Giản Minh Chi lại về sống ở căn hộ của Giản Thứ, hai người đều hiểu ngầm mà không nhắc đến chuyện xảy ra ở khách sạn hôm đó. Mọi việc làm của Giản Thứ ở công ty, Giản Minh Chi gần như đã hiểu hết qua Đường Vũ Hàng, cũng đại khái biết được động cơ cậu làm những việc này, nhưng anh không hề khắt khe hoặc nghiêm túc nói với cậu về những việc ấy, cứ như bịt tai trộm chuông vậy, không nói cũng không nghĩ, mọi thứ đều có thể giữ nguyên như ban đầu.
Nhìn đến vết sẹo xấu xí trên đùi của Giản Thứ, anh vẫn còn vô thức thấy đau lòng, vị trí của vết thương trên đùi cậu không được chạm nước trong vòng ít nhất ba tuần liền, mọi khi anh sẽ dùng nước nóng giúp cậu rửa ráy, tới tận một hôm nọ chắc là cậu không chịu nổi nữa, nhất định đòi tắm, Giản Minh Chi đành bất lực đồng ý.
Lúc anh đứng trong phòng tắm ngập hơi nước mới biết mình đã lọt vào bẫy.
Khi ấy Giản Minh Chi định vứt bỏ trách nhiệm chạy thoát thân, thế nhưng nhìn Giản Thứ đỏ mắt cầu xin, anh lại mềm lòng.
... Ủa ủa sao vậy? Dấu chấm này có nghĩa là đây là cảnh nhạy cảm đã bị cắt bỏ bởi mình biết mấy đuỹ kiểu goctruyen sẽ ăn cắp truyện đó.-. Muốn đọc cảnh nhạy cảm chứ? Vẫn còn bị cắt bớt nhiều lắm ihihi.
Giản Thứ thất thần nhìn bố như vậy, nước mắt lập tức rơi lã chã, cậu khóc.
Tình cảnh lúc này khiến cậu nảy sinh cảm giác không chân thực, cậu mơ giấc mơ này quá lâu rồi, cậu sợ mọi thứ đều là giả, tỉnh giấc thì chẳng còn lại gì nữa. Giản Minh Chi chưa hề quay về, anh vẫn không cần cậu nữa.
Giản Minh Chi ôm cậu, vỗ lưng cậu an ủi như trước đây.
“A Thứ, đừng khóc, đừng khóc...”
Bố vẫn kiên nhẫn dịu dàng an ủi cậu, dường như vừa nãy cậu không nhúng chàm bố, mà chỉ tuỳ hứng làm một việc nhỏ mà thôi.
... Ủa ủa sao vậy? Dấu chấm này có nghĩa là đây là cảnh nhạy cảm đã bị cắt bỏ bởi mình biết mấy đuỹ kiểu goctruyen sẽ ăn cắp truyện đó.-. Muốn đọc cảnh nhạy cảm chứ? Vẫn còn bị cắt bớt nhiều lắm ihihi.
Giản Thứ trở tay ôm Giản Minh Chi, xuống địa ngục thôi, cậu nghĩ, nếu cậu phải xuống địa ngục cũng chẳng sao cả. Cậu đã làm sai lẽ thường, nhưng sẽ không quay đầu lại.