Trung Khuyển – Đản Đản Đản Hoàng Dddh

Chương 20: Chương 20




Hai ngày tiếp theo, Giản Thứ cứ ủ rũ chẳng có hứng làm gì, mặc dù Giản Minh Chi luôn miệng nói anh không sao cả, không nghiêm trọng. Giản Thứ đau lòng gần chết, mua một lọ thuốc tiêu viêm, bắt anh nằm lên giường, hành trình ở Queenstown bị bỏ nhỡ hết, cậu bèn trả chiếc xe thuê về trước, định cho anh nằm ngủ trong khách sạn suốt mười ngày.

Kì thực đúng là không nghiêm trọng, đâu phải anh chưa từng bị thương nặng hơn thế. Anh không nói là vì không muốn làm Giản Thứ mất hứng, đối xử với Đường Vũ Hàng anh sẽ chống cự, nhưng đối xử với Giản Thứ anh hoàn toàn không thể cứng rắn nổi.

Anh muốn cho đứa nhóc này mọi thứ mà anh có thể cho.

Ranh giới giữa tình thân và tình yêu đã trở nên mờ ám không rõ ràng từ lâu rồi, bốn giờ sáng ngày hôm đó, trong khoảnh khắc Giản Minh Chi bước chân ra khỏi nhà, anh đã đưa ra quyết định của mình.

Anh yêu Giản Thứ, bất kể là tình yêu gì. Hồi còn bé Giản Thứ thích ăn cá nấu dưa chua, anh liền đi nấu; bây giờ cậu muốn anh, vậy thì anh cho cậu.

Đã chuẩn bị xong về mặt tình cảm, nhưng cơ thể thì chưa quen. Cậu thanh niên hai mươi mốt tuổi đâm chọc bừa bãi, không biết kĩ xảo, chỉ biết làm liều.

Đến ngày thứ năm, vết thương bên dưới đã gần như khỏi hẳn, được Giản Minh Chi xác nhận lần nữa, hai người cuối cùng cũng ra khỏi khách sạn đi loanh quanh.

Giản Minh Chi cảm thấy mình sắp mọc mốc trong khách sạn rồi, hàng ngày cầm iPad xem video, còn Giản Thứ làm tổ trên sofa, tay cầm điện thoại, mặt mày nghiêm trọng, không biết là đang làm gì.

Buổi tối hai người đến một quán bar uống ít bia, ăn bít tết bản địa, dáng vẻ ửng hồng khi uống rượu của Giản Minh Chi nhìn rất đẹp, Giản Thứ lại gần hôn anh thật sâu, được giọng hát khàn khàn của ca sĩ quán hun đúc, bầu không khí quyến rũ khôn cùng.

Chỉ có điều vừa về đến khách sạn, Giản Minh Chi liền lao thẳng vào phòng tắm, lúc bước ra tóc đã được sấy khô, anh cầm bịt mắt bảo mình buồn ngủ.

Đến khi Giản Minh Chi đã thở đều ngủ say rồi, Giản Thứ hẵng còn ngồi bên giường, không vui nhìn chằm chằm vào anh. Là đàn ông chẳng ai chịu sẵn lòng thừa nhận kĩ thuật của mình không tốt cả, từ bé đối tượng ảo tưởng của cậu đã là Giản Minh Chi, đến phim heo cũng chưa từng xem – có cái gì hay đâu, nhìn những thằng khác không phải là ngoại tình trên tư tưởng à? Ai mà đẹp hơn Giản Minh Chi được?

Vì vậy, các kiến thức về chuyện này của cậu quả là nghèo nàn đến đáng sợ.

Giản Minh Chi cứ thế bao dung sự lỗ mãng của cậu, cứ như mình vẫn còn là một đứa nhóc, nhận thức được điều này khiến Giản Thứ rất khó chịu, không vui hơn cả thừa nhận mình không làm được. Vậy nên mấy ngày nay cậu toàn xem video, đọc reddit.

Kiến thức lí thuyết học đầy cả rổ, đáng tiếc không có chỗ dùng, Giản Thứ càng nghĩ càng sốt ruột, uể oải ngủ thiếp đi.

Ngày hôm sau hai người đi cáp treo trên không, chậm rãi tản bộ ven hồ Wakatipu, quần thể núi cách đó không xa khiến bầu trời trong xanh cực kì dễ chịu, rặng thông và bách xanh tươi cao tít tắp bờ bên kia được phản chiếu trong nước hồ trong vắt, Giản Thứ và Giản Minh Chi mười ngón đan chặt, ánh nắng ấm áp ở nam địa cầu làm nước da của anh như phát sáng.

Hồ Wakatipu ở New Zealand

Buổi tối trở về thị trấn, họ đến một nhà hàng hải sản theo yêu cầu của Giản Thứ. Cậu gọi liền bốn tá hàu và cả một con cua hoàng đế, Giản Minh Chi nhìn một đống hàu béo múp to vật vã chất đầy bàn mà đần cả người, anh không nhớ rằng con trai lại thích ăn hàu đến thế.

Hải sản chỗ này rất tươi, hàu toàn là mới đánh, vắt thêm ít nước chanh là có thể trung hoà vị mặn của nước sốt hàu, ăn cực kì sướng. Nhiều như vậy, Giản Minh Chi ăn đến con thứ mười cũng thấy hơi ăn không nổi nữa.

“Bố ăn nhiều tí đi, đừng lãng phí.”

“Con gọi nhiều quá.”

Giản Minh Chi không biết làm thế nào, cuối cùng anh và Giản Thứ chia đôi cái bàn, cua hoàng đế chui cả vào bụng Giản Thứ, cạn nốt chút rượu vang trắng cuối cùng trong cốc, Giản Minh Chi cảm thấy cả đời này anh chẳng còn muốn ăn hàu nữa.

Trở về khách sạn, Giản Minh Chi định tắm rửa xong rồi ngủ luôn y như hôm qua, thế nhưng hôm nay không hiểu sao anh lại thấy nóng, trở mình mãi không ngủ được, nằm trên giường một chốc, đành phải ngồi dậy bật TV, chẳng qua bao lâu Giản Thứ cũng tắm xong, người ẩm ướt bước ra ngoài.

... Ủa ủa sao vậy? Dấu chấm này có nghĩa là đây là cảnh nhạy cảm đã bị cắt bỏ bởi mình biết mấy đuỹ kiểu goctruyen sẽ ăn cắp truyện đó.-. Muốn đọc cảnh nhạy cảm chứ? Vẫn còn bị cắt bớt nhiều lắm ihihi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.