.

“A...” Tiến sĩ Tần lập tức phản ứng, liền nói: “Thật có lỗi thật có lỗi, mời vào, thật sự là không nghĩ tới Lâm tướng quân sẽ tới nơi ở của lão già khọm khẹm này, cậu uống trà gì, hay là nước gì?”

“ Nước lọc là được.” Lâm Siêu nhìn những bộ xương khủng long, nói: “Tiến sĩ là học giả ngành khảo cổ?”

“ Chỉ là sở thích mà thôi, tôi thích nghiên cứu các quốc gia và quá trình tiến hóa sinh vật cho nên làm ra những thứ này giải trí, đều là từ trong viện bảo tàng mang về.” Tiến sĩ Tần cầm máy đun nước kiểu mới từ trong nhà ăn ra rót một ly nước tinh khiết không có virus đưa cho Lâm Siêu, cười nói: “Lâm tướng quân, sao cậu lại đến chỗ tôi, không phải là vì di tích đấy chứ?”

“ Đúng vậy, tôi đến là hỏi thăm tiến triển khu di tích số ba ra sao?” Lâm Siêu tùy ý ngồi trên một cái ghế, mỉm cười nhìn ông lão hiền hoà này.

“Với tiến triển trước mắt mà nói, đoán chừng còn cần khoảng nửa tháng nữa.” Tiến sĩ Tần khẽ cười nói: “Chúng ta điều tra kỹ càng tỉ mỉ một phần thì nhóm binh sĩ trinh sát đầu tiên đi vào sẽ tăng thêm một phần tỉ lệ sống sót, đợi đến lúc những nhân vật lớn các cậu tiến vào bên trong thăm dò nguy hiểm cũng giảm xuống một phần. “

Lâm Siêu khẽ gật đầu: “Đã nắm giữ được bao nhiêu tư liệu?”

“ Căn cứ vào một ít hình ảnh chụp được cùng tài liệu khảo sát liên quan, hiện tại đã đoán được tòa di tích này là của nhân loại thời đại thứ nhất còn sót lại, tôi tìm tài liệu cho cậu.” Tiến sĩ Tần nói tới di tích biểu lộ có chút hưng phấn, nhanh chóng bước đến phòng làm việc tìm kiếm trong đống văn kiện lộn xộn, rất nhanh đã đào ra một chồng giấy trắng dày cộm đưa cho Lâm Siêu.

“ Có lẽ cậu không hiểu rõ lắm về nhân loại thời đại thứ nhất. Căn cứ vào ghi chép trong ' Vatican thành quốc cổ bản chép tay ' của Mexico thời cổ đại, loài người có bốn thời đại, tất cả đều đã bị hủy diệt, gọi là bốn thái dương kỷ. Mà chúng ta chính là nhân loại thái dương kỷ thứ năm, tên gọi tắt là nhân loại thời đại thứ năm.”

“ Ừ. “Lâm Siêu dùng giọng mũi đáp lại một câu, tiếp tục cúi đầu xem tư liệu trong tay.

Di tích này là một trong những di tích cực kì quan trọng mà căn cứ Viêm Hoàng quản lý, một di tích đã xuất thế từ sớm, hai di tích nhỏ khác so sánh với nó căn bản là không đáng bao nhiêu.

Đây là di tích Số 2 còn sót lại của nhân loại thời đại thứ nhất trong thái dương kỷ thứ nhất.

Mặc dù Lâm Siêu không có chưa từng tiến vào tòa di tích này nhưng đã nghe đồn về nó rất nhiều. Nghe nói tòa di tích này có mức độ nguy hiểm đạt tới cấp bảy sao, cho dù là tiến hóa giả cấp S tiến vào cũng có nguy cơ ngã xuống! Đương nhiên nếu như không phải đi tìm đường chết, chỉ thăm dò bên ngoài di tích thì mức độ nguy hiểm sẽ tương đối hạ thấp, nếu không thì chỗ nguy hiểm như vậy đánh chết Lâm Siêu cũng sẽ không tiến vào.

Hắn chú ý tòa di tích này chủ yếu là muốn hai loại đồ vật bên trong. Thứ nhất là mật điển khoa học kỹ thuật của nhân loại thời đại thứ nhất, nghe nói trong đó ghi chép phương pháp như thế nào để phá vỡ cực hạn tiến hóa của nhân loại! Đồ vật thứ hai chính là một loại thực vật kỳ lạ sinh trưởng ở bên trong di tích, loại thực vật này đã sớm tuyệt chủng trên địa cầu nhưng trong di tích nhân loại thời đại thứ nhất vẫn còn bảo tồn, hơn nữa bởi vì hoàn cảnh khí hậu thích hợp nên sinh sôi vô cùng tốt.

Bản thân thực vật này cũng không có tác dụng gì nhưng có thể ở trong di tích Atlantis nổi tiếng toàn cầu đổi lấy rất nhiều vật phẩm siêu hiện đại đặc thù.

Trước khi di tích Atlantis xuất thế, nhân loại hoàn toàn không để ý đến loại thực vật này, mà ngay cả nhân viên nghiên cứu khoa học cũng kiểm tra đo lường không ra những thực vật này có tác dụng đặc thù gì. Thế nhưng sau khi di tích Atlantis xuất thế, loại thực vật kỳ lạ này lập tức bị mọi người điên cuồng tranh giành khi đã hiểu ra tác dụng, thậm chí có một ít căn cứ cỡ nhỏ chiếm giữ di tích của nhân loại thời đại thứ nhất bị người trực tiếp tiêu diệt cũng chỉ vì cướp đoạt loại thực vật kỳ lạ này!

Hiện tại thời điểm tòa di tích Atlantis đầu tiên xuất thế còn thời gian mấy tháng, Lâm Siêu muốn làm chính là khi mọi người còn chưa chú ý tới loại thực vật này mua sắm số lượng lớn, đợi đến lúc di tích Atlantis xuất thế có thể đổi lấy rất nhiều vật phẩm kỳ lạ, không kể là chiến giáp, binh khí, dược phẩm gien, máu hoàng kim, pháo laser siêu dẫn đường vân vân và mây mây... đều có thể đổi được!

Trong phần tư liệu này ghi chép một chút tin tức bình thường cùng với hình ảnh tượng đá cự nhân chụp được trong di tích. Những tượng đá này Lâm Siêu có thể nhận ra nhưng bọn họ nếu muốn điều tra lại cần phải tra tìm tài liệu lịch sử và sử sách các quốc gia thời đại trước, từ nhiều phương diện tiến hành nghiệm chứng mới có thể xác định đó cụ thể là vật gì, công trình này cực kỳ to lớn.

Lâm Siêu đọc với tốc độ vô cùng nhanh, gần như là từng tờ chỉ liếc mắt, rất nhanh đã đọc xong tập tư liệu dày nặng. Lúc hắn chuẩn bị để xuống đột nhiên nhìn thấy mặt sau một tờ cuối cùng viết một ít chữ dày đặc.

“À, đây là tôi tiện tay viết ra.” Tiến sĩ Tần nhìn thấy Lâm Siêu chú ý tới chữ ở mặt sau này, khuôn mặt già nua hơi đỏ lên: “Cậu đừng xem là thật.”

“Câu đố của thế giới?” Lâm Siêu liếc mắt qua.

“ Chân tướng việc khủng long tuyệt chủng là gì?”

“ 30 độ bắc- vĩ độ thần bí nền văn minh liên tiếp xuất đến tột cùng là nguyên nhân gì?”

“ Ngày 21 tháng 12 năm 2017 tai nạn tận thế bộc phát, ngoại trừ năm ra thì ngày và tháng trùng với lời tiên đoán về ngày tận thế của người Maya, là trùng hợp hay còn có nguyên nhân khác?”

“ Ngày tận thế xuất hiện vì sao sai lệch với lời tiên đoán của người Maya tròn năm năm mà không nhiều không ít một ngày?”

“ Căn cứ tài liệu lịch sử ghi lại, những nền văn minh trước đây hùng mạnh như thế, có được khoa học kỹ thuật vượt xa thời đại ngày nay vì sao trong một đêm lại biến mất, giống như là bốc hơi khỏi nhân gian, điều gì có khả năng hoàn toàn hủy diệt bọn họ trong vòng một đêm?”

Lâm Siêu xem hết rất nhanh, phát hiện trong đó có mấy cái tựa hồ cùng nguồn gốc tai nạn virus có liên quan nào đó, hắn nhìn về phía tiến sĩ Tần: “Những câu đố này ông đã có lời giải?”

“Một câu cũng không.” Tiến sĩ Tần ho nhẹ, nói: “Những câu này đều là tôi nhất thời cao hứng ghi lại, dự định có thời gian rãnh rỗi thuận tiện nghiên cứu một chút, nhất là ngày tai hoạ tận thế bộc phát hầu như trùng khớp với lời tiên đoán của người Maya chỉ sai lệch có năm năm, điểm này quá đáng ngờ. Còn có những nền văn minh trước đây biến mất một cách khác thường cũng quá kỳ lạ, đáng tiếc niên đại quá lâu, tài liệu lịch sử quá ít rất khó mà điều tra ra nguyên nhân. “

Lâm Siêu thầm nghĩ cũng đúng, phần lớn những câu hỏi này có quan hệ với tai hoạ tận thế, hơn một trăm năm sau con người cũng không tìm ra nguyên nhân virus tới bằng cách nào, hiện tại lại càng không có người biết được.

Đương nhiên cũng có khả năng căn cứ cỡ lớn thời sau đã biết lai lịch virus, chỉ là phong tỏa tin tức, kẻ lang lang không thế lực và thực lực như hắn không có tư cách tiếp xúc đến những việc bí mật tối cao này mà thôi.

Đáng tiếc Anubis chỉ là một cái cánh tay nên trí nhớ không được đầy đủ, nếu không thì đã có thể tìm hiểu ra một ít bí mật về tai họa.

“Tôi phải đi rồi.” Lâm Siêu đứng lên, đặt xuống tập tài liệu dày nặng.

“Tôi tiễn cậu.” Tiến sĩ Tần vội vàng đứng dậy.

“ Không cần đâu.” Lâm Siêu khoát tay, thân hình hơi nhoáng một cái đã rời khỏi phòng.

...

Tại một hầm giam tuyệt mật trong căn cứ Viêm Hoàng.

Một vài sợi khóa xích thô to màu bạc quấn chặt một người thanh niên khôi ngô, toàn thân người thanh niên này chồng chất vết thương đang ở trong trạng thái hôn mê.

Bỗng nhiên có tiếng bước chân rất nhỏ vang lên.

Hứa tư lệnh khoác trên người bộ bộ áo đen rộng thùng thình theo bậc thang hầm giam đi tới trước mặt người thanh niên bị khóa xích khóa lại này.

Trong hôn mê người thanh niên tựa hồ cảm ứng được gì đó chậm rãi ngẩng đầu lên để lộ ra khuôn mặt anh tuấn khí phách, nếu như Lâm Siêu ở đây khẳng định sẽ nhận ra, người thanh niên này chính là Sở Sơn Hà!

Leng keng!

Sở Sơn Hà nhìn thấy Hứa tư lệnh, trong đôi mắt lập tức dâng lên lửa giận dốc sức liều mạng giãy thoát xiềng xích khiến chúng phát ra âm thanh leng keng giòn vang.

“ Không có tác dụng đâu, khóa xích này được gia tăng thêm kim loại thép crôm, cậu giãy dụa cũng không thoát được.” Vẻ mặt Hứa tư lệnh lạnh lùng nói: “Cậu là thuộc hạ ta hài lòng nhất, ta không đành lòng giết cậu. Chỉ cần cậu giống như trước, tiếp tục trung thành với ta, ta có thể cho cậu vô số tài nguyên để vượt qua thập đại chiến sĩ, cho cậu nhanh chóng tăng thực lực lên.”

“ Hừ!” Sở Sơn Hà bỗng rung lắc khóa xích, phẫn nộ nói: “Tốt nhất là ngươi rời khỏi thân thể Hứa tư lệnh nhanh lên cho ta, nếu không đợi một ngày ta đi ra nhất định sẽ cho ngươi tan xương nát thịt!”

Hứa tư lệnh khẽ nhíu mày: “Ta nói ta vẫn là ta, cái con kia ký sinh trên người ta không có khống chế được ta. “

Sở Sơn Hà cười lạnh nói: “Tư lệnh, nếu như ông vẫn còn là ông lúc trước tuyệt đối sẽ không bắt tôi lại. Ông nên biết tính tình của tôi, Sở Sơn Hà tôi chưa bao giờ phản bội qua bất kỳ một huynh đệ nào huống chi là ông đối với tôi có ân nặng như núi, đánh chết tôi cũng sẽ không làm chuyện có lỗi với ông! Thế nhưng ông lại nghi ngờ tôi, lo lắng tôi ta nói ra sự tồn tại của con quái vật kia sẽ tạo thành ảnh hưởng không tốt cho ông, đây không phải Hứa tư lệnh mà tôi quen biết, ông không phải!”

“Là con người thì sẽ thay đổi.” Vẻ mặt Hứa tư lệnh lạnh lùng, nói: “Ta ngồi trên vị trí này, có quá nhiều người ở sau lưng nhìn chằm chằm vào ta, không cẩn thận một chút là không được. Nếu như ta đã bị vật kia khống chế thì đã giết ngươi từ lâu, cần gì phải tốn nhiều nước miếng.”

Sở Sơn Hà hơi nghẹn lời, sau một lúc lâu mới chậm rãi nói: “Thế nhưng tư lệnh đã thật sự thay đổi rồi, từ sau khi ông bị vật kia kí sinh thì tính cách rõ ràng khác trước. Có lẽ ông không bị nó khống chế nhưng nó đã ảnh hưởng đến ông rồi, tôi rất lo lắng...”

“ Nói láo!” Hứa tư lệnh bỗng nhiên giận dữ: “Ta là người như thế nào, làm sao sẽ bị thứ kia ảnh hưởng, cậu nói là khả năng tự chủ của ta rất kém sao?”

Sắc mặt Sở Sơn Hà biến đổi, cắn răng nói: “Tư lệnh, trước kia ông không phải dễ nổi giận như vậy, ông...”

“ Câm miệng! “Hứa tư lệnh hất tay lên.

Ầm một tiếng, khuôn mặt Sở Sơn Hà giống như bị cái gì đó đánh lên lập tức ngửa về phía sau khiến máu mũi phun ra.

“U mê không tỉnh ngộ!” Hứa tư lệnh lạnh lùng nhìn gã rồi quay người rời đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.